Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 288


Cơ Bô Lạc Phu đã nói như vậy, bần đạo còn có thể yếu thế sao? Dù nói thế nào, ta cũng là có địa vị, có mặt mũi, có tôn nghiêm, có khí độ của một thống soái a! Liền cười hắc hắc nói :"Đang muốn lĩnh giáo cao minh!"

Cơ Bô Lạc Phu mừng rỡ nói :"Hảo khí phách, xem chiêu thương thần kỹ này của ta - quỷ khấp thần kinh chi lưu tinh!" Nói xong, hắn bất thình lình từ trên người tọa kỵ nhảy dựng lên, tung người lên cao hơn mười thước, sau đó chỉ dựa vào khí thế phóng ra ngoài vững vàng ở giữa không trung, tầng tầng năng lượng linh hồn đen đặc bắt đầu tập trung xung quanh cơ thể hắn, năng lượng này giống như vô cùng vô tận, tập trung lại không ngừng.

Bần đạo trong lòng cảm thấy bất an, cũng không phải sợ hắn, mà là lo lắng cho thủ hạ trên khán đài, vội vàng phất phất tay đối với đám người phụ thân. Phụ thân u mê không hiểu, như mà Khắc Lý và thúc đổ đều là lão yêu tinh a? Lập tức đã hiểu ra ý của ta, ngay tức khắc đem đám thủ hạ thực lực không đủ toàn bộ đều đuổi chạy về trong thành. Hiện trường chỉ để lại mấy vị cao thủ chân chính, phụ thân, thúc tổ, Khắc Lý cùng Tạp La.

Hai sư đoàn trưởng Ba Lạc Đặc cùng Phúc Đặc Man chết sống không đi, đành phải phân biệt để cho thúc tổ cùng Khắc Lý bảo hộ, còn có đường ca của ta Long Thanh Vân, hôm nay cũng mặt dày mày dạn chạy tới. Thời khắc này có đánh chết hắn cũng không muốn đi, cơ hội này rất quý giá, có thể quan sát một trận chiến lớn như vậy, tuyệt đối rất có ích lơi đối với kiến thức và tu vi của một vũ giả, có thể làm cho hắn bớt đi rất nhiều đường vòng. Có thể nói cơ hội khó được a, ai cũng không muốn bỏ qua. Cho dù là Bì Lỗ cũng được Tạp La để lại. Bổn sự của lão Mã đúng là trên không chạm trời dưới không chạm đất, sau khi xem hết trận đại chiến này, hắn có lẽ có thể bước vào hàng ngũ kiếm thánh, đương nhiên cũng là không đi.

Mà lúc này, ngay cả Tây Tư Nhĩ thân vương cũng nhận thấy không ổn, vội vàng mệnh lệnh một số thuộc hạ quay về doanh, tại chỗ chỉ để lại mười mấy cao thủ chân chính trấn thủ. Thế nhưng những người này cũng bất quá là chiến sĩ hoàng kim cấp cao mà thôi, ai cũng không biết có thể dưới dư uy tuyệt chiêu của Cơ Bô Lạc Phu đảm bảo không bị thương. Nhưng mà, quyết đấu vẫn còn tiếp tục, chịu trách nhiệm trận này là Tạp Đặc cũng không thể nửa đường toàn bộ tập thể rời khỏi nơi thi đấu a? Cho nên Tây Tư Nhĩ thân vương cho dù là có nguy hiểm cũng phải kiên trì lưu lại.

Bần đạo cũng không quản Tạp Đặc như thế nào, trước xung quanh bản thân vung ra đạn khói, che khuất tầm mắt của bọn họ rồi nói sau. Sau khi loại bỏ tầm mắt của mọi người không sai biệt lắm, Cơ Bô Lạc Phu nơi đó cũng đã chuẩn bị xong, chỉ thấy một năng lượng cầu tối đen tập trung trên mũi thương của hắn, đường kính chừng một thước, năng lượng cường đại bên trong dao động, có thể làm cho người ở cách xa vài chục dặm cũng cảm giác được. Chỉ nghe Cơ Bô Lạc Phu hét lớn một tiếng :"Trứ!" Tiếp theo khối cầu tối đen kia tựa như tia chớp bắn tới, tốc độ cực nhanh thật sự làm cho người ta thán phục a.

Đáng tiếc bần đạo sớm có chuẩn bị, khuyết điểm chiêu này của Cơ Bô Lạc Phu chính là chậm, nguyên bản nếu ta chỉ không ngừng dụng phi kiếm không ngừng gây rối, hắn cũng sẽ bị bức phóng ra trước, tuyệt đối sẽ không giống như năng lượng cực lớn bây giờ. Nhưng mà bần đạo có ý định khác, căn bản không quan tâm uy lực đại chiêu của hắn cỡ nào, hắn càng lợi hại ta lại càng cao hứng đó chứ, cho nên lúc này mới mặc hắn tụ khí mà không quản. Hiện tại hắn cuối cùng là tụ tập đến trình độ lớn nhất phóng ra, bần đạo lập tức dựa theo chiến lược sớm đã nghĩ kỹ, kéo theo Cái Thứ độn thổ trốn đi.

Từ sau khi một phần phong ấn bị phá vỡ, trình độ đạo thuật của bần đạo đã tăng lên nhiều. Thổ độn thuật này lại càng thêm thần tốc. Độn tốc hiện tại của ta cực nhanh, tuyệt đối so với chim bay trên trời. Mà Cái Thứ không hổ là ma thú thuần thổ thuộc tính, khi ta kéo theo nó độn thổ không những không có là gánh nặng của ta mà còn có thể gia tăng thêm chút tốc độ, giống như là ta lấy theo một pháp khí tăng phúc năng lượng vậy, thật sự là rất xảo.

Bần đạo tính toán rất đơn giản, năng lượng cầu của Cơ Bô Lạc Phu tập trung công kích, theo lý ta trốn như thế nào nó cũng có thể đuổi theo, nhưng mà ta nghĩ là chui vào trong đất, năng lượng cầu có thể tiến vào hay không, hoặc là nó cùng mặt đất tiếp xúc mà nỏ mạnh. Mà sóng xung kích của nổ mạnh mặc dù là lan tỏa cực mạnh ra xung quanh, tuy nhiên trong tầng đất cũng không lan tỏa được nhanh cùng mạnh mẽ như vậy, thời gian này cũng đủ cho bần đạo chạy trốn.

Năng lượng cầu của Cơ Bô Lạc Phu quả nhiên như bần đạo dự liệu, sau khi tiếp xúc vào với mặt đất thì hoàn toàn nổ tung. Trên sân quyết đấu đã hình thành nên một cái đám mây hình nấm cự đại, năng lượng cầu của Cơ Bô Lạc Phu hiển nhiên là trải qua sự gia công đặc thù, nổ mạnh không phải một lần là xong, mà là chia thành mấy lần nỏ mạnh, hình thành một loại lực liên tục không ngừng ép vào, khiến cho lực phá hoại nháy mắt tăng lớn. Sóng xung kích cực lớn từng đợt trực tiếp vọt tới trên khán đài. Lúc này là nhìn ra sư bất đồng tu vi từng người, phụ thân bảo vệ trước người Long Thanh Vân, mọt thân đấu khí màu trắng bạc đã muốn thôi phát đến cực hạn, cũng miễn cưỡng chống đỡ được mà thôi.

Tạp La thì là cần Bì Lỗ trợ giúp, ông cháu hai người hợp lực mới có thể chống đỡ nổi. Đó có thể thấy được, so về trình độ đấu khí hùng hậu, hắn so với phụ thân ta kém hơn một chút bất quá làm cho hắn vui mừng không chỉ có là phụ thân là đệ tử trò giỏi hơn thầy, ngay cả con hắn làm thủ hạ cho ta mấy năm này cũng là tiến bộ thần tốc, không ngờ có thể ở phía sau trợ giúp hắn. Có thể thấy được thực lực của Bì Lỗ gia tăng đến một trình độ rất cao.

Thúc tổ thì vẻ mặt tương đối buông lỏng, hắn cũng không giống như Tạp La hay là phụ thân ngồi bán chồm hổm trên mặt đất, bộ dáng toàn lực ứng phó, mà là vẻn vẹn đem đấu khí thoáng phóng ra ngoài, thoải mái bảo vệ mình cùng người đứng phía sau, tại từng đợt sóng xung kích đập vào, hắn thản nhiên đứng thẳng tắp nơi đó, có vẻ như là nhẹ nhàng thoải mái. Thật không hỗ là cao thủ cấp kiếm thần. Đệ nhất sư đoàn trưởng Ba Lạc Đặc phía sau nhìn đến muốn choáng váng, đã biết lão gia hỏa này lợi hại, nhưng mà không có nghĩ lợi hại đến mức này a.

Đương nhiên, thực lực mạnh nhất trong số những người này, không thể nghi ngờ chính là lão yêu quái ngàn năm Khắc Lý. Thân thể của hắn bên ngoài chỉ đơn giản là một tấm màn đen nhàn nhạt ngăn chạn sóng xung kích ở phạm vi mấy thước. Vô luận sóng xung kích mạnh như thế nào đập tới, đều giống như sóng biển vỗ vào đá ngầm, một chút cũng không hề lay động, là biết hắn thoải mái đến cỡ nào.

Đệ tứ sư đoàn trưởng Phúc Đặc Man đứng sau hắn bị thực lực mạnh mẽ của hắn làm cho ngây người, không chỉ có như thế, cho dù là thúc tổ cũng là khiếp sợ không thôi, thầm nói, tên mặc hắc bào quái lạ bên cạnh là loại người gì a? Thực lực có vẻ như so với ta còn biến thái hơn a? Kỳ thật lấy bổn sự của Khắc Lý sau khi đi theo ta học tập, đã có thành tựu tương đối, cho dù là chống lại Cơ Bô Lạc Phu cũng chưa chắc thua, tuy nhiên là đụng phải Địa Ngục Tam Đầu Khuyển là khắc tinh, làm cho hắn có một thân bổn sự lại không thể nào phát huy, cuối cùng, ta không thể không tự mình xuất thủ. Điều này khiến hắn cảm thấy hết sức buồn bực, đành phải vào lúc này phô bày ra, giải tỏa cơn buồn bực.

Lão Mã thì cự tuyệt hảo ý của Khắc Lý. Một mình một thân đón đánh sóng xung kích, hiện tại đã bị đánh cho liên tiếp lui về phía sau, cuối cùng, đợi đến khi hết thảy qua đi, hắn đã bị chấn cho lộn nhào ngoài một dặm, toàn thần đều là đất, cũng may không có bị thương. Bất quá hắn ăn khổ cũng không có vô ích, xem bộ dạng đang suy tư của hắn là biết, hắn đã bắt đầu tiến vào trạng thái, sợ là không bao lâu nữa, Long gia lại sinh ra một vị cao thủ cấp kiếm thánh.

Tình trạng của Tạp Đặc bên kia cũng tương tự, bất quá, cao thủ bên Tây Tư Nhĩ thân vương tuy rằng không nhiều, nhưng mà phối hợp thì thật sự ăn ý, bọn hắn nhìn thấy sóng xung kích lan tới thì ngay lập tức chia làm hai tổ trước sau, tổ thức nhất sau khi tiếp đón đợt sóng xung kích thứ nhất đập vào đã tiêu hao hết đấu khí, nhanh chóng lui về phía sau, để cho tổ thứ hai phía sau đón đỡ đợt sóng tiếp theo, còn bản thân thì nhân thời gian đó mà khôi phục, chờ tổ thứ hai sau khi tiêu hao hết đấu khí thì bên tổ thứ nhất bọn hắn cũng đã khôi phục tiến lên tiếp tục đón đỡ các đợt sóng tiếp theo. Cứ luân phiên như vậy, đều có thời gian nghỉ ngơi, rốt cuộc đã chống chọi với dư uy của đại chiêu này. Bất quá, sau đó, bọn hắn liền lui ra ngoài thật xa, dù sao thực lực của bọn hắn vẫn là yếu một chút, cho nên cả đám mệt đến đổ mồ hôi đầy người, càng không ngừng thở gấp, xem ra dường như chỉ một cơn gió thổi qua là có thể gục xuống.

Lúc này, sóng xung kích đã hoàn toàn tiêu tán, đất đai ẩm ướt trên thảo nguyên cũng không có bụi bặm, cho nên rất nhanh thấy được rõ ràng cảnh tượng bên trong. Tại địa phương bần đạo đứng lúc đầu, trên mặt đất lưu lại một cái hố to đường kính mấy trăm thước, sâu không thấy đáy, mà hai cái khán đài cơ hồ là toàn bộ đều bị hủy, vẻn vẹn còn cái móng là nguyên vẹn. Mà Cơ Bô Lạc Phu chẳng biết lúc nào đã cưỡi trên lưng Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, dụng một loại pháp thuật phiêu phù trên không trung, uy phong lẫm lẫm nhìn xuống kiệt tác của mình.

" Tiểu Ngũ đâu rồi?" Phụ thân phục hồi lại tinh thần phát hiện không thấy tung tích của ta liền sợ tới mức mặt mũi trắng bệch. Mọi người cũng giống như vậy đều là bộ dáng lo lắng, công kích biến thái đến như vậy, bần đạo vớ thân thể bị phong ấn, còn có thể sống sót sao? Cho nên mọi người đều lo lắng tới an nguy của ta, nhốn nháo tìm kiếm thân ảnh của ta, nhưng mà chính là tìm không thấy. Kỳ thật, lúc này, bần đạo còn đang ẩn nấp dưới đất.

" Nếu Tiểu Ngũ chẳng may có mệnh hệ gì, lão tử liều mạng với hắn!" Phụ thân hung tợn nhìn chằm chằm Cơ Bô Lạc Phu đang ung dung trên không nói.

"Ân, ta cũng không tin, nhiều cao thủ như thế còn không giết được hắn?" Tạp La cũng mắt lộ hung quang nói.

"Tính thêm ta nữa!" Thúc tổ nguyên bản tính tình rất trầm ổn, cũng bởi vì ta mất tích mà trong lòng nổi sóng. Ngón tay càng không ngừng duỗi ra rồi co lại, biểu hiện nội tâm lo lắng của hắn.

Khắc Lý không có nói nhiều lời, vẻn vẹn đem hắc ám long cốt trượng ra, tỏ ra thái độ quyết tâm của hắn.

" Mấy người chúng ta không bằng các ngươi, sẽ đi làm thịt bọn hỗn đãn Tây Tư Nhĩ được không? Chuyện lần này, hắn cũng gánh một nửa trách nhiệm!" Thanh Vân lập tức chiếm được sự ủng hộ mạnh mẽ của Bì Lỗ cùng hai người sư đoàn trưởng khác.

"Được, lão Mã đi với các ngươi!" Lúc này lão Mã chạy về tới không kịp lau đi bụi đất trên mặt, cướp lời mở miệng nói. Tuy rằng bộ dáng hắn chật vật buồn cười, hiện tại lại không có bất kỳ người nào có tâm tư cười hắn.

"Được, cứ như vậy, nếu không tìm được Tiểu Ngũ, chúng ta liền chia làm hai tổ giết ra. Một tên cũng không cho thoát!" Phụ thân hung ác nói.

Ngay khi bọn hắn đang thương lượng "hậu sự" của bần đạo thì ở bên kia, mười mấy người sống sót của Tạp Đặc đang nghị luận cái gì đó.

"Mấy tên gia hỏa kia cũng thật biến thái!" Một thủ hạ của Tây Tư Nhĩ thân vương nói :" Cũng may đã đem cái tên tiểu tử đáng ghét kia giết chết, bằng không chiến đấu tiếp, có thể tất cả chúng ta sẽ theo tên tiểu tử kia chôn cùng."

"Ta thấy không nhất định là vậy!" Tây Tư Nhĩ thân vương lo lắng nói :" Ta sợ hắn có thể chưa chết, hắn là tai họa sống ngàn năm, ta thủy chung cho là hắn không dễ dàng chết như vậy."

"A! Không thể nào đâu? Thế mà cũng không chết sao?" Thủ hạ của Tây Tư Nhĩ thân vương cũng là khó tin nói.

"Ha ha!" Lúc này thanh âm kiêu ngạo của bần đạo lại vang lên, địa điểm ta xuất hiện là ngay sau mấy người bọn hắn, đối với bọn hắn điên cuồng cười nói :"Vẫn là Tây Tư Nhĩ thân vương hiểu ta a! Chút bổ sự ấy làm sao có thể gây thương tổn cho ta chứ? Ha ha!"

Sự xuất hiện của bần đạo làm cho đám người Đại Hán bên kia phát ra một trận hoan hô đinh tai nhức óc, phụ thân không khỏi vui mừng cười nói :"Này tên tiểu tử thúi, làm ta sợ muốn chết!" Những người khác thì lộ ra nụ cười đã hiểu ý, bọn hắn cuối cùng là thở dài nhẹ nhõm một hơi.

" Làm sao ngươi lại chạy đến phía sau chúng ta vậy!" Tây Tư Nhĩ thân vương tức giận nói.

"Ha ha!" Bần đạo cười nói :"Khôn nghĩ tới là ta chạy tới chỗ này sao, như thế nào? Tây Tư Nhĩ thân vương điện hạ không chào đón ta sao?" Ha ha! Thật ra là bần đạo cố ý chạy tới nơi này, bởi vì ta hiện tại chính là kẻ gây tại họa, ai bên cạnh ta đều xui xẻo, hơn nữa là xui xẻo mất mạng. Ai kêu đối thủ của ta Cơ Bô Lạc Phu luôn yêu thích việc ngộ thương cho người quan chiến đây?

" Hoan nghênh cái rắm!" Tây Tư Nhĩ thân vương tức muốn nổ phổi, hắn đương nhiên biết rõ đây là quỷ kế mượn dao giết người của ta. Tuy nhiên hắn không có biện pháp. Hắn hiện tại thậm chí cả tâm tư động thủ với ta cũng có, nhưng chính là không dám. Bởi vì như vậy coi như là bọn hắn hai đánh một, phá hư trận quyết đấu thần thánh không chỉ có là vũ nhục ta mà càng là sự vũ nhục đố với Cơ Bô Lạc Phu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Tây Tư Nhĩ thân vương cũng không phải để ý cảm nhận của ta, nhưng mà hắn làm sao dám đắc tội tên cường giả biến thái Cơ Bô Lạc Phu đây? Cho nên, hắn chỉ có thể nhịn xuống cơn tức này, giận dữ hét :" Toàn thể lui lại, đều chạy theo ta mau!" Sau đó chính hắn là người chạy trước. Bần đạo vốn là tính toán chạy theo hắn, thế nhưng hướng chạy của hắn cũng quá không khéo rồi, làm cho quỷ kế của ta không thể thực hiện được.

Bởi vì, Tây Tư Nhĩ thân vương không có chạy về hướng đại doanh của mình, bởi vì hắn biết rõ, nếu như hắn tiến về đại doanh, ta nhất định sẽ chạy theo, như vậy, hắn chính là đem tai hoạ mang cho quân đội của mình. Cho nên hắn chạy về hướng đám người phụ thân. Ta có tần nhẫn, cũng không thể không quản đến sự sống chết của phụ thân cùng thủ hạ a? Không thể không nói, lão hồ ly chính là lão hồ ly, dưới tình huống khẩn cấp, Tây Tư Nhĩ thân vương còn có thể tìm ra một cái con đường chạy trốn an toàn, thật sự là không thể không khiến bần đạo bội phục a.

Nhìn thấy Tây Tư Nhĩ thân vương thông minh như vậy, bần đạo thật đúng là không có biện pháp, cũng không thể mang tai họa đến cho người một nhà, đành phải trơ mắt nhìn bọn hắn chạy trốn.

" Các hạ ngài thật sự là rất thần kỳ!" Cơ Bô Lạc Phu lúc này cũng đã phát hiện ra ta. Thấy ta bình yên vô sự còn đang cùng người ta trêu đùa, hắn là vừa mừng vừa sợ a. Một chút cũng nhìn không ra cảm giác mất mát vì chiêu số thất bại, dường như là thất bại của người khác chứ không phải của mình. Tiếp theo sau, Cơ Bô Lạc Phu đối với ta tự đáy lòng tán dương :"Tuyệt chiêu này của ta, ngài là người thứ nhất khiến ta thi triển ra, cũng là người thứ nhất có biện pháp phá giải, càng là người thứ nhất có thể bình yên vô sự thoải mái tránh đi. Ta thật sự là xấu hổ a? Tự cho là tuyệt học lợi hại cỡ này còn quá sức đối với ngài, xem ra ta còn phải cải tiến thêm. Có thể biết ngài là như thế nào tránh đi sự tập trung khí thế của ta không?

"Ha ha!" Bần đạo cười cười nói :"Ta chẳng qua là chạy trốn nhanh một chút!"

"Nhanh?" Cơ Bô Lạc Phu lắc đầu nói :" Ta không cho rằng ngài chỉ dựa vào tốc độ là có thể giải quyết vấn đề. Bới vì tốc độ sóng xung kích sau nổ mạnh so với tốc độ âm thanh còn nhanh hơn, căn bản là không thể dễ dàng chạy thoát, hơn nữa, ta sở dĩ làm cho năng lượng cầu chia làm nhiều lần nổ mạnh, chính là bởi vì khi mỗi lần nổ mạnh tốc độ sẽ tăng lên, tuyệt đối không người nào có thể tránh thoát, chỉ cần trong tíc tắc, cũng sẽ bị năng lượng tà ác ẩn dấu bên trong gây thương tích, do đó ảnh hưởng đến tốc độ, như vậy rốt cuộc trốn không thoát công kích tiếp theo, Hơn nữa sau khi phấn tán đi như vật, làm cho công kích sinh ra tính liên tục, rất có hiệu quả đối với phá vỡ sự phòng hộ của đấu khí và ma pháp thuẫn, ngài nói chiêu số như vậy, có thể bị ngài đơn giản dựa vào tốc độ mà tránh thoát sao?"

"A! Quả nhiên là chiêu thức lợi hại, bất quá ta chỉ cần lợi dụng pháp thuật tương tự thuấn gian di động là có thể bất luận tốc độ tránh thoát, không phải sao?" Bần đạo bị hắn nói cho không có biện pháp, đành phải hàm hồ nói, dù sao người ta cũng đem chiêu số của mình nói ra rõ ràng, ta nếu không nói, chẳng phải là có vẻ keo kiệt sao?

"Đúng vậy! Nên là như thế." Cơ Bô Lạc Phu hưng phấn mà nói :" Thật sự là không gian pháp thuật thất truyền đã lâu, hơn nữa đều là pháp thuật cấp cao đã ngoài bát cấp, ta thật không ngờ là xuất hiện nơi đây. Ta xem năng lực của ngài vẫn là chưa đủ trình độ thuấn phát bát cấp pháp thuật. Ân! Ngài nếu ngay cả quyên trục cấm chú cao cấp như vậy cũng có thể có, thêm một hai quyển trục không gian ma pháp cũng không có gì bất ngờ. Xem ra vừa rồi ngài là dựa vào một cái quyển trục không gian pháp thuật cấp cao đào thoát, có phải như vậy hay không? Các hạ!"

"Không sai, ta chính là dùng quyển trục chạy trốn!" Bần đạo thấy hắn đã thay ta tìm được lý do, thế nào còn không biết thời thế mà nhận a.

"Ha ha! Đa tạ các hạ đã nói rõ chân tướng, Cơ Bô Lạc Phu cảm kích khôn cùng, chiêu này của ta sáu này nếu như có thể được cải tiến, hẳn là được nhờ vào sự giúp đỡ của trận chiến hôm nay!" Cơ Bô Lạc Phu cười to nói :" Một khi đã như vậy, để tỏ lòng kính ý của ta đối với các hạ, xin mời các hạ tiếp chiêu này của ta. Cẩu cẩu - cấm ma."

Nói xong ba cái đầu của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển bên dưới thân hắn cùng nhau gầm lên giận dữ, xung quang thân thể cự đại của nó phóng xuất ra từng đạo quang mang tố đen, thoáng cái dã bao phủ phạm vi trăm thước xung quanh ta.

Đây chẳng lẽ chính là ma pháp đặc sắc lợi hại nhất của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển - cấm ma sao? Bần đạo bèn bắt đầu ngưng tụ ma lực, phát hiện, ma lực mặt ngoài đã không thể vận dụng, bất quá linh khí của bản thân bần đạo cùng ma lực của bọn hắn bất đồng, còn không có bị ngăn chặn. Bần đạo xuất ra quyển trục, lúc này mới phát hiện, nếu muốn khởi động quyển trục khả năng là không lớn, ma lực trong quyển trục đều bị hắc sắc quang mang chiếu xuống mất đi sức sống, không hề vận chuyển, ma lực không vận chuyển thì không cách nào phát huy hiệu quả.

Cùng lúc đó, chính hắn lại nhảy lên trên cao, nhảy đến ước chường hơn trăm mét thì giận dữ hét :" Thương thần kỹ - hủy thiên diệt địa chi câu phần!"

Bần đạo điên cuồng ngất! Ta chửi mười tám đời tổ tông Cơ Bô Lạc Phu, lừa lão tử nói ra lời thật, sau đó liền lập tức trở mặt, ngươi cũng quá vô sỉ đi chứ? Trên đời này chỉ có người bị ta lừa, khi nào đến phiên ngươi lừa ta a?
Bình Luận (0)
Comment