Trọng Sinh Làm Tảng Đá

Chương 19 - Nam Tử Bí Ẩn

Thành được dịch chuyển đi, ảo thuật lập tức được cắt đứt. Hơn một nghìn người tỉnh dậy trong cơn hoản loạn, một người nói:" Mù mắt ta mất thôi, thằng Thành chó chết". Đám người bắt đầu xôn xao, tình trạng ẩu đả diễn ra liên tục lí do chỉ vì hỏi ngươi gặp gì trong ảo thuật.

Một thanh niên vẻ mặt đầy trí tuệ, tay cầm quạt lông phe phẩy. Bên cạnh là một tên cao to, cơ bắp như những con giao long đang cuộn mình. Tên phe phẩy quạt nói tên bên cạnh:" Ảo Thuật của tên vừa nãy thật không tầm thường, nếu ta không có Minh Lượng e rằng cũng khó tránh khỏi một Kiếp!"

Tên bên cạch không nói gì cả. Tên cầm quạt dường như đã quen với việc như vậy, hắn ta nói to:" Mọi người bình tĩnh, vẫn còn 196 vị trí nữa. Theo ta tất cả những người ở đây, cùng đánh một trận những ai còn sót lại thì có tư cách vào tầng ẩn. Chư vị huynh đệ thấy thế nào".

"Theo, ta thấy thế này là ổn nhất!" Một tên mặt có sẹo nói. Vừa dứt lời hắn quay ra đánh tên bên cạnh. Hành động của tên này như thêm dầu vào lửa, hỗn chiến bắt đầu xảy ra.

Thanh niên cầm quạt mỉn cười nói:" Tên mặt sẹo này rất thông minh, hắn lại có thể nhìn ra được kế của ta. Thêm vào đó là lợi dụng câu nói của ta mà làm tình trạng ở đây hỗn loạn".

Nói rồi hắn cùng với tên bên cạch đi vào chấm trắng tiến tới tầng ẩn.

Tên mặt sẹo nhân lúc không ai để ý, có tình bị đối thủ đánh trúng một đòn, mượn lực từ cú đánh hắn tiến gần đến chấm trắng, rồi đi vào tầng ẩn.

-------------------Tầng Ẩn----------------------------------

Thành và Ngọc bị truyền tống tới một khu rừng, điều kì lạ là cây cối ở đây to kinh khủng, mỗi cây cứ như là những chiếc cột chống trời.

Thành hỏi Ngọc:" Đây là đâu?".

Ngọc lắc đầu nói:" Đây là lần đầu tiên ta tới đây, nên cũng không có rõ lắm".

Đang nói chuyện, đột nhiên bụi rậm bên cạnh vang lên tiếng động.

Thành và Ngọc hai người nhìn nhau, họ có thể chắc chắn đây không phải là người vì bọn hắn đã tính rất kĩ. Thành và Ngọc sẽ vào trước để lấy thế chủ động, sau khi những người khác đi tới bọn hắn sẽ có lợi thế nhất định.

Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, sinh vật từ trong bụi rậm bước ra. Con vật này rất nhỏ bé, nó chỉ bằng một con chuột, mắt ngây thơ, lông xù màu hồng. Ngọc lập tức tới gần, nói:" ngươi bị lạc sao anh bạn nhỏ".

Đang định bế nó lên, sinh vật kì lạ này biến từ một sinh vật từ trong phim hoạt hình, thành một con quái vật trong phim kinh dị.

Mắt đỏ tỏ vẻ điên cuồng, răng nanh sắc nhọn, hai chi trước ngắn tũn đáng yêu thì giờ đã chuyển sang thành một bộ móng sắc nhọn. Nó bắt đầu điên cuồng tấn công Ngọc , vì không có đề phòng nên Ngọc không thể né tránh hay đón đỡ. Tưởng trừng như bó sẽ chém Ngọc ra làm thịt vụn, ai ngờ sinh vật kì lạ lập tức bị bay màu ( anh em tưởng tượng như cảnh thanos búng tay ấy cảnh này không biết diễn tả ntn cho đúng :v)

Ngọc ngồi bệt xuống đất, mồ hôi đổ ra như tắm, nàng quay ra nhìn Thành thấy mắt hắn đen nhánh như không có tí ánh sáng nào. Thành lẩy bẩy bước tới,nói :" Ngươi không sao chứ?". Không phải hắn sợ mà là do di chứng của sử dụng tinh thần lực quá giới hạn.

Ngọc bình tĩnh lại nói:" Ta không sao, là lỗi của ta vì đã không cảnh giác".

Thành phải nhìn nhận lại tầng ẩn này, nhìn thì có vẻ nên thơ ai ngờ nó lại nguy hiểm như vậy. Tùy tiện một sinh vật cũng làm bọn hắn tí thì hi sinh mất một người.

--------------- chỗ khác ở tầng ẩn------------------

Nam tử cầm quạt, đứng trên một thảo nguyên, hắn ta đang bị một con sư tử to lớn như một cỗ xe ngựa chặn đường. Nó gầm gừ, nhe chiếc răng nanh ra, mắt liếc nhìn hai người như muốn ăn thịt.

Thanh niên cầm quạt nói:" Sử lí nó đi Cao Thiết".

Cao Thiết chính là tên của gã to con đi bên cạnh, hắn gầm thét cơ tay nổi lên, ngón tay cong lại tạo thành hình móng giao long. Cao Thiết hét lớn:" Võ kĩ: Giao Long Thủ".

Hư ảnh giao long gầm thét, đánh vào người con sư tử, nó tỏ ra đau đớn, cú đánh mạnh tới mức làm xương cốt của con sư tử vỡ vụn. Cao Thiết nhảy tới, cắn xé ăn tươi nuốt sống con sư tử. Vai diễn bị đổi thành Cao Thiết là con sư tử, thanh niên cầm quạt quay mặt đi thầm nghĩ:" Đây là lí do ta không muốn đi cùng hắn, tên này quá mọi rợ"

Bình Luận (0)
Comment