Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 187


Lúc này ở giữa vạn quân kia, lá cờ của Cuồng Long kỵ binh rực rỡ hẳn lên, đang được một vị thiếu niên chỉ huy, chia làm bốn đội, tại bên trong quân doanh giẫm đạp lên, thẳng một đường giết tới làm cho đại quân Ngõa Nạp kêu cha gọi mẹ, chật vật không chịu nổi. Hắn đứng ở trung tâm chiến trường, bên cạnh hắn chỉ có một lão nhân tóc bạc trắng xóa, tổ hợp một già một trẻ kia quả thực độc đáo đứng vững vàng tại chiến trường hỏa bay tán loạn, mà lại có khí thế bàng bạc như vậy. Mỗi lần thiếu niên ấy vun tay lên, sẽ có một đội nhân mã Cuồng Long thiết kỵ năm trăm người theo cái địa phương mà nơi hắn chỉ ngón tay đến, liền đi tìm tử vong cùng chết chóc. Đừng nói bộ đội không hề được tổ chức, cho dù là kỵ binh nguyên vẹn, căn bản không thể ngăn cản năm trăm Địa Hành Long chỉnh tề xung phong.

Bởi vì có sự tồn tại của thích khách, không có vị tướng quân nào có thể tụ tập quân đội tiến hành phản kháng, bởi vì chỉ cần khi hắn dám đứng ra, bên người hắn tuyệt đối không chỉ có binh lính chính mình mà thôi, nhất định còn có sự hiện diện của thích khách. Trước lúc Thất công chúa đi ra, đã không hề có một vị tướng quân nào có gan làm bia nhắm. Mà bọn họ liều mạng tụ tập

Vị thiếu niên đứng một mình trên chiến trường, dáng vẻ giống như một vị tinh quân, binh lực hữu hạn, suy diễn ra lực sát thương lớn nhất, làm đại quân Ngõa Nạp mới có thể tụ tập đến một nơi, đều vừa vặn bị cắt cổ mà chết. Trên mặt đất, Địa Hành Long đánh sâu vào quân đội Ngõa Nạp lợi dụng một số rào chắn để ngăn cản, nhưng với hàng rào đơn giản đó của bọn họ, tại Long sừng đánh sâu vào, giống như trang giấy trắng bị đánh tan tành từng mảnh. Ngẫu nhiên xây dựng thành một tổ đội trọng giáp kỵ binh, lấy số lượng 1-2 ngàn khởi xướng xung phong, nhưng kết qua chẳng qua như đá ném xuống biển sâu, rất nhanh bị đập nát.

Chiến đấu kịch liệt giằng co chỉ ngắn ngủi có hai mươi phút. Sự hỗn loạn cơ hồ được trải rộng khắp toàn quân Ngõa Nạp. Hiện tại không gian chung quanh thiếu niên kia khoảng mấy trăm thước đã hoàn toàn trống rỗng, ngay cả lều trại cùng hàng rào bảo vệ cũng không thấy đâu. Chứng kiến tình hình như thế, Chu Tước quân đoàn ở trong Bình An trấn nào có cái gì là do dự? Dưới sự chỉ huy của ba người, mấy vạn kỵ binh nhanh chóng hướng chỗ trống rỗng kia giết tới.

Chu Tước quân đoàn bị sự tử vong uy hiếp đe dọa mất một ngày, mọi người ở thời khắc gần như tuyệt vọng, lại lại đột nhiên thấy được một tia sinh cơ, liền bộc phát ra sức chiến đấu mà từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện qua. Binh linh phụ trách ngăn cản đột nhiên phát hiện, buổi chiều bọn họ đánh cho địch thủ tan rã, nhưng lúc này đột nhiên trở nên hung hăng. Bọn họ lại e ngại, nếu không lùi bước, nhất định thương vong thảm trọng, có đám Cuồng Long thiết kỵ tiếp ứng, liền mở một đường máu, giết - vọt đi.

Nhìn thấy cảnh tượng đại quân Ngõa Nạp thảm bại, Thất công chúa không khỏi trong cơn giận dữ, hai con ngươi đỏ bừng lên. Trong nhất thời không ngờ rằng sự sợ hãi chi tâm ở trong tâm được một loại trạng thái kỳ lạ nhấn chìm, phảng phất như đã bị Chiến Thần chiếm cứ. Bộc phát ý chí chiến đấu trước nay chưa từng có. Nàng đưa tay lên, dụng âm thanh tràn ngập ý chí kiên định mà dễ nghe cao giọng hô lên: "Toàn quân đột kích. Mục tiêu – Chu Tước quân đoàn Long Thanh Vân" Thanh âm của nàng được ma pháp sư ở phía sau truyền đi khắp cả chiến trường.

Bộ đội Ngõa Nạp vốn bị ta ép bức tới mức ngóc đầu không nổi, lập tức tựa như tìm được người tâm phúc. Bộc phát một cổ kình lực tàn nhẫn làm cho người ta sợ hãi, không ai chỉ huy ai, cũng không có người đốc xúc. Tất cả quân nhân năng động của Ngõa Nạp đều xem mệnh lệnh của vị Thất công chúa kia như ma chú chỉ dẫn, liều mạng chạy trối chết về hướng Chu Tước quân đoàn vừa mới giết ra khỏi thành. Khiến cho vòng vây quanh Chu Tước quân đoàn kia càng thêm rắn chắc, làm cho đám người Long Thanh Vân càng đánh càng mông muội. Có nơi, vài người dám đánh sâu vào Chu Tước quân đoàn, sau khi giết lung tung vài người lại bỏ chạy, sau đó lại tới hơn nữa có nhiều người hơn. Có địa phương ở bọn hắn hung hăng cắm cây dao nhỏ vào sau lưng, bởi vì người của Chu Tước quân đoàn chỉ biết hướng về phía trước chạy như điên. Phía sau, không một ai nguyện ý ở lại chờ chết.

Đám sát thủ của ta cũng mông muội, tìm không thấy quan chỉ huy thì lấy gì mà giết? Nói chung không thể tùy tiện tìm một tên binh lính nhỏ nhỏ mà chém? Bọn họ chỉ có thể bình tĩnh đợi biến hóa mà thôi. Hoặc là thừa dịp người khác không chú ý, phóng hỏa… v.v.

Ta tại trên chiến trường nhìn lại đóa hoa xinh đẹp ở phía xa xa, trong tâm trào dâng kính phục thật sâu. Dưới tình thế hỗn loạn như thế, có thể nắm chắc cái nhược điểm duy nhất của ta một cách chuẩn xác như thế, thật sự rất giỏi. Lúc này, có thể nói Cuồng Long thiết kỵ của ta đã triển khai hoàn toàn, giống như tốc độ của một chiếc cối xay gió, chỉ cần ta không hạ lệnh ngừng lại, quân đội của Thất công chúa không thể ngăn cản được nó, chỉ phí công mà thôi, chẳng qua làm cho binh lực ta yếu dần và đuổi giết cái nhược điểm của ta. Bàn tính của nàng rất tinh xảo, chính là muốn làm cho tốc độ của loạn quân Chu Tước quân đoàn đến nơi kỵ binh ta, chỉ cần ta nhìn lại, như vậy, bằng vào hai mươi vạn người cuat Thất công chúa, chính là muốn ăn tươi nuốt sống 2000 người của ta. Mà ta một khi tới cứu người, mà dễ dàng buông tha là khả năng không lớn, chỉ cần cái cối xay gió của ta không dám nghiền nát quân đội bạn mà dừng lại, ta đây cũng đừng nghĩ đến chuyện trở về.

Khiến cho ta bội phục không chỉ là cảm giác mẫn tuệ sâu sắc của nàng trên chiến trường, mà là uy tín tuyệt đối của nàng đối với đại quân Ngõa Nạp, một đại quân hỗn loạn như thế, sau một tiếng ra lệnh của nàng, cơ hồ lập tức khôi phục lại có thể cùng ta đánh một trận chiến, còn có cái gì mà nàng không được chứ? Thật sự là quá đáng sợ. Điều này làm cho ta nhận được ý thức sâu sắc, chỉ cần Thất công chúa tồn tại ở Phượng Vũ quân đoàn Ngõa Nạp, là không thể chiến thắng được, bởi vì quân đội đã có linh hồn của chính mình, Thất công chúa chính là quân hồn bách chiến bách thắng.

Ở phương diện này Thất công chúa bạo phát mặc dù ra ngoài ý muốn của ta, nhưng lão tử ta một khi đã lĩnh quân đến đây, cũng không thể thất bại bởi một nữ nhân như nàng a? Ngươi đã là trung tâm, ta liền diệt ngươi, ngươi đã linh hồn, ta câu ngươi. Dưới sự kích thích của Thất công chúa, ta cũng không cam lòng yếu thế, dùng hết toàn lực rống lớn: "Tất cả nam nhi Đại Hán! Chu Tước quân đoàn không phải là bọn hèn nhát! Long gia cũng không có người hèn nhát " Là hán tử đại trượng phu. Đi theo ta giết con xú nha đầu kia, lập UY cho Đại Hán ta, cái đầu kia, tiền thưởng là trăm vạn"

Thanh âm của ta truyền đi tuyệt đối cũng không nhỏ, ít nhất tất cả Đại Hán quân đều nghe rõ ràng. Mà ta lấy hành động của chính mình hướng bọn họ biểu đạt một cái quyết tâm, dưới chỉ huy linh hoạt của ta, 2000 Cuồng Long thiết kỵ nhanh chóng tập kết vào cùng một chỗ, chặt chẽ kết hợp thành trận thế như một cái cự chùy, hướng nơi Thất công chúa đang đứng hung hăng đập tới. Cho dù những binh lính Ngõa Nạp phấn đấu liều mình ngăn cản, nhưng mà đối mặt với võ trang hình chữ L răng cưa, Cuồng Long kỵ binh như dòng nước lũ bằng thép, sự chống cự ít ỏi của bọn họ là không đáng kể.

Ta làm như vậy cũng là bất đắc dĩ mà thôi, Chu Tước quân đoàn sẽ phối hợp cùng ta, ta cần phải mang theo bọn họ rời đi, khẳng định sẽ biến thành một hồi đại tan tác, năm vạn người tuyệt đối không có khả thi khi chạy trốn, 2000 người của ta sợ là góp vào đó cũng không ít. Không thể buông tha cái dũng của người thắng, bức đến bực này, không đánh rớt Thất công chúa. Chúng ta sợ là không một ai muốn sống nổi. Ta còn lo lắng phản ứng của Chu Tước quân đoàn, nếu bọn họ không quản ta, mà chính vì bản thân mình chạy trối chết. Bọn họ tám chín phần đi đời, mà ta cũng xong luôn. Nói vậy, ta cũng phải tức giận đến hộc máu, nhưng ta lại không làm như vậy được. Nhưng mà ta phải làm như thế này, chính là xuất phát từ tín nhiệm của quân đội Long gia, tín nhiệm đối đường ca ta.

Quả nhiên, tất cả bọn họ không có làm ta thất vọng. Long Thanh Vân sau khi nghe được lời của ta, cũng cao giọng hô lên; "***! Nếu ai dám bảo đệ đệ ta không đoạt được đầu của Thất công chúa, lão tử giết hắn. Theo ta! Ta muốn 100 vạn kia cấp các huynh đệ đi uống rượu"

"Giếttttt ….! 100 vạnnnnnn….! Cùng lão tử hướng lên phía trước" Thanh âm của Phó tướng Điển Quan cũng từ xa xa truyền đến.

"Giết Thất công chúa! Quân đội Ngõa Nạp nhanh không chịu được nữa rồi, thắng lợi là của chúng ta. Chu Tước quân đoàn sở hướng vô địch" Âm thanh từ phía sau vang vọng đến ủng hộ sĩ khí chính là người nhiều mưu trí – Khoa Xa tướng quân.

"Giếtttttttt…. ! Giết Thất công chúa đi. Chu Tước quân đoàn! Sở hướng vô địch" Đám binh lính của Chu Tước quân đoàn đồng loạt hô lên khan cả giọng. Khi cùng một loạt thanh âm được mấy vạn người cùng xướng lên một lúc, nó không còn là thanh âm nữa, mà trọng yếu nhất chính là sĩ khí dũng cảm trổi dậy.

Chỉ thấy trên chiến trường những bộ đội mới vừa rồi còn chạy trối chết, trong nháy mắt biến thành lão hổ muốn ăn thịt người. Chu Tước quân đoàn có ta làm tấm gương, rất nhanh tập kết thành một chỗ, phối hợp cùng ta hô lên khẩu hiệu, hướng soái kỳ Thất công chúa giết tới. Chẳng qua, bởi vì quân đội Ngõa Nạp đều hướng về phía bọn họ, cho nên áp lực áp lên người bọn họ thật lớn, hơn nữa tốc độ so với ta lại chậm hơn. Mà điều này chính là ý muốn của ta.

Cái gọi là có công tất cứu, 2000 thiết kỵ này của ta muốn chạy một đường, nhưng chính Thất công chúa cũng hiểu được, ít nhất hiện tại trên tay nàng đều là tàn binh bại tướng nên tuyệt đối không ngăn được. Cho nên nàng mới dụng Chu Tước quân đoàn làm chậm trễ cước bộ hành động của ta, chờ nàng sau khi khôi phục lại quân đội, tái tới thu thập ta. Ta lại không để cho chủ ý của nàng, liền chủ động bảo mọi người hướng về phía nàng công kích tới, có như vậy, đại quân Ngõa Nạp mới có thể biến vây công thành ngăn cản, không cho chúng ta xử lý Thất công chúa. Chỉ có thể bức bách quân đội Ngõa Nạp vào thủ thế, Chu Tước quân đoàn không những mượn cơ hội thoát ly khỏi chiến trường, mà ta cũng có thể an nhiên rời đi. Cũng nói không chừng? Hắc hắc! Còn có thể hôn lên khuôn mặt xinh đẹp của nàng nữa chứ.

Sự biến chuyển đột nhiên của ta ngay lập tức làm cho đại quân Ngõa Nạp không biết phải làm sao, bọn họ muốn tuân mệnh lệnh của Thất công chúa, nhưng mà công chúa đang gặp phải nguy hiểm, bọn họ do dự nên hay không phải đi cứu viện công chúa. Đánh giặc mà như thế này, một cái mệnh lệnh và ý niệm ở trong đầu chỉ cần thực hành, nhất định phải kiên định chấp hành. Một khi do dự chuyện xấu dĩ nhiên sẽ xảy ra. Huống chi, hiện tại quân đội Ngõa Nạp còn đang trong trạng thái hỗn loạn. Cái này, binh lính Ngõa Nạp bắt đầu sinh ra ý nghĩ khác nhau, có người chấp hành mệnh lệnh của Thất công chúa công kích tới Chu Tước quân đoàn, mà có người đầu tiên phóng tới vị trí an nguy của Thất công chúa, ngay tức thì có người hướng địa phương của công chúa chuyển động. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hai loại ý tưởng này tạo thành hai lộ tuyến bất đồng, có người muốn tiến về phía trước đánh tới, có người lùi bước phòng ngự. Đại quân Ngõa Nạp vừa mới trật tự lại bắt đầu xuất hiệu dấu hiệu hỗn loạn trở lại. Mà ta thừa cơ hội ngàn năm một thuở này, mang theo bộ binh hướng nơi Thất công chúa đứng mạnh mẽ công kích. Hiện tại khoảng cách đến soái kỳ Thất công chúa còn có ba dặm.
Bình Luận (0)
Comment