Mị ma hi hữu, Ác Ma chi nhãn, Lục Ly ngồi xổm phía sau một chỗ phế tích bắt đầu suy nghĩ đối sách.
Thế nhưng “Tổ ong vò vẽ” lại không có được sự bình tĩnh như vậy, lửa giận của hắn đã ảnh hưởng đến trạng thái, gọi ra Mị ma rồi lại lập tức mở ra Ác Ma chi nhãn.
Chờ ta bắt được ngươi, nhất định khiến ngươi khóc không ra nước mắt!
Cơ hội tốt đến rồi, Lục Ly từ trong kẽ tường quan sát nhìn thấy một màn này, lập tức tiến vào tiềm hành.
Kỹ năng Ác Ma chi nhãn rất dễ bị điều này, thời điểm sử dụng, đồng tử toàn bộ biến hắc, chung quanh hốc mắt giống đất khô cằn nứt ra, thật sự rất giống với Ác Ma mới bò ra từ thâm uyên.
“Tổ ong vò vẽ” mở ra Ác Ma chi nhãn, tốc độ di động nhanh, vội vàng cấp bách muốn đưa Lục Ly vào con đường chết.
Làm một cao thủ, vốn hắn không nên xúc động như vậy, ít nhất tại thời điểm chiến đấu vẫn nên giữ vững tỉnh táo tối thiểu nên có, cũng có thể hôm nay hắn nhận lấy quá nhiều kích thích, nếu Nguyệt Quang ở một bên mà nói, cũng rất dễ dàng phát hiện trạng thái rất không tốt của hắn.
Ác Ma chi nhãn duy trì liên tục ba mươi giây, phục hồi hai phút, thời gian rất nhanh liền qua đi, ánh mắt “Tổ ong vò vẽ” khôi phục trạng thái bình thường.
Lục Ly từ phía sau một bức tường đi ra, thật cẩn thận đến gần “Tổ ong vò vẽ”.
Thuật sĩ cảm giác rất cao, “Tổ ong vò vẽ” rất nhanh liền cảm giác được Lục Ly đang ở cách hắn không xa, tuy nhiên cụ thể chỗ nào thì hắn không thể đoán được.
Loại cảm giác như có mũi nhọn ở lưng này thật không tốt chút nào, rốt cuộc trong lòng hắn có chút bình tĩnh lại, trong lòng hối hận không kịp, sao trước tiên hắn không dùng tất sát kĩ (năng), lại gọi ra mị ma, một khi Lục Ly xuất hiện công kích hắn, mị ma sẽ tiến hành tiến công trước tiên.
Không phải tên tiểu tử Nguyệt Quang này cố ý gạt chính mình đó chứ.
Nhưng như vậy thì không đúng, nói Lục Ly cố ý cầm hai thủ sát, sau đó cùng Nguyệt Quang diễn một màn khiến hắn cảm giác bị xem thường, như vậy thật sự là rất gượng ép.
Ít nhất đồ chơi thủ sát này cũng không có người đi diễn được.
Xuy!
Là âm thanh chủy thủ va chạm khiến “Tổ ong vò vẽ” rùng mình, thế nhưng điều khiến hắn cảm thấy kỳ quái là hắn không có cảm giác chính mình bị công kích.
Không tốt, mị ma!
“Tổ ong vò vẽ” quay đầu, vừa lúc nhìn thấy đối Lục Ly điên cuồng công kích mị ma khiêu gợi kia, một chút thương hoa tiếc ngọc đều không có.
Mị ma là tùy tùng của thuật sĩ tương đối trung dung, công kích phòng ngự tương đối cân bằng, điều quan trọng là có rất nhiều kỹ năng khống chế, Mị ma này của “Tổ ong vò vẽ” thuộc loại hi hữu, không chỉ có một kỹ năng sợ hãi, một kỹ năng mị hoặc, còn có ma mị hỗn loạn phổ thông.
Người có kháng tính thấp trúng hỗn loạn, sẽ giống như ruồi bọ không đầu, người có kháng tính cao khi công kích sẽ bị giảm mất lượng lớn máu.
Hơn nữa nó còn biết hai trạng thái giảm có lợi, một là giảm phòng ngự ma pháp, một cái tạo thành duy trì thương tổn liên tục.
Một sủng vật mà thôi nhưng có năm kỹ năng, nhất định là tồn tại nghịch thiên rồi.
Nếu Lục Ly công kích “Tổ ong vò vẽ”, mặc kệ công kích hắn mạnh thế nào, đều không khả năng trong ba năm giây có thể kích sát “Tổ ong vò vẽ”, ba năm giây này đã đủ thời gian để mị ma phóng thích hai kỹ năng đối với Lục Ly. Một khi hắn trúng kỹ năng khống chế của thuật sĩ, trên cơ bản chết là cái chắc.
“Tổ ong vò vẽ” phát hiện Lục Ly đang công kích mị ma của chính mình, trước tiên hướng Lục Ly ném ra một kỹ năng sợ hãi.
Đương nhiên sẽ không mặc kệ “Tổ ong vò vẽ”, thuật sĩ cũng không khuyết thiếu kỹ năng khống chế, hắn nhìn đến một đoàn khói đen hướng chính mình bay tới, dù có nhanh thế nào, trốn cũng không kịp, tính toán thời gian, bên trong sợ hãi, hắn mở ra Ám Ảnh áo choàng.
Ám Ảnh áo choàng: Thuấn phát, thời gian phục hồi 90 giây, cung cấp miễn dịch ma pháp ngắn ngủi, cũng lập tức loại bỏ hiệu quả bất lợi của pháp thuật đang dính phải, trong lúc kích hoạt áo choàng, chống cự hiệu quả bất lợi của pháp thuật duy trì liên tục 3 giây, đẳng cấp hiện tại 1/5.
Thuật sĩ kỹ năng khống chế rất nhiều, bất quá vẫn là thuộc về hiệu quả ma pháp.
Lục Ly mở ra áo choàng, ít nhất trong ba giây không cần lo lắng bị khống chế.
Vì thời gian chế tạo công kích nhiều. Thời điểm Lục Ly vừa khai chiến còn chưa có sử dụng kỹ năng ám côn.
Phần lớn đạo tặc dưới trường hợp này đều thích dùng ám côn trước tiên, kích choáng thuật sĩ, sau đó đi công kích bảo bảo của hắn.
Nhưng Lục Ly thì không, hắn biết người lùn có một loại chủng tộc thiên phú gọi là hình thái tượng đá, có thể giải trừ hiệu quả kích choáng.
Hầu hết chủng tộc đều có chủng tộc thiên phú cùng loại, Ám Dạ Tinh Linh là ảnh độn, có thể tránh né một lần công kích cũng có thể thoát chiến vào tiềm hành, tượng đá hình thái người lùn có thể giải trừ choáng váng, Dwarf chạy trốn Đại Sư có thể giải trừ giảm tốc...
Nếu sử dụng ám côn, trước tiên “Tổ ong vò vẽ” có thể dùng tượng đá hình thái giải trừ đi choáng váng, hơn nữa lập tức liền ra tay với Lục Ly, không cho Lục Ly nhiều thời gian công kích, trước mặt loại cao thủ này, đoán chừng ngay cả một giây cũng chưa chắc có.
Cho nên, Lục Ly không đả thảo kinh xà (đánh rắn động cỏ), mà trước tiên công kích mị ma, tính cả thời gian phản ứng, thêm “Tổ ong vò vẽ” ngâm xướng sợ hãi một giây, còn có Ám Ảnh áo choàng ba giây, tổng cộng ít nhất thời gian năm giây.
Nếu trong năm giây còn không giết được một tên mị ma, Lục Ly tính nhận thua.
Kĩ năng chung kết phản thủ đâm lén đâm hướng lưng trần non mịn của Mị ma, “A ~” Một tiếng gào thét kiều mỵ, Mị ma ngã xuống đất.
Lục Ly giết xong mị ma, hoàn thắng!
Trong quá trình này, “Tổ ong vò vẽ” điên cuồng công kích về phía Lục Ly, điểm thương tổn cao muốn dọa người, thế nhưng hắn phát hiện thời điểm này kỹ năng khống chế đối với mục tiêu không có hiệu quả, cũng đã biết chính mình rơi vào hạ phong.
Ba giây, Lục Ly mất một phần tư máu!
Biến mất!
“Tổ ong vò vẽ” trơ mắt nhìn Lục Ly trốn vào bóng ma (ẩn thân).
Đặc hiệu Ám Ảnh áo choàng!
Trong nháy mắt Lục Ly xuất hiện ở sau lưng “Tổ ong vò vẽ”.
Đánh lén!
Bốn giây choáng váng, lập tức tiếp một chiêu đâm lén, độ hoàn thành siêu cao, không chỉ thương tổn kinh người, còn thành công tạo thành hiệu quả phá giáp, “Tổ ong vò vẽ” vội vàng mở ra hình thái tượng đá, giải trừ choáng váng.
Lục Ly liền chờ hắn xuất ra kỹ năng này, ảnh tập dự định đã lâu đánh tới, tiếp tục chờ đợi tốt cho ta, đừng động đậy.
Thời gian không nhiều, chỉ đủ để hắn triển khai hai lần công kích phổ thông.
Sau khi từ trong choáng váng tỉnh lại, “Tổ ong vò vẽ” nhỏ giọng kêu lên hai tiếng, trên mặt đất xuất hiện một quỹ tích màu đen, từ dưới chân hắn kéo dài đi ra ngoài, thân ảnh hắn mơ hồ một chút, cả người theo quỹ tích này trượt đến ngoài 6 yard.
Như vậy hắn liền kéo dài khoảng cách cùng Lục Ly.
Quả nhiên không phải đèn cạn dầu, đây là kỹ năng thuật sĩ cấp ba mươi, lúc này vậy mà đã dùng đến.
Đột tiến!
Đặc hiệu Bao tay, Lục Ly vừa mới sử dụng chiêu này đối chiến cùng Nguyệt Quang, Lục Ly lợi dụng đặc hiệu đào tẩu này.
Một lần này Lục Ly dùng nó đến truy kích, hiệu quả thần kỳ tốt, “Tổ ong vò vẽ” vừa dừng lại, liền cảm giác trên lưng đau xót, Lục Ly đã đuổi theo.
“Tổ ong vò vẽ” ngẩng đầu lên, há to miệng, khó khăn hít vào một hơi.
Đừng hiểu lầm, đây không phải Sư Tử hống, mà là thuật sĩ sợ hãi tru lên.
Sợ hãi tru lên:1 giây thi pháp, thời gian phục hồi 90 giây, ngươi phát ra tiếng tru lên, trong phạm vi 3 yard khiến 5 địch nhân nhân sợ hãi mà chạy, mê hoặc 5 giây, đối với mục tiêu tạo thành bất cứ thương tổn đều có thể giải trừ hiệu quả này.
Chỉ cần có thể khiến cho mục tiêu sợ hãi, hắn liền có cơ hội triệu hồi mị ma một lần nữa, lần này có chuẩn bị, tuyệt đối không cho Lục Ly có cơ hội kích sát mị ma.
Chân đá!
Lục Ly hung hăng đá một cước vào bụng “Tổ ong vò vẽ”.
Sợ hãi tru lên của “Tổ ong vò vẽ” chỉ mới phát ra một nửa, liền bị đá trở về.
Bị trúng chân đá không chỉ là vấn đề kỹ năng bị đánh gãy, trong năm giây hắn cũng không có biện pháp lại dùng kỹ năng này.
Lục Ly mở ra đặc hiệu trên giày mau lẹ, giống như một đạo tàn ảnh chuyển động vây quanh “Tổ ong vò vẽ”, căn bản không cho đối phương cơ hội thi pháp, lần đầu tiên “Tổ ong vò vẽ” nhìn thấy chiêu thức như thế, cả người đều không biết làm như nào cho tốt.