Lên đường tiếp tục đi đến chỗ chìa khóa, đám người Thành bất ngờ khi thấy xác một con bọ cạp to như một căn nhà nhỏ, trên đầu có một lỗ hình chìa khóa.
Thành tiến tới xem xét, nhìn dấu vết chiến đấu rồi nói:" Xem ra tên Gia Cát Lượng đã đến đây trước chúng ta, những vết chảo của giao long này xem ra là do Cao Thiết gây ra".
Ngọc nhíu mày:" Nhìn xác của nó có vẻ như vừa mới chết cách đây không lâu. Chúng ta phải nhanh đến địa điểm tiếp theo nếu không bọn hắn sẽ có chiếc chìa khóa tiếp theo!".
Thành cùng 2 người, tiếp tục lên đường, điểm đến tiếp theo là Vùng Đất Mưa, nơi đây mưa to liên tục không ngớt, điều đáng nói là những cơn mưa này tấn công vào linh hồn, nhưng vấn đề là không thể che chắn được.
Thành nghe vậy, vừa lo lắng vừa kích động. Rốt cuộc sau bao lâu hắn cũng tìm được nơi giúp hắn rèn luyện linh hồn. Mặc dù hắn có thể chuyển dạng năng lượng khác thành tinh thần lực nhưng tốc độ tiến bộ không khác việc bắt ốc sên chạy marathon vậy.
Đi được nửa đường, hắn thấy một vụ đánh ghen, tất cả có 3 người 2 nam 1 nữ. Một nam thanh niên, dáng vẻ khôi ngô tuấn tú, nhưng lúc này có vẻ rất tức giận. Nữ thì đang gào khóc, ôm người thanh niên nói:" Em thề là em không làm gì cả! Em chỉ vào trong đấy thám hiểm cùng mọi người thôi!".
Thanh niên tức tối nói:" Không làm gì cái đầu con chim, tao liều mạng mở trận pháp cho chúng mày, vậy mà chúng mày lại hú hí với nhau trong đấy".
" Em cùng anh ta có làm gì đâu, em cũng bảo anh ấy mở cửa cho anh vào nhưng anh ấy không cho" người phụ nữ chỉ vào tên đang đứng bên cạnh. Tên bị chỉ vào, liền nói:" em ấy nói đúng đấy, bọn ta chỉ vào trao đổi một chút mã gen thôi chứ có làm gì đâu!"
Như đổ dầu vào lửa, tên thanh niên càng tức giận ngực của hắn phật phùng như muốn nổ tung. Nữ nhân thấy vậy liền ôm chặt hơn nói:" Anh ta chỉ nói đùa thôi, anh đừng tin! Chúng ta lại vui vẻ như xưa anh nhé!".
Dường như không nhịn nổi, nam thanh niên đẩy mạnh cô ta ra nói:" Cút! Cút! Cút khỏi cuộc đời tao, mày muốn biến tao thành Vạn Sừng Đạo Thần mới vừa lòng phải không".
Nói rồi phất tay, hô to:" HẢI ! QUAY XE". Lúc này Thành mới để ý còn một nam thanh niên nữa, đang đứng cạnh một chiếc xe giống xe máy, chỉ là không có bánh mà thôi. Tên đó nghe được liền quay xe, thanh niên bị cắm sừng lên xe rồi vít ga đi mất.
Chứng kiến tất cả, Thành có chút tội nghiệp thanh niên bị cắm sừng, trước giờ hắn cứ nghĩ nữ nhân ở dị giới chung thủy lắm, ai ngờ cũng chả khác gì Trái Đất là bao.
Ngọc gõ thành thuyền, rồi đột ngột nói:" Ta nhớ hắn là ai rồi! Tên bị cắm sừng là thiên tài trận pháp mới nổi ở môn phái, hình như có tên là Lương Đức Minh."
Thành nghĩ quả nhiên những người càng giỏi càng dễ bị cắm sừng.
Đi 1 tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng đến nơi. Vùng Đất Mưa không hổ với tên gọi của mình, mưa như những mũi tên bằng nước bắn xuống đất, không hề có tí văn chương nào cả! Mưa chút như tên theo đúng nghĩa đen. Vừa dính vài giọt Thành đã xây sẩm mặt mày, hắn liếc mắt nhìn qua 2 người còn lại, Thành tí thì tức chết. Bọn hắn, ai cũng có bảo vật phòng vệ linh hồn, Ngọc thì là một chiếc vòng cổ, Công thì có một chiếc vòng tay.
Thành bình tĩnh lại nói:" Các ngươi được lắm!".
Ngọc và Công cười,rồi Ngọc đưa cho hắn một chiếc vòng tay nói:" Của ngươi đây cầm lấy, lâu lâu thấy ngươi ăn trái đắng cũng vui!".
Thành đẩy lại, tưởng hắn dỗi không thèm lấy ai ngờ hắn lại nói:" Ta muốn rèn luyện linh hồn của mình các ngươi không cần lo cho ta, nếu cần thiết ta sẽ lấy".
Nghe thấy vậy 2 người liền không nói gì nữa, Thành vào trạng thái tu luyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng, thuyền lúc này đã đúng với tên gọi của nó, vì mưa quá nhiều nên nước cũng khắp nơi do đó hắn cũng không cần phải đẩy thuyền đi nữa.
Nhờ có tinh thần lực xung túc giúp linh hồn của Thành vừa chữa vừa bị phá. Quá trình này lập đi lập lại, khiến linh hồn của hắn mạnh lên rõ rệt.
Mặc dù đã nhanh hơn bình thường rất nhiều, nhưng thế vẫn chưa đủ làm hắn thỏa mãn. Nếu nói lúc bình thường là sên thì bây giờ có lẽ là một con rùa, hắn cũng không còn cách nào khác. Tiểu Lôi nói thế này đã là nhanh lắm rồi, nhờ có Nhất Niệm Vĩnh Hằng nên hắn mới có tốc độ như thế này, còn người bình thường tốc độ tăng trưởng như việc để một con ốc sên nhảy tango vậy đi được 2 bước lại lùi 1.
Nghe vậy hắn cũng được an ủi phần nào.