Trọng Sinh Chi Tướng Quân Vs Tướng Quân

Chương 69

Mắt thấy việc đã hoàn thành, Hình Chiến lần nữa hạ lệnh, “Hứa Thiếu Phong, ngăn hắn lại.” Hứa Thiếu Phong lập tức thoát khỏi Satan đang bám lấy hắn, không chút nghĩ ngợi ngăn ở trước mặt Mendel, mặc dù biết với thực lực của mình căn bản không kiên trì được bao lâu.

Hình Chiến nhận Cố Khâm từ tay Alvin, mở cơ giáp ra ôm Cố Khâm vào, lại lấy thiết bị khống chế Thương Lang ra đeo lên cổ tay Cố Khâm, “Chiến Thần, Thương Lang, hợp thể!” Ánh sáng chợt lóe trên thiết bị khống chế, vô số mảnh kim loại bay ra, trực tiếp sáp nhập vào với Chiến Thần. Khoang điều khiển chính được mở rộng ra, nhưng vì Thương Lang bị hư hại quá nghiệm trọng, cho nên phần lớn chức năng của cơ giáp sau khi hợp thể vẫn là của Chiến Thần.

Hình Chiến lựa chọn thao tác bằng tay, đặt Cố Khâm ở trên một chiếc ghế ngồi trong khoang, sau đó dùng hỏa lực uy lực mạnh nhất công kích vách tường của phòng điều khiển trung tâm. Chỉ cần phá xuyên chỗ này, bên ngoài chính là vũ trụ. Không cần y phân phó, Alvin cũng bắt đầu công kích vào cùng một vị trí. Phòng điều khiển trung tâm vốn đã bị phá hỏng nghiêm trọng muốn sụp đổ, Mendel vừa giận vừa vội, trong nháy mắt đánh lui Hứa Thiếu Phong đang một mực dây dưa, nhào tới phía Hình Chiến.

Hiện tại Cố Khâm ở ngay tại bên cạnh, Hình Chiến không cần phân tâm nữa. Y đổi vị trí với Hứa Thiếu Phong, nhưng cũng chỉ là câu giờ với Mendel chứ không đặt tâm tư lên việc chiến đấu, một bên đồng thời nắm chặt thời gian tiếp tục công kích điểm kia. Nếu tấn công từ bên ngoài, trừ phi hao hết năng lượng của vòng phòng hộ chiến hạm thì không còn cách nào khác để có thể tấn công tới chiến hạm. Nhưng vòng bảo vệ chỉ phòng ngự tấn công từ bên ngoài chứ không phải từ bên trong, hơn nữa một điểm cố định bị công kích liên tiếp, phòng điều khiển trung tâm lại bị phá hủy nghiêm trọng từ trận hỗn loạn lúc trước, vì thế bức tường này sụp đổ rất nhanh, đồ vật bên trong phòng điều khiển trung tâm lập tức bị hút vào vũ trụ. “Đi!” Ba người không ham chiến, lập tức bỏ chạy vào trong vũ trụ.

Phòng điều khiển trung tâm nổ tung, ngay sau đó vụ nổ lấy nó làm trung tâm mà lan ra bốn phía, cả chiếc chiến hạm nhanh chóng bị hủy hoàn toàn. Biến cố bất thình lình khiến cho hạm đội bảo vệ xung quanh chủ hạm Satan cũng bối rối. Đây là chuyện gì xảy ra? Rõ ràng là không có người công kích, tại sao chủ hạm lại tự phát nổ?!

Tộc Satan gấp đến độ xoay quanh, lại không thu được chỉ thị của cấp trên, chỉ biết vội vàng bay quanh chủ hạm mà luống cuống tay chân, không hiểu vào lúc này mình nên làm gì mới có thể cứu vãn cục diện trước mắt. Ba người Hình Chiến thừa dịp hỗn loạn chui lên chiến hạm địch bỏ trốn. Khi Mendel lấy lại tinh thần, bọn họ sớm đã không thấy tung tích.

Satan vương tất nhiên sẽ không giao toàn bộ quân đội cho Mendel chỉ huy. Trừ Mendel, gã còn phái một tâm phúc khác của mình tới để giám thị từng cử động của đối phương, cũng giao cho tâm phúc đó quyền chỉ huy thật sự. Hơn nữa phía sau còn có một chiếc chủ hạm thật, cho nên vào lúc quân Satan lâm vào hỗn loạn, sĩ quan chỉ huy chân chính của quân Satan này lập tức giành lại quyền chỉ huy, quân Satan cũng không hoảng loạn quá lâu, rất nhanh đã chỉnh đốn lại, thành lập lại thế cục cân bằng đối đầu với quân Liên minh. Chỉ có điều muốn đi bắt bọn Hình Chiến đã là chuyện không thể nào.

Ở xa phía sau, Satan vương vô cùng tức giận. Gã cho rằng Mendel dù sao cũng là một Thượng tướng, cho dù đánh không thắng Cố Hoằng, nhưng trình độ thực lực cũng không thể coi là kém được! Thế nhưng hiện tại, chỉ mới qua mấy ngày chủ hạm đã bị phá hủy, lại còn là chuyện tốt do chỉ có hai, ba tên con người làm ra. Không ít Satan bởi vì không kịp lên cơ giáp mà chết trong lần này, cũng may mà gã bởi hoài nghi Mendel mà đã giữ lại một lối thoát, nếu không kế hoạch chuẩn bị lâu như vậy cũng chỉ có thể kết thúc thảm bại như thế.

Có điều về vấn đề loài người đến tột cùng là làm thế nào có thể lên được trên chiến hạm, lại làm thế nào để có thể cứu ra Cố Khâm dưới tình huống không ai hay biết, bởi vì phòng giám thị đã bị phá hỏng, cho nên tất cả đều trở thành một ẩn số, mà Antonio cũng vì vậy mà tránh được một kiếp. Đến cả sĩ quan phụ tá kia cũng bị Mendel coi thành hy sinh trong vụ nổ lần này, Mendel trong lòng hết sức phiền muội, đồng thời còn hận Hình Chiến vô cùng. Dù sao sĩ quan phụ tá cũng theo hắn lâu như thế, có thể coi là cánh tay phải đắc lực của hắn, muốn tìm lại một người trung thành như vậy cũng sẽ không dễ dàng.

Mendel bị Satan vương mắng thê mắng thảm một trận, dù tức nhưng cũng chỉ có thể nuốt vào bụng. Sau lần thoát chết trong gang tấc này, Antonio nói với cha mình muốn vào trong quân đội của cha, Mendel cũng không phản đối, ngược lại còn muốn hắn lôi kéo những người này, như vậy ít nhất trong tương lai khi việc phản bội bị đưa ra ngoài ánh sáng sẽ có nhiều người ủng hộ Mendel hơn. Đối với việc này, Antonio từ chối cho ý kiến.

Ba người Hình Chiến mỏi mệt mà trở lại quân Liên minh. Hình Chiến vọt thẳng vào phòng y tế, khoang chữa bệnh đã không thể chữa trị vết thương trên người Cố Khâm nữa, bắt buộc phải mời quân y tới. Trận phát tiết lúc trước đã khiến cho mạch máu màu đen trên người Cố Khâm hoàn toàn biến mất, thể chất cũng giảm từ S xuống thẳng tới A-. Khi về đến nơi bộ dáng dữ tợn của hắn đã biến mất, thế nhưng cơ thể lại bắt đầu co giật dữ dội, vết thương trên người cũng bắt đầu chảy máu ra, khiến Hình Chiến đau lòng muốn hỏng. Sau khi y gửi tư liệu đã thu được từ thiết bị thu hình và từ cơ giáp sang cho Cố Hoằng và Hình Duệ xong, y cũng không để ý tới cơ thể đã kiệt sức của bản thân, một mực ở cạnh chăm sóc Cố Khâm.

Nếu họ đã trở lại, Cố Hoằng cũng không bám đuổi quân đội Satan nữa, lập tức lui lại một khoảng lớn về phía sau mà đóng quân. Vội vã xử lý xong công việc trong quân đội, Cố Hoằng tới phòng y tế hỏi thăm sức khỏe của Cố Khâm. “Có tra ra được gì không?” Biết con trai mình bị tiêm vào người một loại thuốc không rõ nguồn gốc nào đó, hơn nữa thực lực có một đoạn thời gian đã vượt ra khỏi cực hạn của cơ thể con người, Cố Hoằng vô cùng lo lắng sẽ tạo thành thương tổn không thể cứu chữa nào đó cho cơ thể Cố Khâm.

“Thật sự kỳ quái, kiểm tra cho thấy trong máu của Cố Thiếu úy không có bất kỳ thành phần không rõ nào. Cơ thể của cậu ấy chẳng qua là quá kiệt sực, trừ cái này ra thì không có gì khác biệt với người bình thường. Hơn nữa tốc độ khôi phục rất nhanh, cấp bậc thể chất của cậu ấy hiện tại đã ổn định tại A-.” Những vết thương bên ngoài đã được khoang chữa trị chữa khỏi, nhưng lão quân y cũng không kiểm tra ra vấn đề gì khác. Nếu không phải vì đã ông cũng đã xem đoạn ghi hình chiến đấu của Cố Khâm kia, ông thế nào cũng không tin rằng Cố Khâm đã bị tiêm thuốc vào người, “Về vấn đề di chứng sau này thì còn cần quan sát mới có thể đưa ra kết luận được.”

“Nói cách khác ông cũng không tra ra được thứ Satan đã tiêm vào người Cố Khâm là cái gì? Vậy sau này cậu ấy có còn xuất hiện trạng thái điên cuồng như trước không?” Hình Chiến truy hỏi.

Lão quân y thản nhiên thừa nhận, “Đúng vậy, tạm thời không biết. Nếu như hai người muốn kết luận kỹ càng hơn, tôi đề nghị đưa cậu ấy tới Sở nghiên cứu…”

“Không cần! Cố Khâm không cần đi Sở nghiên cứu!” Hình Chiến trực tiếp cắt ngang ông. Vào Sở nghiên cứu để tiếp tục làm vật thí nghiệm sao? Nếu thế tiền đồ của Cố Khâm có thể sẽ bị hủy, sau khi đi vào rồi cũng sẽ không dễ dàng để đi ra. Đám cuồng nghiên cứu kia nếu chưa nghiên cứu Cố Khâm kỹ càng một lần tuyệt đối sẽ không để cho Cố Khâm ra ngoài. Nghĩ tới đây, ánh mắt của Hình Chiến lia thẳng tới bên Cố Hoằng, “Cố tướng quân ý ngài thế nào?” Nếu đối phương dám đưa Cố Khâm đi Sở nghiên cứu, y sẽ lập tức kéo đối phương xuống khỏi vị trí hiện tại xuống thay thế cho Cố Khâm.

Cố Hoằng tất nhiên sẽ không hồ đồ đến mức đưa con trai mình tới Sở nghiên cứu, “Không cần. Lúc nào nó tỉnh lại?”

“Tới khi nào cơ thể cậu ấy khôi phục lại từ trạng thái kiệt sức thì sẽ tỉnh lại. Về những vấn đề khác, hiện tại tôi không thể nào trả lời rõ ràng được. Còn nữa, vị Thiếu úy này, tinh thần cậu cũng không tốt, cần nhanh chóng nghỉ ngơi, nếu cơ thể vì kiệt sức mà suy sụp thì mất nhiều hơn được đấy.” Cuối cùng lão quân y bổ sung thêm một câu, “Cậu yên tâm, cậu ấy tạm thời không bị nguy hiểm tới tính mạng.”

Hình Chiến cũng không nói nhiều, đi thẳng tới khoang chữa trị bên cạnh, không tới mười phút đã lại đi ra, một lần nữa ngồi bên cạnh Cố Khâm, nắm tay hắn chờ hắn tỉnh lại. Cố Hoằng đã ở đây một lúc lâu, trong quân đội còn có rất nhiều việc cần hắn xử lý. Hắn nhìn Cố Khâm mặt tái nhợt đang nằm trên giường bệnh, lại liếc sang Hình Chiến đang nhìn Cố Khâm chăm chú không chớp mắt, đột nhiên cảm thấy người cha là hắn này lại có chút dư thừa. Ngay từ đầu hắn đúng là vô cùng coi trọng tiền đồ của Hình Chiến, nhưng vào lúc này cảm nhận của hắn về Hình Chiến đã có chút thay đổi, bởi vì người trước mắt này hiển nhiên là đang chuẩn bị cướp mất con trai của hắn! Cố Hoằng vốn đã định rời đi lại không đi, nếu có chuyện gì thì vẫn có thể giải quyết ở đây được.

Thấy hắn chuẩn bị coi phòng y tế thành phòng làm việc, lão quân y lập tức không chút khách khí nào mà đuổi người, “Bệnh nhân cần nghỉ ngơi, nếu Tướng quân không thể giữ yên lặng thì mời trở về.”

Cố Hoằng im lặng thở dài, lại đứng đó một lúc lâu, cuối cùng lưu lại một câu, “Sau khi người tỉnh lại thì thông báo cho tôi.” Quả đúng là không thể không đi.

Có lẽ là thật sự không có gì đáng ngại, Cố Khâm không để cho Hình Chiến chờ quá lâu liền tỉnh lại. Mắt hắn nhìn chằm chằm lên trần nhà, không có tiêu cự, khiến cho Hình Chiến vốn mừng như điên lại có chút lo lắng bất an, ngón tay đan xen siết chặt lấy tay Cố Khâm, cẩn thận lên tiếng, “Cố Khâm?”

Lúc này Cố Khâm mới giống như phục hồi tinh thần lại — đúng là vào lúc này hắn mới phục hồi tinh thần. Hắn quay đầu nhìn Hình Chiến, chậm rãi nở một nụ cười nhàn nhạt, “Ừ, tôi còn sống.”

“Muốn nói chuyện thì đợi chút nữa đi, đừng có mà ân ân ái ái ngay trước mặt tôi.” Lão quân y cắt ngang bọn họ, kiểm tra cơ thể cho Cố Khâm một lần nữa, kết luận đưa ra vẫn giống như trước, “Cậu nhớ tất cả mọi chuyện xảy ra khi trước sao? Satan rốt cuộc là tiêm thứ gì cho cậu? Lúc ấy cậu thấy thế nào? Khi tiến vào trạng thái phát cuồng cậu có tỉnh táo không?”

“Nhớ. Không biết. Cảm giác lúc đó sao…” Cố Khâm nghiêng đầu nhớ lại, “Chính là đau, rất đau.” Hình Chiến lại siết tay hắn thật chặt một lần nữa. Hắn nhẹ nhàng nắm trở lại an ủi đối phương, “Khi rơi vào trạng thái phát cuồng tôi rất tỉnh táo, chẳng qua là cơ thể có quá nhiều năng lượng nên rất khó chịu, nếu không phát tiết ra sẽ khiến cho tôi có ảo giác rằng mạch máu của tôi sẽ vỡ tung.” Cố Khâm nâng tay còn lại lên siết nắm tay lại cảm nhận một chút, ánh mắt lóe lên, “Thể chất của tôi ổn định tại cấp A?”

“Không sai, nhưng trước mắt còn chưa rõ cưỡng ép tăng thể chất lên như vậy sẽ tạo thành thương tổn gì cho cơ thể hay không.” Lão quân y lắc đầu một cái, làm thế này không khác gì dục tốc bất đạt, nhưng ông kiểm tra hết lần này tới lần khác đều không thấy có vấn đề gì, “Bây giờ còn đau không?” Lão quân y chọc chọc ngực Cố Khâm, Cố Khâm lắc đầu một cái ý nói không còn, cơ thể hắn hiện tại ngoại trừ có chút buồn ngủ và mất sức ra thì đều bình thường, đau đớn vẫn luôn hành hạ mấy ngày trước cũng biến mất không thấy đâu nữa, khiến cả người thả lỏng hơn nhiều.

Nhưng tiếp theo, lão quân lại cơ hồ bóp hết toàn bộ các vị trí trên cơ thể Cố Khâm một lần, thế nào cũng phải chắc chắn xem có đau không mới ngừng, khiến cho lửa giận của Hình Chiến cũng bùng lên, tới khi đối phương muốn bóp mặt Cố Khâm liền đẩy tay đối phương ra. Ông lão giận dữ đánh một cái lên đầu Hình Chiến, “Cậu cho là ai cũng có ý nghĩ xấu xa với cậu ta như cậu?! Mau cút ra ngoài cho tôi!”

Hình Chiến rũ mắt không nói lời nào, cũng không di chuyển, ngón tay chuyên chú mà vuốt ve mu bàn tay Cố Khâm, hành động giống như tán tỉnh này khiến cho mu bàn tay Cố Khâm có cảm giác tê ngứa, cũng khiến cho hắn rất không được tự nhiên, đừng có mà quá trớn trước mặt người ngoài chứ! Hắn muốn rút tay về nhưng lại không được, cuối cùng không thể làm gì khác ngoài việc dùng một tay khác ấn ấn đối phương, vừa nói xin lỗi với lão quân y, “Bác sĩ, thật xin lỗi, người trẻ tuổi trước khi làm việc vẫn luôn không suy nghĩ kỹ, ngài đừng để trong lòng. Cơ thể tôi hiện tại rất ổn, chỉ là cả người không có sức lực gì thôi.”
Bình Luận (0)
Comment