Trường Cấp Ba Sơn Hải

Chương 75

Quý Minh Lãng đã không kịp suy nghĩ đến chuyện “Vì sao đứa nhóc nhà kế bên lại biết con mình là Kỳ Lân” cùng “Con mình tại sao lại bại lộ bản thể trên đường”, bởi vì chuyện nào cũng làm cho người cha này muốn suy sụp. Ông còn không kịp thay áo, chỉ vội vàng mặc chiếc áo khoác dài đã “Ầm” ra cửa sổ.

Đại Kỳ Lân “Ầm”, là thật sự phi thường mạnh. Sương mù đen cuộn sấm sét bên ngoài phi vạn dặm, trong mắt của con người không nhìn rõ được sấm sét nổ tung giữa trời, sáng đến mức khắp vòm trời đều ánh lên màu lam diện. Các yêu quái kém mạnh đang đi bộ buổi đêm không kịp phòng ngừa, đều bị đám sương mù đen đầy sấm sét khiến cho nhắm hết cả mắt lại, đến lúc run rẩy mở ra, sương đen bên cạnh cũng đã bị gió thổi tan, chỉ để lại từng áng mây nhỏ, hoảng loạn nơm nớp lo sợ, hữu khí vô lực.

Bùm!

Mọi người nhanh chóng che đầu lại cho khỏi bị nổ, vội vàng về nhà mình, dành nhau bọc chăn cả người.

Kỳ Lân tới!

……

Quý tiên sinh – người đàn ông lạnh lùng uy nghiêm có tiếng trong giới kinh doanh ngày thường trên TV, lúc này chỉ mặc một bộ đồ ngủ cũng đôi dép bông trong nhà, chạy như điên dưới bóng cây ven đường.

Lâm Cạnh ngồi trên ghế dài của công viên, xung quanh không có đèn đường, yên tĩnh lại tối đen, cảm xúc khẩn trương bất an trở nên cực điểm, cả người bị gió thổi đến run bần bật. Cậu chỉ mặc một cái áo thun đơn giản, trong lòng ngực lại ôm một đống quần áo phình phình —— phía dưới là áo len, phía trên là áo đồng phục, trong tay còn gắt gao nắm chặt một cái đuôi không an phận.

Quý Minh Lãng: Nhãi con của tôi!

Lâm Cạnh hàm răng run lên “Chú……chú chú”

Cũng không biết là bởi vì thời tiết thật sự quá lạnh, hay là thần kinh bị căng thẳng quá mức, toàn thân cậu cứng lại, gương mặt cũng bị gió thổi đến lạnh lẽo. Quý Minh Lãng cởi áo khoác của mình bọc lên người Lâm Cạnh, muốn ôm con trai mình, Kỳ Lân nhãi con lại dùng sức cắn áo thun của thầy giáo Tiểu Lâm chết cũng không chịu nhả, rất có tư thái “Nếu không để con cắn áo thun thì hôm nay sẽ sống chết với ba” nghiêm nghị, cho dù uống rượu say, cũng mạnh không chịu được!

Lâm Cạnh không buông tay được, huống hồ cậu bây giờ căn bản còn không động đậy được. Quý Minh Lãng không có biện pháp, cũng không thể làm trái quy định của ủy quản yêu, mang theo một đứa nhóc con người còn chưa trải qua kiểm tra mà “Ầm” lên trời cao, chỉ có thể gọi điện thoại khẩn cấp một chiếc xe. Năm phút đồng hồ sau, một con kim sư hấp tấp mở xe SUV, đưa lãnh đạo cùng nhãi con của lãnh đạo, cùng với với bạn học của nhãi con của lãnh đạo lên xe.

[ Kim sư – Khỉ vàng sư tử Tamarin ]

Quý Minh Lãng gọi điện thoại cho phu nhân mình, lại đưa tay qua, thử linh khí trên trán con trai.

Độ ấm trong xe rất cao, Lâm Cạnh đã bĩnh tĩnh lại một chút. Cậu thật cẩn thận hỏi: “Quý Tinh Lăng không có việc gì hả chú?”

“Không sao, về nhà lại nói sau” Quý Minh Lãng bảo xe ngừng giữa đường, đến tiệm thuốc mua thuốc trị cảm và nước, “Cẩn thận cảm lạnh.”

“Cháu cảm ơn.” Lâm Cạnh muốn rút một tay ra nhận thuốc, nhưng cậu chỉ mới giật tay, Kỳ Lân nhãi con trong lòng ngực liền bất mãn ra mặt, phát ra âm thanh trầm trầm uy hiếp, dùng móng trước ôm thầy giáo Tiểu Lâm chặt hơn một chút.

“……”

Quý Minh Lãng có chút ngoài ý muốn, ngoài ý muốn là quan hệ hai người đã thân cận như vậy, nhưng ông cũng không hỏi nhiều, tự mình xé vỏ bạc bên ngoài ra, đút đứa nhóc uống thuốc trị cảm.

Lâm Cạnh ngồi nghiêm chỉnh, biểu tình ngoan ngoãn: “Cảm ơn chú.”

Nhưng kỳ thật ngón tay đã trộm mò vào áo đồng phục.

Nhiệt độ cơ thể của Kỳ Lân cao hơn so với con người, vảy kỳ lân có cảm giác rất kỳ diệu, lại trượt xuống, chính là cái bụng mềm như bông, nơi đó không còn đường cong cơ bụng ngày thường xinh đẹp gầy nhưng rắc chắc nữa, mà là phình phình lên, nóng nóng.

Không biết Kỳ Lân khi say rượu ngủ có thể hiện sét phóng điện hay không, nhưng thầy giáo Tiểu Lâm đã sắp bị điện làm cho hôn mê, trái tim cậu nhảy đến lợi hại, nếu không phải bởi vì có Quý Minh Lãng ở đây, khả năng đã tại chỗ đè bạn trai xuống vùi đầu hôn 800 cái.

Cho dù có vẻ khá không hiểu chuyện đời cũng không sao, Lâm ca dưới tình huống này không cần mặt mũi như vậy!

Theo cái bụng sờ xuống, chính là một chân cứng mang theo độ ấm của than hồng. Cái đuôi mềm, móng trước lại cứng, trong lúc tay thấy giáo Tiểu Lâm không kìm nén được, xoa xoa sừng trên trán Kỳ Lân, chú Quý ngồi kế bên rốt cuộc không thể làm bộ không phát hiện nữa, ho khan một tiếng để nhắc nhở.

Lâm Cạnh nhanh chóng thu tay mình về, chột dạ: “Cái kia, chỉ là cháu cảm thấy Quý Tinh Lăng hình như phát sốt rồi ạ.”

“Không sao, thằng bé uống say thôi.” Quý Minh Lãng nhìn ra ngoài cửa sổ, “Lão Bạch, dừng ở chỗ này đi, sau đó lại đem Tiểu Cạnh đưa về cửa đông của tiểu khu.”

Tài xế đáp một tiếng, Lâm Cạnh lưu luyến, đem bạn trai trong lòng ngực trả lại cho Kỳ Lân thành niên Quý tiên sinh.

Quý Minh Lãng ôm con trai, không đợi ông mở miệng dặn dò, Lâm Cạnh đã chủ động giơ tay bảo đảm: “Cháu cái gì cũng không nói, vừa về nhà liền tắm rồi ngủ.”

“Hôm nay vất vả rồi, thuốc trị cảm cháu mang về đi.” Quý Minh Lãng vỗ vỗ bờ vai của cậu, “Nghỉ ngơi cho khỏe.”

Sương đen “Ầm” một tiếng biến mất từ trong xe, mà câu “Hẹn gặp lại chú”của Lâm Cạnh còn nghẹn trong họng.

Kim sư đưa cậu về Giang Ngạn Thư Uyển.

……

1301, Hồ Mị Mị đã nấu xong nước uống giải rượu, bà lo lắng hỏi chồng mình:“Tiểu Tinh sao lại uống nhiều như vậy?”

“Cửa hàng Thao Thiết, cậu ta luôn có một số linh quả hiếm lạ cổ quái, quỷ mới biết đã thêm vào rượu cái gì.” Quý Minh Lãng để nhãi con mình nhẹ nhàng lại giường “Không có chuyện gì lớn, bây giờ anh đến chỗ lão Đào, em chăm sóc con trai đi.”

“Tiểu Cạnh thì sao?”

“Có chút khẩn trương quá độ, bất quá cảm xúc vẫn còn ổn định, không cần phải xử lý đặc thù, chờ sau khi Tiểu Tinh tỉnh dậy rồi nói sau.”

Hồ Mị Mị gật đầu, nhìn con trai nằm xoài bên trong ổ chăn, ngủ đến vô tâm không phổi, bắt đầu thấy đau đầu.

Cách vách, Thương Vi đang cùng Khương Phân Phương thương lượng ngày mai sẽ hầm gà hay là cừu. Lâm Cạnh sau khi chào bọn họ liền về phòng ngủ đi tắm, mà thẳng đến khi lăn vào ổ chăn quen thuộc, huyệt Thái Dương “Thình thịch” nhảy lên mới có thể thả lỏng, tư duy cậu lại dừng lại ở hơn một giờ trước như cũ.

Lúc Quý Tinh Lăng hiện ra sừng, Lâm Cạnh thật sự bị dọa sợ, sợ đến mức hồn phi phách tán, phản ứng đầu tiên chính là toang rồi! Bởi vì cậu đã não bổ ra một con to như dãy núi…… Cho dù không đến mức như dãy núi, cũng là uy phong tuấn mã giống đại Kỳ Lân, quanh thân bọc bởi lôi điện và lửa, bởi vì uống say mất khống chế, lao ra phố lớn đấu đá lung tung, dẫn đến sự cố giao thông liên tục, cả thành phố cũng bởi vì vậy mà có những tin tức xã hội tê liệt.

Cậu không biết cưỡi ngựa, cưỡi Kỳ Lân lại càng không!

Cho nên cậu mới nói năng lộn xộn gọi điện thoại cho Quý Minh, trong lúc xin sự giúp đỡ của người lớn, còn phải dang một tay ra ôm chặt bạn trai, miễn cho hắn nhất thời kích động mà bay lên trời cao.

Quý Tinh Lăng chôn mặt ở ngực cậu, chóp mũi toát lên mùi hương tươi mát quen thuộc, máu khô nóng cái gì cũng làm không được, vì thế bực bội mà oán giận hai câu, “Ầm” một tiếng, thật sự bùm.

Lâm Cạnh!

Một nhãi con Kỳ Lân chỉ giống con sư tử nhỏ ngồi xổm trên ghế, mắt say lờ đờ mông lung phân biệt phương hướng, sau đó chính xác bổ nhào vào lòng ngực của thầy giáo Tiểu Lâm.

Lâm Cạnh theo bản năng ôm lấy nó.

Hơn nữa cả người cứng vài giây.

Giây đầu tiên, Quý Tinh Lăng thật sự biến trở về Kỳ Lân thì mình phải làm sao bây giờ, nhưng cậu ấy vì sao chỉ biến nhỏ như vậy? không phải đã nói là siêu mạnh sao, chả nhẽ một lát nữa mới dần dần lớn lên?

Giây thứ hai, hình như sẽ không trưởng thành nữa.

Giây thứ ba, đạo lý Quý Tinh Lăng siêu đáng yêu, bạn trai cậu siêu đáng yêu thì cậu vẫn hiểu, nhưng vì sao cậu ấy thật sự chỉ có một chút như vậy, cậuthật sự muốn biến thành một máy bán sỉ thẻ siêu đáng yêu rồi!

Giây thứ bốn, nhanh chóng cởi áo len, bọc cả người bạn trai mình lại, ôm vào trong ngực thở hồng hộc chạy tới một góc vắng người trong công viên.

Gió của cuối mùa xuân lạnh lẽo, ngồi bất động như thế này qủa thật rất lạnh, nhưng Lâm Cạnh không rảnh để lo. Cậu không dám bại lộ Kỳ Lân trong lòng ngực, cũng chỉ cúi đầu, cách cái áo đồng phục dùng cằm nhẹ nhàng cọ cọ.

Có chút nóng.

Kỳ Lân nhãi con từ trong áo đồng phục quật cường vươn ra một chân, đặt trên vai thầy giáo Tiểu Lâm.

Lâm Cạnh trong lòng ngứa, kéo áo đồng phục ra một chút, muốn hôn bạn trai siêu đáng yêu.

Nhưng chuyện không quá ổn, thầy giáo Tiểu Lâm kích động lén lút, vừa mới hôn lên cái sừng kia, Lão Quý đã từ bóng cây ven đường chạy như điên lại.

Bởi vậy có thể thấy được, khiếp sợ khẩn trương và nói lắp bắp ngay lúc đó, cũng không hoàn toàn là bởi vì lạnh cùng sợ hãi, vấn đề lớn hơn là có tật giật mình.

Cậu cầm điện thoại một lúc, cảm thấy Quý Tinh Lăng khả năng sẽ tới ngày mai mới tình rượu, liền thử nhắn tin WeChat cho Hồ Mị Mị, hỏi bà Quý Tinh Lăng thế nào.

Hồ Mị Mị đắp chăn lên cho con trai, đứng dậy gọi điện thoại.

“Cô.” Lâm Cạnh ngồi dậy.

Hồ Mị Mị nhẹ giọng nói: “Tiểu Tinh không sao, chỉ là uống hơi nhiều, cháu thì sao?”

“Cháu cũng không sao ạ.” Lâm Cạnh khiêm tốn nhận sai, “Xin lỗi cô, bọn cháu không nên uống rượu.”

Hồ Mị Mị nhìn cửa phòng ngủ con trai:“Sau khi tiểu Tinh tỉnh ngủ cô sẽ phê bình thằng bé, cháu cũng không có lần sau.”

“Dạ.” Lâm Cạnh lại hỏi, “Chú có chuyện gì muốn hỏi cháu không ạ? Về chuyện đêm nay.”

Hồ Mị Mị nói: “Tạm thời không cần, ủy quản yêu sẽ đi điều tra, lão Đào cũng là người quen, không cần lo lắng.”

“Vậy cháu đi ngủ, hẹn gặp lại cô ạ.” Lâm Cạnh cúp điện thoại, nằm lại ổ chăn, không ngủ nổi.

Cậu gần như là mở to đôi mắt suốt một đêm, bị bạn trai mạnh đến ngủ không được, thật vất vả chờ đến 8 giờ sáng, cậu xốc chăn lên nhảy xuống giường, làm xong bài tập liền muốn chạy sang nhà kế bên.

Thử thăm dò nhắn WeChat cho Quý Tinh Lăng, không ai trả lời cả.

Thương Vi một bên phết mứt trái cây lên bánh mì, một bên đánh giá con trai nhìn điện thoại không ngừng:“Có việc sao?”

“Không có ạ, con muốn xem Lý Mạch Viễn bọn họ mấy giờ tập hợp, buổi chiều còn phải đến trường học kịch bản.” Lâm Cạnh bình tĩnh trả lời, “Nhưng trong nhóm lớp chả ai nói cả.”

“Mới vừa kiểm tra xong, mọi người đều nghỉ ngơi, chỉ có con tích cực.”

“Dạ.”

Qua một lát.

“Mẹ, con ăn xong đi sang nhà 1301 làm bài tập đây ạ.”

“Làm bài tập gì, buổi sáng cùng mẹ đi ra ngoài dạo phố, mua cho con mấy bộ quần áo mùa hè mới, suốt ngày rúc ở nhà, học đến đau cả đầu.”

“Bài tập của con còn chưa làm xong.”

“Con còn có thể có lúc không làm xong bài tập?”

“……” Càng tìm lý do càng chột dạ, Lâm Cạnh dứt khoát câm miệng, uống mấy hợp sữa rồi chạy đi, vừa chạy vừa nói, “Trung tâm thương mại 10 giờ rưỡi mới mở cửa, con 10 giờ rưỡi trở về a!”

Thương Vi dở khóc dở cười: “Chậm một chút!”

Thầy giáo Tiểu Lâm vượt ngục thành công đứng ở ngoài cửa nhà 1301, giơ tay ba lần cũng không ấn chuông thành công, lúc này mới có 8 giờ rưỡi, lỡ may cô chú đều đang ngủ thì sao?

Cậu do dự nửa ngày, không dám gõ cửa lại không muốn trở về, cuối cùng vẫn là Kỳ Lân thành niên Quý tiên sinh suốt đêm tăng ca vừa lúc trở về mang cậu vào nhà.

Hồ Mị Mị kỳ thật thức dậy rất sớm, đang chuẩn bị cà phê, bà cười quay đầu: “Tiểu Cạnh sớm như vậy đã tới rồi sao, cháu muốn uống nước quả đào lần trước không?”

Ánh mắt Lâm Cạnh nhìn về cửa phòng ngủ của Quý Tinh Lăng: “Cháu ăn sáng rồi ạ, cảm ơn cô.”

Hồ Mị Mị tắt máy cà phê, đi tới nhỏ giọng nói: “Tiểu Tinh vừa mới bị cô phê bình, cảm xúc khả năng không quá ổn định.”

“Cậu ấy biết chuyện tối hôm qua rồi ạ?”

“Ừ, cô nói cho thằng bé, cho nên cháu muốn ngày mai hẵng đến đây không?”

“…… Cũng được ạ, vậy cháu về đây.” Lâm Cạnh tính mở WeChat hỏi một chút.

Kết quả Quý Tinh Lăng có thể đã nghe được đối thoại trong phòng ngủ, tự mình mở cửa ra, khàn giọng nói: “Vào đi.”

Hồ Mị Mị vỗ vỗ lưng Lâm Cạnh, đi đi.

Bức màn phòng ngủ được kéo một nửa, cửa sổ cũng mở nửa ra, mùi rượu hôm qua tựa hồ còn chưa vơi sạch sẽ.

Quý Tinh Lăng mặc một chiếc áo thun cũng quần dài ngồi ở mép giường, tóc rất loạn, trong mắt mang theo tơ máu.

Lâm Cạnh vốn muốn ba hoa khen bạn trai của mình, quả nhiên siêu lớn siêu mạnh, nhưng lời nói đến bên miệng lại cảm thấy không có tự tin, vì thế mạnh mẽ nuốt trở về.

Cả người bày biện ra một trạng thái điên cuồng muốn nói lại thôi, không ổn định.

Quý Tinh Lăng hữu khí vô lực, tự mình từ bỏ: “Hỏi đi.”

Thầy giáo tiểu Lâm dối trá thoái thác: “Không không không, cái gì tôi cũng không muốn hỏi.”

“Cậu xác định muốn từ bỏ cơ hội lần này?”

“Tôi không muốn từ bỏ!”

“Hỏi.”

“Hỏi cái gì cũng được sao, vậy cậu không được tức giận.”

“Ừ.”

Yết hầu thầy giáo Tiểu Lâm chuyển động, rốt cuộc vẫn không nhịn được.

“Quý Tinh Lăng cậu thật sự chỉ có lớn như vậy sao?”

“Thật sự siêu đáng yêu!”

“Vậy cậu khi nào mới thành niên?”

“Sau khi thành niên thì lớn bao nhiêu?”

“Cậu có thích chơi lục lạc không?”

“Lúc mà cậu chán quá, có thể giống con mèo Lý Chiêu tài ở cửa phòngbảo vệ điên cuồng dùng chân sau đá đầu mình hay không?”

Tinh ca giáo bá siêu ngầu siêu đẹp trai:?

Cuộc sống này không còn biện pháp qua nữa.
Bình Luận (0)
Comment