TSCPTĐK - Chương 219 Chương 219: Ma văn ngũ hành
Phủ thành chủ.
"Thành chủ, tư liệu về Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh đều ở đây." Thân tín thành chủ nói.
Huyền Lương đơn giản lật xem tài liệu một chút, ánh mắt hiện lên tia khác thường, "Ma pháp sư bảy hệ, chưa đến hai mươi tuổi, hư hư thực thực khế ước yêu thú thánh cấp, Trang Hạo này quả nhiên không đơn giản! Không ngờ Nguyên Quốc xa xôi cư nhiên ra được một nhân tài như thế."
"Kỳ Thiếu Vinh cũng không thấy đến!"
Huyền lương nhàn nhạt cười: "Có thể tùy ý sai sử được Trang Hạo, đương nhiên không phải người đơn giản. "
"Trong tư liệu nói Trang Hạo khế ước một con yêu thú thánh cấp, chuyện này có phải thật không?" Huyền Lương nhíu mày hỏi.
"Chuyện này không quá xác định, con yêu thú kia hiện tại đang tránh trong núi đào quặng, Trang Hạo không mang nó tới đây."
Huyền Lương không khỏi khó hiểu: "Không mang tới đây, vì sao?"
"Trang Hạo hình như lấy giá ba trăm triệu mỗi năm mang nó đi cho thuê."
Huyền Lương không dám tin: "Trang Hạo rốt cuộc đang nghĩ cái gì!" Yêu thú thánh cấp cư nhiên cứ như vậy mang đi cho thuê, tiểu tử kia cũng quá khinh thường yêu thú thánh cấp, hoặc là con yêu thú kia không phải yêu thú thánh cấp, đúng vậy, khẳng định không phải là yêu thú thánh cấp.
"Thành chủ, muốn thăm dò lăng mộ, Trang Hạo là một nguồn giúp đỡ rất tốt!" Thân tín nói.
Huyền Lương gật đầu: "Đúng vậy!"
......
Đại sảnh trong phủ thành chủ.
Kỳ Thiếu Vinh cùng mấy cao thủ cấp chín tụ tập dưới một mái nhà.
"Trang thiếu, Kỳ thiếu, các vị cuối cùng cũng tới rồi." Qua Hồng nhiệt tình vẫy tay chào hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh tự quen thuộc cười cười: "Làm phiền các vị đợi lâu, chỉ còn ta cùng Trang Hạo thôi sao?"
"Không có, còn mấy vị nữa vẫn chưa tới, hơn nữa, thành chủ đại nhân cũng chưa tới đâu." Qua Hồng đáp.
Kỳ Thiếu Vinh thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Nhìn dáng vẻ này xem ra ta vẫn tới sớm lắm! Vậy là tốt rồi."
Qua Hồng: "......"
Bên cạnh Qua Hồng là Qua Nhã cùng Qua Lâm, Qua Lâm nhìn thấy Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh, rõ ràng không được tự nhiên lắm.
Thân ảnh Huyền Lương xuất hiện bên trong đại sảnh, hắn giới thiệu sơ qua về lăng mộ Hỏa Ma Vương một chút, lại thương lượng phương án phân phối với mọi người.
Huyền Lương đề nghị, sau khi thăm dò lăng mộ chấm dứt, tất cả thu hoạch chia làm mười bảy phần, hắn lấy sáu phần Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh lấy ba phần, còn lại tám phần chia đều cho mọi người.
Đối với đề nghị của Huyền Lương, có mấy tu giả tỏ vẻ bất bình, cho rằng Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh lấy quá nhiều.
Huyền Lương phân như vậy cũng khiến cho Trang Hạo có chút thụ sủng nhược kinh, nói chỉ cần hai phần là được rồi, Trang Hạo từ đáy lòng cảm thấy ba phần cũng không nhiều, đáng tiếc Kỳ Thiếu Vinh tuy rằng lợi hại nhưng thực lực bên ngoài chỉ có cấp tám, không ít người đều coi Kỳ Thiếu Vinh thành con chồng trước mà Trang Hạo mang theo, Trang Hạo cũng không muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Huyền Lương kiên trì, mấy cao thủ cấp chín tuy rằng có ý kiến về chuyện Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh lấy được ba phần, nhưng cũng không muốn đắc tội với Huyền Lương, sôi nổi đồng ý.
Sự tình thương nghị đã xong, mọi người liền khởi hành.
Mấy người cưỡi trên lưng một con phi điểu thật lớn, bay tới phía trên lăng mộ Hỏa Ma Vương.
"Lăng mộ chân chính ở chỗ này sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Huyền Lương gật đầu: "Đúng vậy, phụ cận lăng mộ Hỏa Ma Vương kiến tạo một lăng mộ loại nhỏ che giấu tai mắt, đây mới là lăng mộ chân chính.
"Vệ binh bảo vệ tầng ngoài đã được rửa sạch, chúng ta vào thôi." Huyền Lương khí phách hăng hái nói.
Huyền Lương mang mọi người đi vào bên trong lăng mộ.
Đám người đi qua một thông đạo thật dài, Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía Trang Hạo: "Thông đạo dài thật. "
Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy!"
"Chúng ta còn phải đi bao lâu nữa?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Không biết!"
Bỗng, một làn sóng nhiệt đập vào mặt bọn họ, "Thứ gì vậy?" Kỳ Thiếu Vinh sợ hãi kêu một tiếng, nháy mắt liền có loại cảm giác thân hãm trong dung nham.
Kỳ Thiếu Vinh được Trang Hạo che chắn phía sau, cảm giác nóng cháy kia mới tốt hơn một chút.
"Thứ gì vậy?" Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được hỏi.
"Hỏa Luân Tuyền." Trang Hạo đáp.
Kỳ Thiếu Vinh phát hiện hai bên sườn thông lóe lên tia sáng một trận văn kỳ lạ, "Đó là cái gì?"
"Là một loại trận văn ma pháp, lấy năng lượng của tinh hạch yêu thú hoặc là mồi lửa tinh vận chuyển, Hỏa Luân Tuyền phát động, kết quả chính là như hiện tại." Trang Hạo nói.
Từng ngọn lửa vô hình đánh về phía mọi người, Kỳ Thiếu Vinh nhìn xung quanh, một cao thủ cấp chín đã bị thiêu cháy đỏ rực.
Trang Hạo nắm lấy tay Kỳ Thiếu Vinh, hấp dẫn toàn bộ những ngọn lửa xung quanh vào trong thân thể mình.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Loại tình huống như này thì phải làm sao bây giờ?"
"Phát động trận văn ma pháp cần một lượng lớn năng lượng duy trì, cho nên một trong những biện pháp là chờ đến khi nào nguồn năng lượng của nó cạn kiệt là được." Trang Hạo đáp.
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Chờ năng lượng hao hết, lúc ấy bọn họ đại khái đã bị nướng chín hết rồi đi, cho dù có Trang Hạo che đằng trước, hấp thu phần lớn ngọn lửa vô hình, nhưng hắn vẫn cảm thấy không thoải mái a!
"Một cách khác chính là phá hư mắt trận." Ánh mắt Trang Hạo đảo qua vách đá.
Pháp trượng trên tay Huyền Lương công kích lên một trận văn, chốc lát sau, độ ấm trong thông đạo lần nữa tăng mạnh.
Kỳ Thiếu Vinh cuống quít gia tăng thêm mấy lớp vòng bảo hộ.
"Sao lại thế này?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Có lẽ là phá hư sai mắt trận khiến cho trận văn biến dị đi." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh đỏ mặt lên, trong lòng không khỏi nôn nóng, vốn dĩ đã đủ nóng, hiện tại càng thêm nóng chết người.
"Chịu không nổi!" Một cao thủ cấp chín chịu không nổi nữa, sắc mặt dữ tợn đánh lên một vách đá.
Vách tường hai bên thông đạo lập tức xuất hiện mấy trăm cửa động, vô số mũi tên từ đó bay ra,
Kỳ Thiếu Vinh tức khắc có loại xúc động muốn hộc máu, quả nhiên cái loại chuyện trộm mộ này không phải dành cho người bình thường làm.
Trang Hạo nhanh như chớp quét sạch mấy mũi tên bay tới, ở trong Tháp Pháp Tháp hơn một tháng, lý giải của hắn về ma pháp tiến bộ vượt bậc, chính thức tiến vào cảnh giới bán thánh, thực lực xa hơn ma pháp sư cấp chín bình thường nhiều.
Mấy ma pháp sư cấp chín xung quanh luống cuống tay chân, Trang Hạo vừa bảo vệ mình vừa bảo vệ Kỳ Thiếu Vinh lại có vẻ thành thạo hơn nhiều.
"Nơi đó, công kích nơi đó!" Kỳ Thiếu Vinh nói.
Trang Hạo nghe vậy, pháp trượng giơ lên, công kích về phía Kỳ Thiếu Vinh chỉ đạo, sau một tiếng vang lớn, Hỏa Luân Tuyền đình chỉ, mấy mũi tên cũng biến mất.
Sóng nhiệt thối lui, Kỳ Thiếu Vinh thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Nguy cơ vừa biến mất, một ma pháp sư liền kiệt sức ngã nhoài xuống mặt đất.
Huyền Lương ngạc nhiên nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ thiếu có nghiên cứu về trận văn ma pháp?"
Kỳ Thiếu Vinh miễn cưỡng cười: "Ta không hiểu a! Chỉ là theo trực giác mà thôi."
Huyền Lương cười cười: "Trực giác của Kỳ thiếu rất mạnh!"
Kỳ Thiếu Vinh cười cười, chỉ là trong nháy mắt, hắn cảm thấy trận văn có chút giống kinh mạch trong cơ thể người, mà nơi hắn chỉ đạo Trang Hạo công kích, chính là vị trí trái tim.
Huyền Lương nhìn về phía Trang Hạo: "Trang thiếu bảo hộ Kỳ thiếu thật khá!"
Sau lễ rửa tội trận văn, các cao thủ cấp chín ở đây ngoại trừ Trang Hạo đều có chút chật vật, Kỳ Thiếu Vinh thực lực yếu nhất, nhưng bởi vì được Trang Hạo bảo hộ che chắn hầu hết công kích, nhìn qua sáng sủa vô cùng.
"Là ta nên làm." Trang Hạo nhàn nhạt đáp.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Ngươi không sao chứ?"
Trang Hạo cười cười: "Ngươi không cần lo lắng, ta rất tốt."
Hỏa Luân Tuyền đối với mọi người mà nói có lẽ là thứ đòi mạng, nhưng với Trang Hạo lại là đồ đại bổ, Trang Hạo đang muốn thăng cấp, cần một lượng lớn năng lượng để bổ sung.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo một cái, trong mắt mang theo mấy tia hoài nghi.
Mấy cao thủ cấp chín thần sắc quái dị nhìn Trang Hạo, hai người lúc trước phản đối Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh lấy ba phần càng thêm quái dị.
"Trang thiếu thật lợi hại! Ta thiếu chút nữa đã đi nửa cái mạng, Trang thiếu nhìn qua lại có vẻ thành thạo vô cùng!" Qua Hồng cười nói.
"Có thể là bởi vì từ trình độ nào đó mà nói, ta cũng là ma pháp sư hỏa hệ đi." Trang Hạo nhàn nhạt cười giải thích.
Qua Hồng cười khổ, hắn là ma pháp sư song hệ kim hỏa, nhưng cũng không cảm thấy có bao nhiêu nhẹ nhàng!
Mọi người nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút, sau đó tiếp tục lên đường.
Kỳ Thiếu Vinh cau mày lại: "Nơi quỷ quái này phía sau không biết còn cái gì nữa?"
Đám người đi qua thông đạo, một hồ nước đỏ như máu xuất hiện trước mắt mọi người.
Kỳ Thiếu Vinh lui ra sau hai bước, cách xa khỏi hồ.
"Nước trong hồ này hẳn là chứa kịch độc, chúng ta bay qua đi." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn hồ nước ùng ục ùng ục nổi bong bóng: "Ta không cảm thấy chúng ta có thể dễ dàng bay qua. "
Trang Hạo nhún vai: "Thử xem đi." Trang Hạo ném một quả tuyết lê về phía hồ, tuyết lê vừa bay tới, trong ao liền bắn ra mấy tia sáng màu sắc bất đồng, hội tụ về phía quả lê, tuyết lê nháy mắt chia năm xẻ bảy.
Kỳ Thiếu Vinh kinh tủng nuốt nuốt nước miếng.
Trang Hạo nhíu mày lại: "Một khi có người muốn bay qua hồ nước, trận văn dưới hồ sẽ tự nhiên khởi động."
Kỳ Thiếu Vinh quấn chặt quần áo trên người, lui về phía sau hai bước, đáng chết, hiện tại hắn rút lui còn kịp không?
Trang Hạo nhìn về phía Huyền Lương, tò mò hỏi: "Thành chủ đại nhân có biết tình huống này nên giải quyết thế nào không?"
Huyền Lương gật đầu: "Trận văn này hẳn là Ma Văn Ngũ Hành, muốn phá giải chỉ cần dùng năm loại ma pháp đồng thời công kích tâm trận, còn cần bảo trì năm loại ma pháp cân bằng lẫn nhau."
"Để năm người dùng năm loại ma pháp bất đồng công kích mắt trận được sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Huyền Lương gật đầu: "Trên lý thuyết thì có thể, nhưng như vậy rất khó bảo đảm lực đạo của cả năm người đều tương đồng, mà muốn phá giải cần giữ lực đạo cân bằng một đoạn thời gian, lấy tình huống như hiện tại này, sợ là không đợi được năm người ma hợp."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Vậy A Hạo đến đi."