Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 555

- “Đừng vội Hội Trưởng, chúng ta vẫn còn chống chịu được!”

Chợt ngay thời điểm Đình Tấn đang do dự ấy, giọng nói của Long mang theo vô vàn cảm xúc kiên định lại vang lên.

- “Long, đây là Boss Lãnh Chúa, không phải một hai con Boss bình thường.”

Đình Tấn nghiêm mặt nói. Hiển nhiên, Long đã đoán biết được ý định của Đình Tấn là đang muốn triệu hồi [Địa Ngục Môn] trở về.

- “Hội Trưởng, từ trước đến giờ vẫn luôn là ngươi gánh vác việc nặng, một đường khổ cực kéo theo mấy kẻ ăn bám như ta. Trải qua một thời gian dài, mọi người đã tiến bộ hơn rất nhiều rồi. Hôm nay hãy để chúng ta gánh vác lại giúp ngươi qua thời điểm khó khăn này đi.”

Terrell ứng thanh nói, mặt ngoài thô kệch nhưng suy nghĩ lại khá tinh tế, không mưu mà hợp cũng có suy nghĩ giống như Long.

Quả thật sau một thời gian dài lãnh đạo chỉ huy đoàn đội, hắn nhớ lại mỗi lần núp bóng sau lưng Đình Tấn thì đều có một loại cảm giác mình rất vô dụng.

Nhưng mà bây giờ, trải qua chuyển chức nghề nghiệp cấp hai, hắn có tự tin mình cùng mọi người kết hợp lại vẫn có thể giết chết được con Boss Lãnh Chúa này.

Nói đoạn, hắn lại nhìn về phía Ameerah, mở ra kỹ năng trào phúng.

- “Chẳng phải thời gian qua ngươi vẫn luôn khoe khoang sức mạnh vĩ đại trong nghề nghiệp cấp hai của mình sao? Hôm nay tự nhiên lại im lặng đột xuất vậy?”

- “Hứ, là ngươi giành trước lời của ta thôi.” Ameerah cũng không chịu thua kém đáp trả lại ngay.

- “Chứ không phải là sợ sao?”

- “Nói thêm tiếng nữa ta về sẽ kêu chị Uyên cắt lương tháng sau của ngươi.”

Bị Terrell trêu chọc đến độ đỏ mặt tía tai, Ameerah không còn đường chống trả, phải mang tuyệt chiêu cuối ra sử dụng.

Terrell không biết là sợ sệt vì bị hâm dọa, hay cảm thấy đã đủ nên liền ngậm miệng, không tiếp tục trêu chọc cô nàng này nữa.

- “Im lặng! Đây không phải trò đùa!”

Đình Tấn nhịn không được sợ bọn họ lại tiếp tục cãi nhau mất thời gian nên lập tức quát lớn can ngăn.

- “Các ngươi có bao nhiêu phần nắm chắc? Đối mặt các ngươi là Boss Lãnh Chúa, không phải quái vật tinh anh tại nơi luyện cấp bình thường. Long, ngươi cũng đừng cố gắng cậy mạnh. Cái đó không thể biểu hiện ra được cái gì, lỡ như bồi cả mạng ngươi vào đó thì thiệt hại không phải chỉ là riêng phần ngươi phải chịu thôi đâu.”

Nhớ tới Long đã học được [Địa Ngục Môn] của mình truyền thụ, lại có Paal vẫn còn chưa được hắn triệu hồi ra, nỗi lo lắng trong lòng Đình Tấn cũng được vơi đi bớt rất nhiều.

Tuy nhiên đó vẫn chỉ là vơi đi bớt mà thôi. Không nói tới những người khác ra sao, chỉ riêng phần Paal, Đình Tấn vẫn còn khá quan ngại về sự chênh lệch sức mạnh của nó với con Boss Lãnh Chúa Rồng Băng Nguyên kia.

- “Mười phần chắc chín thưa Hội Trưởng!”

Không chờ Long trả lời, Louis vốn luôn im lặng bỗng đứng ra mặt trả lời hắn, thần thái tự tin mười phần có thể thấy rõ trong đôi mắt sói màu vàng óng trong suốt của hắn.

Đình Tấn không vội vàng đáp ứng mà im lặng nhìn vòng quanh năm người còn lại. Ngoại trừ Nguyễn Trung mới gia nhập đoàn đội ra, còn lại những người khác đều không có vẻ gì sợ hãi hay rụt rè, tựa hồ tất cả đều tin tưởng vào thực lực bản thân mình.

- “Được rồi, vậy các ngươi có chiêu số gì cứ tung ra hết đi, ta sẽ cho vong linh phối hợp. Nguyễn Trung, ngươi lưu lại đây đi, nơi đó quá nguy hiểm đối với thực lực hiện tại của ngươi.”

Sau một hồi do dự, cuối cùng Đình Tấn không kháng cự lại được ánh mắt nhiệt tình của mọi người. Nội tâm thì đang rất mừng rỡ vì những người anh em của mình đã trưởng thành cả rồi.

Hắn nghĩ thầm trong bụng, dù sao muốn tìm được những con Boss Lãnh Chúa thế này không phải là một chuyện dễ dàng gì, thế nên cho bọn họ một cơ hội để mài dũa cũng không phải là không thể.

Đây cũng chỉ là trò chơi, coi như có tử vong thì tối đa cũng chỉ mất đi một ít kinh nghiệm cùng vài món trang bị. Mà qua đó, bọn họ đánh đổi lại được một kinh nghiệm xương máu, vụ làm ăn này có thể xem là lời chứ không lỗ.

Trên hết, hắn càng tin tưởng một khi Paal và Mephisto đều được [Địa Ngục Môn] triệu hồi ra chân thân, sức mạnh của hai tên đó hợp lại nhất định có thể đánh ngã được con Boss Lãnh Chúa này.

- “Rõ, thưa Hội Trưởng!”

Trừ Nguyễn Trung, năm người còn lại đồng thanh dõng dạt hô lớn, sau đó chậm rãi chuyển hướng về phía con Boss Lãnh Chúa Rồng Băng Nguyên vẫn còn mắc kẹt trong cánh cổng không gian.

Trải qua một hồi lâu, nó một mực đang cựa quậy, muốn thoát ra khỏi cánh cổng không gian quá nhỏ hẹp so với kích cỡ thân thể quá khổ của mình.

Thực sự nếu không phải vì nhìn thấy cảnh tượng này, Đình Tấn có thể đã tung ra [Địa Ngục Môn] mất rồi, chứ không tài nào bình tĩnh cùng mấy người đồng đội của hắn bàn chuyện tỉnh táo đến thế được.

- “Chiến thuật cũ, 2 2 1 nha.”



Nhận được sự chấp thuận của Đình Tấn, Ameerah chẳng khác gì một đứa trẻ nhận được món đồ chơi yêu thích, cực kì hứng khởi nói. Bộ dạng nàng như vậy nói rõ, bọn họ cũng không phải là tự kiêu nói bậy.

Thanh âm Ameerah còn chưa dứt, Louis đã trước hết khom người, hạ thấp trọng tâm, móng vuốt hai chân cắm vào sâu trong lòng đất.

- “Tiến Hóa Cấp Độ 1!”

Trầm trầm lẩm bẩm nói ra hai từ xong, chân sói của Louis tức thì bộc phát ra toàn bộ năng lượng đã tích súc, mạnh mẽ thúc đẩy thân thể hắn phóng đi như một tia chớp.

Hai tay hai chân chạy chồm, Louis giờ đây đã không khác gì một con sói thực thụ đang chạy vồ tới con mồi. Hắn lao thẳng về phía con Boss Lãnh Chúa Rồng Băng Nguyên mà không có một chút sợ hãi nào.

Trong lúc di chuyển, thân thể Lycan của Louis phảng phất đã được tiêm vào thuốc tăng trưởng. Kích thước nhanh chóng bành trướng, lông lá trên người từ màu xám cũng dần dần biến thành một màu bạc.

Chỉ vài chục mét chạy, Louis đã đạt đến kích cỡ của một con Rồng Băng Nguyên bình thường. Trông hắn lúc bấy giờ không khác gì một con quái vật dưới hình dáng Lycan.

Tại giao diện thông tin đồng đội, Đình Tấn có thể thấy rõ lượng HP của Louis bất ngờ tăng trưởng từ xấp xỉ 34.000 điểm lên đến 70.000 điểm, một con số cực kì kinh khủng. Với lượng HP này, Louis đã vượt qua hắn gần gấp đôi rồi.

Phải biết Đình Tấn nhờ vào sở hữu kỹ năng [Tái Tạo] của nghề nghiệp [Linh Mục] từ lúc mới bắt đầu trò chơi, nên mới khiến cho lượng HP của hắn tăng lên gấp ba lần so với những người chơi bình thường khác. Đó còn là chưa kể đến bộ trang bị toàn Đồ Đỏ và Đồ Tím tăng thêm vào thuộc tính.

Nếu như nói Louis đã trở thành một con Boss nhỏ cũng không phải là lời nói ngoa, bởi trong trạng thái Lycan, không chỉ sức mạnh của hắn hắn được gia tăng, mà cả HP khôi phục cũng đồng dạng tăng theo gấp mười lần.

‘Gầm…’

[Băng Tiễn]

Đang bực tức vì mắc kẹt trong cổng không gian, con Boss Lãnh Chúa Rồng Băng Nguyên trông thấy Louis lao tới thì lập tức gầm thét giận dữ. Từ trong miệng nó phóng xuất ra vô số mũi băng tiễn sắc nhọn, ý đồ muốn xiên chết kẻ không biết sống chết này, xả ra cơn phẫn nộ của nó.

Ấy thế nhưng, Đình Tấn nào có thể để cho nó dễ dàng công kích tới Louis như vậy.

‘Choang choang choang… răng rắc…’

-4910 (Đón Đỡ)

-3871 [Băng]

-24550

-3871 [Băng]



Đại quân vong linh vừa lui ra khỏi tầm công kích của con Boss, liền được Đình Tấn mệnh lệnh sáp nhập lại, tạo thành một bức tường chắn ngang trước cơn mưa [Băng Tiễn] đang lao tới Louis.

Tổn thương nổi lên tứ phía, tạo thành một mảnh thủy triều màu đỏ. Trong đó ngoại trừ [Sát Thương Thuộc Tính Băng] ra còn có sát thương vật lý rất khủng bố.

Dẫu cho bọn Bộ Xương Đấu Sĩ đã đón đỡ thành công, làm giảm 80% lượng sát thương, nhưng tổn thương nhận lấy vẫn còn rất lớn. Toàn bộ đợt [Băng Tiễn] trôi qua đã giết chết không dưới 30 tên Bộ Xương Đấu Sĩ của Đình Tấn.

Như đã được tính toán kỹ lưỡng, Louis tiếp cận được hàng rào vong linh cũng là lúc [Băng Tiễn] đã kết thúc.

[Lưu Thủy Gia Tốc]

Dưới một cú dậm chân bật nhảy, hắn kích hoạt kỹ năng gia tốc đã học từ Đình Tấn, vồ tới con Boss Lãnh Chúa Rồng Băng Nguyên mà không hề lo ngại sẽ bị đánh trúng.

‘Lách cách…’

Con Boss Lãnh Chúa chầm chậm nhấc cái chân trước nặng nề của nó lên, đón đầu vỗ tới Louis đang bay tự do tới trước mặt nó. Cú cử động này làm vô số băng phiến trên chân của nó rơi lộp cộp xuống đất, vỡ vụn ra.

Mắt thấy Louis sắp phải bị con Boss đập trúng, Đình Tấn cũng khá là lo lắng. Hắn muốn cũng muốn ra tay ngăn cản, nhưng sau một hồi sử dụng [Hủy Diệt Chi Tiễn] của Bộ Xương Thần Tiễn Thủ, hắn đã nhận lấy một kết cuộc thảm hại.

[Hủy Diệt Chi Tiễn] hoàn toàn không có tác dụng gì đối với con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa này, hay nói chính xác hơn, thời gian trì hoãn chỉ có không tới 0,1 giây.

- “QUYỀN KHUYNH VẠN LÝ!”

Bất thình lình, khi Louis chỉ còn cách con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa chưa đến 50m, một tiếng thét dài của Ameerah bỗng vang lên từ trên không trung.

Một thân quần áo đỏ rực như lửa của nàng dưới ánh nắng vàng chóe của buổi bình minh, cũng không thể nổi bật bằng hai nắm tay được bao trùm bởi một luồng nội khí cuồng bạo.

Ở tại độ cao cách mặt đất đến những 10 mét có thừa, Ameerah vung quyền đánh vào trong hư không, nội khí bao bọc trên nắm tay của nàng chẳng khác nào đầu đạn pháo kích, loạn xạ oanh tạc trên người con Boss.

Phản lực truyền về từ mỗi cú tung quyền cũng đủ làm cho nàng vô pháp rơi xuống mặt đất ngay lập tức, cứ như vậy lơ lửng lên xuống giữa hư không.

‘Oanh! Đùng đùng đùng…’

-1120 -1085 -1043…

Nội khí chấn động, mỗi một quyền tiếp xúc tới mục tiêu sẽ là một cú nổ mạnh, đánh cho con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa choáng váng đầu óc, chân trước lệch hướng vỗ sang một bên khác, không thể đụng tới một cọng lông của Louis.

Mặt đất xung quanh con Boss cũng bị vạ lây, vô số hố to hố nhỏ bị xới tung lên, cảnh tượng đã hỗn loạn lại càng trở nên thê thảm hơn.

Tung ra trên dưới 100 liên hoàn quyền, coi như mỗi quyền chỉ tiêu hao 1000 điểm nội khí tích trữ, Ameerah cũng không thể gánh chịu nổi con số lớn như thế.

Lúc này, nàng đã cạn kiệt nội khí, thân thể rơi tự do xuống, nhẹ nhàng đáp lên mặt đất mà không mất đi một giọt HP nào.

Chẳng còn nội khí, cũng không có lượng HP khủng bố như Louis, hay khả năng phòng thủ kiên cố của Terrell, thế nên Ameerah nào dám nấn ná ở nơi nguy hiểm thế này lâu được, tức tốc bỏ chạy lui trở về khôi phục nội khí của mình, chờ đợi lượt công kích tiếp theo.

Mà cùng lúc ấy, Louis dưới sự yểm trợ của Ameerah đã tiếp cận được con Boss, dễ dàng leo lên trên cái đầu khổng lồ của nó.

Móng vuốt của hắn sau một hồi phát triển liền đạt đến độ dài ba, bốn mét, làm người ta trông vào có cảm giác như hắn đang cắm năm thanh kiếm lên trên tay mình.

[Xé Xác]

-4862

-480 (Đổ Máu)



Vẫn là cách tấn công thô bạo, cuồng dã của Louis. Móng vuốt vừa sắc bén lại cứng cáp hơn cả thép nguội trên tay hắn, dễ dàng xuyên qua lớp băng bảo hộ dày cộm trên thân con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa, xé rách da thịt nó ra một lỗ hổng.

Tràng diện cực kì máu tanh, nhưng Louis giống như càng thích thú với điều đó. Công kích của hắn càng lúc càng trở nên điên cuồng và dã man hơn, kéo theo tiếng hét thảm thiết đầy phẫn uất của con Boss.

‘Ục ục ục…’

Một hồi lâu sau, cánh cổng không gian bất ngờ vặn vẹo thêm dữ dội hơn, tạo điều kiện cho con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa được thông thoáng, giải thoát ra thêm một đoạn thân mình còn đang mắc kẹt của nó.

Khuất nhục bị đánh đập, con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa tìm được cơ hội trở mình, tức khắc rung mạnh thân thể của nó một cái.

Đang phát cuồng mà thần trí lại không được tỉnh táo, Louis nào có để ý tới chuyện đó, một cái lắc mình liền làm hắn bị mất thăng bằng, chao đảo rơi ra khỏi lưng con Boss.

Con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa nhạy bén nắm bắt lấy cơ hội này, bàn chân trước vung lên tát ngang tới Louis.

‘Rống! Bốp’

Với một mục tiêu có kích cỡ không hề nhỏ chút nào như Louis, dù cho con Boss có cử động chậm cách mấy thì cũng khó lòng mà đánh hụt được.

-22.488

Giống như một quả bóng da, Louis bị đập bay ra ngoài chục mét. Tổn thương vật lý khủng bố rút mất một phần ba lượng HP của hắn. Nếu đổi lại là một tên người chơi bình thường, phỏng chừng sớm đã bị một cú tát này giết chết trong một cái chớp mắt.

Louis tựa hồ đã bị tát cho tỉnh táo, trong giây lát đã lấy lại được trọng tâm mà tiếp đất. Tuy vậy, dư lực còn lại khiến hắn phải trượt một đoạn dài trên mặt đất đầy cây cối ngã đổ mới ngừng lại được.

Bất quá, 1200 điểm HP khôi phục mỗi giây, nhanh chóng đẩy lên lượng HP đã mất của Louis.

‘Grào…’

[Băng Thương]

Con Boss Rồng Băng Nguyên Lãnh Chúa không từ bỏ một cơ hội kết liễu con mồi tốt như vậy. Sau khi đập trúng Louis, nó tiếp tục nện chân trước của mình xuống đất, kích hoạt kỹ năng.

Một đường thẳng tạo bởi vô số mũi băng thương sắc nhọn cứng như thép nguội đuổi thẳng tới chỗ của Louis vừa đáp xuống.

Tại thời khắc mấu chốt ấy, Terrell không biết từ lúc nào đã đuổi tới kịp tiếp ứng cho Louis.

- “Cuồng Nộ! Vực Lở!”

Hắn gầm lên như một con dã thú, búa trong tay vung lên cao nện xuống mặt đất, tạo thành một khe vực nứt lở, chặn ngang giữa đường đi của [Băng Thương] tới chỗ Louis, đồng thời nuốt chửng lấy vô số cây cối ngã đổ, nằm bừa bộn trên mặt đất.
Bình Luận (0)
Comment