Dịch giả: Thanh Tà
Ngạnh công mặc dù đơn thuần trực tiếp nhưng một khi đạt đến đỉnh phong thì cơ hồ là không có nhược điểm nào cả. Nếu như vẫn muốn đào sâu vào nhược điểm, điểm yếu thì đó chính là nội phủ vẫn còn chưa có luyện qua, vẫn chưa cách nào trong ngoài một thể. Bởi vậy nên nếu sức mạnh công kích của đối thủ đủ cường đại thì có lẽ không đánh tan được phòng ngự bên ngoài của cơ thể, nhưng có thể chấn thương nội phủ bên trong, từ đó trọng thương bản thân!
Trong lòng Lôi Đạo cũng hạ quyết tâm, mặc kệ là gặp được khó khăn lớn bao nhiêu thì hắn đều muốn tiếp tục luyện tập ngạnh công!
Tất nhiên là phương pháp luyện tập phổ thông đã không cách nào giúp cho Lôi Đạo luyện Kim Chung Tráo đến nhập môn nữa rồi, bởi vậy hắn cần mở ra một lối đi cho riêng mình. Hắn yêu cầu Trương thúc dùng cục đá nặng hơn mười cân thả rơi từ độ cao vừa phải đập xuống thân mình!
Phương pháp luyện tập như thế, quả thực là điên cuồng đến cực điểm, thậm chí là càng thêm thống khổ, nhưng nó có thể giúp Lôi Đạo cảm nhận được áp lực. Điều này nói rõ là thân thể hắn vẫn còn có thể nhận được kích thích, do đó nhập môn Kim Chung Tráo liền không thành vấn đề!
Thế là thời gian dần trôi qua, một ngày, hai ngày, ba ngày...
Trong nháy mắt đã trôi qua nửa tháng, dưới phương thức luyện tập cực đoan của Lôi Đạo thì Kim Chung Tráo cũng đã nhập môn.
Lôi Đạo không hề do dự, hắn vẫn như cũ lập tức hao phí một năm bảy tháng tuổi thọ để đề thăng Kim Chung Tráo đến cảnh giới tối cao.
“Oanh!”
Theo một tiếng oanh minh vang lên thì Kim thân của Lôi Đạo đã được đúc thành!
Kim thân của Kim Chung Tráo, mặc dù cùng với Thiết thân của Thiết Bố Sam đều là ngạnh công nói chung, nhưng thiên về đặc điểm thì lại có sự khác biệt. Thiết Bố Sam cường hóa chính là làn da mà Kim Chung Trào thì dùng để cường hóa khí huyết!
Võ giả luyện làn da, khí huyết, sau cùng mới là gân cốt.
Thiết Bố Sam luyện làn da, Kim Chung Tráo luyện khí huyết, mà Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện thì lại dùng để luyện gân cốt, tam đại ngạnh công lẫn nhau xúc tiến, lấy thừa bù thiếu, cuối cùng dìu nhau đạt tới “ngoại công” đỉnh phong!
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất khi Liễu Như Hoa đề cử ba môn ngạnh công này cho Lôi Đạo, bà cũng không phải là tùy tiện chọn lựa võ công cho nhi tử của mình!
Nếu như thật có thể luyện tam đại ngạnh công này đến đỉnh phong thì ngoại công đỉnh phong không phải là chuyện xa vời nữa, thậm chí còn có khả năng trở thành loại ngoại công đỉnh phong khó chơi nhất, cường đại nhất!
"Kim Thân đã đại thành, tiếp theo chính là Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện!"
Trong lòng Lôi Đạo hết sức gấp gáp, đã hơn một tháng trôi qua, thời gian sống sót của hắn đã rất căng rồi mà thời gian sống còn của Lôi phủ còn căng hơn nhiều!
Bây giờ trên người Lôi Đạo đã gánh vác nhị đại ngạnh công Thiết Bố Sam cùng Kim Chung Tráo, nên cả người hắn loáng thoáng như sinh ra một loại biến hóa. Nhưng loại biến hóa này cũng không rõ ràng, tựa hồ như muốn dung hợp lẫn nhau, cùng nhau phát triển nhưng lại thiếu một điểm mấu chốt nào đó.
Lôi Đạo cũng không quan tâm đến điều này, tam đại ngạnh công vẫn còn kém một môn Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện, cho nên hắn nhất định phải nắm chặt thời gian!
Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện là môn ngạnh công thiên về phần gân cốt. Mà gân cốt lại ẩn sâu bên dưới làn da, núp mình dưới lớp cơ thịt, cho nên muốn rèn luyện gân cốt, hay nói cách khác muốn đả động đến gân cốt là một chuyện vô cùng khó khăn!
Đây cũng là nguyên nhân lý giải tại sao Lôi Đạo lại lựa chọn đặt Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện ở sau cùng. Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện có đặc điểm thiên về gân cốt, có thể coi là môn ngạnh công khó chơi nhất.
Cho dù là nhập môn đều rất khó khăn!
Lôi Đạo trước kia đã dùng đá tảng nặng hơn mười cân để luyện tập Kim Chung Tráo thì mới có thể miễn cưỡng khiến cho Kim Chung Tráo đạt đến nhập môn.
Nhưng đối với Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện thì chút đau khổ này căn bản là không đủ nhìn. Đá tảng hơn mười cân thật sự không cách nào tác động đến từng sợi gân cốt ẩn sâu dưới lớp da thịt được!
Lôi Đạo chỉ có thể dùng đá tảng càng nặng thêm, khoảng chừng mấy trăm cân thì mới có thể nghiền ép tiềm năng cực hạn của cơ thể, thì mới có thể chấn động gân cốt dưới da, từ đó mà miễn cưỡng rèn luyện được gân cốt!
Đau đớn trong đó, người thường căn bản khó mà chịu đựng được!
Lần này Lôi Đạo dùng trọn vẹn thời gian hai mươi ngày mới có thể khó khăn luyện Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện đến mức độ nhập môn.
Nhưng may mắn thay, cuối cùng cũng đã nhập môn rồi!
Tam đại ngạnh công cơ hồ đã ăn sạch hơn hai tháng thời gian của Lôi Đạo. Điều may mắn là trong lúc này, Quỷ Thủ vẫn chưa có ý định ra tay, hoặc là có thể nói, Quỷ Thủ còn không có nắm chắc tất thắng.
Bởi vậy có thể nói, những ngày nay của Lôi phủ chính là may mắn bên trong bất hạnh.
Đương nhiên Lôi Đạo rất rõ ràng, Lôi phủ bây giờ vẫn còn đang lâm vào tình trạng nguy hiểm. Muốn triệt để an tâm thì hắn phải trở thành ngoại công cường giả đỉnh phong, theo đó mà bảo vệ cho Lôi phủ, đặc biệt là bảo vệ an toàn cho người nhà Lôi gia!