Chương 68
Vòng vòng đBaan xen - nhữPXng thanh đCGbao nhọn (2)
Ji Won một ngườFyxi một máy chống lạyTi cùng lúc ba ngườCQi khác không ngờcyc có phầgn áp đLKảtro, đynMám tên lửa vì vậy vẫn nhắnm thẳng vào Thầcycn tiễn không điổi. Từ con robot, từng đinầtxu tên lửa rít gào, mang kéo theo vệt khói trắxEng dài dằaCTng dặc, lao về phía Thầnn Tiễn với thanh thế đnáng sợ. Trúng một điòn này, chỉhN sợ tro cốt hắin cũng chẳng còn.
Nhưng dịaCT biến tiếp tục xảynMy ra, từ dưới đnấXTot, hàng loạTyht nhữCQng quầynMng sáng đFyxủ loạHii màu sắPXc sặc sỡ liên tiếp bắRnVn lên trờtri cao, tầnXMn suấRnVt dày đPXặc, vừa kịQLRp chặn đMxeứynMng đQLRám tên lửa này.
Hệ thống quét hình cực nhạEZy lập tứxc cho Ji Won biết đcyciều gì đotrang sảotry ra.
NgườRnVi, hàng loạMPDt ngườtri.
Ai ai cũng thương tích đcycầBay mình, nhưng thực lực mỗi ngườMPDi đCQều không kém.
Có vẻ như toàn bộ nhữRSng ngườynMi còn sống trên thực nghiệm đtrảAo đFyxều tụ tập về đaCTây. Và vì đotrã từng ăn quảnaw đMxeắybng bởi đxEám tử đotrồ, lạTni thêm ma khí của ma giới quá đRnVặc trưng, tấxBtt cảin đnều xác đTyhịcycnh đQLRược kẻ thù chung trên đQLRảrZo lúc này là ai.
Mù cũng biết, con rắVQFn to đyTùng kia chẳng phảtri thứA tốt lành gì, còn ThầQLRn Tiễn tuy không đotrược yêu thích lắRnVm, nhưng ít nhấXTot hắwiLn cũng đBaang đRnVánh lạDRi thứPX đaCTó, vậy mà có đeCCứDRa muốn nhân cơ hội cháy nhà hôi của lúc này sao !? PhảMPDi xem hoàn cảRnVnh đtxã chứA.
“ThằTyhng Hàn Quốc đtrui mù kìa, chĩxEa súng vào đPXồng bào của mình sao !? “
“Thằxng đFyxiên, mau dừng tay lạDRi.”
“Hay hắxBtn chưa biết con rắhn kia cũng là ma tộc !?”
“Không thểCiE nào, nhìn qua ai cũng biết mà, chẳng lẽ não hắGAn teo vậy....”
Từng tiếng nghịQ luận, chửi bới từ khu rừng phía dưới vang lên, thực nghiệm đRSảAo vốn yên ắLKng nay lạVQFi tràn ngập sứhc sống.
Khuôn mặt Ji Won âm trầrZm, ai có đDRủ bảCGbn lĩxEnh tập hợp nhữCGbng kẻ này lạCGbi chứBa !?
Mà thôi, cũng không còn quan trọng nữaCTa, đxBtểMxe đDRạgt đgược mục đRSích, hủy diệt hết thảay cũng chẳng sao.
Ầm Ầm Ầm..
Tên lửa nổ tung giữxa trờLgi, sóng khí mãnh liệt chấtxn văng thầMxen tiễn ra xa, đinểMPD lạnXMi hàng cây đMPDổ ầhm ầRnVm trên đnườAng bay của hắtxn.
Trong phạxBtm vi vài km xung quanh tâm vụ nổ, không còn vật gì tồn tạAi. Đám thiếu niên thiên tài vừa rồi còn đCGbứbhng dưới chửi bới, nay điã hoàn toàn yên tĩgnh, nhữRnVng kẻ đotrứxEng trong vòng hủy diệt đGAều tan xác ngay lập tứCQc, ai may mắEZn đaứcycng rìa ngoài thì lập tứZc bịQLR lực phảLgn chấRSn đxánh cho bấint tỉxnh.
Cảbh một vùng đDRầMPDy xác ngườZi và ma tộc, uy lực của đtxám bom này không thểin nghi ngờhN.
Giữna cái hố sâu tạGAo bởi lực công phá của đVQFám tên lửa, vẫn còn hoạcyct đCGbộng đxược có hai ngườini:
Ren và Orochi...
VịLg trí đaám tên lửa phát nổ gầPXn với chỗ họ nhấQLRt, thành ra cảwiL hai đxều phảGAi hứTyhng chịwiLu dư lực khủng khiếp từ vụ nổ.
8 cái đotrầxBtu của Orochi giờRS chỉotr còn lạLgi một, mùi thịHit cháy khét bốc lên dữGA dội, toàn bộ máu huyết chảnXMy ra đeCCã bốc hơi.
Ren thì khá hơn một chút, tuy bịnXM nổ đcycến chật vật, nhưng trong vòng bảho hộ tuyệt đnối của huyền vũ thủ, cũng chỉCQ bịXTo đinầLgu váng mắxt hoa một chút.
Tuy vậy, huyền vũ thủ liên tục bịVQF ma khí của Orochi ăn mòn, lạgi phảrZi hứZng chịTnu một loạLKt trọng kích như vậy cũng đotrã sớm hao hết phầan lớn uy năng, vòng sáng lúc này ảRSm đTyhạotrm vô quanh, hình mai rùa diễn hóa ra đZểBa bảTyho vệ cho Ren cũng tràn ngập vết nứhNt.
NhữBang tưởng đGAã kết thúc, lúc này, dịcyc biến lạLgi xảDRy ra.
Một bóng đtxen nhanh như chớp xuấZt hiện trước mắyTt Ren, lúc này cô còn đMPDang đnawầRnVu óc lên mây vì dư chấQn của vụ nổ, phảnawn xạPX vô cùng yếu ớt.
Richard cườPXi lạtxnh, hắQn đTnã trở lạZi đtrây từ sớm, mục đhNích lầxBtn hành đeCCộng này không phảHii nhắrZm vào King mà là con nhóc này, cơ hội đCQã tới, phảhNi một kích đaCTắxc thủ.
Lửa đXToen bao bọc xung quanh nắZm đybấinm của Richard đTyhã đxBtạtrt đXToến mứCQc cực thịDRnh, vì một đynMòn này, hắgn đTyhã phảCGbi tích xúc lực lượng khá lâu, chuyên tâm ẩybn nhẫn. Tựa như cái lò xo bịtr nén lạeCCi cực đEZạynMi, nay đLKã đBaến lúc phát ra rồi.
“A...”
Rắotrc.... rắaCTc.
Ren còn chưa hiểnu chuyện gì xảbhy ra, đaã thấCGby lồng ngực đCiEau nhói, sau đZó là tiếng xương cốt nứLgt vỡ vang lên thanh thúy, giữyba cảyT khu rừng đaCTã chết lặng nghe vô cùng dọa ngườBai.
NắEZm đLKấwiLm của Richard như sao xẹt, mãnh liệt công phá vào vết nứcyct lớn nhấnt của Huyền vũ thủ, thành công đVQFột kích, tuy lực lượng bịa chặn lạQLRi khá nhiều, nhưng không thểVQF không nói, hắQn đQắEZc thủ rồi.
Uỳnh.
Không khí quanh vịffR trí nắotrm đnXMấPXm va chạRnVm tỏa ra từng vòng sóng khí mãnh liệt, mắMPDt thườyTng cũng có thểotr nhìn thây. Lực lượng khủng bố tràn vào cơ thểEZ, lập tứXToc đPXánh nát hàng xương sườcycn của Ren đbhầeCCu tiên, sau đgó ma khí liên tục ùa vào, ăn mòn, phá nát nội tạrZng bên trong.
Cô gái chỉRnV kịPXp kêu lên một tiếng, sau đZó bay đnawi như con diều đMPDứyTt dây, đybểRS lạHii một tràng huyết vụ mơ hồ trên không trung.
“Ren...”
NằXTom thoi thóp chứtrng kiến một màn này, hai mắat ThầeCCn tiễn đLgã đcycỏ lên, nhưng hắan hữgu tâm mà vô lực, xương cốt toàn thân đBaã bịZ dư chấHin đrZánh cho rạnn nứgt trầAm trọng, lúc này một đCiEứwiLa bé cũng có thểTn dễ dàng giết chết hắZn. HắQLRn cố gắCGbng nhúc nhích, thậm trí trườaCTn bò về phía trước, nhưng cái nhận đZược chỉCGb là sự đgau đnớn kịxBtch liệt đDRến tận tâm can. CảynM về thểEZ xác lẫn tinh thầVQFn đhều bịwiL đotrảynM kích trầotrm trọng.
Cảbhm giác bấit lực cùng tủi nhục liên tục ùa đaến, làm ý chí của hắTnn gầXTon như hỏng mấit.
Vô dụng, bảinn thân quá vô dụng.
Thiên tài gì chứffR !?
Không linh thểa chấRSt gì chứynM !?
ChỉQ là một phế vật ăn hạPXi, đXToến ngườXToi mình thích cũng không thểCiE bảwiLo vệ đhNược.
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.....”
Toàn thân bịA phế, ThầEZn tiễn chỉyT còn biết gào lên trong đGAau khổ, nhưng hắnn cũng chẳng cách nào xoay chuyểxBtn càn khôn.
...
Cảnawm thấeCCy một kích chưa chắnawc đHiã thực sự kết liễu đxEối phương, Richard hùng hổ tiếp tục lao lên.
“Dơi nhỏ, đTnểcyc đxó cho ta.” Từ cái đDRầRSu rắVQFn cuối cùng còn sót lạTni, lượng lớn huyết nhục nhanh chóng tổ hợp lạhNi thành thân hình Takeshi, lúc này trông hắVQFn hư nhược không chịiu nổi, bước chân cũng mấnawt ổn điịAnh hơn trước rấgt nhiều.
Orochi trở lạLgi dạnXMng ngườEZi, đMxeôi mắat không còn tràn ngập ánh đnXMen thâm thúy nữyTa mà vô cùng bạEZc nhược, khuôn mặt tái nhợt, nhưng vẫn hằbhn rõ từng nét hận thù, nắtrm chặt thanh quỷ kiếm, hắffRn chạgy như đTniên về phía Ren đMxeang nằnXMm thoi thóp đFyxằnng xa.
Richard thấxy vậy, cườCGbi lạhnh cũng không ngăn cảRSn.
Vòng vòng đeCCan xen, thế cục chuyểin dờni, lên voi xuống chó khó ai ngờnaw.
Tình thế thay đLKổi, trước mũi đeCCao nhọn hoắint tràn ngập thù hận đDRang lao về phía mình, Ren cũng bó tay hết cách. Thực tế vết thương do Richard gây ra đFyxểxE thêm một lúc nữMPDa cũng đTnủ lấhy đxi cái mạHing nhỏ của cô rồi. ChỉGA có vòng bảffRo vệ của huyền vũ vẫn ngoan cườhNng dựng lên, tự đMxeộng thực hiện đtxúng trứFyxc trách của nó.
“Anh nói đnúng, khảg năng phảVQFn xạCiE của em thật quá kém ! ” Ren cườLKi giễu, nhắxEm mắHit lạotri, hoàn toàn phó mặc cho số phận, thứHi mà trước giờTyh cô ghét nhấhNt.
...
Khuôn mặt chẳng tìm thấVQFy đrZược nửa đybiểhNm huyết sắxBtc của Orochi lúc này đVQFây vặn vẹo vô cùng khủng bố, hắhn hét lớn lấcycy khí thế, cảZ ngườhi như phát cuồng, nhắynMm thẳng vào Ren.
Vòng vòng đxEan xen, một thanh đcycao nhọn.
Liệu đXToã là kết thúc !?
Câu trảCiE lờRSi là không.
Toàn trườxBtng dườnXMng như đgã quên mấRSt một ngườGAi.
Bóng dáng bọc trong quầhNng sáng rực rỡ, từ xa cấgp tốc phi hành lạMPDi, vừa hay chặn đCiEược một kiếm của Orochi. BằQng chính thân thểCGb của hắin.
King của TrườMxeng sinh đtxảyTo.
Phập.
Đao tới, máu chảZy.
Khuôn mặt hắrZn vẫn bình tĩTyhnh, chẳng nhìn ra nửa đrZiểnm dao đFyxộng nào, dườinng như ngườMPDi bịHi đwiLâm là tên ấTyht ơ nào ngoài đrZườing chứbh không phảcyci hắxEn. Hành xử luôn không theo quy tắMPDc, chỉg tuân theo một tín niệm, không lợi không làm. King của IMI ngày hôm nay lầan đnầRSu tiên đxBtổi tính, làm cái việc mà hắMPDn còn chưa bao giờLK nghĩg đyTến:
Đỡ một kiếm cho ngườHii khác.
...
Ren ngây ngốc nhìn bóng lưng đhNang chắnn trước mặt mình, trái tim dưới lớp xương sườBan vỡ vụn kịTyhch liệt chấFyxn đQộng, một ngụm máu theo đhNó trào ra, nhưng cô cũng không màng.
Tạcyci sao !?
Đây không giống anh mà !? King !? TạGAi sao vậy !?
Tồn tạRSi của ba fake Queen chẳng phảbhi đffRều là ngoài ý muốn của anh và Long ThầrZn sao !? Việc gì phảRnVi lãng phí tính mạtxng của anh !?
Hàng loạxBtt nhữnng câu hỏi thay phiên hiện ra, nhưng Ren không phát ra đgược một tiếng nào, cú đMPDấaCTm của Richard như bình thườCiEng đCQã có thểyT đwiLánh cho cô tan xác nếu trực tiếp ngạQLRnh kháng, dù có huyền vũ thủ đnỡ cho, nhưng cũng chỉnXM là kéo thêm chút hơi tàn mà thôi. Xương sườVQFn vỡ vụn, nội tạnXMng bịxE thiêu đgốt, mỗi lầPXn mở miệng muốn nói chỉLg có một ngụm máu tươi ộc ra.
Nhưng thanh âm không phát ra, không có nghĩLga nước mắRSt không thểi rơi.
Ren – Queen thứMPD ba của TrườnXMng sinh đBaảao, lầTnn đtxầZu tiên biết khóc, lầwiLn đyTầnXMu tiên cảim thấEZy cái gì là đynMau lòng, bấCiEt cam...
Nước mắLgt làm nhoè tầffRm nhìn, ngực đgau nhứrZc, như có vật gì đTnó muốn phá bỏ mà ra.
Đau xót!
Đột nhiên thờeCCi gian trở nên cực kì chậm chạtrp, ngực đEZau nhứybc giống như một ngọn lửa đFyxang không ngừng thiêu đLKốt.
...
Lưỡi kiếm của Orochi từ từ đxâm sâu vào ngườxEi King, hắcycn còn khuyến mãi thêm cho một lượng ma khí tinh thuầeCCn, đnưa hết vào cơ thểDR đXToối thủ. Hai ngườnawi cứa thế nhích lên từng chút một, lùi dầxn về phía Ren.
King một tay nắQm lấMPDy lưỡi kiếm của Orochi, ánh mắMPDt lạnXMnh băng vẫn không đybổi, chỉh là bàn tay nắxm chặt, không hề có ý buông ra, thậm chí nhìn thấffRy Richard từ đRSằCGbng xa, cườPXi gằhNn đCQánh đQến, hắMxen cũng không mảTyhy may dao đLKộng...
NgoạTyhi trừ hắnawn, nhữVQFng ai còn tỉDRnh táo ở hiện trườnng đcycều lâm vào tình trạZng kích đBaộng cùng cực.
Frozen, Claude, Trung Thành hay Robert, đCiEều lo lắtxng hắFyxn có xảcycy ra chuyện gì, thì bọn họ hết đLKườrZng về quê mẹ.
Richard ánh mắht tràn ngập hưng phấMPDn, đnúng là đCiEi mòn gót sắit không thấMxey, vô tâm mà đXToợi bánh đxến tận mồm. Lúc này không ra tay thì còn lúc nào.
Thẫn Tiễn bộ dánh thê thảCGbm, đrZã thôi gào thét, nhưng trong ánh mắEZt hắnawn tràn ngập sự bấPXt cam, cùng phẫn nộ.
Tạybi sao !?
TạBai sao !?
Đến tư cách đxBtỡ đaCTòn cho cô ấMxey ta cũng không có !? TạRSi sao luôn là hắtxn !? TạLgi sao ta lạRnVi yếu đnawuối như vậy.
Hai mắnt hắwiLn đnỏ lên, cũng không phát hiện đaCTược, lệ nóng đLgầaCTy mặt.
...
“Cuối cùng cũng đotrểBa ta gặp đhNược ngươi.”
Hai tay nắxEm cầynMn đHiiều khiểybn của Ji Won run lên vì kích đVQFộng. HắXTon chờin cơ hội này quá lâu rồi. Giết chết King của trườbhng sinh đynMảaCTo, báo thù cho vô số anh em chiến sĩynM táng mạCQng ngoài vũ trụ. Nếu đRnVược một bước lên trờyTi, trở thành King của IMI, hắnXMn có thểLK thay đVQFổi cái thế giới thối nát này.
Bước đQLRầtxu tiên của kế hoạCGbch to lớn ấtry là phảRnVi giết chết hắCQn, giết chết thiếu niên tóc trắffRng, khuôn mặt hờPX hữhng kia.
Giữyba trờCQi, con Robot Omega nhấTyhc khẩMxeu súng trườnng mạQLRnh nhấbht của mình khỏi vai, khởi đaộng ống ngắQLRm. Năng lượng laze hình thành một quản cầTyhu nhỏ nơi đnỉQnh súng. Ji won dứeCCt khoát bóp cò.
Veo..ooo..
Vầang sáng mạLKnh mẽ từ nòng súng bắeCCn ra, thẳng đxBtến chỗ hắMPDn...
King của IMI.
Chết đTyhi.
...