TSCPTĐK - Chương 80 Chương 80: Người Kỳ gia tới
Kỳ Thiếu Vinh cùng người Trang gia thương lượng đảm bảo một phen liền mang Hồ Phong đi.
Trang Khiêm đi tới đi lui trong phòng, Trang Hạo nhìn Trang Khiêm: "A khiêm, ngươi làm sao vậy?"
Trang Khiêm lắc đầu: "Không có gì, chỉ là đại ca ngươi cũng quá uất ức rồi, Kỳ Thiếu Vinh bị ngươi khế ước a, hắn bị ngươi khế ước thành người hầu cư nhiên còn kiêu ngạo như vậy." Hắn vốn còn cho rằng có thể nhìn thấy đại ca trả lại mối thù năm xưa, không nghĩ tới......
Trang Hạo liếc mắt nhìn Trang Khiêm một cái, Trang Khiêm bĩu môi, không hề hé răng.
"Hồ Phong cũng thật coi trọng Thiếu Vinh! Vì Kỳ Thiếu Vinh, hắn cư nhiên bí quá hoá liều tới mức chạy tới bắt ngươi, nếu không phải ngươi đã cấp tám chỉ sợ là giữ không nổi!" Trang Nhân Tuyền than thở.
Nhiều thế hệ Trang gia đều có thiên tài ma pháp, thiên phú của Trang Hạo càng là ngàn năm khó gặp.
Lúc trước đại chiến trăm viện, thực lực Trang Hạo cũng đã đạt tới cấp tám, mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi
(cây cao vượt rừng sẽ bị gió dập, ý là người nổi bật dễ bị chú ý, bị ghen tị, bị làm hại), vì bảo đảm an toàn cho Trang Hạo, trưởng lão Trang gia liền phong ấn thực lực Trang Hạo từ cấp tám xuống cấp bảy, nếu không phải như thế, thời điểm Trang Hạo ở trong bí cảnh cũng sẽ không đến nỗi bị Kỳ Thiếu Vinh nghiền áp tới vậy.
Trang Hạo cúi đầu: "Hồ Phong nhiều lắm là nghĩ đến gần đây ta mới thăng cấp, không có việc gì."
Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo: "Kỳ tứ thiếu này quả thật là có cá tính! A Hạo, ngươi nói có phải không?"
"So với Tà Y vẫn kém xa." Trang Hạo đáp.
Trang Nhân Tuyền: "......"
Hồ Phong ủ rũ cụp đuôi cùng Kỳ Thiếu Vinh về học viện.
"Sư phụ, sao ngài lại bị người Trang gia bắt được, ta cho rằng cho dù ngài không bắt được
Trang Hạo, lấy bản lĩnh của toàn thân trở ra vẫn có nắm chắc."
"Khinh địch, tiểu tử Trang Hạo kia đã là ma pháp sư cấp tám, hắn đồng tu bảy hệ ma pháp, lại còn có thiên phẩm tinh thần lực, chiến lực hồn hậu hơn ma pháp sư đồng cấp nhiều, ta bị hắn bắt được."
Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày: "Trang Hạo lợi hại như vậy?"
Hồ Phong gật đầu: "Tên tuổi đệ nhất thiên tài của hoàng đô cũng không phải hư danh, vận khí của lão già Lộ Danh kia thật tốt, thu được một tuyệt thế thiên tài như vậy làm đồ đệ."
"Sư phụ, chẳng lẽ ta không phải tuyệt thế thiên tài sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Hồ Phong xấu hổ cười cười: "Đồ đệ a, không phải sư phụ đả kích ngươi, so với Trang Hạo, ngươi vẫn còn kém một chút."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Hồ Phong: "Sư phụ, ngài không thể bởi vì bị Trang Hạo bắt liền không ngừng ca ngợi hắn, tên phế vật kia ngay cả giải khế ước như nào cũng không làm được, tại sao trên đời này vẫn còn có loại người ngu xuẩn như thế không biết!"
Hồ Phong: "......"
...........
Chuyện Hồ Phong bị người Trang gia bắt nguyên bản là bí ẩn, nhưng không biết vì cái gì, lập tức liền truyền đến vô cùng huyên náo, chuyện Kỳ Thiếu Vinh bị Trang Hạo khế ước cũng nháo đến nỗi không ai là không biết.
"Điều tra xong chưa, chuyện này là ai truyền ra?" Kỳ Thiếu Vinh nghiêm mặt nhìn Kỳ Hằng.
Kỳ Hằng gật đầu: "Bích Lưu Vân truyền tin tới, nói là từ Lộ Danh hiệu trưởng của Thánh Hoàng học viện truyền ra tới."
"Lộ Danh?"
"Đúng vậy! Lộ Danh hiệu trưởng cùng Hồ Phong hiệu trưởng của học viện chúng ta là đối thủ một mất một còn, hai người nhìn nhau không thuận mắt nhiều năm, trước đấy thiếu gia đại hiện thần uy trong trong bí cảnh, làm thanh danh Thánh hHoàng học viện bị tổn thất lớn, Lộ Danh bắt được cơ hội, đương nhiên là muốn trả lại một đao."
Kỳ Thiếu Vinh cười nhạo một tiếng: "Quả nhiên là vật họp theo loài, người phân theo đàn, Trang Hạo không phải thứ gì thứ tốt, hiệu trưởng Thánh Hoàng học viện cũng không phải thứ tốt gì!"
Kỳ Hằng: "......"
"Thiếu gia, khế ước này ngươi tính làm sao bây giờ?" Kỳ Hằng hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn ấn ký trên tay: "Nghĩ thêm biện pháp, Trang Hạo không có biện pháp, chúng ta có thể đi tìm ngự thú sư khác, ngự thú sư trong thiên hạ này không phải chỉ có mình Trang Hạo."
...........
Chuyện tốt không ra khỏi cửa, truyện xấu đã truyền ngàn dặm, nguyên bản Dịch Hỏa, Dịch Băng trước sau xảy ra chuyện, ánh mắt của mọi người trong hoàng đô đều tập trung trên người Dịch gia, bất quá, tin tức Kỳ Thiếu Vinh bị Trang Hạo khế ước vừa truyền ra, tiêu điểm đàm luận của mọi người liền chuyển tới trên người Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo.
Dịch Hỏa Dịch Băng cũng coi như là nhân tài, nhưng so với Trang Hạo vẫn còn kém quá xa, lực lượng mới Kỳ Thiếu Vinh vừa xuất hiện trong đại chiến trăm viện, mọi người ở hoàng đô liền cảm thấy vô cùng có hứng thú với hắn, hiện tại bát quái lại liên quan đến cả Kỳ Thiếu Vinh lẫn Trang Hạo, vừa truyền ra mọi người lập tức liền biết.
Lạc Hoa Hiên.
Thẩm Nguyên cùng Trang Khiêm song song ngồi một bàn gác mái uống rượu, "Không nghĩ tới ca ngươi cư nhiên lại khế ước Kỳ Thiếu Vinh." Thẩm Nguyên tràn đầy vui sướng khi người gặp họa mở lời.
Trang Khiêm gật đầu: "Đúng vậy!"
"Ca ngươi xem như là đã trả được thù cho ta." Thẩm Nguyên tràn đầy sung sướng. Ngày đầu tiên vào bí cảnh đã bị Kỳ Thiếu Vinh ném ra ngoài, tuy rằng bởi vì hai huynh đệ Dịch gia liên tiếp xui xẻo, hắn lại về vị trí thứ bảy của Hoàng Đô Thất Tú, nhưng hắn thà rằng không lại lên bảng còn hơn.
Sau lưng có không biết bao nhiêu người mắng hắn là thủy hóa
(hàng giả, hàng kém chất lượng, lừa đảo), dựa vào gia tộc mới có thể thượng vị.
Trang Khiêm chống cằm: "Kỳ Thiếu Vinh bị đại ca khế ước vẫn còn kiêu ngạo muốn chết!
Thẩm Nguyên vuốt cằm: "Hắn sớm muộn gì cũng phải cúi đầu."
"Ai phải cúi đầu vậy?" Bích Lưu Vân đi đến hỏi.
Thẩm Nguyên xấu hổ cười cười: "Không có gì."
Bích Lưu Vân đánh giá Thẩm Nguyên: "Chúc mừng Thẩm thiếu, trở lại bảng Hoàng Đô Thất Tú."
Thẩm Nguyên cười cười: "May mắn mà thôi."
"Thẩm thiếu, vận khí của ngươi không tồi! Hai huynh đệ Dịch gia liên tiếp xảy ra chuyện, vừa lúc thoái vị cho ngươi."
Thẩm Nguyên xấu hổ cười cười, lại bỗng nhiên nghĩ tới Bích Lưu Vân là bằng hữu tốt của Kỳ Thiếu Vinh.
"Bích lão bản, sinh ý không tồi!" Thẩm Nguyên nói.
Bích Lưu Vân gật đầu: "Cũng tạm được đi, ta còn phải cảm tạ Thẩm thiếu cổ động!"
Trang Khiêm cẩn thận uống một ngụm trà, trong lòng có thêm vài phần dự cảm không tốt.
Thẩm Nguyên cùng Trang Khiêm rời khỏi Lạc Hoa Hiên, Thẩm Nguyên rầu rĩ nói: "Tiểu tử Bích Lưu Vân này cũng không phải thứ tốt gì ~"
Trang Khiêm: "......"
"Trang Khiêm, đại ca ngươi thật sự không giải được khế ước kia, hay là cố ý lừa Kỳ Thiếu Vinh vậy?" Thẩm Nguyên hỏi.
Trang Khiêm nhún vai: "Ta nghĩ đại ca là thật sự không giải được."
"Vậy Kỳ Thiếu Vinh gặp xui xẻo rồi."
Trang Khiêm: "...... Kỳ Thiếu Vinh nhất định là sẽ nói xấu ca ta trước mặt Tà Y."
............
Dịch gia.
Dịch Sơ Tuyết nhìn thị nữ: "Ngươi nói Kỳ Thiếu Vinh bị Trang Hạo khế ước thành người hầu."
Thị nữ gật đầu: "Đúng vậy."
Dịch Sơ Tuyết cười cười: "Tiểu tử Kỳ Thiếu Vinh này có cái gì kiêu ngạo chứ, cuối cùng không phải vẫn mệnh phó nô sao?"
"Hiện tại tin tức này đã truyền đi khắp nơi, Kỳ Thiếu Vinh chắc chắn là mất hết mặt mũi."
"Nói không chừng tiểu tử Kỳ Thiếu Vinh kia sẽ lợi dụng chuyện khế ước này để quấn lấy Trang Hạo." Dịch Sơ Tuyết khẽ hừ một tiếng.
Dịch Sơ Tuyết đứng lên, đi ra ngoài, mấy thị nữ quây thành một đám nói chuyện phiếm.
"Hình như tiểu thư còn chưa chết tâm a!"
"Tiểu thư cũng thật là, đại ca cùng nhị ca nàng đều đang nằm trên giường, nàng còn có thời gian rảnh đi quan tâm chuyện của Trang đại thiếu!"
"Chính là bởi vì đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia gặp chuyện không may, tiểu thư chỉ có leo lên Trang đại thiếu mới có thể niết bàn
(niết bàn trọng sinh) a!"
"Cũng đúng, đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia đều xảy ra chuyện, các trưởng lão trong tộc cũng lạnh nhạt hơn nhiều, trước đó phu nhân có sai người đến nội vụ đường muốn linh dược, quản sự của nội vụ đường cư nhiên nói linh dược đã không còn, chuyện này trước kia chưa bao giờ xảy ra!"
"Trang đại thiếu là tuyệt thế thiên tài, nếu tiểu thư có thể gả cho Trang đại thiếu thì tốt rồi, chỉ là trước khi đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia xảy ra chuyện, Trang đại thiếu đã lạnh nhạt với tiểu thư, hiện tại lại càng khó."
............
Dịch Hỏa nghe mấy thị nữ nói chuyện ngoài cửa, lạnh lùng cong khóe miệng.
Muội muội hắn cũng quá vô ưu đi, cho dù chuyện rượu độc là nàng bị Dịch Băng hãm hại, nhưng nàng buông ra cũng nhanh quá rồi, bây giờ còn có tâm trí đi theo đuổi Trang Hạo, muội muội hắn tâm tâm niệm niệm yêu thương nhiều năm như vậy chẳng qua cũng chỉ đến thế mà thôi.
...........
Lý Hồng vội vội vàng vàng chạy đến: "Kỳ đồng học, người Kỳ gia tới."
Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày: "Người Kỳ gia tới? Bọn họ tới làm gì? Không phải học viện không cho phép người không có nghĩa vụ vào sao? Đuổi bọn họ ra đi!"
Sau đại chiến trăm viện, Kỳ Thiếu Vinh đã đóng góp cho Thiên Lan học viện hơn một ngàn vạn đồng vàng, hiện tại Kỳ Thiếu Vinh ngoại trừ là học viên của Thiên Lan học viện, đồng thời cũng là một trong những cổ đông, đạo sư trong học viện đều cho Kỳ Thiếu Vinh vài phần mặt mũi.
"Đuổi không ra, bọn họ xông vào!" Lý Hồng nói.
"Hiệu trưởng đâu?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Hiệu trưởng ra ngoài tìm Lộ Danh hiệu trưởng của Thánh Hoàng học viện nói lí, chờ hắn trở về sợ là phải một lúc lâu nữa."
"Tìm Lộ Danh nói lí?"
Lý Hồng gật đầu: "Đúng vậy, chuyện Kỳ đồng học bị Trang Hạo khế ước đã truyền khắp nơi, hiệu trưởng nghe nói là Lộ Danh hiệu trưởng bịa đặt, liền ra ngoài tìm Lộ Danh nói lí!"
"Kỳ gia có mấy người tới?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Ba người, dẫn đầu là một ma pháp sư cấp tám."
Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày: "Cấp tám sao, hình như có chút khó giải quyết!"
Lý Hồng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Đúng vậy! Kỳ đồng học, bằng không thì ngươi cùng trưởng lão Kỳ gia về Kỳ gia một chuyến đi?"
"Về Kỳ gia một chuyến? Vào Kỳ gia rồi, muốn ra ngoài chỉ sợ không dễ dàng." Hắn không muốn lĩnh giáo mấy phương thức tẩy não của đại gia tộc một chút nào.
"Kỳ đồng học, ngươi có tính toán gì không?"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Lý Hồng một cái: "Làm phiền phó hiệu trưởng, nếu lát nữa đánh lên, nhờ ngài dẫn học viên tránh xa một chút."
"Kỳ đồng học, chẳng lẽ ngươi đánh với trưởng lão Kỳ gia sao?"
"Làm sao có thể? Chỉ là để ngừa vạn nhất mà thôi."
Lý Hồng: "......"
Kỳ Thiếu Vinh cùng Kỳ Hằng đi ra ngoài, Lý Hồng có chút hoảng loạn theo phía sau.
"Phó hiệu trưởng, làm sao bây giờ?" Mấy đạo sư cùng tới đây khó xử hỏi.
Lý Hồng nhíu mày: "Nhanh đến Thánh Hoàng học viện gọi hiệu trưởng về, nói với hắn học viện xảy ra chuyện lớn!"
Lý Hồng nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh, trong thời gian hắn do dự, Kỳ Thiếu Vinh đã đi xa một đoạn, trong lòng Lý Hồng hiện lên vài phần cảm giác cổ quái, hiệu trưởng không biết điểm dừng, ngay cả đồ đệ hắn cũng không phải người an phận thủ thường a!