Trùng Sinh Lần Nữa Vẫn Yêu Chàng

Chương 38

Tạ Lục Khôn cúi sát người theo dõi đám người ở bên ngoài, bọn chúng vẫn đang chăm chỉ luyện võ. Trúc Thanh Hi xem xét chén nước trắng bị vẩn đục tên Mão đưa đến, là độc của cây Trúc Đào, tên súc sinh này còn định gϊếŧ Tạ Lục Khôn. Nàng lục tung quanh căn phòng vẫn không tìm ra điều bất thường ngoài chén thuốc độc. 

Trúc Thanh Hi thất vọng. "Ở đây không có gì cả."

"Căn nhà kia không bình thường."

Tạ Lục Khôn chỉ sang căn nhà gỗ cách đó không xa. Nó rộng hơn hết những căn nhà ở đây, kiên cố và chắc chắn hơn rất nhiều, cửa đóng then cài cẩn thận, bên ngoài còn hai tên canh cửa.

"Đại nhân người đến rồi." Tiếng của tên Mão.

Tạ Lục Khôn và Trúc Thanh Hi chăm chú quan sát người mà tên Mão kia gọi là đại nhân. Hắn mang nón có mành che đen huyền, không rõ gương mặt bên trong. Hắn không lên tiếng, quay đầu đi thẳng vào căn nhà gỗ, tên Mão liền theo sau, xung quanh có thêm nhiều tên khác đến canh gác.

"Là Duệ Phong, thị vệ của Tạ Mỗ." Trúc Thanh Hi khẳng định.

"Sao nàng biết?"

"Thanh kiếm trong tay hắn. Trên vỏ kiếm có đính hạt ngọc bảo, chuôi kiếm được bọc chỉ ngũ sắc. Ta tiếp xúc với Duệ Phong nhiều như vậy, chắc chắn không lầm được."

"Ở nơi này địch đông hơn ta rất nhiều, chúng ta rời đi trước."

Trúc Thanh Hi gật đầu. Tạ Lục Khôn đeo giỏ mây lên người, kĩ lưỡng kiểm tra lần nữa xác định không để lộ tung tích rồi nắm tay Trúc Thanh Hi chuồn đi.

Về lại Khôi Minh cung, Tạ Lục Khôn bàn chuyện với Trúc Dạ Ưng, Trúc Thanh Hi lui về phòng mình sắp xếp thảo dược.

"Thần sẽ đi điều tra doanh trại ở trong rừng." Trúc Dạ Ưng lên tiếng.

"Chúng ta phải làm mọi chuyện trong im lặng." Tạ Lục Khôn đăm chiêu.

Trúc Thanh Hi lúc này đã thay bộ y phục khác, tóc búi ngay ngắn, dáng vẻ nữ nhi yếu đuối lúc trong rừng một chút cũng không còn. Nàng ngồi xuống cạnh Trúc Dạ Ưng, giọng nói pha chút tức giận.

"Duệ Phong không tự nhiên mà xuất hiện ở nơi đó. Chắc chắn Tạ Mỗ có dính líu với đám người này."

Tạ Lục Khôn lồng hai tay vào nhau, nghiêm túc nhận định.

"Điều tra lai lịch đám người trong rừng không phải chuyện dễ dàng. Hôm nay ta và Hi Nhân bỗng dưng biến mất, chắc chắn đám người đó sẽ nâng cao cảnh giác."

"Ban đêm là lúc dễ hành động, chi bằng đêm nay để ta và sư huynh đến đó thám thính."

Trúc Thanh Hi quay sang nhìn Trúc Dạ Ưng. Hắn gật đầu đồng tình với nàng.

"Được."

Tạ Lục Khôn gõ xuống mặt bàn hai tiếng, bất mãn phản đối.

"Ta chưa cho phép, hai người đã tự quyết rồi. Việc nguy hiểm như vậy, ta làm sao có thể đứng ngoài cuộc. Ba chúng ta cùng đi."

Vào giờ Hợi, để tránh tai mắt của những tên gác cổng ba người các nàng vượt tường ra khỏi thành. Cả ba thuê ngựa phi nhanh đến chân núi.

Trong bóng đêm, Tạ Lục Khôn, Trúc Dạ Ưng và Trúc Thanh Hi lặng lẽ tiếp cận đến gần doanh trại. Nàng chọn ba bộ trang phục có màu sắc tương đồng với đám người ở đây, nếu có gì bất trắc còn dễ dàng lẫn trốn. Căn nhà gỗ mà Trúc Thanh Hi muốn tìm hiểu chỉ có một lối vào duy nhất, hiện tại hai tên canh gác vẫn đang thường trực. Trúc Thanh Hi nhìn một vòng, những căn nhà còn lại rất im ắng, bọn chúng có lẽ đã đi ngủ.

Trúc Dạ Ưng nhỏ giọng. "Hai người có nhiều nhất là *một tuần hương."

"Ta biết rồi." Tạ Lục Khôn và Trúc Thanh Hi đồng thanh.

Trúc Dạ Ưng vỗ vai nàng song nhanh chóng hành động, hắn bắt đầu mồi lửa vào căn bếp. Lửa dần dần cháy lớn, đám người đổ ra, náo động cả một vùng.

"Mau, mau dập lửa."

Trúc Dạ Ưng không dừng ở căn bếp, hắn tiếp tục mồi sang những căn nhà tiếp theo, đám cháy dần loang đến căn nhà gỗ. Hai tên gác cửa trở nên hoảng loạn, bọn chúng đập cửa huyên náo.

"Thánh Y nương nương, Thánh Y nương nương người mau tỉnh dậy. Bên ngoài cháy rồi."

Mất một lúc, bên trong một nữ nhân với y phục trắng thoát tục chạy ra. Trúc Thanh Hi tập trung nhìn dáng vẻ nàng ta, không có gì là giống người luyện võ. Nàng ta mang một chiếc khăn che mặt, nhưng Trúc Thanh Hi cơ hồ nhìn ra được dáng vẻ hoảng hốt lo sợ. Đám người ở đây dường như rất tôn trọng nàng, gọi nàng hai tiếng "nương nương". Giữa núi non hiu quạnh, bên cạnh đám ngươi lai lịch mờ ám lại xuất hiện một nữ nhân cao quý, nàng ta chắc chắn không tầm thường.

Hai tên canh gác đưa Thánh Y ngồi trên mỏm đá cách khá xa với đám cháy, sau đó một tên lao vào dập lửa, một tên ở lại cạnh nàng ta.

*một tuần hương: khoảng 45 – 60 phút

Bình Luận (0)
Comment