TSCPTĐK - Chương 49 Chương 49: Một ngày hành thiện
Chắc là do đã nhận ra Kỳ Thiếu Vinh không có gì nguy hiểm, Phù Dung ló đầu ra từ phía sau Trang Linh, tò mò nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh nhìn nhìn hai mắt thiên chân vô tà của tiểu nữ hài, tâm không tự giác mà mềm mại vài phần.
Kỳ Thiếu Vinh vươn tay, gợi cằm tiểu nữ hài lên, tiểu nữ hài quạt một cái đã bắt được tay Kỳ Thiếu Vinh, giống như bị kinh hách mà lui về phía sau vài bước.
Tiểu nữ hài không biết như thế nào lại ho lên, nhìn thấy tiểu nữ hài ho đến lợi hại, sắc mặt Trang Linh không khỏi nhiều thêm vài phần khẩn trương.
Kỳ Thiếu Vinh vươn tay, ấn nhẹ ở mấy huyệt vị trên người tiểu nữ hài, nhẹ nhàng đánh vài cái.
Tiểu nữ hài ho khan tê tâm liệt phế đột nhiên im bặt.
"Phù Dung, ngươi cảm thấy thế nào?" Trang Linh có chút vội vàng hỏi.
Tiểu nữ hài có chút tò mò chớp chớp mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ta khá hơn nhiều."
Kỳ Thiếu Vinh đứng thẳng lên: "Trang Linh đạo sư, ta đi trước."
Trang Linh gật đầu: "Được."
Kỳ Thiếu Vinh rời đi không lâu, Tôn Lâm hạ khóa, về tới bên trong văn phòng.
"Mẫu thân." Phù Dung chạy tới nhào về phía Tôn Lâm.
"Phù Dung, ngươi khỏe không, có ho khan không?" Tôn Lâm hỏi.
"Ta rất tốt, vừa nãy có một tiểu ca ca ấn trên người ta vài cái, ta liền tốt hơn rất nhiều." Phù Dung nói.
Tôn Lâm chút nghi hoặc nhìn về phía Trang Linh: "Vừa có ai tới sao?"
"Ta tìm Kỳ Thiếu Vinh tới hỏi tình huống một chút, sau khi hắn tới học viện vẫn không lên lớp học." Trang Linh nói.
"Vị Kỳ tứ thiếu này không đơn giản đâu." Tôn Lâm thần bí cười cười.
"Sao lại nói như vậy?" Trang Linh hỏi.
"Trước đó ta gặp được hắn ở khu cao cấp, quyền hạn của đạo sư ở khu cao cấp cũng có giới hạn, hắn lại vào được cả vùng cấm khu cao cấp, dù sách bên đó hầu hết đều là do một ít tu giả cùng đường lạc lối viết, không có bao nhiêu giá trị nhưng tri thức ghi lại bên trong là lợi lớn hơn tệ, hay là tệ lớn hơn lợi, rất khó phán định, trong học viện cũng chỉ vài người có quyền hạn vào khu này, ta hỏi thăm xuống mới biết được, hiệu trưởng cho hắn quyền hạn cao nhất khu cao cấp." Tôn Lâm có hơi chút hâm mộ kể lể.
"Làm sao có thể?" Trang Linh có chút ngoài ý muốn hỏi.
"Ngươi không biết đi? Sau khi ta hỏi thăm xuống mới biết được, Kỳ tứ thiếu bỏ ra mười vạn đồng vàng mua quyền đọc sách khu cao cấp, cũng không biết tiểu tử này lấy được tiền từ nơi nào, tuy nói Kỳ gia có tiền nhưng người có tiền đều thuộc thế hệ trước, Kỳ tứ thiếu còn trẻ tuổi như vậy."
Trang Linh: "......" Mười vạn đồng vàng đối với người thường mà nói có lẽ là có chút nhiều, nhưng đối với Tà Y mà nói thì không nhiều lắm, công phu ôm tiền của Tà Y quả thật là đứng đầu.
"Không nói cái này, Trang Linh, ngươi có tin tức của Tà Y không?" Tôn Lâm tràn đầy mong đợi nhìn Trang Linh.
Trang Linh trầm ngâm một chút rồi nói: "Ta đã nghĩ được biện pháp liên hệ với hắn, sẽ tận lực nghĩ cách."
Tôn Lâm nghe được Trang Linh bảo đảm, tức khắc liền vui vẻ, "Thật quá cảm tạ Trang Linh đạo sư ngươi."
............
Thời điểm Kỳ Thiếu Vinh trở lại biệt viện, Kỳ Thiếu Phúc cùng Kỳ Thiếu Như đều đã đi rồi.
"Thiếu gia, ngươi đã trở lại?" Kỳ Hằng nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy! Sắc mặt ngươi rất kém, làm sao vậy?"
Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Đã xảy ra chuyện, chuyện thiếu gia ngươi bị Tà Y bao dưỡng đã bị truyền ra, hiện tại tất cả mọi người trong học viện đều biết ngươi cùng Tà Y có một chân!"
"Như vậy sao! Tuy nói tất cả mọi người đều thích bát quái, nhưng tin tức truyền ra nhanh như vậy hẳn là có người quạt gió thêm củi ở sau lưng." Kỳ Thiếu Vinh bình tĩnh ngã xuống sô pha, phe phẩy cây quạt trên tay.
Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng là như thế, ta đã tra qua, là muội muội ngươi."
"Nha đầu chết tiệt kia thật đúng là không biết điểm dừng! Nàng thích Trang Hạo, có cơ hội bại hoại thanh danh Tà Y như vậy, đương nhiên sẽ không từ bỏ, huống chi, nàng vẫn luôn không nhìn ta vừa mắt." Kỳ Thiếu Vinh hừ lạnh một tiếng.
"Thiếu gia, ta nghe nói, phụ thân ngươi rất có ý kiến với chuyện ngươi bị bao dưỡng." Kỳ Hằng nói.
"Tên Kỳ Diệu kia coi trọng thể diện nhất, có một tên nhi tử phế vật đã làm hắn mất hết thể diện, có một nhi tử phế vật bị bao dưỡng, mặt mũi của hắn càng không xong, nếu ta đoán không sai, ta rất nhanh sẽ bị trục xuất khỏi gia môn." Kỳ Thiếu Vinh nằm ngang ở trên sô pha nói ra suy nghĩ.
Kỳ Hằng có chút tò mò hỏi: "Sẽ sao?"
Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Ai biết được!"
"Đúng rồi, thiếu gia, Trang Linh đạo sư tìm ngươi có chuyện gì sao? Nàng nói với ngươi chuyện Trang Hạo?" Trang Linh tựa hồ đã biết thân phận thật sự của Kỳ Thiếu Vinh, đối với người này, Kỳ Hằng luôn có chút không yên tâm.
"Cũng không phải là vì Trang Hạo gì đó, nàng là vì một tiểu nha đầu bị ho lao." Kỳ Thiếu Vinh nói.
"Ho lao, có thể trị sao?"
"Có thể trị, bất quá, cần phải kiên trì bền bỉ, mẫu thân tiểu nha đầu kia tìm một đống lang băm vô dụng, tiêu hết tiền lương đang có, trên người không còn bao nhiêu thứ tốt, bỏ đi, coi như một ngày hành thiện, tích đức tích phúc." Kỳ Thiếu Vinh nói đến phía sau, không khỏi cảm thấy có chút tiếc nuối.
"Thiếu gia, ngươi làm nhiều việc thiện, người khác sẽ cảm kích ngươi." Kỳ Hằng nhẹ giọng an ủi.
Kỳ Thiếu Vinh mắt trợn trắng: "Ta cần người khác cảm kích làm cái gì, cũng không thể lấy ra cơm ăn."
Kỳ Hằng: "......"