Thành nói:" Ta sẽ không tham gia vào việc này các cứ việc đàm phán với nhau".
Nói xong hắn trở lại thuyền, Gia Cát Lượng nói:" Hắn không tham gia cũng không sao, chúng ta tự kích hoạt đại trận cũng được!".
Một tên đệ tử luyện khí tầng 10 nói:" Bọn ta còn chưa đồng ý thì ngươi vội cái gì"
Gia Cát Lượng như biết trước liền giơ tay lên thề" Ta! Gia Cát Lượng lấy đạo tâm của mình thề nếu trước khi lên được đỉnh con thác mà ta tấn công những người ở đây, thì ta sẽ bị trời tru đất diệt".
Thấy hắn thề mọi người cũng an tâm phần nào, bọn họ theo Lượng lên thuyền.
Trở về thuyền của mình, Thành nói mọi việc với Ngọc, nàng nhíu mày bày tỏ nghi hoặc:" Bằng đấy người rõ ràng là không thể nào đủ linh lực để lên được trên đỉnh, rốt cuộc là tên Gia Cát Lượng có ý đồ gì đây?".
Thuyền của Gia Cát Lượng bắt đầu khởi hành, không muốn bị đối phương nắm trước tiên cơ. Thành hút trọng lực của hành tinh tác dụng lên con thuyền và cả đội, thuyền bắt đầu bay từ từ lên trên không trung.
Quả đúng như những nghi hoặc của Ngọc, đi được nửa đường thì linh lực của mọi người cạn kiệt. Gia Cát Lượng hô to:" Mọi người cố gắng lên, nếu rơi từ độ cao này chúng ta chết chắc".
Lập tức tên thì cắn đan dược để khôi phục linh lực, kẻ thì dùng bí thuật để cố gắng đưa số linh lực ít ỏi còn lại vào Cửu Chuyển trận. Nhưng tất cả vẫn chả có tác dụng gì cả, con thuyền vẫn tiếp tục rơi với một tốc độ chậm hơn trước một chút mà thôi.
Gia Cát Lượng cắn răng nói:" Ta sẽ dùng cấm thuật đổi tuổi thọ của mình thành linh lực, Lượng ta nói sẽ đưa mọi người lên đỉnh được thì chắc chắn là được!".
Nói rồi hắn điểm các huyệt đạo trên cơ thể, linh lực tản ra thậm chí có thể thấy được bằng mắt thường. Nhưng tóc cùng với làn da của hắn cũng nhanh chóng lão hóa.
Gia Cát Lượng gào thét, con thuyền như được gắn động cơ phản lực, chỉ ngắn ngủi trong 5 phút đã lên đến đỉnh con thác.
Vừa tiếp đất, Gia Cát Lượng đã ngã xuống thở hổn hển, nếu chỉ vài phút trước hắn trẻ chung bao nhiêu thì bây giờ hắn cứ như một người già gần đất xa trời.
Đám tiến tới dìu Lượng, một tên cảm động nói:" Cảm ơn vị huynh đệ này, ở đâu thì không biết nhưng ít nhất là ở tầng ẩn này bọn ta sẽ giúp ngươi hết sức mình!".
Được sự đồng ý của mọi người, Gia Cát Lượng khóc:" Cảm ơn các vị, Lượng ta quen được các vị chết không nhắm mắt"
Đột nhiên Cao Thiết chỉ tay về một phía nói:" Mọi người nhìn kìa có một con thuyền đang tiến tới chỗ này!".
Đám người nhìn về phía Cao Thiết chỉ, một tên nói:" Đây không phải là tên đã từ chối yêu cầu của Lượng huynh hay sao".
Cao Thiết như bị ai giết chết mất mẹ của mình, điên tiết nói:" Thằng chó chết đó! Rõ ràng là có khả năng đi lên đây một cách nhẹ nhàng mà không chia sẻ với chúng ta!".
Lời nói của Cao Thiết như vứt một que diêm vào một đống củi khô, ngọn lửa tức giận của mọi người lập tức bừng lên.
Tiếng chửi bới, chỉ trích Thành vang lên không ngừng. Một tên nói:" Lượng huynh yên tâm bọn ta sẽ đòi lại công đạo cho ngươi".
Nói rồi đám người lập tức chạy đến chỗ Thành. Vừa đáp xuống đất, Ngọc đánh giá tình hình xung quanh, khi nhìn thấy một đám người tiến tới chỗ mình, nàng quay ra nói cho bọn Thành, Công biết.
Không mất bao lâu, bọn hắn đã tới chỗ Thành, chả cần chào hỏi gì bọn hắn lập tức động thủ, chiêu nào chiêu nấy cũng đều là dùng để đoạt mạng.
Bị tấn công bất ngờ, Thành chỉ có thể cứng rắn đỡ toàn bộ những đòn tấn công này.
Chứng kiến Thành ăn chọn sát thương mà chỉ bị đẩy lùi, đám người kinh ngạc nhưng cũng đồng thời khẳng định được tên này không đơn giản.
Thành chắp tay nói:" Các vị huynh đệ, có chuyện gì thì cứ việc ngồi xuống nói chuyện làm gì mà đã hạ cẳng tay thượng cẳng chân".
Một tên nói:" Còn giả ngu à! Rõ ràng là mày có thể đưa mọi người lên đây một cách an toàn, vậy mà mày lại chỉ giữ lại cho bản thân, hại Lượng huynh mất đi tương lai của mình!".
Sắc mặt Ngọc xanh lại, thầm nghĩ thì ra là thế, hoá ra mình bị dính bẫy của tên Gia Cát Lượng lúc nào không hay. Từ việc Thành từ chối lời mời cho đến việc bọn hắn nhẹ nhàng lên tới đỉnh đã nằm trong tính toán của hắn.
------------------Chỗ của Lượng------------------
Đang như một người sắp chết vì tuổi già, đột nhiên tóc trở lại thành một màu đen, da lại trở nên khỏe mạnh không còn một chút nhăn nheo.
Gia Cát Lượng hắn đã cải lão hoàn đồng, hắn ngồi dậy cười:" Vất vả cho ngươi rồi Cao Thiết, ta thật không ngờ ngươi có năng khiếu diễn xuất như vậy".
Cao Thiết mặt không biểu tình nói:" Đi lấy chìa khóa nhanh, trước khi bọn hắn nhận ra mình bị lừa.