Trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Thiên thị hiện đang có hai người cùng tranh luận về một vấn đề quan trọng.
“Ba, con muốn vào làm việc tại Thiên thị.” Thiên Tuyết hít sâu một hơi đề
nghị. Cô chính là muốn vào đây làm việc. Như vậy mới có tiền, hơn nữa
không làm việc thì cô rãnh rỗi ngồi không sao? Chẳng lẽ đi đánh bạc,
bar, vũ trường? Cái đó không hợp chút nào cả!
Mặt khác cô cũng
có thể xin vào làm tại một công ty khác, nhưng mà ở đây thì mới có chỗ
dựa. Nếu tới nơi khác khẳng định bị tình trạng người cũ ức hiếp người
mới, phúc lợi lại tệ. Tại Thiên thị thì sẽ khác nha, cô là Thiên tiểu
thư, ít nhiều vẫn có chút mặt mũi. Như vậy có cái gì không tốt?
Huống hồ mặc dù Thiên Thạc đối xử với cô không như hai người con riêng kia
của ông nhưng ông ta vẫn xem cô là con gái. Cái gì nên cho cũng sẽ cho
cô. Thiên Tuyết cô hà tất từ chối thịnh tình của ông ta? Ba nâng đỡ con
gái có cái gì lạ chứ?
“Hả? Tại sao đột nhiên con lại có ý nghĩ
này? Thật sự muốn đi làm sao?” Thiên Thạc một bộ dạng vẫn còn phong trần của tuổi thanh niên cười cười hỏi. Nhưng khi nhìn thấy sắc mặt nghiêm
túc của con gái thì hơi hoảng hốt, gật gật đầu, tiếp tục nói: “Tốt thôi! Vậy con muốn làm ở bộ phận nào?”
Sai cũng là hai người ông và
Hoàng Vãn Tình sai, lại bắt Thiên Tuyết còn nhỏ như vậy đã phải gánh
chịu. Ông cảm thấy nên bù đắp cho đứa con gái này. Hiện giờ cái nó muốn
là đi làm. Chuyện này có gì khó? Cứ như cho nó đi khắp nơi tham quan
thôi, khi chán rồi nó sẽ tự mình rút lui.
“Nhờ ba sắp xếp giúp con công việc phù hợp làm ở cả hai bộ phận chính.” Thiên Tuyết rất lễ phép trả lời
Thật ra Thiên thị là công ty kép của công ty giải trí “Thiên Ức” và công ty
chuyên về trang sức “Eths”. Nhưng do đều có chung một người chủ và trụ
sở chính chỉ đặt trong một tòa kiến trúc nên mọi người thường gọi hai
công ty kia là hai bộ phận chính của Thiên thị.
Dĩ nhiên ý của
Thiên Thạc là muốn hỏi Thiên Tuyết muốn làm ở “Thiên Ức” hay là ở
“Eths”. Ông không nghĩ là con gái mình lại muốn làm ở cả hai nơi.
“Ừm, vậy thì ở “Eths” con làm thư kí cho Phó tổng. Còn ở công ty giải trí
thì tùy con, muốn làm gì cũng có thể, nếu có người gây khó dễ có thể đến tìm ba.” Thiên Thạc sau khi nghe con gái nói xong liền sảng khoái đồng
ý.
Điều này khiến cho Thiên Tuyết cảm thấy khá là vui mừng. Không nghĩ đến lại dễ dàng như vậy, hại cô căng thẳng muốn chết.
Thiên Thạc sau khi hứa với con gái liền nhấn điện thoại gọi cho hai bộ phận khác nhau.
“Thụy nhi, con lên đây”
“Thư ký trương, từ nay bên công ty giải trí “Thiên Ức” phải dặn dò mọi người chiếu cố Thiên tiểu thư. Nếu nó thích làm gì thì cứ theo ý nó. Có
chuyện gì phiền phức thì báo lên cho tôi biết”
Sau khi phân công xong, Thiên Thạc mới mệt mỏi tựa đầu vào ghế tổng giám đốc.
Vài phút sau, Thiên Thụy mới bước vào: “Ba, người tìm con.” Trong mắt hắn
thoáng qua tia bất ngờ khi thấy Thiên Tuyết, nhưng rất nhanh lại khôi
phục bình tĩnh.
“Thụy thiếu” Thiên Tuyết rất biết điều chào hỏi
một tiếng. Đứa em trai này từ nhỏ đã ghét bỏ cô, không cho cô gọi tên nó chứ đừng nói là gọi chị với em. Lúc đầu mọi người cũng hơi bất mãn,
nhưng về sau thì coi như là chuyện bình thường. Vì vậy cho đến bây giờ
cô vẫn gọi nó là Thụy thiếu.
Thiên Thụy gật đầu một cái, sau đó
đi nhanh về phía Thiên Thạc. Hắn thật hi vọng biết đáp án tại sao Thiên
Tuyết lại có mặt ở nơi này? Từ trước đến giờ cô chưa từng có hứng bước
vào công ty Thiên thị.
“Con trai, chị của con muốn vào làm việc ở đây, ta nghĩ cho nó làm trợ lí của con là tốt nhất. Chăm sóc chị con
cho tốt.” Thiên Thạc tươi cười thân thiết nói với Thiên Thụy. Đứa con
trai này làm ông vừa lòng nhất trong ba người con. Chẳng những vào công
ty giúp ông, lại còn đạt rất nhiều thành tích. Không như hai đứa con
gái, lúc nào cũng shopping, đi chơi, quần áo…
“Vâng, con hiểu” Thiên Thụy gật đầu cái sau đó mới nói tiếp “Nếu không còn việc gì rồi thì con xin phép”
“Được, hai đứa đi đi”
Sau khi ra khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc Thiên Thụy liền lạnh nhạt mở miệng: “Cô muốn khi nào bắt đầu làm việc?”
“Bây giờ”
“Rất tốt, qua phòng làm việc của tôi lấy hồ sơ, ngày mai phải hòan thành tất cả, tám giờ sáng phải giao nộp cho tôi”
“Được, ngài yên tâm.”
Bước vào pòng làm việc của Phó tổng, Thiên Thụy liền cầm một vài văn bản và
thông tin liên quan đưa cho cô. “Tất cả ở đây, về chỉnh sửa lại cho tốt. Còn nữa, cố gắng tốt nghiệp được đại học S, nếu không tôi sẽ không giúp cô làm công việc không phải thuộc về tôi, hi vọng cô hiểu.”
Thiên Tuyết cắn răng nhìn người thanh niên đứng trước mắt. Cô năm nay mười
chín vẫn chưa tốt ghiệp được đại học S, còn hắn mới mười bảy đã hoàn
thành xong tất cả, đi làm Phó tổng luôn rồi. Đây là đang khi dễ cô sao?