Trọng Sinh Chi Ôn Uyển

Chương 960

Thị trường thời buổi này, nếu có việc gì mừng thì người ta đều mời gánh hát tới tận nhà biểu diễn. Ôn Uyển cũng đồng ý với ý kiến của Đại phu nhân, mời đoàn kịch lớn nhất kinh thành tới biểu diễn tại nhà.

Lễ đầy tháng cũng mời Đại phu nhân tới lo liệu như cũ, Ôn Uyển chỉ buông tay làm chủ nhân thôi. Ở ngoại viện tiếp khách chính là Bạch Thế Hoa cùng với Minh Chí giúp đỡ chiêu đãi, nhưngkhông ngờ hai người bằng hữu tốt là Yến Kỳ Hiên cùng với La Thủ Huân cũng đều nói muốn giúp đỡ làm chủ tiếp đón, nhiệt tình chiêu đãi mọi người. Ôn Uyển nhận được tin tức xong thì dở khóc dở cười, hai người này dường như sợ mọi người không biết mình với bọn họ từng có quan hệ rất tốt .

Thế tử phi Thuần Vương Giang Lâm nghe nói là thân thể không tốt nên không tới, cũng không biết là Yến Kỳ Hiên kia có mất sợi dây thần kinh nào không mà lần này phủ Thuần Vương lại đem theo Giang Vân Vân đi theo.

Mai nhi trực tiếp đi vào trong nội viện nói chuyện cùng với Ôn Uyển. Thời điểm tắm ba ngày Mai Nhi cũng không tới, lần này La Thủ Huân tự mình đem Mai nhi theo tới.

Ôn Uyển nhìn cái bụng to lên của nàng “Ngươi nói xem ngươi chạy tới nơi này làm cái gì? Sắp sinh rồi lại không ở nhà an thai cho tốt. Thật không biết nên nói ngươi như thế nào nữa.” Chờ tới lúc biết là La Thủ Huân mang tới thì chỉ có thể hết chỗ nói rồi “Thật không biết có phải hắn càng ngày càng thụt lùi hay không? Ngươi lại hồ nháo theo hắn.” Mang thai đã bảy tám sẽ không chịu nổi được xóc nảy .

Mai nhi cũng cười nói mấy câu, cẩn thận đánh giá nàng một phen, thấy cả người tinh thần không tệ, hơn nữa mặt cũng tròn lên không ít, thì mới yên lòng “Thời điểm tắm ba ngày bọn ta đã muốn tới đây, nhưng vì xảy ra một ít chuyện nên đã trễ nải. Nghe gia nhà ta nói thời lúc sinh rất nguy hiểm, ta bị sợ gần chết. Cũng may là ông trời phù hộ, hiện tại nhìn thấy đã tốt hơn nhiều. Thái y cũng nói tốt rồi.”

“Rất tốt, cậu sợ có chút sơ xuất nào nên để Trương thái y suốt ngày chờ ở trong phủ . Hai đứa bé cũng nuôi đến mập mạp rồi, ngươi còn không biết đâu, ôm cái thân thể non nớt nho nhỏ mềm nhũn kia ta cũng không nỡ buông ra. Ôm hai đứa khiến ta cảm thấy như đang ôm tất cả, trước kia Hạ Dao đều nói ta vốn không thích nói chuyện, hiện tại Hạ Dao lại nói ta cả ngày ríu rít đã thành bệnh nói nhiều. Còn nói trước kia một năm ta nói còn không bằng với một ngày hiện tại.” Ôn Uyển cười nói rất cao hứng .

Mai nhi vui vẻ cười ha ha “Nhìn ngươi như vậy thật sự là có con rồi thì mọi thứ đều thấy đủ.” Nàng tiếp lời nói.

Mai nhi đứng lên, nhìn hai đứa bé ở bên trong hai chiếc giường nhỏ đang ngó mình liền cười nói: “Ban ngày ngươi đem đứa nhỏ đặt bên cạnh, buổi tối lại cho người ta chuyển ra ngoài ngươi cũng không sợ mệt”

Ôn Uyển kỳ quái nói “Tại sao lại muốn chuyển ra ngoài, để vậy không phải là rất tốt sao.”

Sau khi Mai nhi biết lúc Ôn Uyển vừa sinh con được hai ngày thì đã để ở bên cạnh, liền mở to hai mắt nhìn: “Ngươi, ngươi cũng không sợ đứa nhỏ sẽ làm ầm ĩ ngươi? Người ở cữ kiêng kỵ nhất là thân thể tổn thương, ngươi, ngươi cũng quá tùy ý rồi, bên cạnh không có người trông coi ngươi , cái gì cũng đều nghe theo lời của ngươi. Thời điểm nữ nhân còn đang trong tháng nếu không kiêng tốt thì sau này sẽ bị chịu khổ nhiều.”

Ôn Uyển cười nói: “Hai tiểu tử của ta đều vô cùng nghe lời, ban ngày tuy có chút ầm ĩ nhưng buổi tối lại đều rất an tĩnh, cũng không gây ầm ĩ cho ta.”

Mai nhi làm sao nguyện ý tin tưởng, đứa nhỏ mới sinh ra này làm sao có thể không ầm ĩ được, cho dù một đứa không ầm ĩ nhưng hai đứa luôn luôn có sự ầm ĩ.

Ôn Uyển liền cười rất đắc ý, Hạ Dao thấy thời điểm Ôn Uyển buôn bán lời hơn ngàn vạn lượng bạc cũng chưa từng thấy nàng đắc ý tới như vậy : “Không có, thật sự không có. Chỉ có buổi tối phải thức dậy một lần cho bọn hắn ăn sữa, về phần những thứ khác thì có Hạ Dao cùng với hai ma ma lo rồi. Lại nói tiếp cũng rất kỳ quái, trước đây giấc ngủ của ta đều không sâu, nếu có gió thổi có lay gì nhất định sẽ khiến ta tỉnh lại, sau khi tỉnh lại xong sẽ không ngủ được nữa. Nhưng bây giờ bị đánh thức để cho bọn hắn bú sữa xong, chỉ cần hơi dính giường một chút là ngủ rồi. Ngày thứ hai nếu không phải bị hai đứa nhỏ khóc nháo thì đoán chừng còn phải ngủ thẳng tới buổi trưa.”

Mai nhi có chút không tin. Hài tử làm gì mà ngoan như vậy. Hạ Dao ở bên cạnh cười nói: “La phu nhân, Quận chúa nói điều là sự thật, hai đứa bé quả thật vừa vặn rất ngoan. Mỗi ngày tới thời điểm bú sữa thì mới dậy, không ầm ĩ tới quận chúa. Nếu không phải như thế thì chúng ta cũng không để đứa nhỏ ở lại trong này, nhất định là phải chuyển đứa nhỏ ra bên ngoài.”

Ôn Uyển đung đưa nôi, vẻ mặt may mắn mà hướng về phía hai đứa bé nói: “Cục cưng a, thiếu chút nữa sẽ phải cùng mẹ tách ra rồi nha. Con xem một chút, hiện giờ có rất nhiều nữ nhân nhẫn tâm muốn chia lìa mẹ con chúng ta kía.” Giọng nói vô cùng đáng thương!

Mai nhi trợn mắt há mồm, lấy cớ xoa bụng mà cười ha ha không ngừng, đây chính là Ôn Uyển trầm mặc ít nói kia sao ? Nếu như không biết thì tuyệt đối sẽ không tin tưởng là Ôn Uyển, thật không ngờ làm mẹ người ta thì thoáng chốc lại biến đổi nhanh như vậy.

Hạ Dao thấy Ôn Uyển lại nói hưu nói vượn rồi. Chỉ có thể nghiêm mặt lại, đây cũng là chuyện gần đây nàng thường xuyên làm.

Ôn Uyển cùng với Mai Nhi đang trao đổi phương pháp nuôi dạy con , chuyện trò vô cùng vui vẻ thì Quan ma ma và Chu ma ma đang ôm hai đứa bé tới đây. Đi theo phía sau là Hạ Hương và Hạ Diễm. Hạ Hương vốn là trông coi chuyện nội vụ của Ôn Uyển, Hạ Diễm là trông coi phòng may mặc, Ôn Uyển đang lúc thiếu người, lập tức bảo nàng quay lại, để cho nàng chiếu cố đứa nhỏ thêm mấy ngày, phát hiện thấy nàng cẩn thận tỉ mỉ thì để cho nàng đi theo Quan ma ma cùng nhau chiếu cố đứa nhỏ. Đối với mấy đại nhà hoàn bên cạnh mình, Ôn Uyển vô cùng tín nhiệm.

Cố ma ma tới đây hỏi “Chủ tử, Thế tử Thuần Vương cùng thế tử phủ Trấn quốc công nói muốn gặp hai vị thiếu gia. Quận chúa, người xem có nên để cho bọn họ nhìn thấy chút hay không?”

Ôn Uyển lúc này mới biết được là Yến Kì Hiên và La Thủ huân đang ầm ĩ nên để cho Hạ Thiêm ôm con tới cho bọn hắn nhìn một chút, đứa nhỏ tuy đã đầy tháng rồi, nhưng vẫn dặn dò, chỉ nhìn thấy xong liền ôm trở về để tránh gặp gió.

Đến ngoại viện, Hạ Diễm và Hạ Hương ôm hai đứa nhỏ, Quan ma ma và Chu ma ma cũng đi theo sát người.

Hai đứa bé trải qua một tháng tỉ mỉ nuôi dưỡng, đã không còn nhiều nếp nhăn như lúc mới sinh, cũng không phải khô khô vàng vàng của mấy ngày sau, mà đã là hai tiểu tử trắng trẻo mập mạp. Lão Đại tiếng khóc lớn, nhưng tới chỗ yến hội lại rất có phong phạm đại ca, không khóc không nháo chỉ cười híp mắt, tuy nhiên lão Nhị cũng không yếu thế, hướng về phía Yiến Kỳ Hiên đang ôm hắn gào khóc mất hai lần. Những người đang ngồi đều là bạn bè thân thiết, nếu không thì cũng không mời tới. Mọi người nhìn thấy đều cao hứng, tấm tắc khen ngợi hai đứa trẻ.

Yến Kỳ Hiên vừa nhìn Cẩn ca nhi, thấy giống Ôn Uyển như vậy, nghĩ tới hắn với Ôn Uyển mặc dù không có duyên vợ chồng nhưng cũng có thể cùng Ôn Uyển kết thành thân gia đã vô cùng tốt, lập tức trở giọng nói đây chính là con rể tương lai của hắn rồi.

La Thủ huân thầm giật mình, ngược lại cười ha hả không ngừng, nói Duệ ca nhi sẽ làm con rể của hắn. Chẳng qua Yến Kỳ Hiên nói rất nghiêm trang, còn La Thủ Huân lại dùng giọng trêu chọc, những người giao hảo cùng với La Thủ Huân đều giúp đỡ đều giỡn.

Ôn Uyển đang cùng Mai nhi nói chuyện thì hai ma ma ôm đứa nhỏ trở lại, hai nha hoàn phía sau lấy khay trà sơn khắc hoa hồng ra, bên trong chất đầy các khóa vàng, khóa bạc, các loại băng chủng kỳ lân, dương chi bạch ngọc, hà bao bảy màu với kim quang lập lòe hết sức chói mắt.

“Đây là? ?” Ôn Uyển nhìn có chút kinh ngạc, những đồ tốt ở chỗ này quả thật cũng không ít.

Hạ Hương cười nói: “Quận chúa, mới vừa rồi Thuần Vương thế tử Gia ôm Cẩn ca nhi nói đó là con rể hắn, thế tử Trấn quốc công cũng ồn ào ôm Duệ ca nhi nói là con rể hắn, quận chúa, chung thân đại sự của hai vị gia đã bị định xong rồi.” Hạ Hương cố ý không nói thêm lời nào nữa, bởi vì hiện tại Ôn Uyển không có lên tiếng. Dù sao đến lúc có thể thích hợp tìm lí do từ chối.

Ôn Uyển nghe xong liền giận giữ mắng vài câu, Yến Kỳ Hiên này tới bây giờ còn làm việc không kiêng kỵ chút nào giống hệt như khi còn bé, không biết phía ngoài còn làn truyền đứa bé này là đứa nhỏ của hắn sao? Có điều như vậy cũng có thể làm tiêu tan được lời đồn đại kia, còn có La Thủ Huân nữa, đi theo Yến Kỳ Hiên cũng càng trở nên không quy cũ, ai mà biết nữ nhi của bọn hắn sau này là cái dạng gì, nếu không tốt thì nghĩ cũng đừng có nghĩ, cũng không thể để cho nữ nhi của bọn hắn mang tai họa tới cho con của mình được. Chẳng qua nghĩ tới thế đạo này đến lúc đó không được, ngược lại sẽ làm hỏng nữ nhi của chính hắn, mà không phải là nhi tử nhà mình nên cũng thoải mái không chú ý tới nữa. May là nhà hắn không lo nữ nhi không gả được cho người trong sạch, lúc này trong lòng Ôn Uyển cũng vì việc mình sinh ra con trai mà mừng rỡ âm thầm, nếu như là cô nương thì nàng phải tìm La Thủ Huân liều mạng.

Ôn Uyển chỉ là oán thầm mất hai câu, thấy đồ đạc trong khay trà thì phất phất tay “Đem những đồ này đều ghi lại vào trong danh sách.”

Mai nhi ở bên cạnh lại khe khẽ cười “Ôn Uyển, ta nói cho ngươi biết nha, hai người kia trước giờ vẫn cứ ầm ĩ, đã như vậy được nửa năm rồi, ngươi còn không biết có một lần tranh luận, thiếu chút nữa còn đánh nhau a. Cũng may mắn là ngươi sinh đôi, nếu không hai người bọn họ khẳng định là mỗi một lần gặp mặt đều tiếp tục ầm ĩ, một thai này của ta xác định chính là nữ, vừa lúc đích nữ của thế tử Thuần vương cũng tương xứng với con trai trưởng của ngươi, nữ nhi nhà ta cũng xứng với tiểu nhi tử của ngươi.”

Vì hai người vẫn một mực tranh luận không ngớt, cho tới khi Ôn Uyển sinh đôi thì La Thủ Huân mới chính thức vui mừng, hắn cũng không ngốc, nhất định là không thể tranh giành được với Yến Kỳ Hiên vô lại kia, kết quả hiện tại tất cả đều vui vẻ.

Ôn Uyển rất chóng mặt, trong nội tâm còn đang kêu to. Hai đứa con của ta mới được một tháng thôi, nhưng cũng vô cùng rõ ràng tính tình của Yến Kỳ Hiên: “Ta nói trước, điêu ngoa , tùy hứng, thô lỗ, vô lễ đều không được, con dâu đưa cho ta nhất định phải ổn trọng thỏa đáng, đoan trang hào phóng, trinh tĩnh hiền thục, tướng mạo xinh đẹp lại phải có tính tình tốt. Nhưng quan trọng nhất là những việc như thế này phải đợi con cái hai nhà tới mười lăm tuổi làm lễ trưởng thành, lọt được vào mắt của ta thì mới có thể chắc chắn, nếu không thì ta có thể không nhận. Bảo La Thủ Huân nói lại cho cái tên Yến Kỳ Hiên kia, nếu hắn lại tiếp tục ồn ào bốn phía thì ta sẽ cho hắn biết tay.”

Mai nhi cười ha ha không ngừng nhận lời : “Tốt, tốt, trở về liền để cho hắn chuyển lời” một chút cũng không vì yêu cầu hà khắc của Ôn Uyển đưa ra mà buồn bực.

Ôn Uyển cảm giác mình rất thiệt thòi . Đứa nhỏ vừa sinh hạ ra, đã bị người ta định lấy rồi, nhưng may là con trai, chỉ đem con dâu cưới vào cửa, không như con gái phải gả xa đi ra ngoài. Nghĩ tới đây, Ôn Uyển rốt cục cảm thấy, sinh con trai so với con gái còn muốn tốt hơn. Ở cổ đại thì con gái gả đi, cho dù là gả gần cũng không phải là lúc nào cũng có thể thấy được, vẫn là con trai tốt hơn, còn có thể ở bên người mà không cần phải tới nhà người khác.

Thấy vẻ mặt mang bộ dáng thiệt thòi lớn của Ôn Uyển, Mai nhi véo lấy thịt mỡ của Ôn Uyển “Ngươi thấy tốt thì lấy a, hài tử của ta còn không có sinh ra đã dự định làm con dâu cho ngươi, ta còn chưa nói tiếng ủy khuất nào , ngược lại là ngươi lại ủy khuất lên. Nhìn mấy điều kiện của ngươi kìa, người không biết còn tưởng là ngươi đang chọn hoàng phi đó, khuê nữ này của ta còn chưa sinh ra đã bị ngươi tàn phá rồi, làm cho tim người mẹ như ta đau xót cỡ nào a.”

Ôn Uyển ghét bỏ nói: “Ngươi đau xót cái gì đau xót, để làm con dâu của ta rồi thì còn có thể ủy khuất sao? Chẳng qua trước phải nói rõ, nếu không tốt thì kiên quyết không được, ta không muốn sau này con của ta lại oán trách ta. Đầu tiên ta cần phải nói trước, con gái này của ngươi ít nhất không thể chênh lệch so với ngươi quá, nếu không ta thật sự sẽ không cưới về đâu, ngươi cũng đừng tưởng là ta đang nói đùa giỡn.” Nói đến đây, Ôn Uyển nhìn thoáng qua hai đứa con trai: “Nhưng nếu con của ta không nên thân thì ta cũng không cần con gái của ngươi gả qua, từ quan hệ cha mẹ chúng ta dù có buộc lại thì cũng không thể không bận tâm tới suy nghĩ của con mình được, đều là tấm lòng cha mẹ, hi vọng ngươi có thể hiểu được.” Không chỉ chính mình chọn người ta, người ta cũng đồng dạng chọn con của mình. Ôn Uyển không hi vọng tương lai hài tử lớn rồi, hài tử của chính mình không tốt hoặc con gái của Mai nhi không tốt, đứa nhỏ không thích lại dẫn tới việc hủy thân, cho nên có mấy lời này cũng cần phải nói trước a

Mai nhi gật đầu: “Ngươi nói ta cũng biết. Nếu là ta con gái không tốt, ta sẽ không để nàng bước vào cửa nhà các ngươi, ta tự biết làm như thế nào mà.” Mai nhi biết rõ Ôn Uyển nói những điều kiện này đều là lấy cớ. Ôn Uyển cần con dâu đầu tiên là có thể chống đỡ được môn hộ. Bản thân Mai nhi cũng là thế tử phu nhân phủ Trấn quốc công, nên biết rất rõ nếu đương gia chủ mẫu không dùng được thì sẽ làm hại tới con cháu. Đương nhiên cũng không phủ nhận tấm lòng thương con sốt ruột của Ôn Uyển. Mình cũng như vậy. Nếu là đứa nhỏ của Ôn Uyển , ừ, nàng chủ yếu là cho rằng đứa nhỏ mà Ôn Uyển dạy nên không phải là quần là áo lượt, nhất định sẽ tốt đấy.

Hạ Nhàn bưng tới một chén cháo dinh dưỡng. Sắc mặt của Ôn Uyển chán ghét, nhưng vẫn mấy ngụm liền ăn xong. Cho Hà Nhàn dọn đồ xuống.

Mai nhi cầm chiếc khay đồ cưới to lớn kia của Ôn Uyển trêu ghẹo “Ngươi yên tâm, nữ nhi của ta nhất định sẽ tốt hơn so với ta. Chẳng qua là về sau ngươi cũng phải đối xử với nữ nhi của ta như con gái mình mới được, nếu không ta sẽ không đồng ý. Ha ha, trở về ta còn phải nói cho gia nhà ta biết mới được, để hắn cố gắng cho tốt, bắt đầu tích lũy đồ cưới cho con gái, nếu không tới lúc so sánh với mẹ chồng nàng thì có chịu được khi dễ hay không nha.”

Ôn Uyển thẳng thắn cười: “Vậy khẳng định là muốn đấy. Không có nhiều đồ cưới như vậy, tới lúc đó cũng đừng nói là ta khi dễ nữ nhi bảo bối nhà ngươi.”

Mai nhi mặc kệ Ôn Uyển đang đắc chí, đón lấy Duệ ca nhi, cần bày tay của Duệ ca nhi đặt ở trên bụng “Duệ ca nhi, mau sờ nương tử của con nha.” .

Ôn Uyển cười ha ha “Đi, đi, đi, mới lúc này đã muốn bắt cóc con của ta. Hiện tại quan trọng nhất là ngươi cần phải đem nữ nhi bảo bối dạy dỗ cho phù hợp với yêu cầu của ta, như vậy thì mọi chuyện liền thuận lợi, nếu không thì tương lai đừng có trách ta không nể mặt.”

“Đã biết, yên tâm đi, tuyệt đối sẽ không để cho ngươi thất vọng.” Mai nhi tự nhiên biết rõ cố kỵ của Ôn Uyển. Ngược lại nàng thật lòng thật tâm muốn cho con gái làm con dâu của Ôn Uyển. Làm con dâu của Ôn Uyển, thì nàng ấy nhất định sẽ che chở con gái nàng, những chuyện loạn thất bát tao trong hậu viện sẽ không xảy ra.

Bởi vì La Thủ Huân có ý tứ muốn sáp vào hỗ trợ cho nên đã tới rất sớm. Hai người tươi cười nửa ngày chợt nghe nói tới Thái Tử Phi, Phong Vương phi, còn có Cả Giang trắc phi cũng đã tới.

Ôn Uyển nghe được bẩm báo, có chút quái dị. Như vũ cùng Vũ Đồng đến nàng không cảm thấy bất ngờ. Nhưng bọn hắn làm cái gì lại dẫn một cái Trắc Phi tới, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

Hạ Dao ở bên tai Ôn Uyển nói thầm hai câu. Ý là thân thể của Thuần Vương thế tử phi không tốt. Cho nên lại để cho vị Trắc Phi này tới.

Ôn Uyển lập tức sắc mặt liền khó coi. Đây là ý gì, thân thể ngươi không tốt không tới được cũng không có người trách cứ, ngươi đưa lễ tới là được, không có người nói ngươi sai. Hiện tại ngươi lại phái một tiểu thiếp tới lễ đầy tháng của con ta là có ý gì? Ôn Uyển ghét nhất chính là những thứ tiểu thiếp ở bên cạnh này đấy .

Bình Luận (0)
Comment