TSCPTĐK - Chương 209 Chương 209: Đại Địa Chi Hùng
Phủ đệ của Kỳ Thiếu Vinh.
Dịch Phàm đặt tư liệu về Tả Vân Phi cùng Trang Hạo lên bàn Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn tư liệu trên tay, cười nói: "Trang Hạo cùng Tả Vân Phi làm sinh ý yêu thú không tồi a!"
Dịch Phàm tán thưởng gật đầu: "Đúng vậy! Hiện tại thương nhân về yêu thú của các quốc gia đều đổ về nơi đó, ý đồ muốn được phân một ly canh, Trang đại thiếu quả nhiên là Trang đại thiếu, nếu hắn nghiêm túc lên, chuyện gì cũng có thể làm được!"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía Dịch Phàm: "Nếu A Hạo nghe được những lời này của ngươi, hắn phỏng chừng sẽ vênh mặt lên trời."
Dịch Phàm cười cười: "Ta chỉ là ăn ngay nói thật, bất quá, trước mặt hắn ta sẽ không nói như vậy."
"Chiếu theo tốc độ này Tả Vân Phi không chừng sẽ có thể trong bốn tháng kiếm đủ 2 tỷ." Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Dịch Phàm gật đầu: "Chắc là có thể, theo ta được biết, mục đích ban đầu của Tả Vân Phi không phải là sinh ý yêu thú, hắn nhắm về mỏ quặng trong ngọn núi kia, chỉ cần xử lý xong yêu thú, hắn liền qua tay khu mỏ, như vậy kiếm đủ 2 tỷ không phải việc gì khó!"
Kỳ Thiếu Vinh chống cằm: "Nhìn dáng vẻ này xem ra ta ra giá 2 tỷ cũng không được tính là nhiều, nhìn đi, có một số người vẫn phải bức một chút, nếu không bức liền không biết phải kiếm tiền."
Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ta nghe nói Tả Vân Phi cùng Trang Hạo đã ký hiệp đính, tiền lời yêu thú Tả thiếm ba phần, bảy phần thuộc về Trang đại thiếu, theo tư liệu bên kia truyền tới, Trang đại thiếu đến hôm nay đã thu về hơn một ngàn vạn đồng vàng, cứ tiếp tục như vậy, tiền lời hắn kiếm được có khả năng sẽ vượt qua ngươi!"
"Đây là chuyện tốt a!" Tuy rằng hắn nuôi Trang Hạo cũng không có vấn đề, nhưng nếu Trang Hạo có thể tự nuôi sống chính mình, vậy sao phải từ chối?
Dịch Phàm gật đầu: "Nói cũng phải."
Kỳ Thiếu Vinh đứng lên, đi về phía thư phòng của Kỳ Hằng.
"Thiếu gia." Kỳ Hằng đột nhiên đứng lên.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía án thư trên bàn của Kỳ Hằng, Kỳ Hằng lập tức sắc mặt quẫn bách thu hồi đồ đạc lại.
"Nhìn dáng vẻ này xem ra ta không cần lắm miệng cái gì, chuyện về Tả Vân Phi ngươi đã biết?!"
Kỳ Hằng thu thập đồ đạc, xấu hổ đáp: "Ta cũng chỉ là ngẫu nhiên biết được."
Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Ta hình như có chút xem nhẹ hắn, ấn theo tiến độ hiện tại của Tả Vân Phi, hẳn là không bao lâu nữa hắn sẽ trở lại."
Kỳ Hằng cúi đầu, trên mặt hơi đỏ lên.
...........
Núi Thiên Tinh.
"Trúc ở nơi này thật tươi tốt!" Tả Vân Phi nói.
Trang Hạo dùng ngón tay nhẹ nhàng đánh lên cây trúc mấy cái: "Nếu ta đoán không sai, trúc này không phải tự nhiên mọc thành."
Tả Vân Phi nhìn Trang Hạo: "Sao ngươi biết?"
"Xem vòng tuổi, thời gian trưởng thành của mấy gốc cây này rất ngắn, nhưng lớn lên lại quá cao, cẩn thận một chút!" Trang Hạo nói. Nếu nơi này thật sự có yêu thú, mà người khác lại hoàn toàn không phát hiện, vậy rất có khả năng thứ kia......
Tả Vân Phi cau mày lại: "Chúng ta đoán mò như vậy cũng vô dụng!"
Tả Vân Phi giang hai tay, đánh một lôi điện xuống trung tâm rừng trúc.
"Ngươi muốn làm gì?" Trang Hạo không vui hỏi.
Tả Vân Phi không thèm để ý đáp: "Nếu chúng ta tìm không thấy, vậy liền bức nó ra! Nếu là yêu thú thánh cấp, ngươi công kích lãnh địa của nó, nó không ra mới là lạ, bất quá, hiện tại hình như vẫn không có động tĩnh gì!"
Tả Vân Phi vừa nói xong, cả rừng trúc liền bắt đầu lay động kịch liệt.
Đất dưới chân Tả Vân Phi cùng Trang Hạo lập tức nứt ra một cái khe thật lớn.
Một con gấu trúc tròn vo đi ra.
"Đại Địa Chi Hùng?" Trang Hạo nhìn thấy gấu trúc, cả kinh hô lên.
Tả Vân Phi từ lúc mặt đất nứt ra đã trốn sang một bên.
"Ta nhớ ra rồi, trong điển tịch của Tả gia ghi lại, thợ mỏ khi khai quật thường xuyên bị một con gấu công kích!" Tả Vân Phi nói.
Trang Hạo cau mày: "Nếu ngươi đã sớm biết, vì sao không nói?"
"Cái người ghi lại kia trình độ văn hóa không cao, viết lung tung rối loạn, ta nhất thời cũng không nghĩ ra!"
Trang Hạo: "......"
"Đừng nói cái này nữa, ngươi không phải là ngự thú sư hoàng kim, có thể vượt cấp khế ước yêu thú sao? Ngươi thử xem xem có thể khế ước nó hay không!"
Trang Hạo nhíu mày lại: "Đây chính là yêu thú thánh cấp, nếu nó không suy yếu, muốn khế ước chỉ sợ rất khó."
"Nếu không thể thu phục, vậy đánh đi!" Tả Vân Phi không cần nghĩ ngợi nói.
Tả Vân Phi dẫn đầu phát động công kích, Đại Địa Chi Hùng tức giận nhìn Tả Vân Phi cùng Trang Hạo, rít gào một tiếng, những cây trúc bên trong hóa thành những mũi tên nhọn bay vụt về phía hai người.
Đại Địa Chi Hùng nhìn bọn họ, tức giận nhảy đi.
Mỗi lần nó rơi xuống đất đều tạo thành những tiếng vang lớn như sấm.
Tả Vân Phi lắc lắc chân một chút, phát hiện nó giống như đã không còn là của mình, thân thể cũng trở nên dị thường trầm trọng.
Tả Vân Phi nhìn Đại Địa Chi Hùng, đoán ra con gấu này có lẽ đã thay đổi trọng lực.
Tả Vân Phi chật vật tránh né công kích của Đại Địa Chi Hùng, tình huống của Trang Hạo cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Hai người cùng Đại Địa Chi Hùng chiến đấu kịch liệt một hồi lâu, không phân ra được thắng bại, chỉ có đi lui trước.
............
Phủ đệ của Kỳ Thiếu Vinh.
"Thời gian bốn tháng sắp tới rồi!" Kỳ Thiếu Vinh nói.
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Bất quá, theo ta được biết, Trang đại thiếu cùng Tả thiếu hình như đã gặp chút phiền toái."
Kỳ Thiếu Vinh quay đầu nhìn Dịch Phàm: "Hai tên tiểu tử kia gặp phải vấn đề gì sao?"
"Ta cũng không rõ ràng lắm, nghe nói bắt đầu từ một tháng trước, sau khi hai người bọn họ vào trong rừng rậm sẽ thường xuyên biến mất, hơn nữa, không ai biết bọn họ đã đi nơi nào, thời điểm trở về luôn một thân chật vật, hơn nữa còn không có thu hoạch!"
Kỳ Thiếu Vinh xoa xoa mũi, thầm nghĩ: Nếu người biến mất không phải Trang Hạo cùng Tả Vân Phi mà là hai người khác, nghe Dịch Phàm hình dung như vậy, hắn sẽ còn cho rằng hai người kia là đi đánh dã chiến, một thân chật vật là bởi vì khó có thể điều hòa vấn đề công thụ......
Kỳ Thiếu Vinh vuốt cằm: "Lấy thực lực của Trang Hạo cùng Tả Vân Phi, yêu thú bình thường hẳn là sẽ không tạo thành được uy hiếp đối với bọn họ, hai tên kia không phải là gặp được yêu thú thánh cấp đi?"
Dịch Phàm híp mắt, yêu thú tới thánh cấp liền có thể hóa thành hình người, hành vi bình thường đều không khác gì nhân loại, lúc đó chúng nó thông thường đều sẽ tiến vào xã hội nhân loại.
Lợi Quốc ở Đại Lục Trung Ương có quốc sư chính là một con Long Ưng thánh cấp.
Dịch Phàm gật đầu: "Ta nghĩ ngoại trừ như vậy thì những khả năng khác không tính là lớn!"
"Hai tên kia nếu gặp phải yêu thú thánh cấp sẽ không xảy ra chuyện gì đi?" Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được nói.
Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia yên tâm, từ tình huống trước mắt hẳn là sẽ không có chuyện gì."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Kỳ Hằng đi tới cửa, vừa vặn nghe được Dịch Phàm cùng Kỳ Thiếu Vinh nói chuyện, hắn hơi nhíu mày, xoay người đi ra ngoài.
............
Núi Thiên Tinh.
Tả Vân Phi từ trong núi đi ra, quần áo rách tả tơi, giữa eo cùng bụng còn có một miệng vết thương lớn.
Tả Vân Phi đơn giản xử lý miệng vết thương một chút, mê hoặc nói: "Hôm nay con gấu kia bị sao vậy, đặc biệt nóng nảy, chẳng lẽ là kỳ động dục tới rồi?"
Trang Hạo cau mày lại: "Đại khái là do chúng ta liên tục quấy rầy, nó không kiên nhẫn đi!"
Tả Vân Phi cười cười sáng lạn: "Ta thấy qua một thời gian nữa nó sẽ không còn duy trì được, nếu có thể đánh bại, lão tổ tông nhất định sẽ lau mắt nhìn ta, lần sau ta tìm hắn khiêu chiến, hắn sẽ không còn trách móc ta kém quá xa nữa!"
Trang Hạo: "......"
"Ai không duy trì được?" Thân ảnh Kỳ Hằng từ trong rừng cây hiển lộ ra.
Tả Vân Phi nhìn thấy Kỳ Hằng, sắc mặt cực kỳ vui sướng, "A Hằng, sao ngươi lại tới đây?"
Kỳ Hằng nhìn Tả Vân Phi một cái: "Rất nhiều người ở hoàng đô đều nói ngươi cùng Trang đại thiếu tư bôn, ta đến xem tình cảm của các ngươi phát triển đến đâu rồi."
Tả Vân Phi vẻ mặt ghét bỏ: "Vì sao người Nguyên Quốc luôn truyền tai tiếng của ta cùng Trang Hạo? Chẳng lẽ trong mắt người Nguyên Quốc khẩu vị của ta kém vậy sao?"
Trang Hạo tức giận nhìn Tả Vân Phi: "Tả Vân Phi, ngươi nói vậy là có ý gì?"
"Chân ngươi thối a, huân sắp chết người, ai ngủ với ngươi kẻ đó xui xẻo, không cần ta nhắc nhở ngươi đi!"
Trang Hạo trợn trắng mắt: "Ngươi còn có mặt mũi nói ta! Buổi tối ngươi ngủ ngáy đến vang trời, ai nằm với ngươi cũng đừng mong ngủ nữa!"
Kỳ Hằng: "......"
"Các ngươi có phải đều bị thương không?" Kỳ Hằng hỏi.
Tả Vân Phi nhíu mày, lấy lại tinh thần nói: "Sao ngươi có thể tới đây, ta đã nói người phong tỏa khu vực này, chúng ta nhanh rời đi, miễn cho con gấu kia lại tìm tới!"
Kỳ Hằng híp mắt lại, "Con gấu kia? Các ngươi quả nhiên gặp phải yêu thú thánh cấp!"
Tả Vân Phi gật đầu: "Đúng là có một con Đại Địa Chi Hùng thánh cấp ở đây, vừa vặn dùng để luyện tập!"
Kỳ Hằng bất mãn cau mày lại: "Lấy yêu thú thánh cấp để luyện tập, ngươi cũng không sợ luyện đến không còn mạng sao?"
Tả Vân Phi không thèm để ý nói: "Con Đại Địa Chi Hùng kia hẳn là mới tiến vào thánh cấp, không quá lợi hại, ngươi không cần lo lắng."
Kỳ Hằng không vui nhìn Tả Vân Phi: "Không đặc biệt lợi hại, ngươi đã bị thương, nếu đủ lợi hại, ngươi liền xong đời rồi!"
Trang Hạo trầm mặc nhìn Kỳ Hằng một lúc, hỏi: "Thiếu gia nhà ngươi có tới không?"
Kỳ Hằng lắc đầu: "Không có, chỉ có một mình ta, ta trộm giấu thiếu gia tới!"
"À." Trang Hạo đáp một tiếng, trên mặt không giấu được thần sắc tiếc nuối.
Tả Vân Phi vỗ vỗ bả vai Trang Hạo: "Trang thiếu gia, ngươi đừng gấp gáp, nếu ngươi muốn gặp Kỳ Thiếu Vinh, chờ thêm một thời gian nữa là được, giải quyết con Đại Địa Chi Hùng kia xong là có thể trở về, Kỳ thiếu bận trăm công nghìn việc, tạm thời sợ là không rảnh lo cho ngươi!"
Tả Vân Phi ôm eo Kỳ Hằng, ném cho Trang Hạo một ánh mắt thị uy, Trang Hạo câm nín trợn trắng mắt.