Trường Sinh Đảo

Chương 74

Chương 73

Lực sát thương của ngôn ngữkT.



“Chẳng hay hai vịkn Queen của trườjslng sinh đowaảkjo nhân dịpBep gì ghé thăm tòa thánh nho nhỏ này của ta vậy !?” Giáo hoàng Marverick VII – biểRpju tượng tôn sùng của hơn 150 triệu tín đCCồ trên thế giới, khuôn mặt ôn hòa, dùng giọng trầhkDm ấpBem hỏi.

Stellar ánh mắDwt trong suốt, nhìn thẳng vào đSaứVc ngài uy quyền này, khóe miệng cong lên thành nụ cườjGji nửa miệng, từ tốn nói:

“Cũng không có chuyện gì lớn, chẳng là cô em của ta vừa thu đeZhược hai mẩhkDu giấVy khá đVẹp mắSat này về, muốn nhờkn giáo hoàng giám đRpjịBoUnh thôi.”

Giáo hoàng nhíu mày, nhưng khi nhìn đogến hai quyểTrn trục khế ước trong tay Stellar thì ông ta chợt biến sắFKc. Giọng nói cũng không còn ôn hòa dễ nghe như trước, mà vô cùng âm trầTrm.

“Đi gọi Behemoth và Michael đPOến đBoUây cho ta.”

“Khỏi đSai, ta muốn nói chuyện với ngườai có quyền quyết đvịaInh.” Stellar lập tứGSGc cắRpjt lờkni, giọng đTiệu vẫn từ tốn, nhưng mang theo hàn ý không cho ngườBoUi ta kháng cự.

Giáo hoàng nhăn nhó. Không ngờnQ cô gái này vừa đnến đRpjã trở mặt nhanh như vậy, trên thực tế việc hai thiên sứfj Behemoth và Michael bịT Ren phát hiện trên thực nghiệm đCảGVo, rồi tống về cũng không tính là bí mật. Trườowang sinh đfjảno cũng sẽ không vì việc nhỏ này mà trở mặt mới đCCúng. Nhưng hai tờj khế ước trên tay Queen đBoUã đsasộng chạvm đaIến vinh dự của giáo đyình, việc này rấZHft khó thương lượng. Mà càng làm cho ông thấBoUy khó chịowau hơn là, cô gái này không hề xem mình ra gì cảCC.

Nói cách khác, giáo hoàng phong quang vô hạwnFn trong mắat cô ta, chỉsas là con rối đGVược dựng lên bởi thánh nữpBe mà thôi. Việc này cảV giáo đPOình chỉkj có ba ngườCCi, giáo hoàng, thánh nữicC và tổng trưởng thiên sứSa biết. Vậy mà...

Lầqen đaầjslu tiên sau ba mươi hai năm, giáo hoàng một lầUTqn nữoga kiến thứTc đsasược sự mạSTnh mẽ của trườSang sinh đaảSTo. Ít nhấriRt là trên phương diện tình báo.

“Lớn mật lắGVm, trườaIng sinh đyảTo, ép thiên sứqe phục vụ cho thượng đarjế ký khế ước bán mình, ngươi có thểGSG không tin, nhưng không đknược phép khinh nhờowan thượng đSaế. Đã như vậy, đSTừng trách ta đjvối xử với các ngườkTi như lũ phảSTn đcaồ dịarj giáo.” Một tiếng quát phẫn nộ từ trong nội đpyườSTng văng vẳng vang lên. Giọng nói của nữTr giới, thánh thót dễ nghe, nhưng làm cho nhữTng ngườpBei bình thườaPong như giáo hoàng và đogám thầDwn quan, cũng như các vệ sĩriR giáo đarjình sinh ra niềm kính sợ vô hạsnkn.

TấCCt cảsas không hẹn mà cùng quỳ mọp xuống.

“Ồ, ta cũng muốn xem cô làm như thế nào đogây.” Stellar mặt không đpBeổi sắaPoc, khoanh tay trước ngực, hờGSGi hợt nói.

“Thánh quang sơ hiểTn.”


Một tia sáng thanh thế mãnh liệt, như từ hư không xuấkTt hiện, thẳng đkjến chỗ Stellar. Khí thế mạSanh mẽ sinh ra gió lốc cuốn theo, làm mái tóc màu vàng của cô tung bay phấCp phới, càng thêm vẻ diễm lệ. Tựa như sinh mạVng đaIạpyt đwnFến tột đCCỉriRnh của nghệ thuật trước khi diệt vong. Dưới công kích mãnh liệt này, Stellar mắVt cũng chẳng buồn chớp lấny một cái, tháu đaộ vẫn thong dong trấZHfn tĩGSGnh như trước.

Tia sáng chỉV còn cách chỗ Stellar đlaSứGVng khoảhkDng một mét bỗng chia thành hai luồng, lướt qua ngườji cô. Sau đcaó hoàn toàn biến mấLLpt, chỉicC đeZhểaI lạhkDi từng luông không khí nóng hổi, nói lên sự hiện hữGVu của chúng vốn không phảRpji ảowao giác.

Shaorin như một bóng ma, không biết từ lúc nào đUTqã đlaSứPOng chắCCn trước Stellar, phượng hoàng kiếm trên tay vẫn còn lưu lạHmi vài quang đwnFiểowam li ti của quầBoUng sáng vừa rồi.

ChỉT một kiếm, cắFKt đZHfôi luồng sáng phủ đwnFầsasu của thánh nữkj, thểCC hiện ra thực lực mạTnh mẽ của trườaPong sinh đSTảGSGo.

Theo sau đVó, vách tườfjng phía sau thánh đGSGườFKng tách sang làm hai, một cô gái dáng ngườowai uyểaIn chuyểowan, mặc bộ váy trắicCng tinh, mái tóc màu bạknc, cùng đowaôi mắIt lạBoUnh lẽo nhìn chằpym chằGSGm vào bọn họ. Khuôn mặt cô ta ẩlaSn dưới lớp mạhkDnh che mặt mỏng, nhưng chỉfj từ đaôi mắkjt và dáng ngườaPoi cũng có thểSa đjsloán ra, đnQây là một ngườsasi đnẹp tuyệt thế.


“Con ngườCi, năm xưa các ngườnQi có thểa đFKối kháng lạpBei với thầVn giới vì có cảca hành tinh này cùng ma giới trợ giúp, nay chỉqe còn lạaPoi một mình, với chút lực lượng nhỏ nhoi đfjó mà muốn đSaấFKu với ta ư !?” Thái đkTộ cô gái vừa xuấogt hiện tuy lạnnh nhạriRt, nhưng giọng nói lạhkDi mang theo sự tự tin vô cùng.

“Đánh đFKược hay không thử đBoUi sẽ biết. Ta cũng không hi vọng nói mấoway câu cô sẽ ngoan ngoãn im miệng giúp ta làm việc.” Stellar cườyi lạaPonh đjsláp, phấicCt phấCCt tay. Tôn chỉTr của Trườarjng sinh đicCảeZho, đnều như nhữCng gì King đcaã thểGSG hiện, cứsas đCCánh trước, làm việc sau.

Shaorin hiểknu ý, thân hình như tan biến vào trong hư vô, chỉj một cái nhún chân đUTqã xuấfjt hiện sau lưng thánh nữST. Phượng hoàng kiếm vung nhẹ lên một đjGjườlaSng rồi thong thảBoU thu lạaIi.

Thánh nữa vô cùng kinh ngạlaSc nhìn vào vùng bụng mình, vết kiếm chém vẫn còn in hằicCn nơi đcaó, tốc đGVộ của Shaorin vượt qua sứZHfc tưởng tượng của cô ta, chỉDw một cái chớp mắriRt đicCã xuấknt hiện sau lưng đGVịfjch thủ, gầyn như thuấogn di (teleport). Đến các pháp sư không gian cũng khó mà làm đGVược việc này. Ngay sau đZHfấpBey, thân hình thánh nữjGj khẽ run rẩicCy, vỡ tan thành từng mảanh nhỏ.

“Thế thân ánh sáng à !?” Stellar có hơi tiếc nuối vì đvột kích của Shaorin thấFKt bạyi, nhưng nếu dễ dàng quá thì lực lượng này cô cũng chẳng cầan đpBeến nữjva. Và cái giáo đGSGình này đsnkã bịRpj hủy diệt từ lâu rồi.

Ánh sáng một lầknn nữqea tụ tập lạlaSi thành hình dáng thánh nữLLp Monica trên không trung, khuôn mặt cô ta dưới lớp mạkTng che chỉpy đpyểowa lộ đTôi mắkjt, ẩkTn chứRpja sự phẫn nộ cùng sát khí dày đHmặc. Hưởng thụ sự kính sợ của nhân gian đaPoã lâu, lầlaSn đnQầjvu tiên có ngườSTi dám đTộng thủ với mình, cô ta cảkjm thấeZhy bịCC súc phạam vô cùng nghiêm trọng.

Nhưng giọng nói của cô ta lạhkDi mang lạarji cảTrm giác băng lãnh, bình tĩpBenh đFKến không ngờfj:

“Light.”

Một đaIơn âm phát ra từ thánh nữriR. Không ai nghe rõ là âm gì, nhưng tin tứDwc đsasược truyền vào tai mỗi ngườpBei đZHfều rõ mồn một:

“Ta nói thế giới này phảwnFi có ánh sáng, vì vậy ánh sáng xuấyt hiện.”


Xoẹt.

Không gian sau đsasơn âm ấTy lập tứeZhc phân giảGSGi rồi tổ hợp lạSTi một cách nhanh chóng, chỉowa một cái chớp mắLLpt, mọi ngườDwi đqeã đsasứHmng trong một vùng trắlaSng xóa, nhìn từ đLLpầsasu đVến tận chân trờpyi chỉjsl là một dảBoUi trắknng mênh mông vô bờT bến.

“Hoàng kim kết giới, thầwnFn mạjvch – không gian của thầkjn – lĩjvnh vực ánh sáng kiến tạlaSo.”

Stellar có chút hưng phấkTn. Chính nó, chính là sứGSGc mạhkDnh này, mục đwnFích đSTến đpyây hôm nay đqeã thành công quá nửa rồi. Thánh nữjv quảT nhiên nắfjm giữjv năng lực ánh sáng kiến tạao giống của Jesu, hẳn là cô ta đVã đarjược truyền thừa một bộ phận thầan lực từ xa xưa.

Nghe thì dài dòng, nhưng thực chấeZht thông tin của câu nói đFKã trực tiếp truyền vào đHmạGSGi não mỗi ngườwnFi. Ánh sáng kiến tạowao của thánh nữI hiểnQn hiện dưới dạLLpng ngôn thuật – nói nôm na là chém gió cái gì, đZHfiều ấlaSy sẽ lập tứjvc trở thành sự thật. Không giống với King, ánh sáng hủy diệt của hắSan ngưng tụ dưới dạSang cây gậy, với lực phá hoạsnki khó ai bì nổi, vì vậy với thểjsl chấkjt bạfjc nhược hiện tạIi, hắkTn vẫn có thểarj đUTqập cho nhiều đeZhối thủ kêu cha gọi mẹ liên tục.

Ngôn thuật dĩkn nhiên cầVn phảyi nói. Thế nhưng cứSa dài dòng cảy câu đkTủ ý thì chưa nói hết đyã bịZHf ngườkni ta thông cho vài lỗ trên đZHfầkju rồi, vì vậy các ngôn thuật đkTều chỉa có một đhkDơn âm, trong đBoUó bao hàm đaPoầjy đZHfủ tin tứZHfc câu nói. ĐểUTq nghiên cứkTu ra thuật này, đPOã trảcai qua bao gian nan thử nghiệm của các tiền bối, nhấlaSt là nhữang ngườaIi thích ngồi không chỉpy tay, miệng bốc phét. Ngôn ngữeZh luôn là vấpBen đlaSề nan giảarji cho các sinh vật, đkTểCC giao tiếp. Muốn một đsnkơn âm thểkj hiện đvược đVầogy đjGjủ hàm ý, có thểnQ thấqey đIây là công trình to lớn đZHfến bậc nào.

Và ngườpyi đyầeZhu tiên hoàn thành việc nghiên cứaPou này, lạGVi là một trong bốn thầCn hoàng của thầknn giới cũ – Jesu. Vì bịRpj long thầDwn đyánh trọng thương, không còn sử dụng đhkDược thầknn lực bá đkjạCo như xưa, buộc hắTn phảowai nghĩhkD ra một cách khác đyểpy sử dụng sứwnFc mạDwnh. Ngôn thuật lấqey tín ngưỡng ngườai thườTng làm cơ sở cũng như nguồn lực vận chuyểcan, từ đnQây sinh ra.

Ở thầicCn giới thì việc này hơi khó khăn, chứhkD ở nhân giới, tín ngưỡng lạogi rấIt dễ kiếm. Hãy thử tượng tượng, có ngày bạSan gặp một ông già vu vơ nói một câu như sau: “ta nói, hôm nay trờDwi đpyổ mưa.” Thế là trờeZhi mưa. BạriRn sẽ bán tín bán nghi, có phầTrn khiếp sợ. Xong đVâu đlaSấarjy, lạCCi nghe ông ta chép miệng: “mưa to quá, ta nói, ta muốn thấvy trờUTqi nắogng.” Thế là trờRpji nắicCng. BạhkDn lạji chẳng quỳ xuống xin chúa ban phước ngay ấkny chứjv.

NgườlaSi nay còn thế, ngườPOi xưa càng khỏi phảicCi nói. Vì thế giáo đjvình cứT như vậy thành lập, càng lúc càng phát triểyn, quy mô cứDw như quảST cầyu tuyết lớn dầHmn lớn dầUTqn, lực ảTnh hưởng thậm chí còn mạpynh hơn mấeZhy cườaIng quốc trên thế giới. Nếu không phảBoUi cố kỵ phương đVông đIang bịqe tiên giới khai thác, giáo đSTình ngày nay chỉjv sợ còn to lớn hơn nữja. Vì vậy, lực lượng tín ngưỡng thánh nữnQ có thểca sử dụng vô cùng mạicCnh mẽ, thậm chí đjslạSat đjslến mứDwc 40% sứjvc mạCCnh cube. Tuy vậy, ngôn thuật này có một giới hạcan là chỉjGj có thểicC tác đZHfộng đyược đUTqến ngoạyi vật trong không gian này, các tinh thển ánh sáng sẽ thực hiện ước vọng của thánh nữUTq, nếu chúng không thểjsl làm đknược, thì cô ta cũng bó tay. Không thểBoU ngứpBea mắpBet đlaSứGSGa nào, rồi chỉST vào đGVứFKa đTó kêu lên “Chết đcai” là ngườqei ta phun máu lăn ra chết tươi đCược.

Trở lạFKi chiến trườowang, trong lúc mọi ngườqei còn đsasang phảqei nheo mắSTt đnQểaPo thích nghi với không gian trắcang xóa này...

Lạsasi một đHmơn âm nữaPoa phát ra.

“Ta nói, nhữTng kẻ khinh nhờTn thầpBen linh, đjvều phảSTi chết trong loạqen kiếm.”

Như đPOã nói, trong không gian này, mỗi lờkji của thánh nữGSG đogều là luật, lập tứIc sẽ thành hiện thực. Hàng loạyt tinh thểRpj ánh sáng nhanh chóng tổ hợp thành đHmủ loạBoUi đTao kiếm.

Sắowac bén, tinh xảao, từng cây kiếm như có linh tính, cùng rung lên, bay loạwnFn trong không gian trắsasng xóa này, nhưng lạarji xảpyo diệu không hề va chạpym vào nhau, giống như một đlaSàn cá lớn vài nghìn con, di chuyểkjn thành bầVy giữLLpa biểvn rộng.


Tấpyt cảog đGSGều nhắkjm vào Shaorin phóng tới. Bóng kiếm như hòa vào không gian trắGVng xóa này, rấvt khó đIểC nhận biết có bao nhiêu thanh, nhưng chỉpy sợ cũng không ít hơn mấTy ngàn. Dày đaặc như một đjàn kiến, thanh thế bay tới vô cùng dọa ngườji, từ bốn phương tám hướng, góc đjộ lạarji vô cùng quỷ dịaI.

Shaorin không đaón đaPoỡ, nhiều thế này, chém mỏi tay sợ cũng chẳng hết, mà đogối thủ buồn mồm lạfji cho thêm một câu nữcaa chỉhkD sợ cô sẽ thành thịogt xiên thật cũng nên. Đôi khi, tấeZhn công lạfji là cách phòng thủ tốt nhấTrt.

Phập Phập Phập...

Shaorin lạsnki biến mấUTqt, hàng loạjvt đHmao kiếm cắam xuống nền sàn chẳng mấhkDy chốc đnQã hình thành một rừng gươm, trông vô cùng khí thế.

Đã kiến thứnQc qua tốc đTộ khó lườriRng của Shaorin, thánh nữqe cũng không thấcay làm kỳ quái khi cô dễ dàng tránh đnược loạjsln kiếm.

“ Ta nói, dưới ánh mắat thầGSGn linh, mọi thứDw đnều rõ ràng.”

Cô ta hừ lạvnh một tiếng, tiếp tục phát ra một đaPoơn âm nữjva, lập tứac Shaorin vốn đPOang trong tốc đqeộ tuyệt đyối, thân ảFKnh như quỷ mịwnF, nhưng lạpBei đTược thểv hiện rõ ràng trong mắDwt từng ngườai, kểa cảUTq là ngườBoUi thườTrng. Tốc đGSGộ vẫn nhanh như vậy, nhưng không còn sinh ra hiệu ứpBeng biến mấkjt nữTra.

Shaorin lúc này đkTang đkTạpyp lên hàng loạeZht lưỡi kiếm, thân thểsnk nhẹ như lông hồng, mỗi cú đLLpiểpym chân cảGV cơ thểaI như nhẹ bẫng, hòa cùng làn gió lao tới chỗ thánh nữGSG, tay cầarjm kiếm hoa lên nhữnQng đicCườDwng lảST lướt, làn mưa kiếm bắan tới đCều bịaI gạfjt ra rấCt nhẹ nhàng. Giống như một tảyng đTá trôi ngược dòng nước chảaPoy siết. Nghịjslch lý, nhưng tràn đogầRpjy một loạSTi mỹ cảqem đnQặc biệt.

“Bắfjt đaPoược rồi nhé, chuột con.”

Thánh nữaPo cườriRi lạRpjnh, dưới lớp màng che mặt, đsasôi mắat của cô ta lúc này hẹp như một đfjườHmng chỉjv dài. Sát khí không chút che giấGVu tỏa ra lẫm liệt.

“Dưới ánh sáng của thầBoUn, mọi vật đvều phảVi bấeZht đTộng.”

Một ngôn thuật khác lập tứLLpc phát ra.

Không gian xung quanh Shaorin chợt rung lên, cô cảRpjm thấsnky cơ thểGSG chợt nặng hơn trước rấcat nhiều, cử đUTqộng một chút cũng khó khăn. Dườang như đpyang đcai vào một vũng lầnQy lớn. Ngôn thuật trong lĩUTqnh vực ánh sáng lập tứDwc phát huy công hiệu, không gian sinh ra sự trói buộc cực lớn với Shaorin. Nhưng chỉca là trói buộc, cô vẫn không hoàn toàn mấnQt đkni khảZHf năng hành đaIộng. Đôi mắpBet luôn khép hờfj của Shaorin thoáng mở ra một chút, miệng lẩlaSm nhẩhkDm:

“Tâm nguyệt kiếm pháp. ThứSTc thứlaS nhấkTt – trảym nguyệt.”

Không biết có phảwnFi ảicCo giác hay không, trước mắnQt mọi ngườGSGi đknều như hiện rõ một ánh trăng gợn sóng, như bóng trăng trong nước, rồi bịjsl một đvườpyng thẳng chia làm hai nữcaa bằjGjng nhau, mặt nước đjslộng, hai nửa trăng lập tứsnkc tan rã.

Đến khi ảeZho giác kết thúc, Shaorin đaPoã chỉpy còn cách thánh nữkj có vài mét.

“Không thểRpj nào.”

Thánh nữPO khiếp sợ. Không ngờsas có ngườZHfi có thểC cắaPot đwnFứqet đsasược ngôn thuật của mình trong lĩriRnh vực ánh sáng. Trong lĩsasnh vực của mình không còn có sự hạLLpn chế của cube, cô ta có thểy sử dụng đkjến 40% năng lượng của đFKịjGjnh giới bảBoUo vật. Năng lực trói buộc phảGVi nói là vô cùng mạowanh mẽ, vậy mà chỉGSG bịDw một kiếm cắCt đicCứpBet !?


Thanh kiếm đlaSó, là thứFK gì chứjsl !?

HiểeZhn nhiên, truyền thừa của Jesu không hề đTề cập đnQến phượng hoàng kiếm, vì bịeZh Long ThầSan cho về vườogn từ sớm, trong ký ứTc của Jesu với nhữpyng gì trườfjng sinh đyảjslo có sau này cũng chẳng đjược là bao. Và Vatican không tham gia kháng thầyn chiến 32 năm trước. Nên lạjGji càng không biết về bốn bảarjo vật của hòn đpyảsaso này.

Cái giá phảkni trảV là sự khiếp sợ của thánh nữn lúc này đSTây.

Nhưng cô ta nhanh chóng ổn đTrịaInh lạVi cảfjm xúc, một đriRơn âm nữpya lập tứaPoc phát ra.

“Ta nói, khoảhkDng cách giữsnka con ngườarji và thầnQn thánh là vô tận.”

Lập tứnc vịy trí giữUTqa Shaorin và thánh nữBoU bịv kéo dài ra mấny trăm mét. Dù vậy, một luồng kiếm khí cũng kịaIp quét qua, xé rách lớp màng che mặt của cô ta, đjểkj lộ dung nhan tuyệt thế. Thánh nữjsl có khuôn mặt tinh sảriRo, vừa giống phương đowaông, lạai vừa giống phương tây, làn da trắjvng nõn, đpBeôi môi hồng thuận, cặp mắFKt long lanh như nước mùa thu, tương phảLLpn, toàn thểI khuôn mặt lạjGji hiểjvn lộ vẻ cao quý không thểowa chạogm tới. Làm bấat cứca ngườSai đSTàn ông nào cũng phảaIi thấVy kinh diễm, nhưng không hề có ý dám khinh nhờTrn. Lúc này khuôn mặt ấkny thoáng ngẩarjn ngơ một chút, rồi từ ngạkTc nhiên trở thành khiếp sợ, sau đicCó là phẫn nộ vô cùng. Ánh mắZHft như dao sắkTc nhìn về phía hai vịkn Queen của trườaIng sinh đPOảSTo.

Shaorin cũng không tấsnkn công nữLLpa. Thu kiếm trở lạai bên cạkjnh Stellar, thử khảV năng của thánh nữST như thế là đjslủ, đSTánh nữPOa song phương sẽ trở mặt không chết không thôi. Mục đowaích của họ tới đarjây không phảnQi chỉv đsasểv làm vậy.

...

“Ta nghĩV, bây giờjv chúng ta có thểkj ngồi xuống nói chuyện đGVược rồi chứca !?” Stellar vẻ mặt thong dong, nhẹ giọng nói với thánh nữarj.

“Hừ.”

Thánh nữhkD hừ lạnQnh một tiếng, nhưng cũng không tiếp tục giơ cao tấFKm biểicCn thầBoUn là vô đcaối, không thèm nói chuyện với ngườBoUi phàm nữva, mà thu hồi lĩFKnh vực ánh sáng lạFKi, thân thểjsl nhẹ nhàng hạUTq xuống, trước con mắDwt thành kính của giáo hoàng và các tín đjGjồ.

“Nói đGVi, các ngườGSGi muốn gì !?”

“Có hai chuyện.” Stellar khoanh tay, nhắicCm một mắhkDt, mở một mắsast, tươi cườwnFi nói.

“ThứpBe nhấUTqt, bọn ta muốn mượn con đeZhườnng ánh sáng của cô.”

Thánh nữTr trầUTqm ngâm, cái này cũng không quá khó, nhưng có thứC nhấUTqt, chắvc còn có thứpy hai, nên cô ta vẫn yên lặng đRpjợi nghe.

“Thứn hai, ta muốn cô trở thành Queen thứRpj tư của trườnQng sinh đfjảkjo.”

LờDwi vừa nói ra, tấGSGt cảaPo mọi ngườjvi đpyều như bịDw sét đsasánh ngang tai, ngay cảy Shaorin bên cạHmnh Stellar cũng mang vẻ mặt ngạarjc nhiên không ngớt. Không nói đnQến khuôn mặt khiếp sợ của giáo hoàng cùng các vệ sĩGV giáo đriRình. Thánh nữkj lầyn đsasầpyu tiên trong đlaSờogi hoài nghi liệu có phảyi mình sinh ra có khiếm khuyết gì ở lỗ tai hay không, khuôn mặt cao ngạno cũng thoáng ngây ra một chút.

Đôi khi ngôn ngữkT cũng có sứsasc sát thương chẳng kém gì đsnkao thật kiếm thật.

Bình Luận (0)
Comment