Không, tuyệt đối không thể để sự tình như vậy phát sinh!
“Tỷ hỏi ta, ta đi hỏi ai đây?” Vương Bảo Nguyên là triệt để nóng nảy đến phát điên, “Trần Ngư kia cũng không biết lấy bí pháp từ chỗ nào tới, làm được những đồ mà cùng nhà khác chính là không cách nào so sánh được — nói ngay như bánh chẻo nhân tôm thịt, nhà ta cũng làm, người ăn lại nói là nhà Trần Ngư ăn ngon, ngay cả chính ta nếm thử, cũng cảm thấy là nàng làm tốt hơn, tỷ nói sinh ý như vậy, làm sao làm?”
Nếu là trộm phương tử có thể làm được, vậy còn tốt, nhưng mà có phương tử, bọn hắn vẫn là không hiểu rõ mấu chốt ở chỗ nào, lấy cái gì cùng người ta tranh, cùng người ta đấu chứ?
“Nghĩ biện pháp khác, bằng không tiếp tục như vậy nữa, Vương gia tại Bắc Ngư trấn, sẽ không có chỗ đứng!” Vu Tiểu Vũ vẫn trầm mặc không nói đột nhiên mở miệng, lời nói, lại khiến ngưới ta suy nghĩ sâu xa. (QA: Bệnh hoang tưởng của thằng cha này có lẽ bắt đầu đến giai đoạn cuối! -_-!!!)
Ngữ khí của hắn là tràn đầy lo lắng, nhưng là trong ánh mắt lại lóe lên tính toán. Đối với Vương Liên, hắn không có quá nhiều tâm tư, nếu không bởi vì lúc trước nàng phái bà mối tới làm mai, ép bức mình, mình cũng sẽ không hủy hôn, càng sẽ không giống như bây giờ bị người đắn đo ở trong lòng bàn tay sống cuộc sống uất ức như vậy.
Hắn từng lén lút đi gặp Trần Yến, thấy sau khi nàng gả vào Bạch gia, thì càng lúc càng xinh đẹp, đối với Bạch Du Nhạc lại ôn nhu săn sóc muốn chảy ra nước, thanh âm nói chuyện cũng là ôn ôn nhu nhu, cùng Trần Yến mà trước kia mình biết hoàn toàn không giống nhau. Cho nên, trong lòng hắn có suy nghĩ, nếu là mình cưới Trần Yến, vậy cuộc sống, miễn bàn có bao nhiêu tiêu dao tự tại, cho nên đối với Vương Liên, trong lòng dần dần bắt đầu oán hận lên, cảm thấy chính mình biến thành như vậy, đều là lỗi của Vương Liên. (QA: Trần Yến mà về nhà này k bị bức điên thì cũng bị ép thành tội phạm giết người ấy chứ! -_-!!!)
Nếu là Trần Ngư biết suy nghĩ trong lòng Vu Tiểu Vũ, nhất định sẽ ói mửa: Đại ca, ngươi nghĩ quá nhiều. Khi đó nếu tỷ ta là gả cho ngươi, nói không chừng cũng sẽ biến thành như Vương Liên vậy, nói không chừng còn càng chanh chua hơn ấy. Một nữ nhân sau khi lấy chồng trở thành đàn bà chanh chua hay là phụ nhân tao nhã, hoàn toàn phải xem gả cho người như thế nào.
Bạch gia có cái thực lực này, cộng thêm Lư thị đối Trần Yến thực lòng thương yêu, dưới tình huống như vậy, khí chất của Trần Yến đương nhiên sẽ tăng lên, nàng lại không cần phiền lòng vì cuộc sống, cả ngày vui tươi hớn hở, cả người nhìn qua liền thoải mái, càng đừng nói cái khác. Mà nếu là nàng gả cho Vu Tiểu Vũ, dựa theo bộ dáng lừa bịp người kia của Vu gia, Trần Yến hoặc sống thống khổ không chịu nổi, hoặc sẽ trở nên cường hãn, bảo hộ lợi ích của chính mình — cho nên, công tử Vu gia là thực sự nghĩ nhiều.
“Còn không đều là tại ngươi, nếu ngươi không xúi giục tỷ tỷ, sẽ phát sinh nhiều chuyện như vậy sao?” Vương Nguyên Bảo từ trong đáy lòng coi khinh Vu Tiểu Vũ, cho dù Vu Tiểu Vũ trúng tú tài vậy thì thế nào, Vu gia còn không phải nghèo thành như vậy sao, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, cũng không biết tỷ tỷ lúc trước là dây thần kinh nào đáp sai tuyến, thế nhưng lại lựa chọn cái khiếp nhược này.
Vu Tiểu Vũ vừa nghe, chỉ là nhìn lướt qua Vương Liên, cũng không có giải thích cái gì, nhưng là trong đáy lòng đối với người Vương gia càng thêm oán hận.
Vương Liên đối diện với ánh mắt của Vu Tiểu Vũ, liền lúng túng quay mặt, đối với Vương Nguyên Bảo trách mắng nói: “Hắn là tỷ phu của ngươi, ngươi làm sao có thể như vậy? Trần Yến kia đã lấy chồng, chuyện quá khứ không cần nhắc tới, đem chuyện trước mắt giải quyết rồi lại nói,” Lúc trước đều trách chính mình, vừa gấp gáp, vừa tức giận, muốn hòa ly, kết quả hòa ly không thành công, lại bị Nguyên Bảo biết, về sau sự tình liền càng không thể thu thập.
Ban đầu, bọn hắn ở trong tối, sự tình còn tốt một chút, đối phó Trần gia, cũng chỉ là hứng thú nhất thời. Nhưng sau khi Trần Ngư biết, nàng liền công khai đầu với ngươi, ngươi căn bản đấu không lại, cũng không biết đầu óc của nha đầu kia là làm từ cái gì, suy nghĩ đều là điều người khác không tưởng tượng được.
“Sự tình là ngươi gây ra, muốn giải quyết, ngươi tới, không liên quan gì tới ta, ta mặc kệ, cùng lắm, ta đóng cửa tửu lâu cửa hàng, về nhà làm ruộng,” Trong lòng Vương Nguyên Bảo vốn đã có lửa giận, thấy Vương Liên còn giúp đỡ Vu Tiểu Vũ khiếp nhược, trong lòng càng phát điên, liền trực tiếp phủi tay mặc kệ.
“Nguyên Bảo,” Vương Liên vừa nghe, sốt ruột, lập tức đứng lên làm dịu nói: “Ngươi muốn trở về, người trong thôn ta khẳng định sẽ cười nhạo ngươi… Trần Ngư này cũng chỉ lợi hại mặt ngoài, trong tối, nàng lại không có quyền thế, ngươi nói đắn đo một chút, còn không đơn giản sao?” Người bị bức nóng nảy, luôn sẽ tìm cách giải quyết lệch lạc, sau đó càng đi càng sâu, đi đến tuyệt cảnh không có đường quay về có thể đi.
Vương Nguyên Bảo cũng là dọa tỷ hắn một chút, hiện nay sản nghiệp của Vương gia tại bến tàu lớn làm nhiều năm như vậy, sớm có vốn liếng cùng danh khí, muốn bỏ xuống, khẳng định là không bỏ được, ai sẽ cùng bạc trở ngại chứ, liền mặt tối sầm nói: “Ngươi nói đơn giản, ta là nghĩ không ra biện pháp, ngươi nghĩ ra giải quyết một chút,”
Vu Tiểu Vũ bất động thanh sắc ngồi ở chỗ ấy, thấy hai tỷ đệ hoàn toàn coi thường mình, hai người nói chuyện bất diệc nhạc hồ (vui quên trời đất), càng nói càng hưng phấn, cũng không che giấu, đều bị Vu Tiểu Vũ thu vào đáy lòng. (QA: Chó không sủa là chó cắn người! -_-!!!)
“Được, cứ xử lý như vậy,” Sau khi Vương Nguyên Bảo nghe Vương Liên đề nghị, hai tay hung hăng vỗ một cái, hai mắt tỏa sáng, hưng phấn nói: “Ta phái người đi, đến lúc đó xảy ra chuyện, xem Trần Ngư còn cười được không!”
Vương Liên thấy hắn kích động như vậy, liền nhanh chóng ngăn hắn lại nói: “Ngươi đừng gấp, việc này phải thương nghị thật kỹ lưỡng, nếu là xảy ra cái đường rẽ gì, đem chúng ta đều góp đi vào, thì không đáng.” Nếu là ầm ĩ lớn, người một nhà bọn họ cũng phải góp đi vào, đó là không thể đùa giỡn, vẫn là cẩn thận một chút mới tốt.
“Ta biết, việc này ta tự có chừng mực,” có biện pháp, người tâm tình cũng tốt. Vương Nguyên Bảo chăm chú nhìn Vu Tiểu Vũ đang nhắm mắt dưỡng thần, châm chọc nói một câu: “Tỷ phu, ngươi dựa vào tên tuổi tú tài, cả ngày ở nhà lôi kéo được chút đồ cưới kia của tỷ ta, lại không thể có tiền đồ một chút, nghĩ cái phương pháp kiếm tiền sao?”
Không phải hắn nhìn Vu Tiểu Vũ không thoải mái, mà là hắn ta thực làm người ta vui mừng không nổi. Cả ngày dùng cái danh tú tài ép người, đói chết còn giả bộ thanh cao, người như vậy, là ghê tởm nhất. Cho dù hắn quần là áo lụa, nhưng hắn biết bạc là quan trọng nhất, biết kiếm bạc nuôi gia đình, không giống như Vu Tiểu Vũ, cả ngày chỉ muốn được người ta nuôi, không muốn tự mình chịu thiệt thòi đi kiếm bạc.
“Đồ cưới của tỷ ngươi nếu có thể lôi kéo ra được, cũng là bản lĩnh của ta!” Vu Tiểu Vũ không có tức giận, trái lại châm chọc đùa cợt, sau đó nhìn Vương Liên nói: “Ta đi về trước!” (QA: Cha này được bao nuôi quen rùi! Còn thấy thích ý ấy chứ! -_-!!!)
Tới một lần, bị châm chọc một lần, tiếp theo, hắn nhất định muốn khiến cho bọn họ nếm thử loại mùi vị này.
Thấy bóng lưng Vu Tiểu Vũ ra khỏi cửa, Vương Liên thở dài một tiếng, nhìn Vương Nguyên Bảo nói: “Ngươi làm gì vậy? Biết rõ tính tình của hắn, trào phúng thì thế nào? Tốt xấu, hắn cũng là cha hai hài tử của ta, ngươi không nể mặt hắn, thì không thể nể mặt hài tử sao?” Hối hận, nàng từng có, nhưng hài tử cũng đã có, nàng có thể làm sao?
Cả đời này, chọn sai, chỉ có thể chấp nhận. Nếu có thể quay đầu, nàng nhất định lựa chọn một lần nữa, tuyệt đối sẽ không lựa chọn nam nhân này.
“Ta lười muốn quản tỷ!” Thấy bộ dáng bất đắc dĩ khiếp nhược kia của tỷ tỷ, Vương Nguyên Bảo là thực muốn điên. Đổi thành Vương Liên kiêu căng cùng ngạo khí trước lúc gả, căn bản sẽ không phản ứng với nam nhân không bản lĩnh bất lực như Vu Tiểu Vũ vậy, cũng không biết lúc trước nàng tới cùng nghĩ như thế nào, tai họa chính mình, còn hại hài tử cả một đời.