Trọng Sinh Từ Orochimaru Bắt Đầu

Chương 77

Trong khi Phong Ảnh đang kịch liệt chiến đấu với Amida, bên trong làng Cát tại một vị trí nhà tù hẻo lánh lại xuất hiện kịch liệt Chakra dao động.

“ Gừm, cuối cùng bổn bại gia cũng thoát được ra ngoài, sâu kiến nhóm chịu chết đi.” Tiếng dã thú gầm thét, tiếng nói giống giận vang vọng khắp làng lá.

Một quái vật khổng lồ bằng cát, đội kiến trúc mà xuất hiện, nó gầm thét phá hoại khiến cho hàng loạt công trình bị biến dạng, không trụ nổi mà sụp đổ.

“ Nhất Vĩ, tính khí thật lớn, ta giúp ngươi giải phóng, ngươi cũng nên có món qua đáp lại ta mới được.” Orochimaru giọng mang theo tự tin, lô ra hàm răng trắng sáng, cười nhẹ nói.

“ Gào, Ngươi là cái nào dễ hành, cút đi, xem ở ngươi giúp ta phân thượng, đại gia không giết ngươi.” Nhất Vĩ không thèm để mắt trước nó nhỏ bé nhân loại.

Là âm mưu cũng tốt, lợi dụng nó cũng được, nể tình mang lại tự do chi thân nó không thèm chấp nhặt, nhưng không có nghĩa là nó có thể bị lợi dụng.

“ Việc này không phải do ngươi Nhất Vĩ.” Orochimaru mặt vẫn mang nhẹ nhàng tươi cười.

“ Nhẫn pháp, Thông linh chi thuật.” Hắn cắn nhẹ ngón tay mình, triệu hồi lấy nhẫn thú.

Theo thuật thức lan tràn, khói trắng xuất hiện, một bóng đen khổng lồ bao trùm lấy nhỏ yếu Nhất Vĩ.

Từng điều Kim cương xiềng xích từ bóng khói lao ra trói chặt lấy Nhất Vĩ.

“ Đáng chết, tại sao lại là nó xuất hiện ở đây.” AH ah “ Ngươi là ai tại sao lại có được nó.”

“ Chịu thua đi Nhất Vĩ, ngươi cũng biết nó là thiên địch của tất cả Vĩ thú.” Orochimaru khoanh tay đứng nhìn lấy dãy giụa trong vô vọng Nhất Vĩ.

Theo sương khói tản đi, bóng đen bắt đầu rõ ràng, nó là một hình người quái vật khổng lồ béo mập, thấp lùn, chỉ cao hơn Nhất Vĩ đôi chút mà thôi, da tựa như vỏ cây, chỉ có duy nhất một tai, một mắt, tròng mắt là Luân Hồi Ghi Luân Mắt với Sau câu ngọc dựa theo vòng mắt tạo thành đối xứng.

“ Đáng chết ngươi đang làm gì, mau thả ra Nhất Vĩ.” Ám Bộ làng Cát đã tới nơi, thấy được không thể tin một màn.

Vậy mà có người muốn đáng cắp Nhất Vĩ, vậy mà muốn nhúng chàm chung cực vũ khí của làng.

“ Phong độn, đại đột phá.”

“ Thổ độn, thổ trận bích.”

“ Hỏa độn, Hào hỏa cầu thuật.”

Như mưa nhẫn thuật chút xuống, ý đồ hòng phá hoại Orochimaru bắt lấy Nhất Vĩ.

“ Thổ độn, thổ tường thuật.” Nhưng đáp lại như mưa nhẫn thuật công kích, chỉ là đơn giản nhẹ nhàng một tiếng nói.

Một đạo tường đất chắn ngay trước mặt Orochimaru chống cự lấy đầy trời nhẫn thuật.

Sau đợt va trạm, khói bụi bay đi chỉ để lại bóng loáng vách tường không tổn hao gì bại lộ ngoài không khí.

“ Không thể nào.” “ Sao có thể?” từng tiếng thất thanh không thể tin được vang lên.

Càng đáng sợ hơn nữa là mọi nhẫn thuật đánh lên Thập Vĩ Kuri đều bị không một tiếng động hấp thu.

“ Gào, mau thả ta ra, gào gào.” Nhưng tiếng tê tâm liệt phế gào rống lại đáng thức bọn họ.

Ở bon họ thấy lúc này, Nhất Vĩ như chó nhà có tang gào thét, tuyệt vọng dãy giụa trốn khỏi xích chó, nó lấy miệng cắn xích ý đồ làm đứt nhưng không có hiệu quả.

Trên dây xích, Chakra lưu chuyển từ Nhất Vĩ tiết ra ngoài, bị Thập Vĩ Kuri thông qua sợi xích hấp thụ.

“ Không thể để hắn thành công!”

“ Mọi người đồng loạt xông lên.”

“ Điều này không phải do các ngươi, Nhân thuật - phân thân thuật!” Orochimaru không thèm để ý những kẻ nhảy nhót như vai hề, nhưng để tránh đêm dài lắm mộng, hắn vẫn phân ra phân thân giải quyết bọn họ.

......

“ Hóa ra mục tiêu các ngươi là Nhất Vĩ?” Nghe được tiếng động Phong Ảnh, cảm nhận lấy Nhất Vĩ Chakra đang sôi trào, như đoán được gì nói.

“ Cũng phải thôi, các ngươi đã nghiên cứu thành công Ngụy Nhân Trụ Lực, vậy thì ắt hẳn sẽ hướng đầu mâu đến nhưng vĩ thú khác để hoàn thiện nghiên cứu.” Lần này giọng nói của hắn mang theo khẳng định.

“ Ngươi định đi đâu, trận chiến giữa chúng ta còn chưa kết thúc!” Amida thấy Phong Ảnh muốn rời đi, hắn muốn ra tay ngăn cản.

“ Không, trận chiến này đã kết thúc! Ngươi thua!” Phong Ảnh không quay mặt lại bỏ đi.

“ Không thể nào....” Amida muốn tiến lên ngăn cản nhưng cả người hắn như bị định trụ không thể di chuyển.

“ Làm Thế Nào Mà..?” Hắn ta mở to mắt khó tin, thân thể hắn từng mạch máu bắt đầu vỡ nát, cả người như đường ống nước bị rò rỉ, trở thành huyết nhân ngã gục xuống.

“ Ngươi không được đi.....” Amida cố sức mà ngước đầu lên, muốn tận lực ngăn cản nhưng sức hắn đã cạn.

Phong ảnh chân đạp mây cát cưỡi gió mà đi, phóng nhanh đến phía Nhất Vĩ.

“ Chung quy là cong thiếu rất nhiều kinh nghiệm, Uổng có một thân thực lực lại không phát ra được.” Hắn mang theo mỉm cười mà nghĩ, mượn nhờ mẹo nhỏ, Phong Ảnh đã khiến cho nhưng hạt cát nhỏ li ti mang theo Chakra của hắn thông qua tấn công xâm nhập vào cơ thể đối thủ.

Và khí lượng cát đủ nhiều rồi thì Bum, địch nhân sẽ như quả Bom nổ tan xác.

Nếu như là người khác, có lẽ họ sẽ bị dính chiêu nhưng chắc chắn sẽ không chứa đựng nhiều hạt cát trong cơ thể như vậy. Nhưng Amida mới đầu chỉ là trung nhẫn, kim nghiệm chiến đấu chưa đủ làm sao là đối thủ của tay già đời Ảnh cấp như Phong Ảnh được chứ.

Phong Ảnh cũng mặc Amida sống chết ra sao, theo hắn thấy không ai chúng chiêu đó của hắn có thể sống được.

Hắn điều khiển lấy vân sa của mình thẳng tiến, phi tốc nhanh đến chỗ của Nhất Vĩ, chỉ hy vọng còn kịp, Nhất Vĩ đối với làng Cát rất trọng yếu không thể nào sơ xuất.

Nhưng khi hắn đến, thấy được tình huống tồi tệ nhất đã xảy ra, Nhất Vĩ bị một hình người khổng lồ quái vật dùng từng điều màu vàng xiềng xích trói buộc, rất giống với bí thuật của tộc Uzumaki, Kim Cương phong tỏa.

“ Ngươi giám, mau rừng tay.” Hắn bức xúc không thể tự kiềm chế hô.

“ Oh, chính chủ đã đến, vậy là Amida đã thất bại!” Orochimaru quay người lại nhìn lấy trước mặt trung niên nhân, hắn nhân ra đây là Phong Ảnh, trong làng Lá tư liệu có ghi, cùng với cường độ Chakra trong cơ thể và Sa độn Huyết Kế không thể nghi ngờ chút nào đây là Phong Ảnh.

“ Chúng ta đi thôi Kuri.” Hắn ra lệnh cho Thập Vĩ Kuri chiệt hồi.

Thập Vĩ Kuri nghe được lệnh của hắn, xiềng xích buông lỏng, thả ra Nhất Vĩ, lúc này đã không còn là chân thân trạng thái mà chỉ để lại một hòa thượng rơi xuống đất. Thập Vĩ cũng giải trừ Thông Linh Thuật gây nên đầy trời khói trắng.

“ Khống kiếp!” Phong ảnh thấy được một màn tức điên lên.

“ Phong độn, đại sa đạn.” Nhẫn thuật hắn vừa phát ra đụng phải Thập Vĩ giải trừ Thông Linh Thuật khói trắng.

Theo khói trắng yểm trợ Orochimaru lợi dụng Phi Lôi Thần Thuật thuận lợi thoát đi.

“ Người nào?” vài người Ám Bộ đang làm nhiệm vụ vận chuyển thi thể của Amida thì bỗng nhiên như có ai đó phía trên mình, lập tức tính cảnh giác nâng lên.

Nhưng chỉ nháy mắt mọi thứ đã tối sầm lại không thấy rõ tình hình địch nhân là ai đã mất mạng.

Orochimaru cũng không có nhiều lời, vác theo Amida thi thể lập tức dịch chuyển về làng Âm Thanh.

Vừa về tới làng, hắn đã đặt Amida vào khoang dinh dưỡng dịch, kết nối lấy mạch máu, sau đó tay phải vừa lóe, Chakra đao giải phẫu xuất hiện, nhắm ngay lồng ngực vị trí, bộc lồ lấy buồng tim.

Thấy được đã rách nát không chịu nổi, như quả bóng cao su bị vỡ bây giờ lép xẹp thành từng mảnh. Nhưng vẫn cứu được, theo lý thuyết não bộ con người khi ngừng cấp Oxy trong 5 phút sẽ có nhưng tổn thương vĩnh viễn.

Sau đó tay hắn tập trung Chakra hình thành nên màu lam Chakra, xuôi theo hệ thống tuần hoàn tinh lọc lấy các hạt cát chứa trong hệ thống mạch máu của Amida.

Hắn đã lợi dụng Trù trĩ thuật ở một dạng cao cấp hơn, nó đòi hỏi người vận dụng phải có cực cao Chakra không chế, nó vừa có tác dụng loại bỏ dị vật như độc tố vừa có tác dụng chữa thương.

“ Orochimaru đại nhân!” Amida từ trong hôn mê tỉnh lại đã thấy được Orochimaru đại nhân khuôn mặt.

“ Không cần nói gì cả, nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành. Bây giờ hãy nghỉ ngơi đi.” Orochimaru cũng không có lấy một lời trách móc, mà quan tâm an ủi, Bum, khói trắng toát ra, hóa ra đó chỉ là phân thân của Orochimaru.

“ Vâng! Đại nhân.” Amida thật cảm động, hắn đã không hoàn thành nhiệm vụ đại nhân giao phó, thậm chí mất đi tính mạng của mình vậy mà ngài ấy không lấy một lần trách tội. Hắn thề nhất định phải nỗ lực cố gắng thêm nữa để không phụ sự kỳ vọng của đại nhân.

.....

“ chết tiệt!” Phong ảnh ôm lất hòa thượng thi thể rít gào.

Tuy răng hòa thượng còn sống, nhưng Chakra rất yếu ớt, may mắn Nhất Vĩ còn ở nếu không thật sự là mất thật.

“ Báo, đại nhân, cấm thuật quyển trục của làng chúng ta đã bị đánh cắp.” Bỗng nhiên một Ám bộ xuất hiện quỳ gối phía sau Phong Ảnh, giọng run run nói.

“ Đáng Chết!!!!!!” Phong Ảnh lúc này thật sự rít gào lên, hắn đã đến ranh giới của sự sụp đổ, triệt để mất không chế.
Bình Luận (0)
Comment