Trung Niên Xuyên Không Ký

Chương 2


Yue và Beer sống cùng bố mẹ trong một căn nhà tương đối rộng rãi. Tường làm bằng đất nung, mái ngói phủ đầy rêu xanh, xung quanh là mảnh vườn trồng thảo dược và một cây táo lớn. Năm đó, hai vợ chồng Han và Tia từ thủ đô Tan về thôn Tuktuk định cư. Dọc đường, họ bắt gặp Yue đang khóc ngao ngao dưới một tán cây ven rừng. Tia cùng Han thiện tâm, quyết định thu dưỡng Yue.


Tia vốn là con gái của một quý tộc nhỏ trong thủ đô, có thiên phú ma pháp mạnh mẽ. Từ nhỏ bà được mọi người mong đợi sau này sẽ đạt nhiều thành tựu đóng góp cho gia tộc. Nhưng khi trưởng thành, trong một lần đi thực tập vào khu vực núi Spike, Tia lại đem lòng yêu Han, một thần lực sĩ theo nghiệp thợ săn. Han rất tháo vát, chăm chỉ và hóm hỉnh. Ông từ nhỏ không theo học hành chính quy, không phù hợp với cuộc sống thủ đô, cũng không có tài sản phong phú như gia tộc của Tia. Vì thế khi Tia và Han muốn kết hôn, gia tộc nhà Tia không hài lòng, nên không cung cấp nhiều trợ giúp. Tia quyết định rời thủ đô, về thôn Tuktuk cùng Han sinh sống. Tuktuk là một thôn hẻo lánh cách khá xa Tan, nằm dưới chân núi Spike. Bên kia núi Spike là khu vực cấm địa, nằm ngoài khu vực quản lý của đế quốc Si. Tia theo học tại học viện ma pháp sư thủ đô, thành tích ưu việt, nên dễ dàng tìm được công tác tại thôn Tuktuk. Bà xin làm quản lý hành chính, trợ giúp cho trưởng thôn. Cuộc sống ở Tuktuk đương nhiên không thể so được với ở thủ đô, nhưng hai vợ chồng Han Tia đều rất hứng khởi xây tổ uyên ương tại đây.


Vốn là một trong bốn đế quốc cổ đại hình thành từ sau đại chiến thế giới, mô hình quản lý điều hành đế quốc Si gắn chặt với thần quyền. Rất nhiều cơ quan hành chính có liên quan đến giáo đường, vì vậy nhân viên quản lý hành chính cũng là thần chức. Ở các địa phương nhỏ, lại gần biên giới như thôn Tuktuk, trưởng thôn thường là mục sư, và ông ta kiêm luôn vị trí chỉ huy quân đội cấp cơ sở.


Tia là trợ lý quản lý giấy tờ hành chính. Nơi bà làm việc chính là tòa nhà hội đồng tại trung tâm Tuktuk. Do thôn không lớn, tòa nhà này bao luôn nhiều chức năng, như tòa án, nơi tổ chức những sự kiện lớn, đón tiếp quan chức ngoài, ban chỉ huy quân sự, thư viện... Yue tính ra là con cháu cán bộ, cho nên từ bé đã cùng mẹ thăm thú thư viện, nhân tiện đọc hết toàn bộ sách vở lưu trữ tại đây. Về sau, Yue đưa ra đề nghị dạy chữ và giáo điển cho bọn trẻ nhỏ phụ giúp trưởng thôn và mẹ. (Thường thì trưởng thôn phụ trách dạy giáo điển cho dân chúng, có giáo viên dạy trẻ học chữ. Nhưng ở nơi thiếu thốn nhân lực trí thức như thôn Tuktuk, có thêm nguồn lực cho giáo dục là điều rất đáng quý. Yue sau khi đọc một lèo hết thư viện thôn, ít nhất về kiến thức cơ bản thì Yue chả thua kém gì trình độ giáo viên hiện hữu.)


Do điều kiện gia cảnh như vậy nên nhà Yue cũng coi như thượng lưu ở thôn Tuktuk. Han là một người đàn ông thân thiện và tháo vát. Ông rất thương vợ con và chịu khó vun vén cho gia đình. Từ khi về thôn Tuktuk sống, Han được vợ tư vấn, ngoài việc đi săn còn mở thêm các việc làm ăn khác. Ông như chế tác trang thiết bị gia dụng, chế biến thổ sản và một vài thứ lâm sản quý hiếm đem bán cho thương nhân ghé qua. Sau mấy năm tích cóp, gia đình họ cũng tương đối dư dả, có của ăn của để.


Một năm sau khi về thôn Tuktuk định cư, Tia có bầu và sinh ra Beer. Đối với Yue và Beer, vợ chồng Han Tia đều coi như con ruột và đối xử gần như nhau. Họ cũng cố tình giấu chuyện nhặt được Yue, sợ Yue nghĩ lung tung. Đương nhiên họ không biết, Yue ngay từ đầu đã có suy nghĩ nhận thức đầy đủ. Chẳng qua có nhận thức thì Yue vẫn trải qua thời kỳ sơ sinh như những đứa trẻ bình thường. Cũng phải cố gắng học bò, học đi, học chạy, khống chế đái ỉa, học cách phát âm và nghe hiểu tiếng nói. Năng lực tư duy, trí nhớ kiếp trước là của Mai Chi, nhưng linh hồn Mai Chi dù thế nào cũng không thể biết trước cách khống chế điều khiển cơ thể ở thân xác mới. Làm thế nào để cơ thể hoạt động, làm thế nào để vận động cơ bắp và xương khớp? Đây là vấn đề của tủy sống, và trẻ con sơ sinh phải mất nhiều thời gian mới nắm giữ được cách kiểm soát cơ thể mình. (Có một số người lớn tướng rồi cũng đâu kiểm soát hiệu quả cơ thể và bản năng của mình. Ví dụ mấy bố tinh trùng lên não, toàn bị bản năng điều khiển ngược lại. Testoteron tăng giảm không theo khống chế, dẫn đến suy nghĩ và tâm lý cũng mất khống chế. Và kết quả là hành vi mất kiểm soát, làm xong chuyện xấu, gây hậu quả nghiêm trọng rồi lại hối hận không kịp.)


Tóm lại, khi mới được vợ chồng Han Tia nuôi nấng, Mai Chi cũng y như những đứa trẻ bình thường khác, đái ỉa toe toét không khống chế được. Đói khát hay khó chịu gì cũng không thể nói rõ, hắn chỉ có thể dùng những tiếng khóc ngoe ngoe để gây sự chú ý của Han và Tia. Hai vợ chồng trẻ cứ phải tự vắt óc suy đoán xem Yue đang khóc vì lý do gì. Mỗi ngày Yue dùng ít nhất mười sáu đến hai mươi tiếng đồng hồ chỉ để ngủ, và đây chính là thời gian để linh hồn Yue từ từ dung hợp với thể xác. Não Yue bắt đầu học cách điều khiển cơ thể một cách vô thức, và từ từ kiểm soát được các chức năng sinh lý bình thường.


Chỉ khi nắm được cách điều khiển cơ thể, Yue mới bắt đầu đủ tỉnh táo để suy nghĩ và quan sát thế giới mới. Lúc này hắn cũng giống như những đứa trẻ khác, nhìn sự vật mới một cách hiếu kỳ, tốn thời gian lâu thật lâu để tự hỏi nhân sinh. Chỉ khác rằng, cách tư duy của Yue không giống một đứa trẻ bình thường. Yue có sẵn một thế giới quan và nhân sinh quan hoàn thiện, tương đối nhiều tri thức của thế giới tiền kiếp. Thế nên khi quan sát thế giới mới, Yue phân tích và đối chiếu nó với thế giới cũ, tìm cách liên hệ thế giới mới và cũ cho trùng lặp với nhau. Lúc an tĩnh suy nghĩ, Yue suy tư về những vấn đề triết lý tương đối sâu xa (vô nghĩa) như tồn tại hay không tồn tại, như vật chất và ý thức có ý nghĩa như thế nào, như vấn đề đạo đức và lý tính v.v..


Mai Chi của kiếp trước có nhân sinh tương đối thành đạt. Dù sao trước khi chết hắn cũng vợ con đề huề, gia đình êm ấm, vật chất vừa đủ, cuộc sinh động... Lúc chết còn anh dũng làm một hồi cứu vợ cứu con, coi như công đức viên mãn. Hắn từ nhỏ tương đối tĩnh lặng (hơi nhát, ít dám làm điều gì quá kích thích, thường nghĩ rồi mới làm, hoặc bộc phát làm một số chuyện ngu ngốc, sau đó tự trách rất lâu), nói chung không thuộc trường phái hành động. Tuy nhiên, Mai Chi có điểm tốt là chịu khó, hơn nữa đầu óc không tệ. Cho nên trong học tập tri thức Mai Chi cũng thuộc loại khá. Lúc dậy thì, thay vì nhuộm tóc xăm mình đua xe cua gái, hắn đi tìm đọc sách triết học, ra vẻ rất trăn trở về ý nghĩa tồn tại của mình, và mình nên sống như thế nào. Mặc dù sau khi nghiệm ra câu trả lời cho bản thân, nhìn lại mình thì cuộc đời đã qua thời trẻ trâu, thời học trò ngoài đi học đếch có gì để kỷ niệm, nhưng ít ra hắn xác định được định hướng nhân sinh quan và tư tưởng cho chính mình. Nhờ đó, hắn có một cuộc sống tương đối bình thản êm đềm, vợ con bố mẹ sinh hoạt thư thích. Thiếu một chút kích thích, nhưng thắng ở bình an. Uhm... lúc chết làm một hành vi anh hùng, coi như kết thúc viên mãn.


Mang những ký ức đó sang cuộc đời mới, Yue đương nhiên ngựa quen đường cũ, đầu tiên tự đặt ra cho mình ba câu hỏi bức thiết cần trả lời: Ta là ai? Vì sao ta đến đây? Sau này ta nên thành cái gì?


Làm một kẻ chuyển sinh với linh hồn thành thục có sẵn, tình huống này làm toàn bộ những lý thuyết trước đây của hắn ở tiền kiến trở nên vô nghĩa. Khái niệm về linh hồn, tiền kiếp, thuyết duy vật duy tâm ... đều phải xem xét lại. Hắn cần xác định lại một lần nữa, ý chí tuyệt đối (thần, chúa tể) có tồn tại? Luân hồi có được chứng thực? Có sự phán xét sau cái chết? Vũ trụ song song là như thế nào? Hay thậm chí suy nghĩ theo hướng thiểu năng hơn một tí, phải chăng hắn lạc vào một thế giới giả tưởng của một "kẻ" khác?


Sự thực đương nhiên khó có khả năng giống mấy bộ truyện não tàn mạng ngày trước Mai Chi hay đọc, rằng thế giới khác là có hệ thống, giống trò chơi, hoặc có chủ thần, hoặc là vốn dĩ thế giới được sinh ra để phục vụ cho mỗi một việc là làm bối cảnh để cho "nhân vật chính" hô lên mấy tiếng "ta muốn biến cường" rồi train level đi đánh chủ thần, chủ chủ thần, vượt vũ trụ lại đánh chủ chủ chủ thần. Khả năng thành hiện thực như vậy hay không Yue không biết, nhưng Mai Chi kiếp trước cho rằng, rơi vào một thế giới thiếu logic và vớ vẩn như thế, là tương đối bi kịch. Chả khác nào rơi vào một chuồng lợn khổng lồ, ý nghĩa nhân sinh là đi chịch lợn, lãnh đạo lợn, tạo nên thành tưu ưu việt so với lũ lợn, và chết như một con lợn.


Nói đi phải nói lại, nếu phải làm lợn mà nói, miễn cưỡng cũng chấp nhận được. Theo Mai Chi biết, loài lợn có cơn cực khoái dài tới ba mươi phút. So với đàn ông chỉ vài giây, lợn là một lựa chọn không tồi, miễn là lợn giống mà không phải lợn thịt.

Bình Luận (0)
Comment