Trung Niên Xuyên Không Ký

Chương 95




Sáng sớm hôm sau, Yue và Ron gặp Nars và Green theo hẹn tại một nhà hàng, cùng nhau dùng bữa sáng và bàn chuyện gia nhập Rance.


Sắc mặt của Nars không khá lắm do cô bé tốn khá nhiều sức lực trong hai cuộc chiến liên tiếp hôm qua, nhưng may mắn không bị thương nặng. Green thì rất hung phấn và vui vẻ và hoạt bát vì cô bé không tham gia hai trận thi đấu bán kết và chung kết.


Sau bữa sáng, cả bọn cùng đến học viện quân sự thăm Karin. Dù thương thế không cực kỳ nghiêm nhưng Karin cùng các đồng đội cũng phải tốn vài ngày mới có thẻ bình phục và cần ít nhất một tuần mới trở lại trạng thái tốt nhất. Khi cả bọn vào thăm Karin trong bệnh xá học viện thì thấy cô nàng đang ngẩng người thất thần, quanh thân cột đầy bông băng, mặt thì bầm tím sưng vù một bên, tóc tai cũng xõa xuội ngổn ngang, thật sự là thê thảm vô cùng, đúng là trạng thái "bị đánh má nhận không ra", không còn vẻ xinh đẹp nóng bỏng và hoạt bát như bình thường. Tuy nhiên khi gặp lại "kẻ thủ ác" Ron, Karin lại không có vẻ gì là oán thán hay căm ghét, mà ngược lại sau thoáng bất ngờ là biểu hiện xấu hổ thất thố. Cô nàng lúng túng dùng tay chải vuốt lại mái tóc lộn xộn, gò má còn lành lặn đỏ lên như cà chua, lắp bắp chào những người khách đặc biệt đến thăm hỏi.


Ron và Yue thì rất tự nhien chào hỏi Karin, cũng hoàn toàn không tỏ ra áy náy vì đánh người đẹp bầm dập nằm viện, trong khi Green và Nars thì tò mò quan sát hot girl của học viện chiến tranh Sala. Còn Karin thì hoàn toàn không theo thói thường bá đạo mạnh mẽ, cô bé hơi có cảm giác xấu hổ, nhưng không e ngại và nói chuyện cởi mở với Yue và Rance.


Sau vài phút giới thiệu làm quen, Ron đi thẳng vào chuyện chính:


- Karin, về lời mời của bọn anh hôm qua, em có cân nhắc qua chưa? Em có hứng thú gia nhập Rance đi mạo hiểm các nơi không?


Karin thu lại vẻ lúng túng, hơi trầm ngâm một lát, rồi dò hỏi:


- Xem ra Green và Nars là những người các anh ước hẹn trong Xuân Chiến Sala nhỉ? Ngoài họ ra Rance còn có thành viên nào nữa không ạ?


- Uhm, còn có ba người nữa dự định được mời chào trong Xuân Chiến Sala, nhưng chỉ có Nick d'Sala là có phản hồi tích cực.


- Wow, Nars, Nick, và em, xem ra Rance bọn anh dự định tạo thành một đội lính đánh thuê có tiềm lực chiến đấu cao nhỉ? Hẳn là bọn anh dự tính con đường tương lai tham vọng cho Rance?


- Uhm, không hẳn. Vì những chỗ bọn anh định đi tương đối nguy hiểm, cho nên ít nhất mỗi thành viên đều nên có thực lực đủ để tự bảo vệ mình. Thực tế bọn anh chỉ lên kế hoạch trước mắt là đi du lịch một vòng trong khoảng nửa năm đến một năm, sau đó tùy tình hình sẽ tính tiếp.


Karin cảm thấy khá ngạc nhiên:


- Ý bọn anh là Rance lập đội đánh thuế, trước mắt chỉ để đi du lịch?


- Uh, chính là như vậy.


Karin trợn mắt:


- Các anh rảnh thật! Nhưng những chỗ "du lịch" các anh định đi hẳn là khá nguy hiểm?


- Uh, bọn anh định đi về phía nam, thăm thú Biển Nam, sau đó vòng lên phía tây, xâm nhập khu liên minh Orcs.


Không chỉ Karin, Green và Nars cũng hít hà khi nghe những nơi Rance định đi.


Green mắt lấp lánh lên:


- Biển Nam cách khu vực nhân loại kiểm soát ít nhất ba trăm cây số, hơn một trăm năm qua hầu như không có người đi thám hiểm khu đó, còn liên minh Orcs cũng từ ba trăm năm qua không có người lui tới. Các anh thật biết chọn chỗ đi "du lịch" ghê! Bất quá em thích!


Yue lắc đầu:


- Thực ra những nơi đó không đến nỗi không có người lui tới, chỉ là ít mà thôi. Liên minh Orcs thực tế có thỏa thuận ngầm với Hội đồng phù thủy, hai bên có qua lại và giao dịch ngầm, nhưng cụ thể thì chỉ có họ biết với nhau. Còn Biển Nam đích xác rất ít người lui tới, nhưng thỉnh thoảng vẫn có vài hoạt động quân sự bí mật được thực hiện, ít nhất với đế quốc Si là như vậy, cô Marie thỉnh thoảng cũng có đi Biển Nam công tác.


Nars nhún vai, liếc liếc Yue:


- Phù thủy Marie chiến lực mạnh nhất loài người, bà đương nhiên có thực lực đi những nơi cấm địa đó. Nhưng cộng lại toàn nhân loại cũng chỉ có chưa đến mười người có thực lực so sánh được với bà, anh lại cứ lấy thầy mình làm tiêu chuẩn đâu có được. Các nước phía nam Sala tuy nhỏ và nghèo nhưng quanh năm chiến tranh lục đục, không hề thiếu ma đạo sư chiến tranh và thần lực sĩ đỉnh cấp, nhưng hơn một trăm năm qua hầu như không có ai dám đặt chân tới Biển Nam, với đại đa số thanh niên miền nam mà nói, Biển Nam đã là một địa danh xa xôi chỉ thấy trên bản đồ đại lục. Đi du lịch Biển Nam, đúng là chỉ có hai người bọn anh có tư cách nói nhẹ nhàng như vậy.


Ron cũng tham gia câu chuyện:


- Thực tế thì bọn anh cùng phù thủy Marie có thỏa thuận, khoảng một năm sau sẽ bắt đầu phụ giúp bà trong công việc. Nguyên do là Yue ăn không ở không xài tiền của Marie nhiều năm qua, hắn thấy cũng áy náy.


Green phì cười:


- Cũng đúng ha. Nhưng mà khoan, nếu phù thủy Marie đã đồng ý để các anh phụ giúp, vậy nói cách khác bà cũng thừa nhận thực lực của các anh rồi? Anh Ron thì dễ nói, bản lĩnh của anh đã tương đương ma đạo sư chiến tranh, về cơ bản là thần lực sĩ đỉnh cấp. Còn anH Yue? Này, anh cũng không nên cứ giấu tài như vậy, thú nhận đi, thực tế anh mạnh cỡ nào? Đã là đồng đội thì phải thành thực với nhau chứ?


Không chỉ Green, cả Nars và Karin cũng chăm chú nhìn Yue, ý đồ bắt hắn phải công đạo tại chỗ vấn đề này.


Yue gãi gãi đầu:


- Tình huống anh đặc thù, anh tự phân loại anh là một bán-ma-pháp-sư. Nói chung anh có thể sử dụng ma pháp như ma pháp sư, nhưng không hẳn là một ma pháp sư. Hơn nữa cô Marie cũng chỉ định anh phải đi cùng Ron thì cô mới yên tâm được, Ron sẽ làm bảo hộ cho anh.


- Bán-ma-pháp-sư? Là cái gì cơ?


- Uhm, đại loại là anh phải dựa vào trang bị thì mới mạnh được. Trang bị càng mạnh, anh càng mạnh. Trang bị lởm thì anh chỉ ở mức bình thường. Tự thân anh mà trần truồng xung quanh không có gì che chắn thì năng lực anh chỉ là con số không.


Green che miệng cười:


- Bọn em mà trần truồng thì chắc năng lực chiến đấu cũng gần bằng không á. Ai mà cởi truồng đánh nhau được. Ma pháp sư có phải thần lực sĩ đâu. Nhưng trang bị mạnh là như thế nào ạ, và nếu trang bị đủ mạnh, thì anh sẽ mạnh cỡ nào?


Yue cười cười:


- Chỉ là trên lý thuyết thôi. Phải là "trang bị đầy đủ" và "ở điều kiện thích hợp". Trong thực tế thì nếu đánh nhau thật, đâu ai chủ động chờ anh trang bị đầy đủ và chiến đấu với anh "ở điều kiện thích hợp" của anh. Cái này cùng với chủ động nhận thua có gì khá nhau đâu? Cho nên anh luôn phải kè kè đi chung với Ron, có nguy hiểm Ron gánh vác.


Karin nhìn nhìn Yue, sau đó bĩu môi:


- Anh nói xạo.


Yue nhún vai, sau đó hỏi lại:


- Vậy em tính sao Karin, đi cùng bọn anh chứ?


Karin cúi đầu suy nghĩ rất nghiêm túc, một lát sau thì tiếc nuối lắc đầu:


- Em rất muốn tham gia cùng mọi người, nhưng trước đó em đã lên kế hoạch gia nhập đội đặc nhiệm thủ đô, đây là kế hoạch từ trước và được chuẩn bị kỹ càng bởi gia tộc và những người bảo trợ cho em trong quân đội, cho nên không thể chuyển dời thời gian, em bắt buộc phải có mặt ở Sala trong ba tháng nữa. Em xin lỗi!


Ron vỗ vỗ vai Karin:


- Có gì đâu em, được rồi, vậy bọn anh chúc em thành công trên con đường sự nghiệp sắp tới!


- Thật sự em rất muốn được cùng bọn anh đi mạo hierm các nơi. Đi cùng các anh nhất định em sẽ rèn luyện được bản lĩnh của mình mạnh hơn nữa! Thật đáng tiếc!


Yue lắc đầu:


- Theo anh đánh giá thì năng lực chiến đấu cá nhân của em đã rất tốt và đầy đủ rồi, nếu em muốn đi theo con đường binh nghiệp thì nên rèn luyện thêm về năng lực lãnh đạo, chỉ huy tác chiến và lên kế hoạch chiến lược, điều hành chiến dịch v.v.. Kỹ năng chiến đấu cá nhân chỉ đặc biệt cần thiết nếu em muốn làm một lính đánh thuê độc lập mà thôi.


- Vâng ạ, cảm ơn lời khuyên của anh Yue. Em cũng chúc mọi người đạt được những mục tiêu mình mong muốn và bình an trở về!


- Okie, vậy chúc em sớm bình phục nhé!


Mọi người vẫy tay chào Karin và rời học viện chiến tranh, hướng đến học viện hoàng gia tìm gặp Nick.


Trên đường, Green và Nars tán gẫu với Yue và Ron về Karin:


- Chị Karin hôm nay biểu hiện trái ngược hẳn vói vẻ mạnh mẽ khí thế hôm trước nhỉ? – Green làm nhận xét đầu tiên.


- Bị Ron đánh cho ngoan đó. Sưng vều mồm lên còn khí thế gì nổi nữa. – Yue bày tỏ quan điểm.


- Làm gì đến nỗi thế anh Yue, Karin vốn nổi tiếng trong đám thanh niên cùng lứa ở Sala về sự cứng cỏi mạnh mẽ mà. Nàng có biệt danh "sư tử cái" á. – Nars phân bua.


- Có thể Karin chỉ hiếu thắng thôi, còn hàng ngày thì cô ta cũng bình thường như bao cô gái khác. – Ron nêu ý kiến.


- Mềnh bảo lưu quan điểm là Karin bị đánh cho ngoan ra. – Yue nhìn nhìn Ron, đưa ra đánh giá. – thực tế thì danh hiệu của Karin rất phù hợp với thái độ của cô bé khi thi đấu, cho nên mềnh nghĩ đó là trạng thái bình thường. Còn vừa rồi ngoan như thế hẳn là vì sự có mặt của Ron. Hehe.


Khác với tuần trước đó, hiện giờ Ron và Yue đã là danh nhân ở Sala, nhất là trong khuôn viên các học viện chiến tranh. Khi đến học viện hoàng gia tìm gặp Nick, bọn họ nhanh chóng trở thành tiêu điểm chỉ trỏ bàn tán của các học viên và thậm chí nhận lấy ánh mắt tò mò của cả các giảng viên và huấn luyện viên của học viện.


Tuy nhiên bọn họ không gặp được Nick. Hôm nay Nick bận bịu cả ngày cùng đồng đội đi lĩnh thưởng, dự họp báo, lễ chúc mừng thành tích vô địch xuân chiến. Ted chuyển lời của Nick hẹn gặp cả bọn vào tối hôm sau để bàn bạc thêm về việc gia nhập Rance.


Lúc này đã là gần trưa, cả bọn dùng luôn bữa trưa tại căn tin của học viện hoàng gia (Ron đại diện Rance trả tiền), sau đó chia tay nhau để Green và Nars về lại nhà/học viện và chuẩn bị hành trang. Yue dặn dò hai cô bé rằng mỗi người có thể mang khoảng một trăm cân hành lý và đừng mang theo thứ gì quá cồng kềnh là được.

Bình Luận (0)
Comment