Trọng Sinh Từ Orochimaru Bắt Đầu

Chương 16

Sáng hôm sau, Orochimaru thức dậy với con mắt gấu mèo đủ biết tối qua là một đêm khó vượt qua đối với hắn, mà thủ phạm gây tôi lại tỏ vẻ tinh thần rất sảng khoái mặc một bộ đồ ngủ kimono trắng mỏng như cánh ve, hắn có thể thấy được lớp da như ẩn như hiện của Mito, hai gò bồng đào lấp ló như muốn thoát khỏi trói buộc đón nhận ánh nắng ban sớm. Orchimaru thật không ngờ Mito ở nhà ăn mặc táo bạo như vậy!

“ Thiên à, nàng có biết ăn mặc như vậy rất tổn hại không! Bình thường thì thôi, bây giờ có hắn ở đây không phải là ép hắn làm cầm thú sao!” Orochimaru vẻ mặt mất tự nhiên, nhẫn nhục đi nhanh đến sân huấn luyện.

Mito vừa bước ra khỏi phòng, vươn vai làm đôi bạch thỏ như muốn nứt tung ra khỏi vỏ, chợt thấy vẻ mặt quẫn bách của Orochimaru nàng đắc trí lắm, Mito hôm qua cố ý mặc bộ đồ ngủ mỏng dính như cánh ve này nhằm trêu đùa Orochimaru, quả nhiên không ngoài sở liệu.

Hôm nay là một ngày dài đối với Orochimaru, trong quá trình thực chiến huấn luyện, Mito mặc chiếc áo Kimono cách điệu, lấy lý do là tiện cho chiến đấu, nhưng nàng có nghĩ đến chiếc áo đầy khêu gợi đến mức độ nào, cơ hồ là bó sát vào cơ thể, để lộ đôi chân dài miên man, thậm chí hắn đôi khi có thể thấy béo béo như ẩn như hiện, phần trên còn tệ hơn, khi hai viên đậu đậu như muốn trồi ra khỏi mặt áo, rõ ràng là nàng bên trong đang không mặc.

Làm Orochimaru luôn phân tâm trong quá trình chiến đấu, mặt mũi đen thành gấu trúc, lúc ăn cơm thậm chí phải híp mắt gắp thức ăn khiến Tsudane tiểu nha đầu cười trộm liên tục.

Càng quá phận là lúc tối đi ngủ, khi nhỏ Tsudane ôm gối đến muốn ngủ cùng, một lúc sau Mito ăn mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu hường cũng ôm gối đòi ngủ chung, lý do rất đơn giản nàng ngủ một mình rất cô đơn.

Nhưng nàng có để ý đến Orochimaru đang huyết khí phương trương, ánh mắt không rời nhìn vào nàng, cơ hồ bộ đồ ngủ không có một chút tác dụng che chắn cơ thể, ngược lại bộ đồ ôm sát cơ thể kết hợp với màu hường như hòa cùng màu ra trong mắt hắn nàng đang khêu gợi hơn bao giờ hết, trước vểnh sau cong, hai hạt đậu đậu như ẩn như hiện, như lời muốn nói đến ăn ta đi, đến ăn ta đi.

Mất thời gian thật lâu để Orochimau có thể chìm vào giấc ngủ giữa sự ôm ấp từ hai người, các nàng coi hắn thành tư nhân gối ôm, đôi khi lại cọ cọ, lúc lúc lại kẹp kẹp, lớp áo ngủ mỏng manh không thể ngăn cản được xúc cảm da thịt, trong sự đau đớn ấy Orochimaru chìm vào giấc ngủ.

Đến nửa đêm, Orochimaru chợt bị đánh thức vì thứ gì đó ngăn cản sự hô hấp của hắn,mở mắt ra thì thấy hai luồng hồng đào đã thoát ra khỏi vỏ, thậm chí trong miệng hắn còn ngậm lấy đậu đậu của Mito, theo bản năng miệng mút một cái, đáp trả hắn là tiếng rên như có như không của nàng.

Orochimaru giật phăng cả người, tranh thủ nhắm mắt, giả vờ như đang ngủ, nhưng hắn không biết một lúc sau Mito cũng dậy thấy đứa nhỏ rúc vào lòng mình miệng đôi khi tìm sữa trong mắt hiện lên ôn nhu, cả người thay đổi tư thế cho đứa bé được dễ chịu hơn rồi ngủ thiếp đi.

Sáng sớm thức dậy, Orochimaru không biết mình ngủ từ bao giờ, tuy rằng sáng dậy không thấy Mito đâu nhưng trong miệng còn thoang thoảng dư vị sữa làm cho hắn biết mình không phải mơ, lần đầu tiên hắn cảm thấy có lẽ cuộc sống như thế này cũng ổn.

“ Oro dậy rồi sao, mau gọi Tsudane dậy rửa mặt mũi rồi ăn sáng đi!” lúc này Mito mặc tạp dề từ phòng bếp đi ra nhắc nhở, hắn có quan sát thấy khuôn mặt nàng biểu hiện như thường chắc không biết chuyện tối qua, trong lòng có chút chột dạ chạy nhanh đi đánh thức con mèo lười Tsudane đang dạng chân mà ngủ.

Nhìn bóng dáng Oro chạy nhanh mà đi, khuôn mặt Mito lại xuất hiện dạng mấy hồng, sáng nay thức dậy thấy Oro miệng vẫn ngậm tiểu đậu đậu của nàng, còn cái tay thì không an phận chút nào, càng quá đáng hơn là cơ thể của nàng đã ẩm ướt không thể tả, trong sự xấu hổ đó nàng lặng lẽ mà thức dậy, thủ tiêu mọi dấu vết, vẻ mặt như thường làm cơm, nhưng trong tâm trí nàng không thể ngừng được thân ảnh của Oro.

Nàng phải làm sao bây giờ, Oro là cháu rể của mình, sao nàng có thể có suy nghĩ như vậy được, hơn nữa khoảng cách tuổi tác của hai người quá xa, tuy rằng bây giờ Mito thanh xuân vẫn còn, nhưng không có thể đảm bảo thời gian sẽ bỏ qua cho nàng.

Nàng chỉ có thể nhìn hắn hạnh phúc từ phương xa, có lẽ chỉ có Tsudane mới xứng với hắn, hai người chắc chắn sẽ hạnh phúc mãi mãi bên nhau, nàng nào dám mơ ước xa vời.
Bình Luận (0)
Comment