Trọng Sinh Vị Lai Chi Tinh Sư

Chương 2

Edit & Beta: *Hoa Cúc*

Khi Tô Hàm sinh con xong, hoặc nói là sống lại được một tuần.

Trong khoảng thời gian này đủ để cậu xác định, mình chính xác đã sống lại, sống lại đến một ngàn năm sau, vào một người trùng tên trùng họ, mới mười tám tuổi chưa lập gia đình đã sinh con bằng thân thể đàn ông.

Hơn nữa, một người cha khác của đứa trẻ còn không rõ thân phận.

Cũng giúp cậu có được hiểu biết đầy đủ đối với thế giới hiện nay, nói thí dụ như, bây giờ là năm 3017, tận thế đã qua một ngàn năm.

Trái đất trải qua một ngàn năm nghỉ ngơi lấy sức, cân bằng sinh thái đã sớm được khôi phục, nhưng bố cục thể giới lại hoàn toàn thay đổi.

Bây giờ đã không còn những thứ gọi là quốc gia nữa, chỉ có Châu Á thành lập Liên Minh phương Đông, và Châu Âu thành lập Liên Minh phương Tây.

Hơn nữa trải qua tận thế. Liên Minh bây giờ trên cơ bản lấy thực lực làm trọng, người dị năng đứng ở đỉnh cao của chuỗi sinh vật sinh tồn trong tự nhiên.

Nhưng người có được dị năng cũng vô cùng hiếm thấy, về cơ bản trong mười người, nhiều nhất chỉ có một người sở hữu dị năng, mà đại bộ phận người dị năng vừa ra sinh đã có dị năng, giữa chừng thức tỉnh dị năng thiếu lại càng thiếu.

Nhưng theo Lôi Dực nói, tuy người thức tỉnh dị năng giữa chừng rất ít, nhưng phương thức thức tỉnh dị năng cũng có đủ loại, bất ngờ cổ quái, ví dụ như vì sét đánh, ví dụ như vì thất tình cực độ thương tâm, thậm chí còn có một người táo bón ba ngày, shi một cái cuối cùng tống hết ra ngoài một giây kia thức tỉnh dị năng.

Đương nhiên giống như Tô Hàm, sinh con xong thức tỉnh dị năng, Lôi Dực nói rằng cậu ta cũng thấy lần đầu tiên, nghe nói khi cậu ở tại phòng bệnh này sinh con thì bồn cây cảnh không hài hòa đặt trên cửa sổ kia, chính là vì Tô Hàm thức tỉnh dị năng mà biến thành như thế.

Theo lời của Lôi Dực, lúc ấy cực kỳ khoa trương, nghe nói lúc ấy Tô Hàm vì đau đớn, cộng thêm khó sinh mà ngất đi, mắt thấy sắp sửa hồn phách quy thiên, đi đời nhà ma, một xác hai mạng…

Nhưng ——

Đột nhiên, gió lớn gào thét, sấm sét vang dội, tất cả đồ vật trong phòng trôi nổi, mà khoa trương nhất là bồn cảnh đặt trên cửa sổ không hề có dấu hiệu sinh trưởng đột nhiên——

Lại sau đó, đứa trẻ theo sản đạo chạy ra ngoài(1), Tô Hàm sống lại, hơn nữa còn thức tỉnh dị năng hệ mộc.

(1) Sản đạo: đường thai nhi từ trong bụng mẹ chui ra ngoài.

Đương nhiên, đối với lời nói của Lôi Dực, Tô Hàm cực kỳ hoài nghi, theo cậu nghĩ chân tướng phải là: Chủ thân thể này khó sinh mà chết, linh hồn của cậu bám vào người cậu ta, nên dị năng vốn có cũng theo tới đây, hơn nữa cậu vừa mới sống lại, không khống chế dị năng tốt, nên mới khiến bồn cây cảnh kia phát triển.

Đương nhiên, đối với việc dị năng của mình cũng theo đến đây, cậu rất vui vẻ, bởi vì bây giờ thế giới này lấy thực lực làm trọng, người dị năng cao cao tại thượng, nếu là một người bình thường, đặc biệt một người mới đến từ quá khứ, đúng là rất khó sống sót.

Tuy nhiên, dị năng của cậu, kiếp trước đã cấp 6, bây giờ thì thoái hóa thành cấp 2, thực lực thiếu hơn một nửa, nhưng cậu biết có kinh nghiệm đời trước, thực lực rất nhanh sẽ khôi phục thôi.

Mà ngoài dị năng, trình độ khoa học kỹ thuật của thời đại này biến hóa rất lớn.

Nói ví dụ như, đàn ông cũng có thể sinh con, còn có những căn bệnh nan y phức tạp trước tận thế của con người bây giờ cũng không thấy bóng dáng, chỉ cần vừa sinh ra cho một mũi tiêm cải tạo gen, thì cả đời không bị bệnh, khỏe mạnh sống đến một trăm… À không, ba trăm tuổi.

Trải qua tiến hóa của một ngàn năm, con người đã kéo dài tuổi thọ sống rất lâu từ một trăm tuổi đến ba trăm tuổi, mà nhờ vậy Tô Hàm cũng biết được, Lôi Dực bốn mươi tuổi, thật ra vẫn còn rất nhỏ.

Đương nhiên, biến đổi của con người trong một ngàn năm, khoa học kỹ thuật cũng không chỉ thay đổi như thế, nói ví dụ như, trước tận thế những thứ chỉ có trong anime, trong phim ảnh như người máy, game online không gian(2), bây giờ đều đã có đầy đủ trong thực hiện.

(2) Game online không gian: game online hư cấu, thể loại game chơi bằng người thật, cần thiết bị như khoang thuyền, mũ giáp…các bạn có thể thấy trong những bộ truyện Thế giới thợ săn, Thiên vận online, Long hồn…

“Vậy bây giờ, cơ giáp, tàu bay, mấy thứ đó cũng tồn tại hả, còn có, anh đã gặp người ngài hành tinh chưa, hôm nay là ngày 1 tháng 5, ngày 1 tháng 10 (quốc khánh Trung Quốc) là ngày lễ, mọi người có phải sẽ tổ chức đi du lịch đến các vì sao không?” Nhìn Lôi Dực đứng một bên, Tô Hàm tò mò hỏi.

Nghe được vấn đề của Tô Hàm, biểu tình trên Lôi Dực rất kỳ quái, “Những cái đó không phải chỉ có trong phim khoa học viễn tưởng sao?”

Kỳ quái, sao Tô Hàm lại hỏi như vậy, này không giống mất trí nhớ mà giống như từ quá khứ xuyên tới. (Là chân tướng rồi đó, có phải không!)

Tô Hàm vẻ mặt thất vọng “Thì ra những thứ kia còn chưa nghiên cứu được ra à?”

Vốn cậu còn tưởng mình sẽ có được một chiếc cơ giáp như siêu nhân chơi cho đã nghiền, sớm biết thế lại xuyên tiếp đến một ngàn năm nữa!

“Được rồi, không nói những cái đó nữa, nên kiểm tra thôi.” Đẩy kính, Lôi Dực mở miệng.

“À, được.” Tô Hàm nói xong ngoan ngoãn phối hợp.

Cũng may khoa học kỹ thuật hiện tại phát triển, kiểm tra cũng nhanh chóng gọn gàng, chỉ cần nằm vào bên trong một cái gì đó, dùng một loại đèn quét qua một lần là kết quả gì cũng ra hết.

“Thế nào?” Kiểm tra xong, Tô Hàm hỏi.

Nhìn kết quả trong tay, Lôi Dực cười trả lời “Thân thể khôi phục khá tốt, cơ bản không để lại di chứng gì, ngay cả cúc hoa ở phía sau kia sinh con xong cũng phấn nộn như lúc ban đầu, không bị lỏng ra một chút nào, sẽ không ảnh hưởng sinh hoạt tính phúc ngày sau.”

Tô Hàm “…”

Này, có cần nói rõ ràng như vậy không, lão tử sẽ xấu hổ đấy!

“Khụ…” Ho khan một tiếng, Tô Hàm hỏi, “Cho nên, ngày mai tôi hẳn là có thể xuất viện nhỉ.”

“Có thể.” Lôi Dực vui sướng trả lời, “Chỉ cần cậu thanh toán hết nợ, hóa đơn tôi gửi vào thẻ thân phận của cậu rồi, cậu nhận rồi xem một chút.”

“À.” Tô Hàm nói xong, ấn một cái xuống đồ vật hình thức giống như đồng hồ đeo tay trên tay mình.

Nói tới đây, thì không thể không đề cập một chút, khoa học kỹ thuật phát triển, loại hình thức giấy tờ như chứng minh thư, sớm đã bị đào thải từ tám trăm trước, mà thay thế chúng chính thẻ thân phận mà Lôi Dực nói.

Đó là một con chip chỉ lớn bằng móng tay cái, tổng hợp tuổi của bạn, nhóm máu, đồng tử, vân tay tất cả các thông tin cần thiết, thậm chí ngay cả khi bạn là người bình thường hay người dị năng, chủng loại, cấp bậc dị năng, toàn bộ đều được thu vào bên trong.

Hơn nữa nó không chỉ là một tờ giấy hình thức như chứng minh thư, nó còn có thể dùng như máy tính, trở thành thẻ ngân hàng, là máy chụp ảnh, máy quay phim…

Chỉ cần cắm con chip vào trong ‘đồng hồ’, là có thể lên mạng chỉ cần dùng đúng cách, thì sẽ trở thành rất nhiều thứ có ích, vừa tiết kiệm tiền, lại không cần phải đi đâu, cho dù ra khỏi nhà đi du lịch, hay giết người cướp của cũng phải mang theo sản phẩm này.

Bạn không có việc gì và đang rất nhàm chán, còn có thể xem TV, đọc tiểu thuyết, chơi game online, gọi video tới bạn bè, tiểu thuyết còn có âm thanh nhé, game online là game nhập vai đấy, video là hình thức 3D nha.

Hơn nữa toàn bộ đều miễn phí, tất cả không thu tiền

Khi Tô Hàm vừa mới biết được, vui sướng cả buổi.

Nhưng mà lúc này, sau khi bấm chấp nhận, vừa thấy hóa đơn đưa ra mặt Tô Hàm lập tức đen xì.

Mẹ nó, mình vào bệnh viện ‘đen’ phải không, chẳng qua chỉ sinh con thôi, ở bệnh viện chỉ một tuần thôi, vậy mà đòi mười vạn đồng liên bang! Phải biết trong thẻ thân phận của cậu, toàn bộ gia sản cũng chỉ có mười một vạn đồng liên bang, nếu phải trả tiền, cậu sẽ trực tiếp liền phá sản!

Nhìn về phía Lôi Dực, Tô Hàm cắn răng hỏi “Ngài đây cướp tiền hả?”

Đẩy mắt kính, Lôi Dực cười nói, “Sao cậu có thể nói như vậy được, hóa đơn không phải đã ghi chép đầy đủ rõ ràng rồi sao, tuyệt đối không lừa già dối trẻ.”

Tô Hàm nghe vậy cẩn thận nhìn qua, kết quả bị một chuỗi dài các khoản tiền làm cho hôn mê.

Cái gì mà tiền nằm viện, tiền sinh sản, tiền điều dưỡng, các loại tiền kiểm tra, tiền chăm trẻ các loại!

“Nhưng hạng mục phía trên tôi còn có thể lý giải được, nhưng hạng mục cuối cùng này là có ý gì.” Dường như tìm ra chỗ nào đó không thích hợp, Tô Hàm chỉ vào ba chữ ‘tiền chăm trẻ’ chất vấn Lôi Dực, “Tiền chăm trẻ, nếu tôi nhớ không lầm, con tôi chỉ mới sinh ra vài ngày, sao lại dùng đến tiền chăm trẻ hả?”

Lôi Dực nghe xong bình tĩnh vỗ áo, mở miệng “Tôi nhớ không lầm con của ngài từ khi sinh ra đến bây giờ, ngài còn chưa liếc mắt một cái nhỉ, tất cả đều do hộ sĩ của bệnh viện chúng tôi chăm sóc, đương nhiên là cần tiền rồi.”

“… Nhưng cũng không đắt như vậy chứ.” Tô Hàm không phục nói, tròn hai vạn đồng liên bang, có cần phóng đại như thế không.

Cho dù cậu không biết giá cả bây giờ, nhưng một tuần hai vạn đồng liên bang, tính thế nào cũng không hợp lý nhỉ.

“Tôi nghĩ có một số thứ cậu cần phải rõ ràng.” Đẩy đẩy mắt kính, Lôi Dực nói, “Trong một tuần, chúng tôi không chỉ đơn giản chăm sóc con của ngài như vậy, còn cho con của ngài ăn uống dinh dưỡng, kể cả mũi tiêm cải tạo gen khi con cậu vừa sinh ra, con mỗi ngày sớm tối tắm rửa hai lần, hai vạn đồng liên bang, đã rất rẻ rồi.”

Tô Hàm “…” Đây là quỷ hút máu đặc biệt hả, sớm biết vì mình không thể tiếp nhận thân thể sống lại này sinh một cái đứa con sẽ xảy ra chuyện, vậy cậu tự mình nuôi có được không!

“Vậy tiền kiểm tra thì sao, mỗi ngày cậu cầm vào một cái đồ vật vớ vẩn chiếu một cái, lại còn thu của tôi bốn vạn đồng liên bang, ngài cướp tiền để đâu?” Tô Hàm lại một lần nữa chỉ ra một chỗ không hợp lý.

“À, cái này à…” Lại một lần nữa đẩy ánh mắt, Lôi Dực nói, “Máy kiểm tra dùng để kiểm tra cho cậu là loại mới nhất lấy từ Thành Trung Tâm, tôi bỏ ra số tiền rất lớn mới mua được, nên phí tiền tự nhiên cũng đắt hơn một chút.”

Ngụy biện! Nhất định là ngụy biện! Tô Hàm nghiến răng nghiến lợi nghĩ.

“Có thể tính rẻ chút được không, trên người của tôi không có nhiều tiền như vậy.” Trầm mặc một hồi, Tô Hàm nhìn Lôi Dực hỏi.

“Ha hả.” Lôi Dực nghe vậy cười ra tiếng, “Tôi chỉ nghe nói khi đi mua sắm mới đòi giảm giá, chưa từng nghe nói vào bệnh viện chữa bệnh cũng cò kè mặc cả.”

Nghe Lôi Dực nói, Tô Hàm bị nghẹn một chút.

“… Tôi không có tiền mà, nếu nộp tất cả cho cậu, tôi sẽ phá sản đó.”

“Không có tiền, vậy cậu còn nằm viện làm gì nha, tôi còn tưởng cậu có rất nhiều tiền chứ?” Nhìn Tô Hàm, vẻ mặt Lôi Dực như đang nhìn một thằng ngốc.

Tô Hàm nghe vậy bị tức mà cười “Còn không phải do cậu nói vừa sinh con xong phải nằm viện quan sát?”

“Nhưng ai biết cậu không có tiền?” Lôi Dực vẻ mặt hợp tình đúng lý, “Hơn nữa cậu còn thức tỉnh dị năng, hoàn toàn không cần lo lắng để lại di chứng nhé.”

“… Cho nên ý của cậu là, tôi dùng nhiều tiền như vậy đều uổng phí, là tôi tự làm tự chịu hả.” Tô Hàm tức suýt nữa nói không nên lời.

“Vốn là vậy mà.” Lôi Dực gật đầu đổ thêm dầu vào lửa nói, “Hơn nữa không có tiền mỗi ngày còn kiểm tra đắt như vậy, cậu ngốc nhỉ.”

Tô Hàm “…”

“Được rồi.” Tô Hàm ở trong lòng hít sâu một hơi, tự nói với mình không nên so đo với bác sĩ, “Cậu cần nói cho tôi biết, trước đó tôi ở nơi nào, hôm nay tôi xuất viện.”

“À, cái này à.” Lôi Dực cười cười, giống như vô ý nói, “Trước đó cậu ở khách sạn, nhưng mà khi nằm viện đã trả phòng rồi.”

Tô Hàm “…”

Cho nên nói, tình trạng bây giờ của mình là, chẳng những phá sản, còn không có nhà để về, ngoài ra còn mang theo một đứa nhóc vừa mới sinh một tuần, không biết là tốt hay xấu đây?
Bình Luận (0)
Comment