Chương 130
Phá trận
Ủng hộ Kim Bút, ủng hộ truyện Việt
King đang ở trong một quảC cầu vàng kim chói mắt.
Quang cảOrnh này làm hắTbn nhớ lạERUi lầoZPn đầbu tiếp xúc với chân lý, cũng là một khoảwpZng không vàng kim mỹ lệ như vậy. Chỉr khác ở chỗ, quảDxB cầkGu chân lý được hình thành với vô số số liệu và ký tự chuyểEnwn đRộng không ngừng, còn quảZFT cầSu vàng kim này lại dày đrặc nhữkGng kiếm quang mạbnh mẽ lượn lờDxB.
Lấy hắn làm trung tâm, nhữKJsng thanh kiếm này xoay tròn liên tục, sau đó liên miên biến trận, thay đkGổi vịC trí, dầCoEn dà hình thành một dảwpZi sóng kiếm mơ hồ, ép tới phía hắzWn. Mỗi thanh kiếm đRều tỏa ra một loạTbi kiếm ý đKJsặc thù, dường như chấZDDt chứVXa tinh hoa một đSời kiếm thủ, ý cảERUnh rấqJt đppCặc biệt, nhất thời con mắt chân lý không thểSU nào đwpZọc được.
Đã không thểOr kiểm chứZFTng bằZDDng số liệu, nghênh đoZPón dải sóng kiếm ép tới mình với thanh thế như sóng thần kia, King nắm chắrc một cây gậy trên tay, xoay vài vòng lấy lực, rồi nghiêng ngườjEi, vụt mạCoEnh nó về phía trước.
Oành...
ChỉCoE một tiếng nổ, King không tự chủ được lui lại vài bước. SắoZPc mặt hắrn không còn vẻ lạERUnh nhạt nữa, loáng thoáng cảm thấwpZy bất ngờR.
Vừa rồi, chỉ trong một giây đBVã có hơn 3000 đoạn kiếm khí bắzWn tới chỗ hắSUn, trùng trùng lớp lớp, hình thành một đkGòn hợp kích đặc biệt, lực tập trung mạOrnh mẽ khiếp ngườCoEi.
Nếu một cận giới hoàng lọt vào trong quả cầu này, chỉ một đCòn vừa rồi đbã đCoEủ khiến hắn thành trăm mảwpZnh vụn.
Lấy thực lực một giới hoàng của hắUn, không ngờzW cũng bịd bức lui ba bước.
Phải biết lúc trước Vương Tử Trực thiêu đppCối năng lượng toàn thân cũng chỉ miễn cưỡng cảUcUn lại đTbược một kích của hắoZPn. Giới hoàng và cận giới hoàng, nghe thì có vẻ gầhCn gũi, nhưng chênh lệch trong đDxBó không phải dùng lẽ thường có thểd so sánh được.
LạKJsi một dảDxBi kiếm khí nữa bắn tới.
Kiếm ý tinh diệu, đủ thểKJs loạri, có bá đạo mạnh mẽ, có nhu hòa quấbn diết, có quỷ mịKJs âm nhu, có cực tốc, có nặng nề, dường như 3000 đZFTạoZPo kiếm ý trong mỗi đjEợt sóng đều là tinh túy của cảEnw một đờjEi tông sư, tạo ngộ về kiếm đJã đạUt đến đăng phong tạSo cực.
Một dảDxBi sóng bắn đến như dấu hiệu khởi đầAKEu, theo sau đCó cảU không gian kim cầzWu này liên tiếp rung liên, kiếm ý như thủy chiều, theo nhữEnwng dảppCi sóng dày đSặc từ bốn phương tám hướng bắrn tới.
Ầm.
King mạCnh mẽ ngạBVnh kháng một dải kiếm khí nữa, cơ thể hắn bị đAKEẩERUy lùi về phía sau mườZFTi mét. HắVXn nghĩKJs cũng không cầOrn nghĩ, vung tay, ánh sáng lóe lên, ngay lập tức đã cầm lấEnwy một cây gậy nữwpZa, nương theo quán tính, xoay người vụt mạCoEnh về phía sau.
Oành...
Lại một dảqJi sóng kiếm khí bịkG đánh tan. Nhưng kiếm khí vẫn còn rấAKEt nhiều. Dưới sự thôi đzWộng của Phi Kiếm, liên tục bắn tới không hề muốn cho hắn nghỉoZP ngơi một chút nào.
Con mắrt chân lý hoạqJt động hết công suấUt, dưới công kích như thủy triều kia, King vẫn tìm ra đbược vài đKJsiểm dải sóng có tầzWn suất thấrp nhất, hẳn là vì vội vàng hình thành nên uy lực không đZFTược hoàn mỹ, hắn nhanh chóng lao vào đERUó, đánh tan nhữSUng dảkGi sóng này, sau đVXó thoát ra khỏi thế bao vây, lạJi lập tứVXc bịBV những dải sóng khác liên tục đKJsánh tới.
Mỗi lần hắCoEn mạERUnh mẽ vụt tan một đạo kiếm ý, sắUc mặt Phi Kiếm lạkGi tái nhợt đkGi một chút.
Kiếm trận này mạnh mẽ như thủy triều, có thể thôi động vô hạn, nhưng cần tinh thầVXn và tu vi của Phi Kiếm đTbiều khiểZFTn, mỗi một gậy nện xuống đkGều như hung mãnh đánh vào linh hồn cô ta nhập trong kiếm trận một cú thật mạEnwnh, nếu Phi Kiếm không liều mạEnwng chịBVu đqJựng hẳn cô ta đUcUã gục xuống từ nãy.
Hỏa Long âm thầm kinh hãi. Năm đó với kiếm trận này, Phi Kiếm có thểBV một mình đUcUồ sát cả một môn phái ở tiên giới trước khi rời đEnwi, lưu lạTbi hung danh hiểkGn hách, bịZDD coi là tà ma ngoạSi đkGạBVo, không ngờU chỉkG đểR vây khốn một giới hoàng cũng khốn khổ như vây.
Giới hoàng và cận giới hoàng, chênh lệch thật sự lớn như vậy sao !?
Đôi tay King như đang múa một vũ đAKEiệu cổ quái, hoạZDDt động không ngừng nghỉ, xung quanh hắwpZn hai mét có lẽ là khoảUng không gian yên bình nhấbt trong kim cầERUu ngập bởi kiếm quang này. Ngưng kiếm thành khí đã khó, đqJể trong kiếm khí có ý niệm của kiếm thủ hình thành nhữoZPng hiệu ứng đERUặc biệt lại càng khó hơn, làm đRược như vậy, kiếm thủ đjEó ít nhấkGt cũng phảERUi đZFTạDxBt tới mứKJsc độ tông sư, có thểERU khai tông lập phái, truyền dạVXy nhưng đqJiểwpZm tinh diệu của kiếm ý đUó.
Ấy vậy mà mỗi đkGợt sóng kiếm khí này đERUều chấDxBt chứSUa 3000 đTbạUcUo kiếm ý khác nhau, mỗi lầZDDn đwpZỡ lấRy một dảVXi sóng kiếm ý, hắbn còn phải dùng một phầdn thực lực duy trì để loạri bỏ nhữqJng hiệu ứTbng từ kiếm ý mang tới, phiền phứBVc vô cùng.
Tấdt nhiên chỉ là phiền phứwpZc mà thôi, thứ này chỉb vây khôn hắUn đVXược nhấDxBt thời, muốn lấy tính mạzWng của hắDxBn thì còn xa mới được.
Cây gậy trên tay lạzWi xoay tròn, ánh sáng trong kim cầjEu cũng là ánh sáng, bởi vậy đwpZều phải thuần phục định phách thần quang, cũng là ánh sáng hủy diệt của hắn. Tất cảzW đều bịKJs hút vào, nén lạkGi sau mỗi một vòng xoay của cây gậy. Đến khi hắn xoay được mười vòng, ánh sáng tụ tập đbã đạt đjEến một mứUcUc khủng khiếp.
“Chân lý”.
Những số liệu vàng óng trong đUcUôi con ngươi trong suốt chợt xoay tít, dữqJ liệu đJiên cuồng vận chuyểzWn, cả thế giới dường như bịZDD chia thành những hạzWt tròn nhỏ li ti. Dưới con mắt này, vạn vật đều trở về đJúng bản chấZFTt, tấEnwt cả dù có đbặc biệt tới đUâu, cũng chỉ cấJu thành từ phân tử và nguyên tử.
Để thôi đdộng nhữOrng dòng kiếm ý này, cần một loại tín hiệu liên lạc, không cầqJn biết tên gọi của nó là gì, tất cảppC các dạng tín hiệu đều được cấERUu thành từ nhữKJsng dao động của hạkGt nhỏ li ti, dẫn đến phảKJsn ứbng dây truyền hình thành nhữhCng đppCoạn mã đặc biệt.
Với con mắDxBt này, hắn có thểr nhìn và phân tích rõ được, hạzWt nào đang chuyển đbộng với mục đích truyền tín hiệu.
King cầm trên tay một khối bom khủng bố, mặt không đổi sắDxBc, tim không đSập nhanh, đZDDôi mắt chân lý nheo nheo lại, xuyên qua kim cầkGu, dễ dàng phát hiện vịVX trí của phi kiếm ở bên ngoài. Hắn lạnh lùng vung tay, dảhCi sáng chói mắzWt bám trên đầu cây gậy mang theo dao đKJsộng kịch liệt bắEnwn ra.
Vừa rờCi khỏi cây gậy, những dảBVi sáng này đCoEột nhiên phân tách thành hàng tỉ tỉ dảRi sáng nhỏ hơn, mắBVt thườzWng đdã không còn cách nào phân biệt, mỗi dải sáng chuẩppCn xác đqJánh tan nhữBVng hạt nhỏ đOrang dao động, truyền tín hiệu từ phi kiếm tới kiếm trận.
Khả năng phân tích, khảoZP năng khống chế tinh vi lực lượng mỏng manh ở mức phân tử nguyên tử thế này là thế mạnh, cũng là điểm đbáng sợ nhấqJt của chân lý.
Xèo...xèo...
Vô số dảZFTi sóng kiếm ý không ngừng trào đdến đón tiếp một kích này, nhưng không có ngoại lệ, tất cả đRều bịzW phân giải, giống như bọt biểDxBn, tan biến giữOra không trung.
Kiếm trận giống như một cỗ máy giết người hoàn mỹ, nhưng cú đánh này đDxBã phá hỏng bộ phận ra lệnh của nó, giống như một siêu máy tính bịDxB người ta cường hành phá nát phầKJsn mềm, kết quả của nó cuối cùng chỉERU có thể là...
Băng toái.
Phi kiếm cảm giác đppCược nhữOrng luồng thầTbn thứrc của mình phân ra đZDDể đUcUiều khiểAKEn kiếm trận cùng lúc bị ánh sáng hủy diệt tập kích, thiêu đốt không ngừng. Thần thức là một phầppCn của linh hồn, giống như ngườERUi ta chia sự chú ý của bộ não ra đểC làm nhiều việc một lúc. Lúc này tất cảZDD nhữrng luồng phân chia ra đó đều bịZFT ánh sáng hủy diệt đkGập nát, hậu quả thê thảzWm khỏi nghĩC.
Phi kiếm không kịp kêu lên một tiếng nào, đUcUại não giống như bịjE ngườKJsi ta hung hăng bóp nát, thấRt khiếu đUcUồng loạt trào máu, toàn thân bấUt đZFTộng, cứ như vậy lơ lửng giữba không gian.
Giao thủ chưa tới mườRi lăm phút, ba trong bốn cận giới hoàng của ma giới đã thảm bạAKEi.
...
Kiếm trận rung lên âm âm, tấVXt cảEnw kiếm ảnh đã loáng thoáng mơ hồ, nhữVXng đSòn công kích bắt đEnwầCu rời rạc, không còn chút liên kết nào, thậm chí có vô số dải sóng kiếm tự triệt tiêu lẫn nhau.
Kim cầzWu hình thành từ kiếm trận này chợt giống như một quả bóng bay lớn, chỉ cần chọc một cây kim nhỏ sẽ nổ ra tan nát. King tấEnwt nhiên sẽ không bỏ qua, hắn lạri vung tay, một dải sáng nữhCa lạzWi bắwpZn tới chỗ Phi Kiếm đSã bất đUcUộng, sống chết không rõ.
DảoZPi sáng mang theo uy áp khổng lồ cứ vậy một đqJường xé rách không gian, xuyên qua vô số đạo kiếm ý mạjEnh mẽ bắn đi, thẳng tới chỗ Phi Kiếm.
Hỏa Long kinh hãi thất sắDxBc, nghĩS cũng không cần nghĩ, liều mạng chắn trước mặt Phi Kiếm, nhưng tự hắEnwn cũng biết, chồng thêm cái mạng của mình vào cũng đừng mong đỡ lạUcUi một kích này. Nhưng trong cơn tuyệt vọng hắn chỉ còn biết làm như vậy.
Nhưng thế sự vô thườZFTng, kỳ tích liên tục sinh ra, cứhCu tinh thườdng tới những lúc ngườbi ta kiên trì đppCến phút cuối cùng, như một vở kịZFTch được sắbp xếp sẵdn để câu khán giảqJ.
“Công kích mạnh mẽ đến mứKJsc đwpZánh xuyên đZDDược kiếm trận, King của trường sinh đCoEảRo, ngươi thật sự làm bổn đế đZFTạSi khai nhãn giới đVXấy !”
Đột nhiên, trong hư không vô tận, một âm thanh trào phúng, nhưng cao ngạo vang lên.
Theo sau đppCó, một thân ảnh màu đen nhỏ nhắZDDn đứAKEng chắBVn trước Phi Kiếm, trước loạZDDt không gian đổ vỡ mở đkGường cho dảCi sáng như con quái thú cuồng bạhCo kia, tà áo bay lượn phấCoEp phới, nhưng không che đấOru được bóng dáng nhỏ nhắn.
Đó là một cô bé chỉU khoảng mườZDDi một mườJi hai tuổi, trước khi Phi Kiếm kịp kinh ngạrc, một kích này của King đzWã có ngườppCi thay cô ta tiếp lấry.
Cô bé vung tay, hai quảTb cầBVu trong suốt từ ống tay áo bắSn ra, bên trong đwpZó nhữUcUng điểCoEm sáng di chuyểkGn hỗn loạSUn như sao trời vô tận, quảU cầu trong suốt bọc trong đKJsó vô số khối lập phương được sắKJsp xếp theo nhữBVng góc độ khác nhau, xoay tròn quanh trục, nhìn qua rất kỳ diệu.
Dải sáng mạnh mẽ giống như không gì không thể phá của King vừa tiếp xúc với hai quả cầVXu này đột ngột đDxBổi hướng, rẽ sang hai bên, đểoZP lạwpZi hai đường kẻ lạRnh lẽo trong không trung, hơn mườZFTi giây mới hoàn toàn tiêu thấCoEt, khiến một đRoạUn không gian ầm ầERUm sụp đSUổ.
Cặp mắt màu vàng của King xoay tròn liên tục, hôm nay hắEnwn liên tục gặp hết bấAKEt ngờd này đrến bất ngờS khác, dù tâm tính lạnh nhạt cách mấCoEy cũng khó mà bình tĩSnh đBVược. King nhíu mày:
“Nguyên nhân đTbạo quảjE !?”
Đó là tên hai quả cầoZPu cô bé gái kia đAKEánh ra, đCoEễ dàng đổi hướng luồng sáng cực mạwpZnh của hắn. Ánh sáng hủy diệt nắoZPm giữ lực sát thương mạnh nhấdt trong các nguyên tố, đSUổi hướng nó là lựa chọn khôn ngoan nhất, nhưng dưới sự kềm chế của hắn mà vẫn có thể làm đKJsược, lạwpZi khá thong dong, cô bé này ít nhất cũng phảSi cùng đẳng cấoZPp với hắoZPn. Cũng là một giới hoàng.
Lúc này Phi Kiếm và Hỏa Long mới có thờzWi gian nhìn tới ngườjEi vừa cứu mình.
Ông tay áo trảTbi rộng, như đôi cánh bướm nhỏ xinh, bộ váy áo liền thân, quấn quanh bởi ba đoạVXn duy băng màu đCen sáng bóng, tà váy chỉ đrến đầCu gối, đjEổ lộ ra đRôi chân trần trắBVng bóc.
TiểUu cô nương này mắt sáng như sao, bên trong bao hàm những quang mang thâm thúy, đdôi đồng tử bên trong có vô số vòng sáng nhỏ di động không ngừng giống như trờRi sao. Làn da trắBVng muốt, tương phản với mái tóc đen dài suôn mượt. Tóc đen, mắt đren, môi hồng da trắOrng, mỗi sắc màu đoZPều cực đjEộ hài hòa, khi lạCoEi tương phảOrn làm cô bé này dễ dàng tạCo ấSn tượng với mọi người, chỉERU cần gặp qua một lầZFTn là không thểERU quên được.
Hư không đCoEã ngừng đrổ vỡ, một đám mây phiêu phù từ trong vùng hỗn loạn trước đbó trôi nổi đi ra, đAKEứng trên đTbó là hai ngườVXi, một già một trẻ. Người già nhìn thấy King thì khuôn mặt chợt sa sầhCm, hung quang bứERUc ra từ đôi mắt đã có vẻ mờSU đSUục, nhưng vẫn cung kính khom lưng đUcUứng sau lưng thanh niên kia. Môn chủ của không linh kiếm môn, một trong lục đUcUạERUi phái thiên đbình, lúc này mang bộ dáng của kẻ thấDxBt phu, tự mình làm khó mình, hắn không quen khom lưng uốn gối với ai bao giờ, động tác hết sức cứEnwng ngắjEc.
Thanh niên đhCằng trước có vẻ rất thong dong, khuôn mặt tự tin đSầOry bá khí, ánh mắSUt lạnh lẽo, nhìn xuống chúng sinh như nhìn một đám rác với vẻ khinh miệt.
Đánh ra một kích kinh người, thân thể cô bé như đTbám mây trôi nổi, lộn ngược một vòng trên không, sau đó nhẹ nhàng đặt gót sen tinh xảo lên bàn tay một ngườDxBi thanh niên vừa vén hư không như tấm màn lớn xuất hiện. Dườbng như loạJt công kích vũ lộng lại mạnh mẽ vô cùng kia, chỉU là một đoạAKEn khiêu vũ trên bàn tay hắn thôi vậy.
Cô bé nhỏ xinh này sau đUó tùy ý ngồi xuống trên bờkG vai chàng trai đERUó, bộ dáng quyến luyến không dờTbi, giống như một sủng vật yêu thích chủ nhân, chỉKJs muốn cảZFT hai biến thành nước, hòa tan cùng hắjEn vậy. TấZDDt cảS mọi ngườppCi xung quanh đBVều trở thành không khí, trong đUcUôi mắbt cô bé chỉSU có hắwpZn mà thôi.
Thanh niên lạqJ lẫm này xoa xoa đdầu cô bé vài cái với vẻ mặt cưng chiều, cô bé nhắZFTm mắt lim dim có vẻ vô cùng hưởng thụ, chỉ là khuôn mặt vẫn giống như con búp bê, chẳng có mấBVy cảm xúc.
“Thiên hậu... !?” TấzWt cả cùng một tiếng kinh hô.
Chỉd vài đJòn hời hợt đjEã bộc lộ thực lực kinh ngườoZPi, tóc đen mắoZPt đen, bộ dáng loli trong tà váy ngắn thuầUcUn một màu đOren tuyền, vài đặc điểZFTm này đEnwã chỉ rõ thân phận cô bé.
Vợ của thiên đSế - Dao trì thánh mẫu. Hay còn gọi là thiên hậu.
Nghe đồn rằng vì muốn giúp thiên đế thoát khỏi khốn cảnh bịERU cảSUi lão hoàn đồng, thiên hậu không tiếc thiêu đốt sinh mệnh lực cùng linh hồn của mình, chia sẻ sang cho hắn, khiến thân thểkG cũng bị teo nhỏ lại, và ý thứAKEc cũng mất đi hoàn toàn. Giống như một con rối, mất hết tất cả, chỉCoE còn lại sự quyến luyến, dựa dẫm vào thiên đế, nghe lờSUi hắn như một bề tôi trung thành nhất.
Linh hồn được chia sẻ nên bọn họ tuy hai mà như một. Lúc nào cũng quyến luyến không dờoZPi. Là một giai thoạbi cực đTbẹp ở tiên giới.
Thiên hậu tới đây, lại nhu thuận như bé ngoan ngồi trên vai một thanh niên xa lạSU, môn chủ không linh kiếm phái đSUứng khom lưng đSằTbng sau hắdn, thằng ngốc lúc này cũng phải biết thân phận của hắn. Khuôn mặt ngạo nghễ, tràn ngập bá khí, tư thái nắm giữS thiên địa trong tay, khiến chúng tiên thuầZDDn phục, tấBVt cả nhữhCng đbặc đqJiểERUm này chỉOr có trên một ngườRi.
Thiên đrế - HạZDDo thiên – Bá chủ thiên đình và là giới hoàng số một của tiên giới.
Hắn, không ngờ đã thoát khỏi cảnh cảSUi lão hoàn đrồng, bộ dáng thanh niên tuấn tú sung mãn, thực lực chắCc chắSUn không thể đoZPo lường. Quỷ dị ở chỗ, khuôn mặt này giống y hệt Lục vân Tiên.
Liếc nhìn đSUủ loạSi ánh mắt phức tạp xung quanh, Thiên đdế nhếch miệng cườAKEi nhạCt:
“Xem ra bổn đế không tới chậm, xém chút nữa mấoZPt cuộc vui này rồi !”