Thời gian để cho Trần Mộc đi lên mặt biển thở không có khả năng quá dài, cho nên chỉ kịp nói ý nghĩ của mình, đại bạch sa không có khả năng buông tha việc tấn công con người, nhưng nó lại càng coi trọng việc sinh sản, nếu như tới lúc sinh sản của nó phải phụ thuộc vào con người, sao nó có thể dám công kích con người? Đương nhiên, quan trọng hơn là hắn vô cùng muốn trở về.
Đợi đến khi chìm vào đáy nước, Trần Mộc mới nhớ tới, hắn đã quên hỏi tình hình của người thân rồi, cũng không biết hiện giờ Chu Dật Cẩn có biết mình còn sống hay không…… Càng không biết, mẹ có thể an toàn sinh hạ em gái của hắn hay không……
Nhìn con rùa máy trong tay, Trần Mộc đột nhiên thấy được vài kí tự bên trong “zyj&cm”, này, không phải là Chu Dật Cẩn và Trần Mộc sao? Lúc trước sau khi hai người xác định quan hệ đêm giao thừa, không bao lâu bọn họ đã bị Tề Chích bắt đi huấn luyện, thời gian hai người ở chung cũng không có nhiều, thi thoảng có thể ở chung, Chu Dật Cẩn cũng muốn chế tạo ra không ít máy móc, khi đó hắn để cho Chu Dật Cẩn tạo ra kí hiệu của mình, còn đặc biệt để kí hiệu ở trên máy móc y nghiên cứu ra, kí hiệu khi đó của hắn chính là “cm&zyj”, Chu Dật Cẩn không phục, sau lại đem vị trí của hai người thay đổi lại.
Con rùa nhỏ này là Chu Dật Cẩn làm ra? Trần Mộc càng nhìn càng thấy nó đáng yêu, hận không thể ôm ngủ, nhưng lúc này hắn cũng không có lá gan thả A Hổ ra, hơn nữa, con rùa nhỏ này còn có tác dụng khác.
Có điều, rùa nhỏ này là Chu Dật Cẩn làm, nói như vậy, tin tức lần trước hắn truyền đi, bọn họ liền thông báo cho Chu Dật Cẩn? Có lẽ, quan hệ của hắn và Chu Dật Cẩn phần lớn mọi người đều biết! Nghĩ như vậy, Trần Mộc càng nhất thiết muốn trở về.
Đảo Hải Nam ở phía nam của liên minh người Hoa, đảo nhỏ này khi tận thế đã bị nước biển dâng tràn bao phủ, nhưng bắt đầu từ vài thập niên gần đây, lại dần lộ ra khỏi mặt biển, hiện nay, trung tâm nơi này được xây dựng một tòa nhà.
Đệ nhị dùng phi thuyền đi tới nơi này, trên cái đảo nhỏ này còn sinh sống rất nhiều dị thú hải dương như tôm cua các loại, cũng có rùa biển linh tinh, còn có không ít hải tảo, trải qua mạt thế sức sống của thực vật đều trở nên rất cường đại, sau khi nước biển rút đi, những loại hải tảo này đã bao phủ rất nhiều nơi, những nơi trũng hiện giờ còn nước, càng mọc đầy hải tảo. Có điều, cho dù là hải tảo hay là dị thú hải dương, cũng sẽ không tới gần tòa nhà ở trung tâm kia.
Vừa vào cửa, Đệ nhị liền thấy được một người mình vô cùng sùng kính đang ghé vào bên cạnh rùa biển:
“Tiên sinh, lần này sao ngài lại có thể lấy được tế bào sống của đại bạch sa? Gen bên trong vô cùng cường hãn, không phải là con đại bạch sa cấp mười một kia chứ?”
“Chính là nó.” Tuổi của người đàn ông ngồi bên cạnh rùa biển nhìn qua không chênh lệch với Đệ nhị nhiều lắm, nhìn thấy Đệ nhị, khẽ cười cười.
“Tiên sinh ngài làm thế nào mà lấy được? Ngài cũng không thể lấy thân mạo hiểm như vậy!” Giọng nói của Đệ nhị nâng cao.
“Đệ nhị, cậu luôn nói cậu rất cung kính ta, nhưng cũng chỉ có cậu mới dám nói với ta như vậy.”
“Tiên sinh!” Đệ nhị vẻ mặt kiên trì, chỉ có ông biết, tuy rằng người trước mắt cường đại, nhưng thọ mệnh lại không hơn.
“Tế bào sống của đại bạch sa không phải ta lấy được, mà là người khác đưa cho.” Trương Lê, cũng là người mạnh nhất liên minh người Hoa, khắn khăn lắm mới có thể bước vào cửa cấp mười một, nhưng tuổi thọ của con người quá ngắn, chỉ sợ ông cũng không thể đạt tới cấp mười một.
“Người có thể lấy được tế bào sống của đại bạch sa?” Còn là tế bào sống ở khoang miệng! Thời điểm Đệ nhị biết được tin tức này từ viện nghiên cứu đã khiếp sợ vô cùng.
“Đúng vậy, có điều, vị trí hiện giờ của cậu ta có chút nguy hiểm, có một số việc, không truyền ra sẽ thỏa đáng hơn, viện nghiên cứu cậu đã tới xem rồi.” Trương Lê mở miệng. Mấy năm nay ông vẫn luôn nghĩ biện pháp khống chế cục diện của đại dương, đương nhiên cũng thuần dưỡng một ít dị thú hải dương, trong đó phần lớn đều là rùa biển thú, loại dị thú này so với dị thú khác thì thông minh hơn, nuôi dưỡng từ lúc chúng vừa thoát xác, chúng nó cũng sẽ thân cận ông. Trước đó vài ngày có một con trên lưng mang chữ trở về, khiến cho ông chấn kinh rồi!
Trần Mộc ông cũng từng nghe Đệ nhị nói qua, có điều nếu tất cả mọi người đều nghĩ Trần Mộc đã chết, lúc này Trần Mộc lại đang ở một nơi nguy hiểm, chuyện của cậu ta vẫn không nên tiết lộ thì tốt hơn. Từ sau khi con đại bạch sa kia lộ mặt, cũng không hề thiếu quốc gia đang nhìn chằm chằm! Còn không bằng để cho ông dốc sức khiêng thiên hạ.
Đệ nhị nghe vậy thì cười khổ, sau khi Trần Mộc gặp chuyện không may, Chu Dật Cẩn cũng không phản ứng gì, người của Chu gia đối với ông vẫn theo lẽ thường, nhưng ánh mắt bọn họ vẫn khiến cho ông không được tự nhiên:
“Tiên sinh, viện nghiên cứu bên kia nói, bọn họ còn lưu giữ gen của đại bạch sa trước mạt thế, bên trong còn có tế bào của một con đại bạch sa đực, bọn họ nói, chỉ cần nhân bản con đại bạch sa kia sẽ xuất hiện đột phá gen, còn có khả năng sẽ tạo ra một kình địch cho con người, hỏi ngài có muốn tạo ra một con đại bạch sa đực hay không, giống như tạo ra con người vậy……”
“Có chuyện như vậy?” Trương Lê cả kinh, lại không thể không thừa nhận, đây so với tình huống ban đầu còn tốt hơn:
“Một khi đã như vậy, để bọn họ làm đi, có điều đại bạch sa biến dị có thể kết hợp với đại bạch sa bình thường sao?”
“Mấy người điên kia, có thứ gì mà bọn họ không làm được? Nghe nói sau khi biến dị, gen cũng không thay đổi quá nhiều, nhưng trong tế bào có nhiều hơn một loại vật chất, nói như vậy, chỉ cần lấy tế bào chất của con đại bạch sa trong biển kia là có thể tạo ra được.” Đệ nhị mở miệng. Đối với nam nhân cùng nam nhân cũng có thể sinh con, ông đã cảm thấy thật thần kì, nếu một ngày nào đó người trước mắt mất đi…… Có lẽ ông có thể tạo ra một đứa trẻ thuộc về hai người? Loại ý nghĩ này thật đúng là rất mê người! Trách không được có vô số người xin gen của các siêu sao hay là cao thủ!
“Như vậy là tốt rồi, con đại bạch sa kia đã có khả năng trao đổi với con người, đến lúc đó phải làm giao dịch cũng tiện.” Tuy rằng dốc hết sức thúc đẩycon người đối địch với dị thú hải dương, nhưng Trương Lê cũng hiểu được, có lẽ con người căn bản không phải là đối thủ của chúng, nếu có thể giải quyết hòa bình……
Con đại bạch sa này đi ra từ phòng thí nghiệm của con người, trên người của chúng còn có thiết bị tự hủy, nếu như động tay động chân ở cả hệ thống sinh sản…… Không nên trách ông quá âm độc, ông là con người, luôn nên vì con người mà suy nghĩ.
“Con đại bạch sa kia có thể trao đổi với con người? Trí tuệ cao như vậy……” Tay Đệ nhị run lên, tin tức này nếu truyền ra, hẳn cấp cao sẽ liều lĩnh đem bom H dội về phía dị thú hải dương! Sinh vật có trí tuệ cao là kiêng kị nhất
“Trí tuệ cao, một khi lại có dã tâm…… Đáng tiếc ta không thể đột phá, nếu không cũng nhất định phải đi tìm nó liều mạng.”
Đệ nhị không nói gì, người này có ý nghĩ như vậy cũng không kỳ quái, ông liền dời đề tài:
“Đúng rồi, tiên sinh, hiện tại Nghiên cứu chi thành bên kia muốn lưu giữ một ít gen của cường giả, ngài có muốn lưu lại một ít hay không?”
“Ngược lại bọn họ nghĩ quá nhiều…… Dị năng của ta cũng sẽ không dễ biến mất như dị năng kim loại……” Trương Lê là dị năng giả trọng lực, tuy rằng người có thể khống chế trọng lực không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối không chỉ có một mình ông.
“Lưu Tần Thiên kia, trong bệnh viện vẫn còn giữ lại cuống rốn đông lạnh và máu của lão ta, vợ của lão ta không lâu trước cũng đã lấy để tạo ra một đứa con…… Ngài nói lúc trước sao đầu óc của lão lại không minh mẫn như vậy chứ? Chỉ cần lão chậm một chút, về sau muốn có bao nhiêu con thì có bấy nhiêu, cố tình còn luẩn quẩn trong lòng như vậy.” Đệ nhị cũng có chút buồn bực, bọn họ đều rất xem trọng Lưu Tần Thiên, cũng là người có hi vọng tiến tới cấp mười, lúc trước lão ta cũng phạm một chút sai lầm nhỏ nhưng bọn họ đều có thể tha thứ được, nào nghĩ đến……
“Không nói Lưu Tần Thiên, muốn lấy gen của ta cũng không thành vấn đề, có điều so với vài năm sau mới tạo ra con cái, còn không bằng làm ngay dưới mí mắt ta đi, để cho bọn họ tạo ra con của ta, tin tưởng cậu có thể thay ta chăm sóc tốt cho chúng.” Trương Lê mở miệng. Khi còn trẻ ông luôn theo đuổi sức mạnh, đã bỏ lỡ mất người yêu mình, giờ đây lại cô đơn một mình, có đôi khi cũng sẽ muốn một đứa con…… Nhưng khi đó ông lại phát hiện uy hiếp đến từ dị thú hải dương, cũng không còn những tâm tư này nữa, hiện giờ thọ mệnh đã sắp đến tử vong, lại đột nhiên muốn có một đứa con của mình.
“Tôi sẽ!” Đệ nhị có chút không dám tin:
“Nhưng một nửa khác?”
“Tùy tiện cậu, cậu tìm cho tôi một người đi.” Trương Lê ngược lại không để ý điều này.
Đệ nhị nhìn Trương Lê lấy ra một ống tiêm rút máu của mình rồi bỏ vào hộp đông lạnh, đột nhiên cảm thấy chột dạ.
Vốn ông muốn dựa vào chuyện của Nghiên cứu chi thành lừa được gen của Trương Lê, lại không nghĩ rằng, cuối cùng cũng thật sự có được như mong muốn. Năm đó vừa mới bước chân vào cấp mười, ông trở thành thiên chi kiêu tử tùy hứng bừa bãi, thậm chí muốn tìm người trước mắt này, kết quả ăn một hồi đau khổ, nhưng cũng chặt chẽ nhớ kỹ người này. Mấy năm nay tất cả đều học được từ đối phương, vì mục tiêu của đối phương mà bôn ba, ngay từ đầu là sùng bái cung kính, đến sau này lại không biết sinh cảm tình từ lúc nào……
Tuổi tác và thân phận của hai người lúc này, nhất định về sau cũng chẳng thể thay đổi được gì, nhưng một đứa con lại để cho ông ký thác rất nhiều…… Không đúng, có lẽ ông có thể cũng giống như Chu Dật Cẩn, tạo ra hai đứa.
Đệ nhị rời đi, Trương Lê liền lấy con rùa máy bên người nạp đầy năng lượng, sau đó để con rùa bên cạnh trở lại mang rùa máy này đưa cho Trần Mộc, tế bào sống của đại bạch sa, là Trần Mộc thông qua con rùa bằng máy này mang về, cũng không biết tại sao hắn muốn ông trả con rùa này lại cho hắn……
Có lẽ còn có thứ khác muốn đưa lại đây? Hay người nọ muốn lấy rùa máy để thưởng thức?
Thời điểm Trần Mộc nhìn thấy con rùa máy kia, hiểu ý cười, đáng tiếc khiến cho hắn thất vọng đó là vẫn không có tin tức của Chu Dật Cẩn đựa đưa tới, có điều chờ hắn trở về, hẳn là hắn có thể nhìn thấy người mà mình ngày nhớ đem mong kia đúng không?
Lại nói tiếp, muốn lấy được tế bào sống của đại bạch sa, thật đúng là phiền toái, hắn chủ động gánh vác công việc thanh lí răng nanh của đại bạch sa, mới có thể lấy đượctế bào sống ở nơi đó vào tay, nhưng vừa mới tới lại cảm thấy trên người mình tràn đầy mùi tử thi!
Mấy ngày nay, có lẽ là đến thời kì phát tính tình của đại bạch sa, nó luôn rất táo bạo, đối với Trần Mộc càng không hữu hảo, nếu không phải Trần Mộc đã đạt tới cấp mười, chỉ sợ đã sớm bị một đuôi của nó đập chết! Có điều, Trần Mộc khó chịu, hai con cá voi thú kia lại thư thái, bởi vì Trần Mộc giúp bọn nó chia sẻ không ít “Công kích”, bọn họ đối với Trần Mộc cũng tốt hơn không ít, còn cho phép Trần Mộc chọn món.
Một khi đã như vậy……
Một đoạn thời gian rất dài sau này, Trần Mộc và A Hổ mỗi ngày đều ăn trai biển, tuy rằng trai biển có thể giúp thức ăn phong phú hơn– các loại cách làm cũng sễ thực hiện, nhưng mấy ngày nay A Hổ đối với mấy loại sò hến chán ghét đã tới đỉnh điểm, đồng thời, Trần Mộc cũng vơ vét được mấy trăm hạt trân châu lớn, đám trân châu đó trắng có đen có, còn có thể chiếu sáng vào ban đêm, vô cùng xinh đẹp!
Vốn, Trần Mộc muốn đem đám hạt châu này mang về tặng người, nhưng trời cũng có khi trở gió, không khéo lại bị đại bạch sa phát hiện ……
Hai con cá voi thú kia thật hận Trần Mộc, bởi vì mỗi ngày chúng nó đều phải không ngừng mang xác trai về cho đại bạch sa, ngay cả thời gian thân thiết cũng không có, chúng nó đã đến kì phát tình!
Đợi đến khi đại bạch sa đem sào huyệt của mình dùng không biết bao nhiêu dạ minh châu có thể phát ra ánh sáng trang trí lên, Trần Mộc lại một lần nữa đi lên mặt biển để thở, hơn nữa còn chiếm được tin tức con non của đại bạch sa đã chế tạo thành công, lúc này, đã qua nửa năm nữa.
“Nghiên cứu viên! nghiên cứu viên! nghiên cứu viên đâu? Cháu của tôi làm sao thế này?” Một giọng nói sắc nhọn của người phụ nữ trung niên vang vọng toàn bộ căn cứ chế tạo thai nhi, Âu Dương Kì vừa quay đầu lại, liền thấy được một thanh niên đang lúng túng ngồi bên cạnh bình nuôi dưỡng.
Con của Âu Dương Kì đã ra đời, là một bé gái đáng yêu, hôm nay đã tròn tháng, nhóm người bọn họ là nhóm đầu tiên tham gia thực nghiệm, cho nên nhóm trẻ con đều phải hết hai tháng mới được ra ngoài, đương nhiên cũng có ngoại lệ, chẳng hạn như cái người trẻ tuổi lúc trước mà cô thấy, gọi là Chu Dật Cẩn. Hai đứa con của y đều đã ba tháng nhưng vẫn ở trong này, hiện giờ hai nhân viên nghiên cứu phụ trách nơi này đều đang ôm con của y chơi đùa.
Những nhân viên nghiên cứu này đối với y và con y đều rất chăm sóc, cô biết nguyên nhân nhưng cũng không cảm thấy có gì không đúng, khẳng định bạn lữ của thanh niên này là một vị cường giả, sau khi hi sinh thân mình vì nước, hẳn mọi người sẽ chăm sóc hơn một chút, nhưng có vài người lại không nghĩ như vậy, chẳng hạn như người phụ nữ trung niên vừa rồi kêu to.
Nơi này quản rất nghiêm, nếu muốn ở nơi này tạo ra trẻ con, phải tốn một khoản tiền lớn không nói, danh ngạch cũng rất khó có được. Nhưng hiện giờ nhóm trẻ con đầu tiên đã ra đời, kỹ thuật cũng càng thêm thành thục, số lượng trẻ con có thể tạo ra một lần càng nhiều, cho nên trong nhóm người thứ hai đến sinh con, có vài người là nhà giàu mới nổi.
Một nghiên cứu viên đem đứa nhỏ trả lại cho Chu Dật Cẩn, đi qua nhìn mới phát hiện căn bản không có vấn đề gì. Đứa trẻ bên trong dịch nuôi dưỡng mới hai tháng, thân thể còn thấy không rõ, trên cái đầu là tròng mắt đen tuyền– đây là bởi vì mí mắt còn chưa được sinh ra:
“Có vấn đề gì?”
“Cuống rốn quấn lại như thế này không sao chứ?” Trung niên phụ nữ hỏi.
“Đương nhiên không sao, hiện giờ đứa trẻ vẫn còn nhỏ…… Tôi đề nghị bác nên xem nhiều tư liệu tuyên truyền hơn, mỗi một tháng thai nhi lại xuất hiện những biến đổi trong phạm vi, còn có, chúng tôi là nhân viên nghiên cứu, không phải nhân viên y tá, chúng tôi đã lựa chọn phôi thai khỏe mạnh nhất cho bác.” Nhân viên nghiên cứu này là một người phụ nữ, nơi này hầu như không có ai thích người phụ nữ trung niên này, chỗ này ngoại trừ hai nhân viên nghiên cức các cô, còn có y tá, tất cả đều đã trải qua huyến luyện nhân viên chuyên nghiệp, có thể chăm sóc trẻ con cũng có thể chăm sóc người lớn.
Ở viện nghiên cứu nuôi dưỡng trẻ con, có một người ở lại làm bạn với con, sau đó mỗi ngày đều có 1 giờ để người khác đến thăm hỏi, những người khác đều là bạn lữ đến thăm hỏi, bọn họ lại là người phụ nữ này đến. Mỗi lần đến đây, nếu không phải đâm chọc nam thanh niên ngồi kia thì chính là thầm oán tình hình ở đây. Người này miệng lớn, đều đem tình huống con của bà ta nói hết trong này. Lại nói tiếp đây cũng như một hồi hí kịch, người phụ nữ này nhận đẻ thay cho một đôi nam nam, lại ỷ vào mình là mẹ đứa trẻ mà lăn lộn ở nhà đối phương, người nọ bất đắc dĩ lại không thiếu tiền, liền dùng tiền nuôi bà ta, sau này con của ông ta trưởng thành, lại yêu một người đàn ông khác, vì thếbà ta bắt đầu tìm mọi cách cản trở, hiện giờ chắc đang đau lòng việc mất tiền sinh con ở đây.
“Cho nên nói, muốn tìm người đẻ thay, cũng phải tìm người có danh tiếng tốt, hơn nữa nếu đẻ thay kiên quyết không muốn trả con, thì nên đến ngân hàng trứng mua!” Một nghiên cứu viên đang giúp Chu Dật Cẩn ôm con lập tức mở miệng. Các cô đều rất thích Chu Dật Cẩn, bối cảnh gia thế không cần phải nói, đối với con cũng rất ôn nhu, nếu các cô có thể gả cho một người chồng như vậy thì tốt rồi!
Chu Dật Cẩn cười cười không trả lời, nhìn thấy người phụ nữ trung niên và nhân viên nghiên cứ đang cãi nhau, lý do chính là các cô nặng bên này nhẹ bên kia.
“Chúng tôi là nghiên cứu viên, cũng không phải bảo mẫu, không cần phải hầu hạ bà, bà nói tôi nặng bên này nhẹ bên kia, ngược lại tôi cảm thấy chúng tôi đối với tất cả mọi người đều như nhau.” Nghiên cứu viên ôm ngực.
“Yo, vậy tại sao không thấy các cô giúp người khác bế con?” Người phụ nữ trung niên trào phúng mở miệng.
“Muốn người khác bế con giúp? Y tá nơi này cũng không ít.”
“Đó là cùng cấp bậc sao? Dựa vào cái gì con của tên đàn ông đã chết thì các cô bế, cháu của tôi thì các cô không quản? Chúng tôi đã mất tiền, hơn nữa, không biết thằng nhóc kia có lai lịch gì chứ!” Người đàn bà này càng thêm nhất quyết không ta, người ở nơi này, trên cơ bản khi ra ngoài đều có lai lịch lớn, lại chỉ có người thanh niên này chưa từng có ai đến xem y!
Có đôi khi có thành kiến với một người, sẽ không bao giờ thấy được người đó tốt. Người đàn bà này mỗi ngày đều thăm hỏi không ít bát quái về Chu Dật Cẩn nhưng lại chẳng biết được bao nhiêu, chỉ cảm thấy Chu Dật Cẩn ỷ vào quốc gia trợ cấp một lần tạo ra hai đứa con còn không mất tiền, thật sự là quá mức chán ghét.
Chu Dật Cẩn vốn cũng không để ý đến chuyện nơi này, nhưng nghe bà ta nói vài từ “người đàn ông đã chết” sắc mặt đại biến, nói cái gì cũng được nhưng những từ này thì không!
Trần Mộc vẫn không tin tức, nhưng y tin tưởng Trần Mộc còn sống, hắn vẫn còn sống đúng không?
“Đem bà ta mang ra ngoài! về sau không cho bà ta đi vào!”
“Vâng!” Nghiên cứu viên thật cao hứng lên tiếng trả lời, quay đầu lại:
“Vị đại thẩm này, rất xin lỗi. Chu thiếu là nhân viên cao cấp ở nơi này của chúng tôi, người nhà bà, cho dù có tiền cũng chẳng thể có được thân phận này.”
Người đàn bà trung niên sắc mặt trắng bệch, lại nhìn thấy tên người phụ trách của hạng mục này xuất hiện trên truyền thông. Viện trưởng viện nghiên cứu của Nghiên cứu chi thành đi đến bên cạnh Chu Dật Cẩn, bế lấy một đứa trẻ, mang theo Chu Dật Cẩn rời khỏi, tại sao bà ta lại không nghe lời con mình, vậy mà chọc phải người này?
“Ông nội, lại có chuyện gì?” Chu Dật Cẩn ôm con mình, hỏi.
“Chính là đại bạch sa kia, cả hai đều sống, cấp trên muốn cháu tạo ra hai trang bị tự hủy.” Chu gia gia mở miệng, ông thích nhất là sai cháu trai làm việc!
Hết chương 93
Tác giả có lời muốn nói: Trần Mộc lập tức có thể trở lại