Trùng Sinh Xuyên Việt Đích Ngũ Hảo Gia Đình

Chương 1

Chương 1

Mỗi nhà đều là một cuộn dây phức tạp.

Tựa như Lăng Dục Cẩn vẫn luôn biết người nhà của mình có chút kỳ lạ.

Nhưng mà không nghĩ tới, thời điểm hôm nay đẩy cửa vào nhà, thân hình bốn người đang ngồi trong phòng khách phá lệ kỳ quái.

Không đúng, bây giờ chỉ mới năm giờ rưỡi chiều giờ Bắc Kinh thôi mà, sao hôm nay mọi người đều trở về sớm vậy?

Không phải nói là học sinh trung học được giảm sức ép, được tan học sớm nhất sao?

Theo lý thuyết, thời gian này Lăng ba Lăng mẹ hẳn là đang vội vàng ở quán ăn tư gia làm sinh ý, mà Lăng Kiệt Sâm và Lăng Thanh Huyền đều đang là học sinh cao trung, buổi chiều cần phải học bốn khóa cộng thêm một hồi kiểm tra nhỏ, không ngốc ở trong quán cùng trường học, lại chỉnh tề trầm mặc ngồi trên ghế sa lông như vậy làm gì?

Là bởi vì buôn bán nhưng luôn mở cửa muộn lại đóng cửa sớm nên quán ăn rốt cục cũng phá sản? Hay là trình độ quậy phá của Lăng Kiệt Sâm và Lăng Thanh Huyền đã quá nghiêm trọng nên rốt cục cũng bị đuổi về?

Trong lòng chuyển qua mấy trăm lời kịch an ủi người nhà, bỗng nhiên Lăng Dục Cẩn ngẩn người, ơ đợi đã, tại sao mình lại dùng cái từ "rốt cục" này?

Nhưng mà hiện tại không phải là lúc rối rắm chuyện này.

Nghe thấy thanh âm mở cửa, bốn người đang ngẩn người chờ Lăng Dục Cẩn tan học về rất rõ ràng đã bị dọa sợ hết hồn, giống như là hoa hướng dương nhìn thấy ánh mặt trời, đồng loạt quay đầu nhìn Lăng Dục Cẩn, cười như không chút nào để ý, "A, Cẩn bảo, chào buổi chiều~"

"À... Chào buổi chiều, mọi người ngồi ở đây làm gì thế?" Diễn xuất như vậy, chẳng lẽ đang chuẩn bị hội nghị thẩm tra trong gia đình, lôi chuyện cũ của mình ra?

Lăng Dục Cẩn có hơi khẩn trương, là mình bị phát hiện ngày hôm qua ăn vụng pudding mà ba đặt trong tủ lạnh? Hay là bị phát hiện tuần trước mình làm mất tiểu hà bao mẹ đưa?

Đặt túi sách lên kệ gỗ, rón rén đi tới phòng khách, ngồi xuống sô pha đối diện bốn người, Lăng Dục Cẩn nhìn biểu tình có chút ngưng trọng của người nhà, chuẩn bị chủ động thẳng thắn sai lầm, hy vọng tranh thủ được xử lý khoan hồng.

Pudding đặt ở trong hộp là bị lấy lầm, lúc Lăng Dục Cẩn cầm thìa chuẩn bị ăn mới phát hiện đây là pudding, với lại, nam sinh mà tùy thân mang theo cái hà bao màu hồng nhạt thật sự là rất nữ tính, cậu thừa nhận, hà bao là do mình cố ý giấu đi.

"Được rồi, cái bánh trong tủ lạnh ..."

"Cẩn bảo, chúng ta có chuyện rất quan trọng muốn nói cho con/em!"

Trăm miệng một lời? Lăng Dục Cẩn chớp chớp mắt, khiêm nhượng một phen, "...Mọi người nói trước đi."

Hình như không phải là hội nghị thẩm tra?!

Anh hai Lăng Kiệt Sâm nhìn nhìn Lăng ba Lăng mẹ, gật đầu ý hỏi một chút, đôi mắt hoa đào xinh đẹp cong thành nguyệt nha, sau đó vỗ tay một cái bốp lớn, giọng điệu như là giáo viên nhà trẻ mang đám nhóc con đi chơi xuân, "Cả nhà chúng ta sẽ đi du lịch, có vui không~~"

Hoàn cảnh đang nghiêm túc như vậy, lại nói cái này?

Lăng Dục Cẩn bị ngữ khí có thêm cuộn sóng kia của anh trai làm cho rét lạnh một phen, chà xát da gà da vịt trên cánh tay mình, "Anh, anh nói chuyện bình thường đi, không được run giọng!"

Lăng Thanh Huyền thấy Lăng Kiệt Sâm nói không được, ỷ vào thân cao một mét tám, một bàn tay liền đẩy ông anh trai song sinh của mình qua một bên, đoạt quyền lên tiếng.

"Không phải là du lịch, mà chúng ta sẽ chuyển nhà, Cẩn bảo, cả nhà chúng ta sẽ đi tới những chỗ khác ở, em tốt nhất là nên chuẩn bị tâm lý một chút."

"Cho nên, chỉ là chuyện chuyển nhà? Không còn chuyện gì khác?" Lăng Dục Cẩn có chút nghi ngờ nhìn bốn người đối diện, ngữ khí vạn phần hoài nghi, "Không cần phải gạt em."

Người nhà Lăng gia rất ít khi nói dối, mỗi lần muốn nói dối thì lập tức liền hết nhìn đông lại tới nhìn tây, từ lúc Lăng Dục Cẩn về nhà đến giờ, Lăng ba Lăng mẹ đã tản ánh mắt ra khắp nơi rồi này.

Này còn không phải là nói dối nữa?!

Thấy Lăng Kiệt Sâm và Lăng Thanh Huyền không lừa gạt được Lăng Dục Cẩn, Lăng ba và Lăng mẹ chỉ có thể chủ động thẳng thắn, "Cẩn bảo, con thật sự là càng ngày càng khó lừa gạt, được rồi, chúng ta nói thật với con, tuần sau cả nhà chúng ta sẽ dọn tới thế giới tinh tế."

"À, Thế Giới Tinh Tế..." Cái địa danh này nghe rất quen tai, "Từ từ, đây là địa danhnào?"

Lăng Dục Cẩn gật gật đầu chuẩn bị rời đi lại dừng bước lại, nếu như cậu không có nhớ lầm, thì phần lớn địa danh trong nước hẳn là không có nơi nào có tên Thế Giới Tinh Tế, nhà mình chuẩn bị đi đâu?

"Là loại thế giới tinh tế này nè, có phải rất thú vị không?" Lăng Kiệt Sâm cho Lăng ba Lăng mẹ một ánh mắt trấn an, sau đó như hiến vật quý lấy ra một cái túi từ sau lưng, rầm rầm đổ ra một đống băng đĩa lên bàn trà, hai mắt Lăng Dục Cẩn quét qua, 《 Siêu nhân 》, 《 Kẻ huỷ diệt 》, 《 Chiến tranh giữa các vì sao 》, mấy cái đĩa khác thì không thấy rõ tên, nhưng hình ảnh thu nhỏ trên đĩa đều là lấy vũ trụ làm bản đồ, nhìn qua chỉ thấy một mảnh xanh đen.

Cho nên, cái nơi Thế Giới Tinh Tế này, thật sự là ý trên mặt chữ "thế giới tinh tế"?

Lăng Dục Cẩn ngồi trở lại sô pha lần nữa, còn có chút không quá tin tưởng nhìn bốn người đối diện, "Hôm nay không phải là ngày cá tháng tư, chuyện đùa này cũng không buồn cười, nếu nhà mình chuẩn bị chuyển nhà thì cũng không sao, con không có vụ không thích ứng hoàn cảnh linh tinh đâu, kiểm tra sơ trung cũng không có vấn đề gì, mọi người cứ yên tâm."

Bình thường Lăng ba Lăng mẹ không quá thích coi phim, anh hai và chị ba cũng luôn thần thần bí bí tự chơi đùa đồ đạc của mình trong phòng ngủ, người duy nhất trong nhà thích coi phim về đề tài tinh tế, cũng chỉ có Lăng Dục Cẩn.

Chẳng lẽ bởi vì sợ sau khi chuyển nhà mình sẽ không quen, mới cố ý lấy cớ nói về thứ yêu thích của mình?!

Lăng Kiệt Sâm thấy Lăng Dục Cẩn cho rằng cả nhà đang nói giỡn thì có chút phát sầu, thu dọn gọn lại băng đĩa trên bàn trà, sau đó trưng cầu ý kiến của Lăng ba Lăng mẹ, "Có nên nói thật với tiểu Dục không ạ?"

"Hiện tại dựa theo tình trạng linh hồn người nhà bị bài xích, về sau còn có khả năng đi tới thế giới tu tiên, cho nên, nên nói thật với tiểu Dục!" Lăng Thanh Huyền cũng từ sau lưng lấy ra một cái túi, run run vài cái đổ ra không ít tiểu thuyết, Lăng Dục Cẩn dùng thị lực 5.2 nhìn lướt qua, tất cả đều là một loạt sách nổi tiếng 《 Phàm nhân tu tiên truyện 》,《 Thiên ngoại phi tiên 》, 《 Tu tiên cuồng đồ 》 ,...

Lăng Dục Cẩn nhìn hai đống trước mặt, vẫn cảm thấy đây giống như không phải đang chuẩn bị chuyển nhà, mà là anh hai và chị ba đang chuẩn bị bỏ thi cao trung, lấy cớ về nhà mở một tiệm cho thuê sách đĩa.

"Hai anh chị đều là học sinh cao trung mà, sao trong túi không có sách?" Lăng Dục Cẩn bỗng chú ý tới điểm này, đã sắp tới ngày thi cao trung rồi mà trong túi sách của anh chị lại là mấy cái thứ này, chuyện bỏ học nhất định chỉ là sớm hay muộn mà thôi!

*thi cao trung = thi đại học(?)

Lăng ba Lăng mẹ còn đang nặng nề ấp ủ bầu không khí để giải thích, nghe được lời của đứa út thì lập tức kịp phản ứng lại, tức giận trừng hai đứa lớn, "Đúng rồi, sách của hai đứa đang ở đâu hả? Chuẩn bị thi cao trung rồi mà còn không có chừng mực!Sách đâu?"

"Tháng sau là đi tới thế giới tinh tế rồi, hình như là không cần thi cao trung đâu? Lịch sử và chính trị có học hay không cũng đâu có sao đâu!"

"Đúng vậy, ba mẹ à, ba mẹ hãy bỏ qua cho tụi con đi, vật lý và toán thật sự là rất khó khăn, lúc con tu tiên cũng không cần dùng đến mà!"

Hai đứa con lớn của Lăng gia lập tức cúi đầu nhận sai, nhưng lòng cũng kiên quyết không thay đổi.

Kiểm tra tri thức cao trung ở thế kỷ 21 hoàn toàn không dùng được trong thế giới tinh tế và thế giới tu tiên, người thì tháng sau đã đi, ai còn quản có thi cao trung hay không!

"Không được, nói không chừng ngày nào đó chúng ta sẽ trở lại thì sao? Còn chưa biết tỉ lệ thời gian trôi qua của ba thế giới như thế nào đấy, lỡ từ hai thế giới kia trở về còn có thể tham gia thi cao trung thì sao, không nên chậm trễ việc học tập!" Tuy rằng biết hai đứa lớn nhà mình không phải là người thường, nhưng loại chuyện lớn như thi cao trung này, làm sao có thể bởi vì xuyên qua liền bị ảnh hưởng đâu~

Ngồi cạnh nghe Lăng ba Lăng mẹ giáo dục anh chị về tầm quan trọng của bằng cấp, Lăng Dục Cẩn chỉ cảm thấy càng lúc càng không thích hợp, "Từ từ đã, ba mẹ, con cảm giác mọi người còn có cái gì đó cần giải thích với con một chút, cái gì gọi là tỉ lệ thời gian trôi qua?"

"Tiểu Dục, con nghe xong mấy cái này thì cũng không nên sợ hãi, chúng ta vẫn là ba mẹ anh chị của con." Lăng ba là chủ của một gia đình, trước tiên trấn an đứa út một chút, lại chỉnh lý ngôn ngữ vài phút, sau đó thận trọng chuẩn bị mở miệng nói ra chân tướng cho con trai, "...Tiểu Sâm con nói đi!"

Lăng Kiệt Sâm: "..."

"Ba, con là Kiệt Sâm, đừng gọi con là tiểu Sâm!" Lăng Kiệt Sâm đáng thương hề hề giơ tay nói, sau đó ngồi thẳng người mở miệng, "Anh kỳ thật là đến từ tinh hệ Como trong tương lai, nơi đó đã phát triển đến trình độ đại khái so với hiện tại thì nhanh hơn mười thế kỷ, cũng có thể xưng là thế giới tinh tế. Trước khi tới nơi này, anh vừa lúc thành niên hai mươi lăm tuổi, cũng tên là Kiệt Sâm, khi tỉnh lại thì liền biến thành đứa nhóc Lăng Kiệt Sâm mới sinh, đây là lần đầu tiên anh được làm một người con, được làm một người anh trai, cảm giác rất tuyệt."

Có mở đầu, câu kế tiếp liền dễ dàng hơn nhiều, "Tiểu Dục, chị đến từ thế giới Đồ Dương, cách hiện tại bao nhiêu năm thì chị không thể khảo chứng, nhưng nó cùng loại bối cảnh với tiểu thuyết tu tiên, trước khi tới nơi này thì chị vừa lúc biến hóa thành người sau năm trăm năm tu luyện, đạo hiệu là Thanh Huyền, sau khi tỉnh lại cũng biến thành đứa nhỏ Lăng Thanh Huyền mới sinh, lần đầu tiên làm người nên thỉnh chỉ giáo nhiều hơn."

"Tiểu Dục, ba vào lúc ba mươi tám tuổi thì trùng sinh về lại, trước đó không có kết hôn cũng không có con, sau khi trùng sinh lại gặp được mẹ của con, kết hôn xong thì cái thai thứ nhất gặp được tiểu Sâm và tiểu Huyền, cái thai thứ hai là con. Rốt cục cũng nói ra được bí mật này. Bà ơi, tôi thật cảm động..."

"Mẹ thì đến từ một trăm hai mươi năm trước, là một nữ tử khuê phòng, lúc mười tám tuổi chết trong nạn đói, vừa tỉnh lại liền trở thành một nữ tử lưu lạc ven đường, được ba của con nhặt về nhà, cuối cùng kết hôn sinh ra được các con. Cảm giác chia sẻ bí mật cho người một nhà thật tốt. Ông à, đến ôm một cái nào!"

Tìm không thấy nửa điểm dấu vết cả nhà đang nói dối hoặc là nói giỡn, một nửa quả táo đang gặm trong tay Lăng Dục Cẩn bộp một tiếng rơi xuống đất, chần chờ nửa ngày mới nói, "Ừm thì... con năm nay mười lăm tuổi, không có trùng sinh cũng không có xuyên qua."

Này hết thảy đều là đang nằm mơ đi?

Vươn tay nhéo đùi mình một phen, Lăng Dục Cẩn đau nước mắt đều sắp rớt xuống, nhìn người nhà ném từng quả bom xong liền thoải mái đi tới đi lui trong phòng khách, cậu nhìn đến mức chóng mặt liền vươn tay hô dừng, "Mọi người có thể tiếp tục giải thích vì sao cả nhà mình phải tới thế giới tinh tế không? Còn có thế giới tu tiên gì đó?"

Là người duy nhất trong nhà tới giờ mới biết chuyện, lúc này Lăng Dục Cẩn đã không suy xét về độ tiếp thu vấn đề này, hẳn là phương thức mở cửa về nhà hôm nay của cậu không đúng lắm.

Thấy Lăng Dục Cẩn không có bị dọa ngốc, tâm tình bốn người còn lại đều rất tốt, đứng một vòng vây quanh Lăng Dục Cẩn, sau đó ngưởi này một câu người kia một câu mà kể lể, vừa thấy liền biết do bí mật bị nghẹn lâu quá nên dẫn tới việc nói nhiều.

Chờ đến lúc Lăng Dục Cẩn rốt cục rõ ràng sự tình từ đầu đến cuối, tam quan* lại một lần nữa bị tàn sát, "Nói cách khác, sự bài xích của thời không hiện tại đối với linh hồn mọi người càng lúc càng lớn, chúng ta cần phải tới thế giới nguyên bản của mọi người để tìm kiếm phương pháp giải quyết?"

*Tam quan gồm Thế giới quan, Nhân sinh quan, Giá trị quan

"Đúng vậy, trước đó chị đã tính một quẻ, quý mão sát đông, tháng sau di chuyển là vừa lúc, số mệnh của cả nhà chúng ta kín không kẽ hở, cho nên phải cùng đi tới thế giới tinh tế, có phải rất giống đi du lịch cả nhà không?" Lăng Thanh Huyền đắc ý nhướng nhướng mày, lấy điện thoại di động ra đem hoàng lịch lúc trước giữ lại đưa cho Lăng Dục Cẩn nhìn.

Nhìn màn hình còn có cái dấu hiệu như trên mạng, Lăng Dục Cẩn có chút vi diệu nắm chặt di động, thấp giọng hỏi chị ba, "Chị, chị biết xem bói từ lúc còn ở thế giới tu tiên, hay là tự mình xem trên baidu rồi học theo?"

"À, là tự mình học trên baidu, mình chỉ cần tìm mấy từ mấu chốt thì website trên mạng sẽ nhảy ra dạy mình tính như thế nào, chỉ là thu phí có hơi mắc, tự mình tra tư liệu học cũng rất nhanh." Ở cái thế giới tu tiên kia, người có thể thông hiểu thiên cơ đoán trước được tương lai đều là thiên tài khó có được, mỗi một quẻ được tính đều sẽ giảm thọ tương ứng hoặc là tổn hại số mệnh, còn loại yêu thú nửa đường tu thành người như Lăng Thanh Huyền thì căn bản không có tư chất cùng điều kiện để tiếp xúc với việc xem bói.

Chỉ là, thế sự đổi thay, không nghĩ tới ở hiện đại thế nhưng người người cũng có thể tiếp xúc với mấy cái tri thức này, tự mình lên mạng cũng có thể bấm đốt ngón tay, Lăng Thanh Huyền tỏ vẻ, tin tức kỹ thuật không hổ là động lực chủ yếu của cách mạng khoa học kỹ thuật.

Cái quỷ gì, cư nhiên lại học được tính quẻ từ trên baidu? Quả thực không biết nói gì!

Lăng Dục Cẩn cảm thấy mình không nên miệt mài theo đuổi về vụ này, bằng không rất có khả năng sẽ bị nội thương, dù sao những người khác trong nhà ngược lại rất tin tưởng về trình độ bấm đốt ngón tay của Lăng Thanh Huyền, Lăng Dục Cẩn cũng sẽ không nói chủ nghĩa duy vật thế giới quan cái gì làm mất hứng.

Dù sao trùng sinh xuyên qua đều có rồi, khoa học thế giới quan gì đó đều đi gặp quỷ đi!

"Vậy trừ bỏ hiện tượng quái lạ, còn có biểu hiện gì nữa không? Trước đó mọi người nói linh hồn bị bài xích? Nó như thế nào?" Để cho chị gái mình tiếp tục cầm di động cùng bút tính quẻ có lợi trên bản nháp, Lăng Dục Cẩn nhìn qua sắc mặt tái nhợt của anh hai, trong lòng rất lo lắng.

Tuy rằng người nhà đã nói với cậu rằng bọn họ đều là người xuyên qua trùng sinh, lượng tin tức quá lớn nên có khả năng cần một đoạn thời gian bình tĩnh sắp xếp lại, nhưng Lăng Dục Cẩn lại càng quan tâm về sức khỏe của người nhà hơn, Lăng Kiệt Sâm từ nhỏ thân thể đã không được tốt lắm, không biết cái gọi là linh hồn bị bài xích có phải rất hao tổn sức khỏe không?

Cười cười trấn an, Lăng Kiệt Sâm vỗ vai đứa em trai, "Không có việc gì, chẳng qua, một tháng kế tiếp, bốn người chúng ta sẽ rất dễ phụ thân lên vật phẩm khác, Cẩn bảo đến lúc đó đừng sợ nha."

"Vâng, không hao tổn sức khỏe là tốt rồi... Từ từ đã, phụ thân?" Cho nên, sau nội dung vở kịch tinh tế văn, linh dị văn sẽ bắt đầu sao?

Lăng gia bốn người cũng không có cách nào, thời gian rời đi đã định ra rồi, nhưng mà thân thể lại chịu ảnh hưởng nên bị bài xích, bọn họ đều có thể rõ ràng cảm nhận được, bây giờ việc tự mình khống chế thân thể càng lúc càng mệt mỏi, và linh hồn luôn có một loại xúc động muốn bay loạn.

Có lẽ tủ lạnh sẽ là Lăng ba, máy giặt sẽ là địa bàn của Lăng mẹ, nồi bát chén dĩa lại bị hai đứa con lớn tranh đoạt, đây sẽ là cảnh tượng trong tương lai một tháng của Lăng gia.

Đột nhiên có cảm giác áp lực thật lớn thì làm sao bây giờ?

Nhìn người nhà bởi vì chuẩn bị phụ thân mà có chút cuống lên, Lăng Dục Cẩn thở dài hỏi, "Có cần con làm cái gì cho mọi người không?"

Nói không chừng ngày mai sẽ gọi chiếc đũa là anh, gọi khăn mặt là mẹ, nhưng Lăng Dục Cẩn bình phục một chút cái cảm giác như đang bị đùa giỡn này, cậu muốn ra một điểm lực cho người nhà.

"Cẩn bảo, cám ơn con/em." Đột nhiên an tĩnh lại, vừa rồi bốn người cố ý dùng tứ chi làm động tác khoa trương cùng khôi hài đề̉ nói về đề tài này, bây giờ thấy Cẩn bảo như vậy thì rốt cục có thể yên lòng.

Cũng may, Cẩn bảo của bọn họ có thể chấp nhận người nhà không được bình thường, không có chán ghét hay sợ hãi, cho dù trong lúc nhất thời không thể đuổi kịp biến chuyển thần kỳ này, nhưng tấm lòng quan tâm trân trọng người nhà vẫn không bị biến hóa.

Giúp Lăng mẹ mẫn cảm lau nước mắt, Lăng Dục Cẩn vẫn cảm thấy có chút may mắn, nếu không phải là người nhà mình đều tương đối có can đảm, dám thẳng thắn kể với mình, bằng không ngày mai về nhà nhìn thấy cái bàn cái ghế nói chuyện được, hoặc là người nhà đột nhiên biến mất, vậy Lăng Dục Cẩn mới thật sự chân chính hoảng sợ.

"Đi dạo một chút đi, thừa dịp trời còn chưa tối, cả nhà chúng ta đi ăn lẩu rồi đi dạo siêu thị!" Bởi vì trước đó có dự cảm mãnh liệt, ai cũng không biết ngày mai bọn họ sẽ phụ thân tới chỗ nào, thừa dịp buổi tối hôm nay tất cả mọi người còn đang an phận ngốc ở trong thân thể mình, họ phải nắm chặt thời gian ở cái thời không này đi chơi một phen~

Lăng Dục Cẩn bị người nhà kéo ra ngoài, ngay cả đồng phục trên người cũng chưa đổi, tuy rằng trên lý luận rằng thời không bất đồng thì quy luật thời gian trôi qua cũng bất đồng, nhưng chờ tới lúc cả nhà trở về từ thế giới tinh tế, thời gian hiện thực không biết có biến hóa không.

Nhưng vì tránh cho có tình huống khác ngoài ý muốn xảy ra, quán ăn đã chuẩn bị ngừng kinh doanh, anh hai chị ba cũng đã làm xong đơn xin tạm nghỉ học, ngày mai Lăng Dục Cẩn cũng phải đi tới trường học xin nghỉ dài hạn, cả nhà đều phải chuẩn bị cho thời điểm sắp rời đi.

Không nghĩ tới mình lần đầu tiên xin nghỉ phép, lý do chân thật lại là sắp đi tới dị thời không!

Lăng Dục Cẩn bị người nhà khốc huyễn một phen đang ngồi trên xe, nghe Lăng mụ ngồi ở chỗ phó lái nhắc tới, "Hai ngày trước Mẹ và tiểu Huyền đã đặt một nơi có lẩu hương thảo, buổi tối đi ăn cái đó đi, Cẩn bảo không phải là rất thích ăn nấm hương và tôm hùm ở nơi đó sao? Lần này chúng ta phải gọi hai phần!"

"Đúng rồi, lúc trước anh đặt đồ chuyển phát nhanh nhưng còn chưa tới, nếu ngày mai đã bắt đầu phụ thân, vậy Cẩn bảo nhớ giúp anh hai lấy hàng chuyển phát nhanh đó nha, lúc về sẽ cho em phí chạy việc!"

"Cẩn bảo, có khả năng một tháng kế tiếp đều do con phụ trách ra ngoài mua đồ, có muốn thử chạy xe một lần không, ba sẽ chỉ cho!"

"Con còn chưa đủ mười sáu tuổi đâu, trộm lái xe sẽ bị cảnh sát giao thông phạt nặng đó!" Lăng Dục Cẩn cự tuyệt ý tốt của Lăng ba, nhìn mẹ và chị ba bên người đang thảo luận thực đơn trước, cùng với anh hai đang đổi mới Weibo, còn có Lăng ba đang trái phải lắc lư theo âm nhạc ngay chổ ghế lái, không có người nào có cảm giác phức tạp về một tháng đặc

biệt kế tiếp, tự nhiên lại cảm thấy, trùng sinh xuyên qua này nọ, thoạt nhìn hình như không quá đáng tin?

Yên lặng lấy ra một quyển sổ nhỏ, Lăng Dục Cẩn bắt đầu viết ra mọi thứ, để tránh cho mình quên mất chuyện người nhà vào ngày mai sẽ bị vây trong trạng thái phụ thân.

"Cẩn bảo, ba đã mua ít cổ phiếu của tập đoàn Thiên Hồng, bảy ngày sau nhớ phải bán nó đi đấy!" Đây là Lăng ba được trùng sinh về, nhớ được một ít cổ phiếu tốt.

"Cẩn bảo, mẹ lần trước nhận làm một cái quạt thêu tại trên mạng, con nhớ đưa đến cho dì Lý đường XX nha~" Đời trước là tú nương nên Lăng mẹ vẫn như cũ nhận làm một ít việc nhỏ trên mạng.

"Cẩn bảo, em biết con cún nhỏ màu trắng trong tiểu khu mỗi lần thấy chị đều chạy nhanh như bay không? Giúp chị cho nó ăn nha." Vốn Lăng Thanh Huyền hẳn là lấy ngự thú nhập đạo, nhưng đời này lại xui xẻo kém duyên với động vật tới cực điểm, ngay cả lúc muốn cho chó mèo hoang đồ ăn cũng phải lén lén lút lút cải trang để không bại lộ mùi vị của mình.

Lăng Dục Cẩn nhớ kỹ một chuyện lại một chuyện, sau đó phát hiện bốn thiếu một, quay đầu hỏi Lăng Kiệt Sâm, "Anh, anh không có chuyện gì cần em ghi nhớ sao?"

"Cẩn bảo, thử dùng máy trợ bước dùng bằng khí mà anh thiết kế ra được không?" Đây là nỗi đau của Lăng Kiệt Sâm có thể chất yếu ớt, đồ vật tự mình thiết kế lại vĩnh viễn không thể tự mình thử nghiệm...

Lăng Dục Cẩn nhớ lại về máy trợ bước có ngoại hình cực kỳ tương tự với qυầи ɭóŧ, kiên quyết lắc đầu, "Không, rất xấu!" Đừng tưởng rằng anh là người xuyên qua thì em có thể xem nhẹ cái mắt thẩm mỹ không xong của anh!

Bình Luận (0)
Comment