Trùng Sinh Lần Nữa Vẫn Yêu Chàng

Chương 43

Thân mẫu của Mộng An Nguyệt Nhất là Tâm Thì, nha hoàn của Mộng phủ. Tâm Thì trời sinh diện mạo thanh khiết, tính tình hiền lành, nhưng là người câm điếc bẩm sinh. Ở Mộng phủ bà luôn bị người khác đày đọa xem thường. Trong một lần say rượu, Mộng An Tích giở trò đồi bại với Tâm Thì và sinh ra Mộng An Nguyệt Nhất. Tâm Thì là người ít học, đặt tên con là Nguyệt Nhất bởi vào đêm hạ sinh nàng bầu trời đen kịt, chỉ có duy nhất một mặt trăng soi sáng. Tâm Thì hi vọng dù cuộc đời Mộng An Nguyệt Nhất có khó khăn đến đâu, nàng vẫn có thể diễm lệ tỏa sáng như ánh trăng kia. Đại nương tử của Mộng gia không chấp nhận con của một kẻ khuyết tật bần hèn mang họ Mộng nên từ bé Mộng An Nguyệt Nhất phải giấu đi tên họ của mình, an phận sống với thân phận nha hoàn.

Mộng An Nguyệt Nhất thừa hưởng toàn bộ nét đẹp của Tâm Thì nên vẻ ngoài của nàng trong trẻo thùy mị. Nàng rất thương mẹ, từ nhỏ Mộng An Nguyệt Nhất luôn lén lút trốn khỏi phủ đến nhà các lang y trong kinh thành tìm cách chữa bệnh cho Tâm Thì, cũng vì thế mà y thuật của nàng được bồi dưỡng không ít.

Trong một lần theo hầu Tam cô nương của Mộng gia vào Hoàng cung dự yến, Mộng An Nguyệt Nhất và Tạ Mỗ đã gặp nhau. Tạ Mỗ chính vì sắc đẹp ngọt ngào của Mộng An Nguyệt Nhất mà bị mê hoặc ngay lần đầu gặp gỡ.

Tạ Mỗ khi ấy chỉ mới 11 tuổi, tâm hồn còn khá đơn giản, hắn không quan tâm thân phận bần hèn của Mộng An Nguyệt Nhất, Tạ Mỗ chỉ biết khi ở cạnh nàng, hắn rất vui. Còn nàng, vì sự đối đãi chân thành của hắn mà không ngờ vực trao trọn trái tim cho Tạ Mỗ.

"Tiểu Nguyệt Nhất, ta sẽ ra sức ép bắt Mộng An Tích thừa nhận nàng là con cháu Mộng gia. Một khi nàng đã là cô nương của Mộng gia rồi, sẽ không ai ngăn cản ta và nàng đến với nhau nữa."

Trong đêm khuya tĩnh lặng, Tạ Mỗ ôm mỹ nhân vào lòng, thâm tình thủ thỉ.

Cuộc hẹn của hai người đều vào thời điểm đêm muộn, Tạ Mỗ phải đợi đến thật khuya, trốn khỏi hoàng cung, đi một chặng đường dài mới gặp được Mộng An Nguyệt Nhất. Hắn biết Hoàng ngạch nương đang nhắm vào Tam cô nương của Mộng gia cho vị trí *đích phúc tấn, nếu thân phận của Mộng An Nguyệt Nhất được công nhận, nàng đường đường chính chính trở thành Tứ cô nương của Mộng gia, Hoàng Hậu nhất định ưng ý thành toàn cho hắn rước nàng về. Tạ Mỗ bắt đầu lao vào con đường tranh giành ngôi vị. Hắn buộc phải trở nên xuất sắc, nắm trong tay thế lực hùng mạnh, như vậy Mộng An Tích mới chịu phục tùng nghe theo hắn thừa nhận Mộng gia còn một cô nương nữa tên Mộng An Nguyệt Nhất.

Tạ Mỗ và Mộng An Nguyệt Nhất bên nhau được ba năm thì Mộng gia gặp nạn tru di cửu tộc. Vào cái đêm Mộng phủ bị thiêu cháy, Tạ Mỗ dùng hết sức mình cứu được Mộng An Nguyệt Nhất ra ngoài. Nhưng đám cháy đã cướp đi sinh mạng Tâm Thì, đồng thời tiêu hủy một nửa gương mặt đẹp đẽ của Mộng An Nguyệt Nhất. Từ ngày hôm đó, nàng từ một cô nương thuần khiết trở thành kẻ tâm cơ, Mộng An Nguyệt Nhất hạ quyết tâm gϊếŧ chết Hoàng Thượng, trả thù cho mẫu thân.

Tạ Mỗ không vì gương mặt bị hủy dung mà vơi bớt tình cảm dành cho Mộng An Nguyệt Nhất. Hắn xây cho nàng một căn nhà ở cách xa kinh thành, phái người hầu hạ, chữa trị vết bỏng cho nàng. Tạ Mỗ còn vẽ tặng nàng bức tranh hai người, lấy tên Mộng An Nguyệt Nhất đặt thành bài thơ, bộc bạch tấm chân tình sâu sắc.

"Mộng về ái tình

An yên quấn quít

Nguyệt chứng nguyện thề

Nhất nhất không rời."

Khi bệnh tình Mộng An Nguyệt Nhất chuyển biến tốt, cả hai bắt đầu lập mưu lật đổ Hoàng Thượng. Tạ Mỗ âm thầm ngày đêm chiêu mộ đám thích khách, lôi kéo quan lại đại thần về phe mình, xây dựng nên một đội quân trung thành. Mộng An Nguyệt Nhất thì ra sức điều chế vô số loại độc dược cung cấp cho các âm mưu tàn độc của Tạ Mỗ.

Sau một trận hạn hán, con suối trong rừng trở nên khô hạn, xung quanh mọc lên nhiều cây Trúc Đào. Nơi này rộng rãi, rừng sâu hoang vắng, không ai lui đến, lại tiện cho việc thu lượm Trúc Đào về điều chế độc dược, Mộng An Nguyệt Nhất đã gợi ý cho Tạ Mỗ thiết lập doanh trại ở đây. Cả hai từng bước từng bước hiện thực hóa âm mưu tạo phản của mình.

*đích phúc tấn: đích thê của Hoàng tử; có thể hiểu là vợ chính thức, vợ cả

Bình Luận (0)
Comment