Dịch giả: Thanh Tà
Mặc dù Khánh Nguyên lão đạo nói gần nói xa đều muốn lộ ra sự khó khăn bên trong, nhưng Lôi Đạo vẫn hết sức hưng phấn.
Điểm khó khăn này thì tính là gì?
Hắn sở hữu dị năng, chỉ cần tìm được võ công thì luyện võ còn không phải là một bữa ăn sáng thôi sao? Hắn hơi tiêu phí một chút thì ngoại công đỉnh phong cũng không khó, gì chứ điểm này thì Lôi Đạo vẫn có lòng tin.
Trọng yếu nhất chính là hi vọng, mà bây giờ hắn lại thấy được hi vọng!
"Ầm ầm!"
Ngay tại lúc Lôi Đạo quấn lấy Khánh Nguyên lão đạo, muốn tìm hiểu thêm một ít tin tức về ngoại công đỉnh phong, thì bỗng nhiên một trận âm thanh chấn động to lớn vang lên, hắn vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Nguyên lai mẫu thân đã cùng Quỷ Thủ giao chiến.
Hai vị ngoại công đỉnh phong giờ phút này đã chính thức giao chiến! Một người trông như núi lửa bộc phát, mỗi một công kích đều vô cùng kinh khủng, một người thì lạnh lẽo vô cùng, thiết thủ trong tay như hóa thành ngàn vạn!
Hai người oanh nhau mãnh liệt, toàn bộ đại sảnh Lôi phủ đều bị đánh nổ trong nháy mắt, cơ hồ đã biến thành phế tích.
Thậm chí hai người còn vừa đánh vừa di chuyển, những nơi họ đi qua chỉ còn lại một mảnh hỗn độn.
Lực tàn phá kinh khủng này khiến cho Lôi Đạo líu cả lưỡi.
Đây còn là võ công?
Liền xem như là một ít loại bom uy lực lớn trong trí nhớ hắn thì cũng không hơn thế này đâu!
Cũng là do hắn đã quá coi thường võ công thế giới này!
Có lẽ mấu chốt không nằm ở võ công mà chính là nằm ở người luyện công! Một ít phổ thông võ sư có được lực lượng không tính là gì, nhưng một khi đã đạt tới ngoại công đỉnh phong thì cơ hồ đã đạt đến một tầng thứ khác!
Lúc này mẫu thân đại nhân vẫn cùng Quỷ Thủ điên cuồng giao chiến.
Mẫu thân hoàn toàn bá đạo nghiền ép, bà căn bản không quan tâm cái gì là phòng ngự cả, cứ trực tiếp cứng rắn xông lên.
Một quyền đánh xuống, trên mặt đất đã hình thành một cái hố to, e là cho dù một con voi lớn đều sẽ bị trực tiếp đánh nổ!
Mà Quỷ Thủ thì lại hoàn toàn khác biệt, hai tay của hắn huyễn hóa ra trăm ngàn cánh tay lớn nhỏ, thân thể lại vô cùng linh hoạt, cứ một mực giữ vững một khoảng cách nhất định với mẫu thân rồi điên cuồng công kích bà.
Thật không hổ danh là "Quỷ Thủ", danh xưng đúng thật là danh bất hư truyền !
Lôi Đạo cũng nhìn không ra tình huống giữa hai người đã như thế nào, nhưng hắn nhìn thấy vẻ mặt Khánh Nguyên lão đạo dần dần nới lỏng thì cũng nhẹ nhàng thở ra.
"Yên tâm đi, quyền pháp của phu nhân chí cương chí dương, uy lực tuyệt luân, phu nhân đi chính là con đường mạnh mẽ tấn công. Ngược lại tên Quỷ Thủ này, mặc dù tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, thân pháp lại linh hoạt vô cùng, nhưng hắn dường như vẫn còn chưa đạt đến ngoại công đỉnh phong. Cho nên, nếu tiếp tục đánh thì hắn phải thua không nghi ngờ!"
Khánh Nguyên lão đạo phân tích khiến cho Lôi Đạo không khỏi lau mắt mà nhìn.
Lôi Đạo chắc chắn Khánh Nguyên lão đạo này không phải là một lão già giang hồ thuật sĩ phổ thông!
Quả nhiên, mọi chuyện xảy ra giống như phân tích của Khánh Nguyên lão đạo. Sau khi song phương đại chiến mấy trăm hiệp thì một quyền của mẫu thân cuối cùng cũng đã khắc trên người Quỷ Thủ, một tiếng vang mạnh lập tức phát ra.
Cả người Quỷ Thủ giống như là diều đứt dây, toàn thân như đạn pháo bay ngược ra ngoài.
"Không hổ là giang hồ hiển hách Tồi Tâm Hồng Liên, hôm nay ta đã thua rồi! Hắc hắc, bất quá công pháp của Hồng Liên ngươi dường như vẫn còn thiếu sót, cho nên hôm nay vọng động thì ngày mai tất có vấn đề. Nhất định là viễn cảnh công hủy người mất, để ta nhìn xem ngươi có thể bảo vệ cho Lôi phủ này được mấy ngày?"
Thân ảnh Quỷ Thủ giống như là quỷ mị, trong chớp mắt hắn liền biến mất vô ảnh vô tung, thậm chí ngay cả những sơn tặc Quỷ Thủ sơn trại kia cũng đều gấp rút chạy trốn, toàn lực rời đi Lôi phủ.
Trong lòng Lôi Đạo bây giờ giật mình. Không biết vì lý do gì mà khi Quỷ Thủ rời đi lại dùng ánh mắt dữ tợn nhìn hắn, khiến Lôi Đạo cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Hắn biết, Quỷ Thủ nhất định đã để mắt đến hắn!
Hoặc là nói, Quỷ Thủ đã để mắt đến Huyền Thiên lệnh trên người hắn!