Trọng Sinh Thiên Sinh Duyên

Chương 15


- Ngươi....

Ngươi mới có bệnh.

Cả nhà ngươi có bệnh.

Thượng Quan Võ tức đến mức muốn sùi bọt mép, y phải nổ lực lắm mới không mở miệng mắng chữi người trước mặt. Ở bên cạnh y còn có Trường Nhạc công chúa đâu?

Bình tĩnh, phải giữ hình tượng. Phải giữ hình tượng. Phải giữ hình tượng...

Mặc niệm trong lòng ba lần, Thượng Quan Võ áp chế lửa giận trong lòng xuống, sau đó gượng cười nói:

- Thế tử huynh nói đùa. Ta có bệnh làm sao lại không biết đâu? Ngược lại ta lại nghe nói kinh mạch của huynh bị hủy, không biết hiện tại thế nào?

Hạo Thiên Kỳ làm bộ giả ngây sửng sốt hỏi:

- Là nghe ai nói? Kinh mạch ta vốn dĩ bình thường a, chẳng qua tỉ võ lần trước bị thương thân thể một chút nhưng không hề ảnh hưởng đến kinh mạch. Ta còn đang muốn tham gia tranh tài Tứ Quốc đâu?

Không những Thượng Quan Võ mà Lam Nhược Tuyết đứng bên cạnh, nghe được những lời này của Hạo Thiên Kỳ khá là kinh ngạc.

Lúc này Thượng Quan Võ thu hồi thần sắc sửng sốt, liền cười lạnh châm chọc nói:

- Tranh tài Tứ Quốc? Thế Tử huynh không nói đùa ấy chứ?

Ánh mắt của Lam Nhược Tuyết cũng vô tình nhìn đến Hạo Thiên Kỳ chờ xem câu trả lời của hắn.

Nhưng không đợi Hạo Thiên Kỳ nói gì, thì Thượng Quan Võ đã cướp lời, ngữ khí cực kì bất thiện, khinh bỉ thốt lên:

- Ngay cả thi đấu trong đế quốc ngươi đã rớt ngay từ vòng đầu tiên, giờ lại muốn tham gia tranh tài Tứ Quốc? Ngươi nghĩ đơn giản thật? Muốn tham gia là tham gia được sao? Thật nực cười!

Hạo Thiên Kỳ không mấy để tâm đến lời nói của y, thái độ tuy hờ hững nhưng lại mang theo vài phần quyết liệt nói:

- Chuyện ta muốn chưa bao giờ không làm được. Trước kia ngươi đả thương ta, ta cũng sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời. Thượng Quan Võ, ngươi cứ chờ đi!

Hắn nói xong, mặc kệ phản ứng của Thượng Quan Võ cùng Lam Nhược Tuyết, vẻ mặt thản nhiên tức khắc liền lạnh như sương giá nghênh ngang mà lướt qua hai người bọn họ.

..........

Thượng Quan Võ ánh mắt âm hàn nhìn theo bóng lưng của Hạo Thiên Kỳ, hai tay hắn xiết chặt ngoài mặt tỏ vẻ không biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại phẫn nộ cực kì.

"Muốn đánh bại ta? Ngươi mơ tưởng. Đừng để ta gặp được ngươi trên lôi đài, nếu không ta không những lại một lần nữa phế đi kinh mạch ngươi, mà đoạn cả tay lẫn chân ngươi. Khiến ngươi muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong."

Vốn dĩ Thượng Quan Võ cũng không rõ ràng tại sao thần sắc Hạo Thiên Kỳ không giống người có bệnh, mà lại tỏ ra tư thái tự tin đến vậy?

Sự việc kia hắn đích xác biết mình ra tay nặng nhẹ như thế nào. Kinh mạch của Hạo Thiên Kỳ là do chính hắn dùng nguyên khí đánh vỡ, mặc dù lực lượng của hắn không phải là sức mạnh kinh khủng gì. Nhưng lấy trình độ Luyện Thể tam trọng của Hạo Thiên Kỳ khi đó, muốn chống đỡ một chưởng của Luyện Khí nhất trọng quả thực chính là chịu chết.

Việc Hạo Thiên Kỳ phục dụng Cửu Mệnh Đan để giữ mạng sống, không phải là tin tức tuyệt mật. Chuyện này tuy số ít người biết, nhưng với phủ Thừa Tướng không phải là không biết. Đương nhiên Thượng Quan Võ càng là biết đến.

Chẳng qua mọi người đều không rõ ràng là Hạo Thiên Kỳ đã phục dụng bao nhiêu viên Cửu Mệnh Đan, nếu như là chín viên thì có phần khá kì quái.

Cửu Mệnh Đan dễ kiếm như vậy sao?

Tất nhiên là không.

Đan dược đâu phải là rau cải trắng đâu đâu cũng có.

Cửu Mệnh Đan càng là trân quý. Một viên đã rất hiếm thấy, huống chi là muốn tìm cả thảy chín viên. Đây đúng là nằm mơ nói chuyện trên trời.

Thượng Quan Võ rơi vào sương mù tự hỏi, mà bên cạnh hắn Lam Nhược Tuyết càng là mờ mịt không rõ.

.........

Sau khi trở về, Hạo Thiên Kỳ liền tranh thủ bế quan chuẩn bị cho ba ngày sau.

Tuy rằng kiếp trước nắm giữ khá nhiều tuyệt thế võ công bí kíp, nhưng hiện tại mà nói sử dụng bất kỳ loại võ kỹ nào cũng đều không thích hợp. Đừng nói là Hạo Thiên Kỳ luyện lại võ kỹ hắn am hiểu khi xưa, trên thực tế hắn càng không thể thi triển loại võ kỹ này. Một phần là do thể chất khác biệt, phần khác là vì tu vi không đủ, nguyên khí lại càng không thể đáp ứng nổi.

Nếu cố gắng sử dụng loại võ công kiếp trước, không những nguyên khí khô kiệt, mà kinh mạch sẽ bị uy lực võ kỹ cắn trả. Đây quả thực là chuyện mất nhiều hơn được. Hạo Thiên Kỳ cũng không ngu ngốc mà đi làm loại chuyện này.

Nhìn xuống cánh tay phải của mình, với cường độ rắn chắn này sử dụng quyền pháp đúng là một ưu điểm. Võ kỹ quyền pháp Hạo Thiên Kỳ có hàng trăm hàng ngàn cái, chẳng qua luyện môn quyền pháp nào cũng là việc khiến cho hắn có chút khó nghĩ. Tìm kiếm trong trí nhớ của mình, Hạo Thiên Kỳ rốt cuộc cũng tìm được một bộ quyền pháp thích hợp với bản thân.

Cửu Long Bá Thần Quyền.

Võ kỹ này có tất cả chín thức. Đây vốn chỉ là võ kỹ cấp thấp ở Linh Lung Giới, nhưng là loại võ kỹ hiếm có nhất, đặc biệt nhất.

Nhớ lại trong một lần xuất thủ cứu người, mà người kia lại nhất quyết muốn báo đáp Hạo Thiên Kỳ. Tuy rằng hắn chỉ là tiện tay cứu, cũng không muốn tên kia trả công, thấy y dây dưa không chịu bỏ qua việc này. Hạo Thiên Kỳ đành phải bất đắc dĩ chọn quyển võ kỹ này thay vì những thứ đáng giá khác trong giới chỉ của y.

Sở dĩ 'Cửu Long Bá Thần Quyền' nhập vào mắt Hạo Thiên Kỳ là vì nó có thể thăng cấp theo chủ nhân. Đây là quyển quyền pháp khá thú vị, chỉ cần người luyện nó bắt đầu từ tu vi thấp nhất, uy lực cũng sẽ lớn mạnh dần theo tu vi người luyện.

Ngược lại nếu tu vi của ngươi ở tầng cao, khi luyện võ kỹ này sẽ không thể phát huy được bao nhiêu phần uy lực. Thậm chí còn không bằng ngươi đánh một quyền thông thường từ nguyên khí của bản thân xuất ra. Nói nó là một võ kỹ phế phẩm cũng không sai.

Bất quá khi ngươi bắt đầu xuất phát tu luyện từ tầng thấp thì càng lên cao mỗi một thức của võ kỹ phát ra đều có lực lượng bá đạo. Lấy nguyên khí làm nội kình, tu vi càng cao, nguyên khí càng mạnh thì uy lực phát ra càng khủng bố.

Để luyện được Cửu Long Bá Thần Quyền cũng cần phải có một cánh tay cốt cách thật rắn chắc, nếu không xương cốt sẽ chịu không nổi áp lực mà bị vỡ nát. Chính vì yếu tố khắt khe này, cho nên những người tu vi thấp không mấy ai có thể đáp ứng được điều kiện của 'Cửu Long Bá Thần Quyền'. Về điểm này Hạo Thiên Kỳ trùng hợp lại có thể.

Thức thứ nhất: Bá Vương Long Quyền

Thức thứ hai: Mãnh Long Oanh Lôi

Thức thứ ba: Du Long Phá Hải

Thức thứ tư: Song Long Bạo Nộ

Thức thứ năm: Phi Long Đằng Không

Thức thứ sáu: Thương Long Động Thiên

Thức thứ bảy: Giáng Long Cửu Chuyển

Thức thứ tám: Long Vũ Liên Hoàn

Thức thứ chín: Cuồng Long Loạn Vũ

Tu vi hiện tại của Hạo Thiên Kỳ chỉ có thể sử dụng thức thứ nhất trong Cửu Long Bá Thần Quyền, bởi vì võ kỹ quyền pháp này bắt buộc phải có nguyên khí, không thể dẫn động nguyên khí thì không thể phát ra được uy lực thực sự của nó.

Nếu kết hợp với thân pháp ảo diệu, tinh thâm trong 'Phong Thần Quyết' thì thực hiện thức đầu tiên để đối phó với những người dưới Luyện Khí cũng không phải là chuyện quá khó.

Hiện tại Hạo Thiên Kỳ tuy chỉ là Luyện Cốt cửu trọng, cách Luyện Tủy nhất trọng không xa. Nhưng hắn có tự tin sẽ không thua những đối thủ Luyện Tủy nào. Thông thường những người cùng tu vi với nhau mới được coi là cùng đẳng cấp, hơn thua nhau ở chổ kĩ năng, sức bền và phẩm cấp công pháp.

Còn đối với Hạo Thiên Kỳ thì khác, việc hắn ở tu vi Luyện Cốt lại sở hữu được nguyên khí dù chỉ rất ít, gặp những đối thủ ở tu vi Luyện Tủy lại không phải là không đối phó được.

.......

Ba ngày sau.

Cung Dạ Yến như đã hứa, sau khi dàn xếp mọi chuyện, liền dẫn Hạo Thiên Kỳ đi đến Đấu Võ Phường.

Lúc này trên mặt Hạo Thiên Kỳ đã đeo một cái mặt nạ bằng bạc, sở dĩ hắn hóa trang như vậy là muốn không có người nhận ra và tránh gặp phải phiền phức.

Đấu Võ Phường là một tòa nhà khá lớn, xây theo kiểu kiến trúc hình vòm cung, tựa như một cái chảo khổng lồ úp xuống mặt đất. Không gian bên trong lại rất rộng lớn, Hạo Thiên Kỳ có thể thấy được có tất cả mười cái võ đài ở đây, mà xung quanh đó là vô số người ngồi xem. Tầng lầu phía trên lại là tầng dành cho quý tộc và khách quý.

Ngay sau khi Cung Dạ Yến bước vào liền có một nam tử trung niên vẻ mặt vui mừng đi tới, liền cất giọng nịnh nọt:

- Ôi chao! Cung Thiếu Chủ hôm nay đại giá quang lâm, thật sự khiến cho Lục Tiêu ta kinh hỉ bất ngờ a.

Cung Dạ Yến nghe vậy mỉm cười ôn hòa nói:

- Lục chưởng sự khách khí, nhàn rỗi không có việc gì làm tới đây giải trí một chút.

Ánh mắt Lục Tiêu phát sáng, ai nha... Thần tài đến cửa! Hắn đưa mắt nhìn Hạo Thiên Kỳ đang đứng phía sau Cung Dạ Yến, rồi hỏi:

- Cung Thiếu Chủ là muốn chơi như thế nào? Đặt cược hay tỉ thí?

- Cả hai.

Cung Dạ Yến dứt lời, Lục Tiêu liền cười đến không thấy mắt hỏi:

- Vậy ngài muốn đấu võ là quy định hay tự do?

Không đợi Cung Dạ Yến trả lời, Hạo Thiên Kỳ liền hỏi:

- Đấu võ quy định và tự do là thế nào?

Lục Tiêu nhíu mày không nghĩ đến thuộc hạ của Cung Dạ Yến không tôn trọng chủ tử thế này, dám ở trước mặt chủ tử lên tiếng khi không được cho phép. Bất quá khi y nhìn thấy vẻ mặt Cung Dạ Yến không có gì là khó chịu, liền nghĩ người bên cạnh thân phận hẳn không đơn giản, làm nghề này mấy chục năm đương nhiên y có thể nhìn ra được người nào với người nào.

Tuy rằng người trước mắt đeo mặt nạ, nhưng cách ăn mặc và khí chất thì không thể nào là hạng vô danh tiểu tốt được. Tránh làm phật ý Cung Dạ Yến, cũng như vị khách bí ẩn này, Lục Tiêu ngay lập tức thu hồi vẻ khó chịu liền chậm rãi giải thích:

- Vị này chắc là lần đầu tới Đấu Võ Phường, vậy để Lục Tiêu ta giải thích một lượt cho ngài rõ. Nơi này được chia ra làm hai phương thức chơi, người đặt cược và người đấu võ. Người đặt cược có thể chọn bất kì người đấu võ nào ở trong này để đặt tiền cược. Còn về phần người đấu võ thì lại có hai lối đấu võ riêng biệt, đấu võ quy định và đấu võ tự do. Quy định sẽ phân theo cấp bậc tu vi không được cao hơn hay thấp hơn một giai vị, chỉ cần đánh cho đối thủ nhận thua là được. Đối với đấu võ tự do, là không giới hạn tu vi, cũng như sinh tử. Khi chọn đấu võ tự do, người chơi phải chấp nhận mất mạng, cũng như bị tàn phế. Nếu như có thể đánh thắng một trăm trận liền được phong là Võ Vương của Đấu Võ Phường, tiền tài và tài nguyên tu luyện sẽ được Đấu Võ Phường chu cấp hằng tháng. Không những thế đạt được danh hiệu Võ Vương, liền có một danh ngạch tham dự đại hội Tứ Quốc, đế quốc Lam Vân sẽ tặng cho ngài một vinh dự vào Hàn Linh Trì tu luyện.

Đối với tiền tài, tài nguyên tu luyện hay danh hiệu gì đó thì Hạo Thiên Kỳ không mấy để tâm, duy nhất khiến hắn cảm thấy hứng thú chính là danh ngạch tham dự đại hội Tứ Quốc và Hàn Linh Trì. Này hai cái Hạo Thiên Kỳ đều muốn có, vốn dĩ hắn chỉ muốn rèn luyện bản thân, nhưng nếu phần thưởng hấp dẫn như vậy không đoạt sẽ rất khó xử a.

Hàn Linh Trì này nếu Hạo Thiên Kỳ đoán không lầm, nơi đây hẳn ẩn chứa khá nhiều linh khí cực hàn, ngâm mình dưới Hàn Linh Trì sẽ rất có lợi cho thể chất Tiên Thiên Băng Thể của hắn.

Cung Dạ Yến thấy Hạo Thiên Kỳ trầm mặc, cũng không biết hắn nghĩ cái gì. Y liền mở miệng nhã nhặn nói:

- Trước cứ chọn đấu võ quy định đi. Tu vi của hắn là Luyện Cốt cửu trọng.

Lục Tiêu gật đầu mỉm cười đáp:

- Được, ta sẽ sắp xếp. Vậy võ đài của vị này sẽ là Luyện Cốt đài nhé. Xin cho hỏi tính danh của ngài là gì?

Ngay lập tức Hạo Thiên Kỳ liền lắc đầu nói:

- Để ta đến Luyện Tủy đài. Tính danh của ta là... Long Thủ.

Nghĩ tới công pháp của mình cùng với cánh tay phải dị biến, Hạo Thiên Kỳ bất tri bất giác liền lấy tên này. Lại không nghĩ đến cái tên 'Long Thủ' này, sau đó liền trở nên nổi danh khiến hắn không ngờ.

Nghe Hạo Thiên Kỳ nói vậy, Lục Tiêu giật mình kinh ngạc, hắn sợ rằng người trẻ tuổi trước mắt có phần háo thắng mà ra quyết định nông nổi, vì thế liền có ý tốt ngăn cản:

- Vị Long Thủ này. Ta khuyên ngài vẫn nên chọn võ đài hợp với tu vi của mình. Tuy rằng ngài bây giờ là Luyện Cốt cửu trọng, nhưng khi ngài thay đổi Luyện Tủy đài những đối thủ mà ngài gặp sẽ không đơn giản là hơn một, hai phân vị, mà sẽ hơn ngài cả một giai vị. Luyện Tủy bát trọng, thậm chí là Luyện Tủy cửu trọng. Ngài nên cân nhắc lại.

Biết Lục Tiêu là có ý tốt, nhưng Hạo Thiên Kỳ vẫn muốn giữ quyết định của mình, hắn gật đầu cảm tạ:

- Đa tạ Lục chưởng sự nhắc nhở, bất quá ta vẫn giữ ý muốn tới Luyện Tủy đài. Mong Lục chưởng sự thành toàn.

Thấy khuyên không được Hạo Thiên Kỳ, Lục Tiêu đưa mắt nhìn qua Cung Dạ Yến xin ý kiến. Chỉ thấy thái độ Cung Dạ Yến khá thản nhiên, không có vẻ gì là lo lắng, sau đó liền nghe hắn nhàn nhạt mở miệng:

- Cứ làm theo ý hắn.

Lục Tiêu trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền thu hồi. Nếu Cung Dạ Yến đã nói vậy hắn cần gì phải nhiều chuyện, người ta là muốn bị ngược đánh, can hệ gì đến hắn đâu, dù sao tính mạng cũng không bị nguy hại.

Chẳng qua nghĩ đến một số tiền lớn sắp được thu vào, liền khiến cho Lục Tiêu trở nên vui vẻ, chà xát hai tay, mặt mày hớn hở liền kêu người đưa Cung Dạ Yến đến phòng quý tộc. Còn mình thì đưa Hạo Thiên Kỳ đi đăng kí rồi báo danh thi đấu.

.........

Khắp đại sãnh tràn ngập người xem, tiếng ồn ào huyên náo, tiếng người la ó cổ vũ, thậm chí là chữi rủa văng tục. Một đường này Hạo Thiên Kỳ đi theo Lục Tiêu hoàn thành các thủ tục, sau khi có được thẻ bài xác nhận tính danh liền chờ đợi lượt đấu của mình.

Trên võ đài một người nam tử ăn mặc chỉnh chu, sau khi tuyên bố trận đấu kết thúc cùng người thắng cuộc, lại thông báo trận đấu kế tiếp, hắn nhìn vào tờ giấy có chút kinh ngạc, sau đó liền hưng phấn lớn giọng thông báo:

- Các vị, các vị... Trận đấu kế tiếp là một người khá quen mặt, Triệu Hổ tu vi Luyện Tủy nhị trọng và một tân nhân có tính danh là 'Long Thủ', tu vi Luyện Cốt cửu trọng. Ồ thật trùng hợp đây là trận Long Hổ tranh đấu, các vị mời đặt cược. Vì tu vi cách biệt nhau hai phân vị, cho nên đặt Triệu Hổ thắng là một bồi một, còn đặt cho Long Thủ thắng sẽ là một bồi năm. Nào... Nào.. Các vị... Đặt cược đi, đặt cược đi.

Ở bên dưới đài, những người xem nghe vậy liền lớn tiếng nói:

- Nói nhảm, trận đấu cách biệt như vậy cần gì phải đoán. Theo ta thấy Triệu Hổ thắng chắc.

- Tên Long Thủ này đúng là không biết tự lượng sức, chỉ là một Luyện Cốt cửu trọng cũng dám qua đài Luyện Tủy.

- Đặt... Đương nhiên là đặt cho Triệu Hổ.

- Ta con mẹ nó dồn hết tiền tài đặt cho Triệu Hổ. Ván này không thắng ta đi bằng đầu.

..............
.....................
...........................


Bình Luận (0)
Comment