TSCPTĐK - Chương 118Chương 118: Tình hình ở Hoàng Đô
Hoàng Đô.
Bích Lưu Vân mệt mỏi nhìn sổ sách, Kỳ Hằng nhanh tay khảy bàn tính.
Bích Lưu Vân đánh ngáp một cái, "Thiếu gia cùng Dịch Phàm thật hỗn đản, hung hăng đánh ra một hồi nổi bật rồi lại chạy ra bên ngoài tránh đầu sóng ngọn gió, vứt bỏ hai người chúng ta ở lại xử lý cục diện rối rắm."
Kỳ Hằng nhìn Bích Lưu Vân: "Ngươi xử lý rất tốt a!"
Bích Lưu Vân nằm trên sô pha, "Mệt muốn chết, chờ thiếu gia trở về, ta nhất định bắt hắn tăng tiền lương cho ta."
Kỳ Hằng: "...... Thiếu gia sợ là không trở về sớm được, tiền lương ngươi muốn không biết phải đợi đến năm nào thán nào."
Bích Lưu Vân bĩu môi: "Nghe nói thiếu gia cứu được Phong Nguyên, lăn lộn ở Lê Quốc không tồi, không biết là vui vẻ bao nhiêu!"
Bích Lưu Vân loạng choạng chân: "Đúng rồi, nghe nói quân thượng đại nhân biết tin thiếu gia cứu được Phong Nguyên ban đầu rất cao hứng, sau đó lại vô cùng tức giận."
Kỳ Hằng nghiêng đầu: "Quân thượng đại khái không nghĩ tới thiếu gia lại yêu cầu với Phong Nguyên như vậy đi. Đình Hiên đi theo thiếu gia nhiều năm, quân thượng lại keo kiệt như vậy, không cần nghĩ cũng biết, thiếu gia khẳng định là lựa chọn Đình Hiên.
"Nhiều năm như vậy, Đình Hiên vẫn luôn không giải được khúc mắc, nếu không giải được, chỉ sợ không còn cơ hội đánh đuổi tâm ma, đời này nhiều nhất cũng chính đến cấp tám."
Kỳ Hằng cúi đầu, thở dài một hơi: "Hy vọng lần này Đình Hiên có thể tháo bỏ được khúc mắc."
Bích Lưu Vân chống cằm: "Trang tam gia rất có tâm hỗ trợ."
Kỳ Thiếu Vinh vừa đi, không ít người đều như hổ rình mồi đối với cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, may là Trang Nhân Tuyền ra mặt, bãi bình những kẻ mang ý xấu, nhưng lại không nhúng tay vào nội vụ cửa hàng, đúng là có vài phần quang minh lỗi lạc.
"Trang tam gia hẳn là được Trang Hạo nhờ vả đi, kỳ thật Trang Hạo cũng không tồi." Kỳ Hằng nói.
Bích Lưu Vân gật đầu: "Đúng là không tồi, ít nhất lớn lên không tồi."
Kỳ Hằng: "......"
............
Kỳ gia.
Kỳ Diệu tràn đầy tức giận chuyển vòng vòng ở trong phòng, "Tên hỗn đản Trang Nhân Tuyền này!"
Kỳ Diệu nắm chặt nắm tay, sau khi biết cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành là sản nghiệp của Kỳ Thiếu Vinh, trong lòng hắn đã tràn ngập hối hận.
Cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành chính là con gà mái đẻ trứng vàng a! Đáng tiếc trước khi Kỳ Thiếu Vinh rời khỏi Nguyên Quốc đã giao quyền quản lý lại cho Bích Lưu Vân cùng Kỳ Hằng.
Kỳ Hằng là thứ gì chứ, chỉ là một hạ nhân bên người của Kỳ Thiếu Vinh mà thôi, Bích Lưu Vân thì sao, một tên mở kỹ viện mà thôi, không biết tị hiềm chút nào cả.
Kỳ Thiếu Vinh tình nguyện tín nhiệm hai người ngoài này cũng không muốn tin tưởng phụ thân hắn.
Sau khi Kỳ Thiếu Vinh rời đi, Kỳ Diệu cũng từng nghĩ tới việc ỷ vào thế lực Kỳ gia cường đoạt cửa hàng của Kỳ Thiếu Vinh, bất quá, bị Trang Nhân Tuyền ngăn trở.
Nghĩ đến Trang gia, Kỳ Diệu nghẹn một bụng lửa giận, Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đính hôn, phụ thân hắn lại bị coi thành khách mời trang trí.
Kỳ Thiếu Vinh không biết là đang nghĩ cái gì, cứu được Phong Nguyên lại dùng cơ hội trân quý dùng trên người Mộ Đình Hiên, Mộ Đình Hiên này cũng không biết là từ đâu nhảy ra nữa.
Quân thượng vì chuyện Kỳ Thiếu Vinh nhờ Phong Nguyên đối phó với Mộ gia mà nổi trận lôi đình với hắn, chỉ trích hắn không biết dạy nhi tử.
Kỳ Diệu cắn chặt răng, trong lòng có loại cảm giác vừa chua vừa đau, hiện giờ Kỳ Thiếu Vinh có tiền đồ như vậy, hắn không dính được một chút ánh sáng nào, chuyện Kỳ Thiếu Vinh làm sai, hắn lại phải chịu trách nhiệm.
Nếu năm đó hắn chú ý Kỳ Thiếu Vinh hơn một chút thì tình cảnh cũng sẽ không như ngày hôm nay.
...........
Một tòa tiểu lâu vùng ngoại ô.
Dương Mạn, Dịch Sơ Tuyết, Dịch Hỏa, Dịch Băng ngồi cùng một chỗ.
"Mẫu thân, phòng này nhỏ như vậy, bẩn như vậy, loạn như vậy, chúng ta phải ở như thế nào a?" Dịch Sơ Tuyết tràn đầy ủy khuất lên tiếng.
Dương Mạn nhắm mắt lại: "Ngươi không muốn ở thì đi tìm phụ thân ngươi đi!"
Dương Mạn cúi đầu xuống, trong lòng tràn đầy tức giận, Dịch Hỏa, Dịch Băng trước sau xảy ra chuyện, thái độ của Dịch Tầm đối với nàng cũng biến đổi rất lớn, vì tìm người xem bệnh cho Dịch Hỏa, Dịch Băng, Dương Mạn tiêu hết tiền còn tích tụ.
Sau khi Dịch Tầm có tân hoan, ngại nàng cùng nhi tử chướng mắt, liền tống cổ bọn họ tới vùng ngoại ô.
Dịch Sơ Tuyết cúi đầu, đi tìm Dịch Tầm, sao nàng dám đi tìm Dịch Tầm nữa chứ, ban đầu Dịch Tầm chỉ là hoài nghi nàng không phải cốt nhục của hắn, nhưng hiện tại mấy tân hoan cả ngày cổ vũ nói xấu bên tai Dịch Tầm, Dịch Tầm tựa hồ đã nhận định nàng không phải là nhi nữ của hắn.
Dịch Sơ Tuyết cắn chặt răng, trong lòng ủy khuất khó có thể ức chế.
Dịch Sơ Tuyết nhìn Dương Mạn, trong lòng liền có thêm vài phần tức khắc, nếu không phải mẫu thân không trông chừng được phụ thân, hiện tại nàng cũng sẽ không quá đau khổ như vậy, nơi này là đâu chứ, hạ nhân trong nhà cũng không ở lại nơi kém cỏi như vậy.
Dịch Sơ Tuyết cảm thấy bản thân quá mất mặt, căn bản không thể đi gặp người.
Dương Mạn liếc mắt nhìn Dịch Sơ Tuyết một cái, Dương Mạn có thể thành công tiểu tam thượng vị, bản lĩnh xem mặt đoán ý chính là đứng đầu, chút tâm tư của Dịch Sơ Tuyết căn bản không qua được mắt ám Dương Mạn, tuy rằng trong lòng Dương Mạn tức giận, nhưng lại không thể làm được gì.
Dương Mạn nhắm mắt lại, cảm giác trực tiếp ngã từ trên đỉnh núi xuống khiến nàng gần như hỏng mất rồi.
Ngay từ đầu Dương Mạn còn không rõ vì sao Dịch Phàm xuống tay với Dịch Băng, Dịch Hỏa, Dịch Sơ Tuyết lại không động đến nàng, hiện tại Dương Mạn rõ ràng, mất đi hài tử, mất đi chỗ dựa Dịch Tầm, tồn tại đối với nàng mà nói chính là một loại tra tấn khó chịu đựng.
Dịch Phàm! Trong lòng Dương Mạn ghi hận người này, hận đến chảy máu đứt thịt, nhưng nàng lại không thể làm được gì.
............
Trang gia.
"Tam thúc, ca ca gửi thư tới?" Trang Khiêm vội vàng đi tới hỏi.
Trang Nhân Tuyền gật đầu: "Đúng vậy!"
"Ca ca nói gì vậy!"
Trang Nhân Tuyền trợn trắng mắt: "Ca ca ngươi nói Kỳ Thiếu Vinh phi thường phi thường coi trọng cấp dưới, dặn ta nhất định phải bảo vệ tốt Bích Lưu Vân cùng Kỳ Hằng, nếu hai người bọn họ xảy ra chuyện, hắn đứng trước mặt Kỳ Thiếu Vinh liền không dám ngẩng đầu, như vậy hắn chỉ có thể lấy chết tạ thiên hạ!"
Trang Khiêm bất đắc dĩ xoa xoa mũi: "Không nghĩ tới đại ca lại bắt đầu biết lấy chết ra đe dọa như vậy."
Trang Nhân Tuyền: "...... Tiểu tử Kỳ Thiếu Vinh này đúng là phi thường coi trọng thủ hạ a! Nhân tình của Phong Nguyên đều bị hắn dùng hết để xả giận cho thủ hạ."
Trang Khiêm gật đầu: "Kỳ tứ thiếu rất nghĩa khí, đại ca đi cùng hắn sẽ không học xấu được."
Trang Nhân Tuyền: "......" Tiểu tử Trang Khiêm này nhanh như vậy đã bị Kỳ Thiếu Vinh thu mua.
Trang Khiêm chuyển tầm mắt nhìn Trang Nhân Tuyền: "Tam thúc, đại ca có nói khi nào sẽ trở về không?"
Trang Nhân Tuyền nhún vai: "Đại ca ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh ở bên ngoài rất tốt, không biết vui vẻ bao nhiêu, trong thời gian ngắn sợ là sẽ không trở lại."
Trang Khiêm: "......"
............
Lê Quốc.
Thẩm Nguyên vừa đi tới liền thấy Trang Hạo vui vẻ trò chuyện cùng Dịch Phàm.
Thẩm Nguyên vừa về, hai người cũng vừa vặn nói xong.
Thẩm Nguyên đi tới dùng khuỷu tay thọc thọc Trang Hạo: "Khi nào thì quan hệ giữa ngươi cùng Dịch Phàm lại tốt như vậy, các ngươi vừa nói chuyện gì đấy?"
"Ta đang dạy hắn a!" Trang Hạo đáp.
Thẩm Nguyên tràn đầy khó hiểu nhìn Trang Hạo: "Dạy hắn? Dạy hắn cái gì?"
Trang Hạo nhún vai: "Ta dạy hắn truy thê như thế nào."
Sắc mặt Thẩm Nguyên suy sụp xuống: "Ngươi dạy hắn truy thê như thế nào, xong rồi, xong rồi, tiểu tử Dịch Phàm này nhất định phải làm quang côn cả đời!"
Trang Hạo tức giận trừng mắt nhìn Thẩm Nguyên: "Ngươi nói cái gì đấy?"
Thẩm Nguyên xấu hổ cười cười: "Ta đùa một chút thôi."
Trang Hạo: "......"
"Nếu không phải ngươi nhiều chuyện, hiện tại ta cũng không đến nỗi như thế này!" Trang Hạo tức giận nói.
Thẩm Nguyên gãi gãi đầu: "Việc này cũng không thể chỉ trách ta a! Rõ ràng là do kế mẫu ngươi phân phó!"
Trang Hạo thở dài một hơi, cúi đầu.
Năm đó phụ thân hắn ra ngoài gặp được chuyện nguy hiểm được mẫu thân Nhan Phỉ giúp đỡ, hai người nhất kiến chung tình, nhanh chóng đi tới cùng một chỗ, cảm tình tốt vô cùng.
Sau đó mẫu thân sinh ra hắn cùng đệ đệ, người một nhà vô cùng mỹ mãn, đáng tiếc, mấy năm trước phụ thân bị người ám hại hạ độc, vì cứu phụ thân, mẫu thân hao hết ma lực, hương tiêu ngọc vẫn.
Sau khi mẫu thân qua đời, phụ thân thiếu chút nữa liền không gượng dậy nổi, cả ngày mượn rượu giải sầu, đần đần độn độn.
Lúc này Nhan gia mới đưa Nhan Lệ vào Trang gia, Nhan Lệ là thân tỷ tỷ của mẫu thân, diện mạo có vài phần tương tự với mẫu thân, khi Trang Nhân Hiền đang say rượu, coi Nhan Lệ thành mẫu thân, xảy ra việc hoang đường với Nhan Lệ.
Sau khi phụ thân tỉnh táo lại, hối hận không thôi, cảm thấy rất có lỗi với mẫu thân, lập tức thanh tỉnh lại.
Nhan gia ra mặt muốn phụ thân cưới Nhan Lệ, phụ thân đáp ứng.
Tuy rằng phụ thân cưới Nhan Lệ, nhưng quan hệ với Nhan Lệ vẫn luôn thường thường, sau này không còn chạm vào nàng nữa.
Trang Hạo cùng Trang Khiêm cũng vô cùng lãnh đạm với kế mẫu này, Nhan gia chỉ có thể xem như tiểu gia tộc, Nhan Lệ không được Trang Nhân Hiền yêu thích, ở Trang gia cũng không có cảm giác tồn tại gì.
Đối với kế mẫu này, tình cảm của Trang Hạo có chút phức tạp, một bên, Trang Hạo cảm thấy Nhan Lệ phá hủy tình cảm giữa phụ thân cùng mẫu thân, một bên lại cảm thấy nàng rất tốt, gả vào Trang gia sống thủ tiết quả thật là có chút đáng thương.
"Nhan Lệ thay ta từ hôn hẳn là cảm thấy muốn tốt cho ta đi." Trang Hạo lắc lắc đầu than thở.
Thẩm Nguyên nhún vai: "Chắc vậy!" Chỉ là trời xui đất khiến, sự tình lại biến thành như vậy.
"Mấy ngày nay ngươi chạy đi đâu vậy?" Trang Hạo hỏi.
"Ở đây có mấy cửa hàng của Thẩm gia chúng ta, ta tới xem một chút."
Trang Hạo gật đầu, tuy rằng Kỳ Thiếu Vinh vẫn luôn hạ thấp giá trị của Thẩm Nguyên, nhưng thực tế, Thẩm Nguyên chính là người thừa kế một trong tứ đại gia tộc của Nguyên Quốc, rể hiền trong cảm nhận của vô số người.
"Đúng rồi, chỗ ta có chút tin tức, là gửi cho ngươi, quân thượng đã biết chuyện Kỳ Thiếu Vinh trị liệu khỏi cho Phong Nguyên, cũng biết yêu cầu hắn đưa ra với Phong Nguyên rồi." Thẩm Nguyên nói.
Trang Hạo cười khổ một tiếng: "Quân thượng nhất định là rất tức giận!"
"Đúng vậy! Ta thấy trong khoảng thời gian này ngươi đừng trở về thì hơn, nghe nói Kỳ Diệu bị quân thượng mắng cho không ít." Thẩm Nguyên tràn đầy ưu sầu than thở.
"Kỳ Diệu bị quân thượng mắng, vì sao vậy?" Trang Hạo tò mò hỏi.
Thẩm Nguyên trợn trắng mắt: "Còn có thể vì sao nữa? Quân thượng ghét bỏ hắn không biết giáo dục nhi tử a!"
"Thiếu Vinh có chỗ nào không tốt sao?"
Thẩm Nguyên nhún vai: "Khá tốt a! Chỉ là không biết lấy đại cục làm trọng, quân thượng đại nhân của chúng ta hận không thể để tất cả mọi người đều ưu quốc thương dân, lấy ích lợi của quốc gia làm đầu, lần này Kỳ Thiếu Vinh ra mặt thay Mộ Đình Hiên, hạ đủ vốn gốc!"
Trang Hạo lắc đầu: "Thiếu Vinh làm việc tùy tâm sở dục, biết nhìn đại cục là cái gì chứ."