Trọng Sinh Chi Thùy Mộ

Chương 23

Tóc của người đàn ông tựa hồ rất nhuyễn, không dài lắm, cũng mềm mại mà suôn mượt, tươi cười nhu hòa, thật bình dị gần gũi, nhưng cũng có cảm giác xa cách thản nhiên, trong mắt còn có chút nghi hoặc. Trên người là tây trang màu đen không một nếp uốn, giày da sáng bóng như tuyết, đứng như thế có vài phần phong độ cùng nho nhã.

– “Quả nhiên là cậu! Đã lâu không gặp.” Lúc nhìn thấy mặt Khang Đồng Thành, ý cười của người đàn ông càng sâu, mở miệng nói.

Trước mặt là Lý Quang Vinh Vũ ngày đó ở quán bar đã cứu Khang Đồng Thành. Khang Đồng Thành cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới còn có thể gặp lại. Sau khi kinh ngạc qua đi, tâm tư xoay chuyển, Khang Đồng Hân cùng với Lý Quang Vinh Vũ… Nhanh chóng liếc mắt nhìn Khang Đồng Hân, liền thấy trong mắt Khang Đồng Hân có chút kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt.

– “Tiểu Thành, vị này là?” Khang Đồng Hân đánh giá người đàn ông trước mặt xong, mở miệng hỏi.

Tuy rằng trong lòng cảm thấy có chút không ổn, Khang Đồng Thành vẫn tươi cười giới thiệu:

– “Vị này chính là Lý Quang Vinh Vũ ngày đó ở quán bar đã giúp đỡ em, Lý tiên sinh, còn đây là chị của tôi, Khang Đồng Hân!”

– “A, ngày đó thật sự phải cảm ơn Lý tiên sinh.” Khang Đồng Hân vừa nghe thấy thế lập tức nói lời cảm tạ.

Lý Quang Vinh Vũ lắc lắc đầu.

– “Không cần khách khí!”

Khang Đồng Thành nhìn về phía sau của Lý Quang Vinh Vũ quả nhiên thấy được ở rất xa phía sau có bốn vệ sĩ đi theo. Nhớ rõ gia thế của Lý Quang Vinh Vũ có dính líu sâu xa đến xã hội đen, lần trước cũng như thế, tựa hồ vệ sĩ không rời thân.

Lý Quang Vinh Vũ hiển nhiên ý thức được ánh mắt của Khang Đồng Thành, cả cười nói:

– “Vừa rồi tôi ngồi ở trên xe thấy được bóng dáng của cậu, mà không xác định được có phải hay không liền đi xuống nhìn thử, không ngờ đúng là cậu, đang đi chơi sao?” Ánh mắt quét một vòng ở hai tay Khang Đồng Thành mang theo bao lớn bao nhỏ.

Khang Đồng Thành có chút xấu hổ, liền gật đầu.

– “Nhiều đồ như vậy, trở về cũng không thuận tiện. Bây giờ đã muốn về hay chưa? Tôi đưa hai người về!”

Lý Quang Vinh Vũ vẫn dùng ngữ điệu mười phần khách khí như trước, khách khí đến mức kẻ khác không có cách nào từ chối!

– “Thật cảm tạ Lý tiên sinh, nhưng chúng tôi phải đi ăn, một lát nữa mới trở về nên không tiện lắm.” Khang Đồng Hân cười nói.

Khang Đồng Thành không nghĩ tới Khang Đồng Hân sẽ mở miệng từ chối một cách lưu loát như vậy, tuy rằng đúng là sự thật!

– “Cảm ơn Lý tiên sinh!” Khang Đồng Thành cũng nói với Lý Quang Vinh Vũ.

Lý Quang Vinh Vũ gật đầu, liền giống như lần trước rất tôn trọng người khác, nói “Vậy hai người đi đường cẩn thận, tôi đi trước đây!” Nói thế liền rời đi!

Khang Đồng Hân quay đầu nhìn Khang Đồng Thành, thuận miệng nói “Vị Lý tiên sinh này tựa hồ là nhân vật lớn nha!” Thập phần sợ hãi than.

Khang Đồng Thành bỗng nhiên nghĩ tới Khương Hàn, hắn tựa hồ cũng là một nhân vật không nhỏ! Mặc dù ở thời đại này, hiện tại, Khương Hàn xuất thân ra sao cậu cũng không cố ý lưu tâm, nhưng chỉ nhìn bộ dáng đơn thuần kia cũng biết. Lúc trước Khang Đồng Hân cũng không có cảm thán như vậy!

Bất quá theo phong thái mà nói, Lý Quang Vinh Vũ này so với Khương Hàn có hơn một chút, dù sao tao nhã của Khương Hàn đều là ngụy trang, cái loại hơi thở chiếm đoạt cũng không thể hoàn toàn che dấu, nhưng trên người Lý Quang Vinh Vũ lại là cảm giác thản nhiên, tựa hồ che dấu rất sâu, lại tựa hồ tự bản thân là như thế, có chút giảo hoạt, nhưng cũng không khiến kẻ khác chán ghét.

Bỗng nhiên ý thức được bản thân mình lại đem hai người đàn ông so sánh trong lòng, Khang Đồng Thành tự phỉ nhổ một trận.

Tuy rằng các gian hàng ở ven đường nhưng bởi vì ở trung tâm thành phố nên các loại đồ ăn đều không rẻ. Hai chị em không có ăn cái gì nhiều, Khang Đồng Hân uống chút nước chanh cùng với tô phở bò, mà Khang Đồng Thành chỉ ăn bánh bao nhân thịt cua cùng với một ly sữa đậu nành, chút ít đồ ăn như vậy cũng bằng tiền cơm cho hai người trong hai ngày.

Các cửa hàng này nọ đều là tính tiền trước sau đó mới nhận đồ, Khang Đồng Hân thanh toán xong tiền cơm trở lại liền hướng Khang Đồng Thành thè lưỡi nói:

– “Đắt thiệt chứ!”

Khang Đồng Thành gật đầu, quả thật rất đắt. Tuy rằng trước đây sống ở Khương gia không lo ăn không lo mặc, suốt ngày ở bên cạnh Khương Hàn, cậu cũng không cần tiếp xúc với giả cả này nọ, cho nên hiểu biết đối với giá cả của cậu như cũ dừng lại ở mức nghèo nàn.

Tuy rằng chênh lệch năm mươi năm, giá cả không giống nữa, nhưng chỉ cần so sánh với giá cả đồ ăn ở chỗ cậu ở liền rõ ràng.

Có lẽ bởi vì đắt đỏ, cho nên ăn cũng khá ngon, đương nhiên một phần cũng là do bọn họ ít ăn cơm ở ngoài, nên ngẫu nhiên được ăn một lần liền cảm thấy mới mẻ.

– “Tiểu Thành, Lý tiên sinh kia tựa hồ thích em?” Khang Đồng Hân vừa ăn phở vừa vô tình hỏi.

Khang Đồng Thành có chút kinh ngạc giương mắt nhìn lên, đối với sự việc Khang Đồng Hân bỗng nhiên đề cập đến Lý Quang Vinh Vũ, tim cậu có chút trầm xuống, tuy rằng quả thật cảm thấy Lý Quang Vinh Vũ so với Khương Hàn tốt hơn, nhưng… Vẫn cảm thấy có gì đó không đúng!

– “Làm gì có chuyện đó, bọn em là lần thứ hai gặp mặt, sao chị lại nghĩ vậy?” Khang Đồng Thành đáp, giương mắt lặng lẽ đánh giá phản ứng của Khang Đồng Hân.

Khang Đồng Hân tựa hồ có chút do dự, dừng đũa, do dự thật lâu mới nói:

– “Vị Lý tiên sinh kia hình như có liên quan đến xã hội đen, cho nên… Tiểu Thành, em tốt nhất không nên cùng hắn tiếp xúc.” Đem đũa phở đã muốn lạnh nhét vào miệng, Khang Đồng Hân chuyên chú nhìn Khang Đồng Thành.

Khang Đồng Thành không có biểu hiện gì ngoài mặt nhưng thật không ngờ Khang Đồng Hân sẽ nói như vậy, không ngờ lần đầu tiên nhìn thấy Lý Quang Vinh Vũ lại phòng bị như vậy?

Mở miệng đáp:

– “Em biết rồi! Kỳ thật người như anh ta, phỏng chừng về sau cũng sẽ không gặp nữa!”

Nghĩ đến Khang Đồng Hân sẽ yêu Lý Quang Vinh Vũ mà trong lòng cậu vẫn là một người xa cách, tất nhiên cũng thập phần phức tạp.

Bỗng nhiên phát hiện dường như có rất nhiều chuyện cùng với tưởng tượng của mình chênh lệch rất nhiều! Là do nguyên bản chính là như thế, hay là vì cậu đến nên đã thay đổi cái gì đó? Cậu cũng thể nào biết được, chỉ có thể xuôi theo số phận!

Ăn xong điểm tâm, hai người liền bắt xe bus trở về, cũng may bọn họ tính thời gian vừa kịp lúc, trong xe không có quá đông! Mấy trạm lúc sau thậm chí còn rất vắng khách.

Ngồi ở bên người Khang Đồng Hân, Khang Đồng Thành mới phát hiện, Khang Đồng Hân vẫn một mực nhìn di động, trên mặt tựa hồ có chút thần sắc lo lắng.

– “Chị làm sao vậy? Chị!” Khang Đồng Thành nhìn thấy di động màu hồng phấn kia khép lại, quả thật thích hợp cho một cô gái như Khang Đồng Hân.

– “Khương tiên sinh ở trước cửa nhà chúng ta đợi rất lâu rồi, nói là sắp phải đi!” Khang Đồng Hân nói, trên mặt hiển nhiên có chút tiếc nuối.

Khang Đồng Thành nhìn thấy bộ dáng đó của Khang Đồng Hân, trong lòng có chút giận dữ, Khương Hàn đồ giả dối kia, quả nhiên là đối với con gái có vài phần lực hấp dẫn.

– “Là có chuyện gì sao?” Khang Đồng Thành nói.

Khang Đồng Hân lắc đầu, nhưng không có nói ra nguyên do sự việc Khương Hàn tới.

– “Chị, có phải thích Khương tiên sinh rồi không?” Khang Đồng Thành dò hỏi, lời này cậu đã từng hỏi rồi, chỉ là khi đó Khang Đồng Hân chối bỏ rất quyết đoán. Mà lần này hiển nhiên không phải như thế, Khang Đồng Hân hơi hơi cúi đầu, trên mặt ngượng ngùng thấy rõ.

– “Thật rõ ràng như vậy sao?” Khang Đồng Hân hỏi.

– “Khương tiên sinh thật sự rất dịu dàng…”

Khang Đồng Thành nhìn thấy bộ dáng của Khang Đồng Hân, thầm nghĩ, quả nhiên là dịu dàng!

“Bất quá người như Khương tiên sinh, hẳn là sẽ không thích chị đâu!” Thấy Khang Đồng Thành không trả lời, Khang Đồng Hân lại tự lẩm bẩm một mình “Kỳ thật chị cũng không muốn làm cô bé lọ lem đâu, nếu Khương tiên sinh không có thân phận như vậy, có lẽ…” Nói đến đây, Khang Đồng Hân lộ ra một tia cười khổ.

Không có nếu, tựa như không phải cô gái nào cũng muốn làm cô bé lọ lem, cái loại áp lực này không phải ai đều có thể thừa nhận, không phải cùng giai tầng, lại muốn sống cùng nhau, sẽ bị không khí ở nơi đó bóp chết.

Khang Đồng Thành nắm lấy bả vai Khang Đồng Hân kéo vào trong lòng ngực của mình, nhẹ nhàng vuốt ve tóc của cô. Nghĩ đến lúc trước nghe được lời dặn dò, Khang Đồng Hân là vì tiền mới hãm hại Khương Hàn, lúc này đây xem ra là cỡ nào yếu ớt.

Chị của cậu, hiện ại thậm chí hẳn là đang oán giận gia thế của Khương Hàn! Bởi vì càng giàu có, cũng liền biểu thị khe rãnh giữa bọn họ càng sâu, sâu đến không thấy đáy, không thể không hết hy vọng.

Khi đó Khang Đồng Hân cùng Khương Hàn làm sao mà mến nhau? Ngoại trừ bản thân họ thì không ai biết, có lẽ chính bởi vì nhiều áp lực, cho nên mới muốn làm cho Khương Hàn trắng tay, cho nên mới làm ra chuyện như vậy… Cũng không nhất định cho lắm!

Đương nhiên tất cả cũng chỉ là suy đoán của cậu, rốt cuộc như thế nào, một đoạn quá khứ kia, chỉ có Khương Hàn đã chết cùng Khang Đồng Hân mới biết được!

Mà thời đại này sẽ trở nên như thế nào thì phải cần hai mắt của cậu chứng kiến!
Bình Luận (0)
Comment