Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 61

TSCPTĐK - Chương 61

Chương 61: Liên tiếp bị loại trừ

Trong bí cảnh.

"Thẩm Nguyên, ngươi đã đến rồi, mau tới hỗ trợ, con yêu thú này có chút khó giải quyết."

Triệu Hà của Thánh Hoàng học viện nhìn thấy "Thẩm Nguyên" đến, lập tức hưng phấn hô to.

"Thẩm Nguyên" nhìn Triệu Hà: "Ngươi kiên trì thêm một lúc, ta lập tức tới."

"Thẩm Nguyên" tung ra một đống quyển trục, một nửa nện vào trên người yêu thú, một nửa nện trên người Triệu Hà.

"Ngươi đang ném đi đâu vậy!" Triệu Hà tức muốn hộc máu mắng.

"Thẩm Nguyên" bình tĩnh phát động công kích về phía Triệu Hà, Triệu Hà bị "Thẩm Nguyên" đánh bay ra ngoài.

"Thẩm Nguyên, cái tên hỗn đản ngươi, ngươi điên rồi!"

......

Ngoài Phượng Hoàng Cốc, Thẩm Nguyên tức muốn hộc máu nhìn Triệu Hà, hít sâu một hơi, không liên quan đến hắn! Hắn trong sạch, tiểu tử Thiên Diện này mới đúng là cặn bã!

"Thẩm Nguyên" đoạt lấy thất thải thạch trên người Triệu Hà, phát động truyền tống phù đưa Triệu Hà ra ngoài bí cảnh.

Thi đấu còn chưa tiến hành được ba ngày, Thánh Hoàng học viện đã có hai học viên bị truyền tống ra, Lộ Danh tức giận đến sắc mặt xanh mét.

Triệu Hà vừa ra tới nơi liền hùng hùng hổ hổ, đến khi nhìn thấy Thẩm Nguyên bên ngoài bí cảnh, lập tức sợ ngây người.

Thẩm Nguyên xấu hổ cười với Triệu Hà, Triệu Hà nhíu chặt mày.

Lộ Danh nổi giận đùng đùng đi về phía Hồ Phong, "Ngươi...... Có phải ngươi sai sử không? Hồ Phong, ngươi còn có xấu hổ hay không?"

"Không sai, chính là ta sai sử." Hồ Phong ngẩng đầu ưỡn ngực nói.

"Đại trượng phu hành xử quang minh lỗi lạc, ngươi cư nhiên lại làm như vậy, ngươi cái đồ vương bát đản!" Lộ Danh trừng lớn hai mắt, một bộ muốn mang Hồ Phong ra ăn tươi nuốt sống.

"Binh bất yếm trá (nghĩa là khi dùng binh việc dối trá quân địch là buộc phải làm để đem lại lợi thế, để nhằm giành lấy chiến thắng) ngươi có hiểu hay không? Lộ Danh, có phải là ngươi cho rằng lần này học viện các ngươi khẳng định sẽ đứng thứ nhất không, ngươi nghĩ thật đẹp, nói cho ngươi biết, lần này học viện các ngươi vẫn như cũ có thể được lấy được vị trí thứ nhất, nhưng là đứng nhất đếm ngược, ha ha ha......" Hồ Phong cao hứng cười sang sảng.

"Hồ Phong, ngươi muốn đánh sao!" Lộ Danh nghiến răng nghiến lợi mắng.

Hồ Phong nhếch môi: "Đánh thì đánh! Ta sợ ngươi sao!"

Lộ Danh cùng Hồ Phong xoát cái đã lăn thành một đoàn, những người còn lại đang xem thi đấu vội vã trốn sang một bên, hai cao thủ cấp chín tranh đấu, một khi cuốn vào, chết như thế nào cũng không biết.

......

Tôn Lâm thở ra một hơi: "Ta còn cho rằng hiệu trưởng vì tài chính của học viện mà hồ đồ, thì ra lại là như thế này."

"Đúng vậy! Vẫn là hiệu trưởng nhìn xa trông rộng, tường tận mọi việc, ta không nên phản đối hiệu trưởng." Lý Hồng vừa vui mừng vừa áy náy than thở.

"Sao có thể." Trang Linh cắn môi thấp giọng nói thầm.

Trang Hạo từng nói Tà Y là ma pháp sư quang hệ, làm sao lại có thể biến thành ma pháp sư ám hệ? Ma pháp quang hệ cùng ma pháp ám hệ đối lập, nếu một người đồng tu ma pháp quang hệ cùng ma pháp ám hệ, kinh mạch chắc chắn sẽ phế hết, nói không chừng còn có thể nổ tan xác. Chẳng lẽ nàng đã đoán sai, Tà Y là Tà Y, Kỳ Thiếu Vinh là Kỳ Thiếu Vinh, giữa hai người chỉ có quan hệ bằng hữu.

Tôn Lâm nhìn Trang Linh: "Trang Linh đạo sư, ngươi làm sao vậy?"

Trang Linh lắc đầu: "Không có gì."

"Trang Linh đạo sư, có phải ngươi biết cái gì không, hình như từ lúc bắt đầu ngươi đã rất xem trọng tiểu tử Kỳ Thiếu Vinh này?"

"Ta là tin tưởng hiệu trưởng." Trang Linh nhàn nhạt đáp.

"Kỳ tứ thiếu quả thực không giống trong lời đồn đãi." Tôn Lâm nói.

Trang Linh cười cười: "Đúng vậy!"

......

Lấy thân phận Thẩm Nguyên dạo chơi trong bí cảnh không đến bảy ngày, Thánh Hoàng học viện đã có bốn học viên bị đưa ra khỏi bí cảnh, mặt Lộ Danh trầm đến nỗi có thể nhỏ ra nước, khí sắc Hồ Phong lại tốt vô cùng.

Hồ Phong cùng Lộ Danh bất hòa nhiều năm, thi đấu lần này, mọi người đều cảm thấy Thánh Hoàng học viện nắm chắc phần thắng, kết quả, Thiên Lan học viện lại nhảy ra hai nhân vật tàn nhẫn, cục diện biến hóa đến không thể miêu tả.

"Hiệu trưởng, Kỳ Thiếu Vinh cùng Thiên Diện làm như vậy đều là ngài an bài?" Lý Hồng hỏi.

Hồ Phong gật đầu: "Cái đó còn phải nói sao?"

"Hiệu trưởng, ngài thật là lợi hại! Diệu kế như vậy cũng có thể nghĩ ra." Lý Hồng tràn đầy khâm phục nhìn Hồ Phong.

Hồ Phong vẫy vẫy tay: "Cái này không đáng gì, ai bảo ta là hiệu trưởng đâu?" Trên thực tế, Hồ Phong hoàn toàn không biết gì về kế hoạch của Kỳ Thiếu Vinh, nhưng điểm nhỏ này không đáng ngại khi giải thích mọi hành động của hai người Kỳ Thiếu Vinh cùng Thiên Diện trở thành diệu kế của Hồ Phong.

"Lý Hồng a, ngươi có biết vì sao bổn hiệu trưởng ta là hiệu trưởng, mà ngươi lại là phó không? Bởi vì bổn hiệu trưởng lúc nào cũng duy trì đầu óc thanh tỉnh, mà ngươi thỉnh thoảng lại phạm phải hồ đồ."

Lý Hồng: "......" Thật sự là bởi vì cái này sao, chẳng lẽ không phải bởi vì nắm tay hiệu trưởng tương đối cứng?

......

Trang Khiêm chọc chọc Thẩm Nguyên: "Thẩm ca, ngươi biết học viên giả mạo ngươi kia có lai lịch gì không?"

Thẩm Nguyên nhíu mày lại: "Không biết, nghe nói hình như là một học viên bình dân, ở Thiên Lan học viện không hiện sơn không lộ thủy (tương tự như thâm tành bất lộ), là tuyết tàng vương bài Hồ Phong cố ý an bài." Thẩm Nguyên cúi đầu, tỉ mỉ chuẩn bị mấy tháng, lại bị loại trừ ngay trong ngày đầu tiên thi đấu, điều này làm cho Thẩm Nguyên vô cùng nghẹn khuất.

Trang Khiêm nhìn Thẩm Nguyên: "Thẩm ca, ngươi đừng quá thương tâm, ngươi xem, có rất nhiều người bồi ngươi xui xẻo mà."

Thẩm Nguyên: "......" Hắn không cảm thấy được an ủi một chút nào được không? Thời gian thi đấu còn chưa đến một nửa, Thánh Hoàng học viện đã có bốn người bị loại trừ, hắn có một loại dự cảm không lành, lần này Thánh Hoàng học viện sợ là sẽ trở thành trò cười trong mắt mọi người rồi.

"Lão già Hồ Phong này đúng là quá gian trá! Cư nhiên ẩn dấu tới hai vương bài, lão đúng là có đủ kiên nhẫn! Thật sự là nhìn không ra, trước đây ta còn nghĩ hắn hồ đồ, không nắm chắc được đại chiến lần này nữa." Trang Khiêm nhịn không được than thở.

Thẩm Nguyên nhìn về phía Hồ Phong, Hồ Phong chẹp miệng, trên mặt hoàn toàn là tươi cười sáng lạn, làm người khác nhìn thấy hận không thể tới đánh hắn mấy quyền.

.....

Trong bí cảnh, Kỳ Thiếu Vinh thoải mái chạy dọc một đường tới khu vực cấp năm.

Đối với rất nhiều học viên mà nói, khu vực cấp bảy là cấm địa không thể bước vào, khu vực cấp sáu là khu khá nguy hiểm, khu vực cấp năm nghiễm nhiên trở thành nơi thi thố tài năng.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía thứu điểu (chim kền kền).

Trên cây ngô đồng cao tới mấy trăm mét là sào huyệt của một con phi thứu đen, bên trong bày mấy chục viên ngũ thải thạch huyết lệ bắt mắt, nhìn thấy Kỳ Thiếu Vinh, hắc thứu gào lên uy hiếp.

Kỳ Thiếu Vinh huy động ma pháp trượng, đánh hắc thứu rơi xuống dưới.

Kỳ Thiếu Vinh nhanh chóng xử lý thi thể hắc thứu, sau đó bắt đầu bố trí bẫy rập xung quanh cây ngô đồng.

Ngoài bí cảnh, Trang Khiêm thì thầm hỏi nhỏ Thẩm Nguyên: "Thẩm ca, Kỳ Thiếu Vinh đang làm gì vậy?"

Thẩm Nguyên lắc đầu: "Ai biết được, bất quá tiểu tử này lòng bàn chân lở loét, đỉnh đầu chảy mủ, phỏng chừng cũng không làm ra chuyện gì tốt được."

"Thẩm ca, Kỳ Thiếu Vinh lợi hại như vậy, đại ca ta sẽ không có việc gì đi?" Trang Khiêm lo lắng nói.

Thẩm Nguyên lắc đầu: "Hẳn là không đến nỗi đó."

Trong lòng Thẩm Nguyên có vài phần do dự, chỉ cần Trang Hạo không có vấn đề gì, vị trí thứ nhất của Thánh Hoàng học viện hẳn là sẽ giữ được, nếu Trang Hạo có vấn đề gì, vậy vấn đề liền lớn đến khó chấp nhận được.

Trang Khiêm nhấp môi: "Thẩm ca, Kỳ Thiếu Vinh nói có biện pháp đối phó với ca ta, ngươi xem hắn nói thật hay giả."

Thẩm Nguyên cười xấu hổ: "Ta cũng không biết."

"Cái vòng tay kia......" Mày Thẩm Nguyên chợt nhảy lên.

"Thẩm ca, có phải ngươi nghĩ ra cái gì hay không?"

Thẩm Nguyên vội lắc đầu: "Không có gì!"

Thẩm Nguyên cúi đầu, trước khi thi đấu, Kỳ Thiếu Vinh tặng Trang Hạo một cái vòng tay, lúc ấy mấy người bọn họ cái cảm thấy Kỳ Thiếu Vinh chỉ là một tên ma võ phế nhân, không để đồ hắn đưa tới vào mắt.

Tim Thẩm Nguyên thình thịch nhảy lên, vòng tay Kỳ Thiếu Vinh đưa Trang Hạo kia tuyệt đối có vấn đề, cũng không biết vòng tay kia có huyền cơ gì.

Nguyên cắn chặt răng, thầm hối hận không có biện pháp nào nói chuyện vòng tay khả năng có vấn đề cho Trang Hạo trong bí cảnh.

.....

Kỳ Thiếu Vinh ngồi trên cây cao, trên người học viên tiến vào bí cảnh đều có dụng cụ đặc thù, có thể kiểm tra được nơi có nhiều thất thải thạch, Kỳ Thiếu Vinh mang hết thất thải thạch trong nhẫn không gian ra, bày ở trên cây.

Ánh sáng thất thải thạch rất nhanh liền dụ những học viên của học viện khác tới.

"Là Kỳ Thiếu Vinh."

"Này, Kỳ tứ thiếu, sao ngươi lại ở trên đó?"

"Ta bị hắc thứu chộp tới, hiện tại không thể xuống được." Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy buồn rầu đáp lại lời mấy học viên bên dưới.

Ngoài bí cảnh, Thẩm Nguyên nhìn bộ dáng lo sợ đầy mặt của Kỳ Thiếu Vinh, răng đau lợi hại.

"Người này thật đúng là biết cách diễn kịch!" Thẩm Nguyên tức giận mắng.

"Là người của Anh Hoàng học viện, đám tiểu tử này phải gặp xui xẻo rồi." Trang Khiêm cảm thán.

Thẩm Nguyên nhíu mày lại, tên tuổi ma võ phế nhân của Kỳ Thiếu Vinh quá nổi tiếng, rất ít người có thể nghĩ đến tiểu tử này lại là một con rắn độc.

Trong bí cảnh.

Mấy học viên của Anh Hoàng học viện nhìn Kỳ Thiếu Vinh, cười nhạo liên tục.

"Kỳ tứ thiếu, ngươi chờ ở đó, chúng ta cứu ngươi xuống ngay đây."

Mấy học viên của Anh Hoàng học viện vừa tới gần liền sa vào bẫy rập Kỳ Thiếu Vinh bố trí trước đó, khói đặc từng trận từng trận xông ra, mấy học viên này ngay lập tức đầu váng mắt hoa.

Kỳ Thiếu Vinh huy động pháp trượng, đánh xỉu đám người này, gỡ thất thải thạch cùng tinh hạch yêu thú trên người bọn họ xuống, sau đó dứt khoát đưa người ra khỏi bí cảnh, tiếp tục chờ đợi con mồi tiếp theo.

Mấy học viên của Anh Hoàng học viện trong tình trạng hôn mê mà bị đưa ra khỏi bí cảnh, sắc mặt đạo sư Anh Hoàng học viện trầm xuống, mang người đi.

Thanh danh Kỳ Thiếu Vinh quá kém, người gặp phải Kỳ Thiếu Vinh đều nghĩ rằng mình gặp được dê béo, chỉ trong thời gian bảy ngày liền có hơn 60 tuyển thủ bị Kỳ Thiếu Vinh dùng cùng một loại phương thức đưa ra khỏi bí cảnh.

Tuyển thủ Kỳ Đóa học viện lại càng thêm xui xẻo, mười tuyển thủ của học viện này tụ tập hết lại liên hợp hành động, nói chung, tự bảo vệ bản thân thì vẫn dư dả, đáng tiếc, bọn họ gặp phải Kỳ Thiếu Vinh, bị Kỳ Thiếu Vinh tận diệt.

Hồ Phong chà xát tay, trong miệng phát ra từng tiếng cười hắc hắc hắc......

Không ít hiệu trưởng học viện khác thổi râu trừng mắt nhìn Hồ Phong.

Lý Hồng nhìn Hồ Phong: "Hiệu trưởng, hình như Kỳ Thiếu Vinh đồng học chọc cho rất nhiều người tức giận." Không phải chỉ mình Kỳ Thiếu Vinh chọc nhiều người tức giận, bộ dáng đắc ý vênh váo này của hiệu trưởng cũng làm rất nhiều người gai mắt.

Hồ Phong vẫy vẫy tay: "Có một câu gọi là, không bị người khác đố kị là tài trí bình thường, phải bị người khác đố kỵ mới là cực phẩm thiên tài."

Lý Hồng thở dài: "Đáng tiếc, Thánh Hoàng học viện còn Trang Hạo, nếu không, học viện chúng ta rất có khả năng đứng thứ nhất."

Hồ Phong nghiến răng, trong lòng dâng lên vài phần không cam.

Trong bí cảnh, xung quanh Trang Hạo có hơn mười con yêu thú cấp năm, ba con yêu thú cấp sáu vây quanh.

Trang Hạo là ngự thú sư, sau khi tiến vào bí cảnh liền thuần phục yêu thú cho mình dùng, có yêu thú hỗ trợ tìm thất thải thạch, số lượng thất thải thạch một mình Trang Hạo kiếm được có thể so với một trăm tuyển thủ bình thường khác.

Lý Hồng nhìn Trang Hạo: "Tiểu tử Trang Hạo chết tiệt này, có nhiều yêu thú hỗ trợ như vậy, ai có thể làm đối thủ của hắn chứ!"

Hồ Phong gãi đầu, "Trước nhìn tình huống đi." Nguyên bản Hồ Phong cũng không nghĩ đến Thiên Lan học viện có thể đứng thứ nhất, nhưng mắt thấy Kỳ Thiếu Vinh cùng Thiên Diện bưu hãn như vậy, trong lòng lại có thêm một chút ý tưởng.
Bình Luận (0)
Comment