Trùng Sinh Chi Dị Thú Liệp Nhân

Chương 77

Cuối cùng, Từ Mặc Bạch bị Thẩm Lâm mang đi, trong lúc người khác nói chuyện yêu đương mà làm bóng đèn là lựa chọn rất không sáng suốt, về phần vì sao lại gọi là bị Thẩm Lâm mang đi …… Vốn Từ Mặc Bạch đang yên lành nhưng sau khi bị Trần Mộc nói như vậy, đã bắt đầu hoài nghi mình có thể bị trúng độc hay không……

Mọi chuyện đã được nói rõ, buổi tối hôm nay đương nhiên muốn hưởng thụ một chút, huống chi, Chu Dật Cẩn còn nghẹn một việc là muốn “Ở trên”.

Có điều, dù sao cũng là nơi của người khác, không nên huyên náo quá lớn, cố tình, dị năng không khí lại rất có lợi khi sử dụng trong phạm vi nhỏ, mà dị năng hệ thực vật lại cần nơi càng trống trải mới càng có thể phát huy đầy đủ uy lực.

Đợi đến khi Chu Dật Cẩn điều khiển dây leo bám đầy căn phòng, y đã bị Trần Mộc áp đảo.

“Tiểu Cẩn……” Trần Mộc ngửi hương vị trên người Chu Dật Cẩn, không biết có phải do y dùng dị năng khiến hoa nở hay không, dường như trên người đối phương cũng có hương hoa, những thứ này có rất nhiều loại mang độc, hiệu quả gây mê cũng không ít. Chu Dật Cẩn lại không hề dùng với Trần Mộc, không phải luyến tiếc, mà dùng mấy thứ này với dị năng không khí, người chịu thiệt cuối cùng sẽ là mình.

“Muốn làm thì nhanh lên một chút!” Chu Dật Cẩn đưa tay cởi quần áo của đối phương, nếu đánh không lại, hưởng thụ là được rồi, không phải luôn nói quen là tốt rồi sao?

Đồ dùng tình thú ở phương diện này hiện nay có rất nhiều, khác không nói nhưng thuốc bôi trơn là phải chuẩn bị,  đợi đến khi Trần Mộc tiến vào thì đã được khuếch trương rất tốt.

Tứ chi giao triền, ôm hôn lẫn nhau, lần trước bởi vì là lần đầu tiên nên luôn rất cẩn thận, lần này động tác lại kịch liệt hơn rất nhiều.

Lần trước, Chu Dật Cẩn chỉ cảm thấy vừa đau vừa trướng, lần này đã không còn cảm giác như vậy nữa.

“Lần trước khi làm anh hơi kích động một chút, em cũng chưa bắn, lần này cũng không thể như vậy nữa.” Trần Mộc vừa chậm rãi đẩy vào, vừa lấy tay ma sát cho đối phương. Nhiệt độ bên trong y khiến cho người ta trầm mê, bên ngoài gắt gao “cào” hắn, bên trong lại vô cùng mềm mại……

“Ừ……” Chu Dật Cẩn không nói chuyện, hai nơi kích thích khiến cho người ta khó nhịn, không bao lâu, y đã cao trào.

Trần Mộc tốc độ nhanh hơn, rốt cuộc thét lớn một tiếng, nằm sấp trên người Chu Dật Cẩn, trên người hai người không tránh khỏi dính phải chất lỏng xấu hổ.

“Đứng lên……” Chu Dật Cẩn lấy tay đẩy Trần Mộc, cảm giác dính nhớp, mùi vị kỳ quái khiến y cảm thấy không thích hợp.

“Để anh ôm một lúc, đêm nay chúng ta cứ ngủ như vậy có được không?”

“Anh đùa gì vậy?”

“Em đừng xoay, xoay nữa sẽ bị rớt ra, ga trải giường dính những thứ đó thu dọn sẽ phiền toái……”

“Anh cho rằng hiện giờ trên ga trải giường không có?” Chu Dật Cẩn không để ý tới Trần Mộc còn có ý định động thêm vài cái lại cứng rắn, trực tiếp đi phòng tắm, nhưng tắm rửa xong……

“Anh ngủ bên trong em được không?” Cái thứ vừa nóng vừa cứng cứ đâm vào bụng dưới của mình, rốt cuộc là có ý gì, không cần nghĩ cũng có thể biết. Ngủ ở bên trong? nói đùa à? Chu Dật Cẩn rất muốn đem đối phương đá xuống giường, nhưng trong lúc hôn môi, hơn nữa mình cũng có phản ứng, rốt cục vẫn để cho đối phương toại nguyện. ( cái này là anh Mộc để cái đó ở trong sau đó ngủ, chứ không phải nằm phía trong nha)

“Không phải anh bảo chỉ đặt ở trong rồi ngủ sao? Vì sao hiện giờ lại động?”

“Anh thay đổi vị trí cho thoải mái một chút.” Trần Mộc ghé vào trên người Chu Dật Cẩn, vừa hôn cổ đối phương vừa nhẹ nhàng động.

“Anh muốn làm…… cũng nhanh một chút!” Chu Dật Cẩn vô lực. Khiêu khích kiểu này hầu như chẳng có ai chịu được, hơn nữa, y thật sự rất muốn ngủ, nhưng kiểu này thì ngủ thế nào?

Tổng cộng có năm đội ngũ, hai đội là tinh nhuệ, hai đội không tồi do đã phối hợp luyện tập khá lâu, đội ngũ cuối cùng lại chưa gặp nhau được mấy lần, thực lực cũng bình thường.

Tề Chích là đại biểu cho đội ngũ của Nghiên cứu chi thành, cùng bốn người khác lên trên lễ đài lấy nhiệm vụ của đội mình, bốn đội trưởng của bốn thành thị cấp một đã sớm định rồi, thành thị cấp hai thành thị cấp ba tạo thành đội ngũ mười người sau khi đánh một trận mới chọn được đội trưởng. Trần Mộc nhìn thoáng qua đội ngũ kia, không có người nào hắn biết, ngày hôm qua, Hàn Thanh Vân đã bị một dị năng giả ở Nông Nghiệp thành thị đánh rớt lôi đài. Thành thị cấp một, cho dù không tìm được dị năng giả trung cấp cũng sẽ tìm được dị năng giả thấp cấp để bồi dưỡng, dị năng giả cấp thấp có thể bán thú hóa, cho dù là thợ săn dị thú cấp bảy cũng có thể chống lại.

“Nhóc con, cố lên!” Phụ trách phát nhiệm vụ là một người phụ nữ mặc áo đen tuổi tác không nhỏ, ở thời điểm Tề Chích lên đài, cười mở miệng.

“Tôi sẽ!” Tề Chích gật đầu trả lời, biểu tình nghiêm túc, thân phận của người này anh cũng biết.

Thời điểm Tề Chích nhận nhiệm vụ trở về, trên mặt tràn đầy tiếu ý, bộ dáng vô cùng cao hứng.

“Lần này không có người động tay động chân? Hay là vận may của anh không tồi nhận được nhiệm vụ tốt?” Trần Mộc hỏi.

“Tôi còn chưa xem nhiệm vụ lần này” Tề Chích nhất thời xấu hổ. Anh cao hứng như vậy, chỉ đơn giản là vì được tiền bối khen ngợi, đến khi nhìn miếng sắt khắc chữ trong tay lại không nói được gì.

“Nhiệm vụ gì vậy?” Những người khác cũng vây quanh lại, sau khi xem qua, tất cả mọi người đều không biết nên nói gì mới tốt.

“Nhiệm vụ c: Đi phía bắc của thành tìm một con viên hầu thú, trấn an nó, để nó ngoan ngoãn vào thành, tuyệt đối không thể bắt cóc nó.”

“Nhiệm vụ này cũng quá ngắn gọn, hơn nữa, viên hầu thú có thể ngoan ngoãn vào thành?” An Bình Chí nhìn về phía Lý Quân, giao tiếp với dị thú còn có quan hệ không tồi cũng chỉ có một mình Lý Quân.

“Thời gian làm nhiệm vụ chỉ có một ngày, buổi tối tám giờ nếu không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị tính là thất bại, chúng ta vẫn nên nhanh xuất phát đi.” Tề Chích ngẩng đầu nhìn liếc mắt một cái, đội ngũ của Nông Nghiệp thành đã xuất phát, bọn họ cũng không thể chậm.

Phương bắc của Thức tỉnh chi thành có một phiến lãnh thổ, muốn tìm một con dị thú ở nơi này cũng không dễ dàng, hơn nữa, nếu như con dị thú này bị thuần dưỡng, muốn nó trở về thành với mình thì còn có chút manh mối, nếu đây là con dị thú hoang dã ở ngoài dã ngoại……

“Không biết nhiệm vụ của những đội khác thế nào” Chu Dật Cẩn cau mày:

“Tôi không cảm thấy, nhiệm vụ như vậy có thể kiểm tra được trình độ chiến đấu của một đội ngũ.”

“Tiểu Cẩn,” Tề Chích đột nhiên nghiêm túc.

“Kỳ thật, đêm qua, rốt cuộc ai dự thi, cũng đã được định rồi.”

“Đã được định rồi?” Tất cả mọi người kinh ngạc đứng lên.

“Những người dự thi lần này là do Đệ nhị tiên sinh chỉ định.” Vốn, gần như sẽ điều động nội bộ của đội ngũ dự thi của Thức tỉnh chi thành, khi đó anh đã bồi dưỡng đám người An Bình Chí, cũng chỉ hy vọng bọn họ có mấy người cao thủ, ngược lại Chu Dật Minh không cam lòng, làm nhiều việc như vậy, đến cuối cùng anh cũng muốn liều mạng một chút, cho nên tự mình lên sân khấu, không nghĩ rằng thật sự có thể gặp được đại vận.

“Đệ nhị tiên sinh!” Trần Mộc kinh ngạc, vốn hắn cũng không biết cái tên này, lúc này lại biết được. Tuy rằng trong tài liệu đưa cho dân chúng bình thường, cao thủ chỉ chia làm chín cấp, nhưng trên thực tế cũng có cao thủ cấp mười tồn tại. Ở liên minh người Hoa có năm cao thủ cấp mười, trong đó hai người dường như đã không còn để ý đến thế sự, vẫn còn vì liên minh mà bôn ba, chính là Đệ nhị tiên sinh cũng là người mạnh nhất.

“Phân công nhiệm vụ hôm nay là Băng Phượng nữ sĩ.” Người kia là cao thủ cấp mười, cho nên, Tề Chích mới kích động như vậy, về phần vị cao thủ cấp mười cuối cùng…… Mấy năm nay đã không thiếu lần hai người cãi cọ trong các hội nghị. Tình cảm sùng kính lúc trước của anh ta đã sớm biến mất từ lâu rồi.

“Sao lúc nãy tôi không nhìn nhiều thêm vài lần nhỉ?” An Bình Chí rất hối hận, cùng là  dị năng giả hệ băng, đây chính là thần tượng của anh ta! đáng tiếc, vừa rồi anh ta cũng không biết điều ấy.

Cao thủ cấp mười…… Một ngày nào đó, hắn cũng muốn trở thành cao thủ cấp mười! Trần Mộc một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy cảm xúc mênh mông.

“Đệ nhị tiên sinh rất xem trọng các cậu, có điều, đến lúc đó đội ngũ của chúng ta vẫn sẽ thay đổi vài người, tôi cũng không tham gia giải đấu thế giới.” Tề Chích mở miệng. Dù sao anh cũng là thành chủ của thành thị cấp một, không thể trở thành đội viên dự thi được, về phần những tuyển thủ bị thay đổi, đây cũng là bình thường. Trong đội ngũ dự thi của Thức tỉnh chi thành cũng có vài cao thủ, giải đấu thế giới lần này không phải chuyện của một thành thị, mà là chuyện của toàn bộ liên minh, khẳng định phải tuyển chọn những người ưu tú nhất.

Nghiên cứu chi thành, nếu không có Trần Mộc và người của U Minh thành gia nhập, tuyệt đối không có khả năng có  kết quả như vậy. Tề Chích đã rất vừa lòng, bởi vậy, về sau người của Thức tỉnh chi thành cũng không dám xem thường bọn họ.

Lần này, không giống lôi đài lúc trước có nhiều hạn chế, đám người Trần Mộc còn có thể mang theo trang bị. Thậm chí Chu Dật Cẩn còn đem theo thiết bị dò xét dị thú, có điều, dấu hiệu của dị thú cấp thấp bên trong rất nhiều, nhưng  không hề có điểm đỏ đại diện cho dị thú cấp cao.

“Trong đội ngũ này của chúng ta thiếu một người điều tra.” Chu Dật Cẩn mở miệng:

“Đường Cửu của Thức tỉnh chi thành có phương diện điều tra còn cao hơn cả nhị trưởng lão của U Minh thành.” Đội ngũ của bọn họ không kém, nhưng vẫn có khuyết điểm, nhân viên chủ chiến như vậy đã đủ rồi, nhân viên phụ trợ lại không đủ, ví dụ như bọn họ không hề có nhân viên chữa bệnh.

“Chúng ta có rất nhiều chỗ thiếu hụt, có điều quan trọng nhất trước mắt vẫn là nhiệm vụ này.” Tề Chích cũng biết đội ngũ này không đủ, có điều hơn nửa năm trước, đội ngũ này còn không hề có ấn tượng, hiện giờ lại có thể thắng được Thức tỉnh chi thành đã rất không tồi rồi, lại nói tiếp, ánh mắt của Đệ nhị tiên sinh cũng rất không tồi.

“Có một con dị thú cao cấp trốn ở hướng Bắc!” Trần Mộc nhìn dụng cụ kia mở miệng. Phạm vi dò xét của dụng cụ này lớn hơn phạm vi dò xét dị năng của hắn, hắn cũng vui vẻ tiết kiệm dị năng, hiện giờ có một điểm đỏ xuất hiện, sau đó lại chạy ra.

“Đuổi theo!” Mọi người ý tưởng giống nhau.

Con dị thú kia, quả nhiên chính là viên hầu thú, như vậy người phát nhiệm vụ chắc cũng liệu được. Tốc độ của viên hầu thú rất nhanh, nhưng tốc độ của chiến xa cũng không chậm, có điều, viên hầu thú sau khi nhìn thấy tình huống như vậy bắt đầu hướng về phía phế tích, chạy vào trong rừng cây.

Tính năng của chiến xa rất tốt, kể cả đường xóc nảy cũng có thể đi, chỉ cần không phải là rừng rậm đều có thể đi vào, nhưng dường như viên hầu thú biết điểm này, nó đều chạy vào những nơi mà chiến xa không thể đi, đám người Trần Mộc không hề nghĩ ngợi liền lập tức xuống xe.

Viên hầu thú phiêu đãng trong rừng cây, động tác linh hoạt, nhưng đã có người còn lợi hại hơn nó…… Dã ngoại, đặc biệt trong rừng cây, có thể nói là thiên hạ của dị năng giả hệ thực vật. Chu Dật Cẩn vẫy tay một cái, những nhánh dây leo đã cuốn y đi lên phía trước, nhìn qua so với viên hầu thú vừa chạy vừa kêu xèo xèo còn tiêu sái hơn vạn lần.

Thật không hổ là người yêu của mình! Trần Mộc âm thầm sợ hãi than, phối hợp với Chu Dật Cẩn bắt đầu bao vây viên hầu thú. Tiết Mỹ Lệ là dị năng giả hệ tốc độ lấy tốc độ làm sở trường, cũng đã chạy tới trước viên hầu thú.

Có lẽ biết mình không thể trốn thoát, viên hầu thú đột nhiên lưu manh ngồi xuống.

Viên hầu thú cũng là dị thú cấp tám, tất cả mọi người không dám thả lỏng, nhưng trong lúc bọn họ đang vô cùng cẩn thận, vậy mà viên hầu thú lại lấy từ trên người xuống một cái bọc nhỏ, bên trong là một tấm ván gỗ.

Bọc nhỏ này được nó đặt trước ngực, cũng gần với màu lông đen của nó. Một đường truy kích lúc trước vậy mà không hề có người nhận ra, có điều, lúc này cũng chẳng có ai để ý đến cái bọc kia, bởi vì trên tấm gỗ có một hàng chữ rồng bay phượng múa–“Ta đói bụng, cho ta đồ ăn ngon!”

“Chữ này viết không tồi” Tề Chích quay đầu:

“Viên hầu thú thích ăn cái gì?”

Hoa quả hay là ăn thịt, đây là một vấn đề, mặt khác hiện giờ đã sắp giữa trưa, nếu trở về thành tìm đồ ăn thì sẽ không kịp.

Nhưng khẳng định con viên hầu thú này được người khác thuần dưỡng, dị thú có chỉ số thông minh cao như vậy, lại được nuôi từ nhỏ, quả thật có thể sống cùng với con người, giống như con viên hầu thú trước mắt này, tuy rằng cũng là dị thú, nhưng trên người không hề có sát khí, quan trọng hơn là cái bộ dáng béo tròn kia…… Con viên hầu thú này cũng không có mạnh mẽ như những con dị thú cùng cấp khác!
Bình Luận (0)
Comment