Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 383


Kỳ Mỹ Lạp dù sao cũng là ma thú cấp chín, cho nên phi long cấp bảy mặc dù số lượng chiếm ưu thế, nhưng vẫn rất khó chiến thắng bọn chúng. Thế nhưng, trí lực Thú Nhân hiển nhiên cao hơn Kỳ Mỹ Lạp, sống lâu trên chiến trường thường thường không phải là thực lực mà là trí khôn. Khi quân đội phi long đang day dưa với Kỳ Mỹ Lạp, trên bầu trời hàng phòng tuyến thứ hai, đánh đánh tới tới, được Thú Nhân kỵ sĩ cố ý dụ dỗ, Kỳ Mỹ Lạp bất tri bất giác đi tới trên sườn núi.

Tiếp theo, một thanh âm vang lên, ánh sáng chói lòa, tất cả Phi Long kỵ sĩ lập tức chạy trốn tứ tán. Bỏ rơi hơn hai mươi đầu Kỳ Mỹ Lạp ở giữa không trung kia, Kỳ Mỹ Lạp thoáng cái mất đi đối thủ, đang mờ mịt nhìn quanh thì ngàn vạn tia chớp cỡ thùng nước đột nhiên hiện ra ngay khu vực của bọn chúng, bị đám tia chớp tàn sát bừa bãi, Kỳ Mỹ Lạp bị điện chích thương tích đầy mình.

Có bảy tám đầu Kỳ Mỹ Lạp trực tiếp xoáy một vòng ngã xuống, té xuống đất biến thành thịt vụn, có bảy tám đầu khác cánh bị trọng thương không cách nào tiếp tục phi hành nữa, chỉ đành dựa vào pháp thuật chậm rãi hạ xuống, chờ đợi bọn hắn chính là vô số Thú Nhân đang tức giận. Vài đầu Kỳ Mỹ Lạp còn lại thì ra sức trốn ra khỏi khu vực tia chớp oanh kích, chuẩn bị bay trốn ở phía sau, đáng tiếc, Song Túc Phi Long mới vừa rồi bay đi đã toàn bộ hưng phấn trở lại, nhằm đám Kỳ Mỹ Lạp bị thương kia mà liều mạng công kích, chuyện tình đánh chó mù đường bọn họ rất thích nha. Cuối cùng, mấy con Kỳ Mỹ Lạp xui xẻo này cũng bị Song Túc Phi Long giết chết, thế nhưng phi long ở thời điểm Kỳ Mỹ Lạp phản kích trước khi chết, tử vong hơn trăm, tính cả tổn thất từ khi khai chiến, Song Túc Phi Long đã tổn thất gần nửa phần.

Trận mai phục đánh này vô cùng tuyệt diệu. Bần đạo nhìn cũng nhịn không được phải than thở không dứt. Phải biết rằng, pháp thuật Lôi Thú lúc bình thường mặc dù có xạ trình kinh khủng hơn 2500 thước, nhưng pháp thuật cấp mười một lực sát thương khổng lồ lại phóng không xa được như vậy, cho nên Song Túc Phi Long kỵ sĩ bất kể thương vong dẫn dụ Kỳ Mỹ Lạp tới phạm vi Lôi Thú có thể công kích, sau đó dựa vào Lôi Thú quần thể công kích đánh chết chúng nó.

Mặc dù một pháp thuật cấp mười một chỉ có thể đả thương nhẹ Kỳ Mỹ Lạp, nhưng năm đạo cùng trúng thì trên căn bản Kỳ Mỹ Lạp nhất định phải chết, đây chính là ưu thế của quần thể pháp thuật. Lấy bình thường mà nói, một con Kỳ Mỹ Lạp chưa chắc sợ một con Lôi Thú, nhưng nếu như quần đấu, Lôi Thú đột nhiên đánh lén, chắc chắn có thể lấy ít thắng nhiều. Đáng tiếc số lượng Lôi Thú hơi ít, nếu có được bảy đầu trở lên. Mới vừa rồi đã không để Kỳ Mỹ Lạp chạy thoát nhiều như vậy, Song Túc Phi Long sẽ đỡ được khoản tổn thất hơn một trăm kia.

Kỳ Mỹ Lạp hạ đài, thú hoàng và đại tiên tri cơ hồ không hẹn mà cùng thở ra một hơi. Thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông cười nói: "Hoàn hảo có một chiêu này, không sợ bọn chúng nhiều hơn, nếu không thật đúng là phiền toái."

"Nhưng số lượng quái vật lần này làm sao tới nhiều như vậy? Hiện tại mới chỉ bắt đầu thôi mà?" Đại tiên tri nhíu mày nói: "Chỉ mong lần này không nên lại đến nhiều siêu cấp tồn tại như vậy."

"Cái gì là siêu cấp tồn tại?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Là những quái vật có thực lực vượt xa ma thú cấp chín thượng vị. Lần trước đã tới hai con, một con siêu cấp Tà Ma quân chủ và một con Tà Nhãn bạo quân." Đại tiên tri Tinh Quyến • Thần ảm đạm nói: "Đại chất tử (cháu ruột) của ta, cũng chính là người thừa kế thú hoàng từng bị Tà Nhãn bạo quân khống chế đánh lén giết chết Nhị điệt tử, sau đó Nhị điệt tử cũng bị phụ thân hắn đích thân kích chết. Ài, lần đó chúng ta tổn thất thảm trọng."

Tiến hành phân loại cấp bậc ma thú là thói quen của loài người, mà phân loại thật ra không thể rõ ràng, bởi vì vì thực lực bản thân nhân loại không cao. Bọn hắn làm sao phân cấp cho biết bao quái vật cực kỳ cường đại khác? Cho dù đều là một con Đại Địa Chi Hùng - Cái Thứ, thực lực hắn bây giờ tăng lên ước chừng gấp đôi, nhưng vị cấp không hề tăng, đó là bởi vì loài người phân đến cấp chín thì không có phân thêm cấp mười. Cho nên bần đạo suy đoán, bọn họ nói mấy siêu cấp tồn tại vượt xa cấp chín, cũng chính là cấp bậc Cái Thứ hiện tại, chưa chắc mạnh hơn thú hoàng, nếu không hiện tại đứng ở chỗ này nói chuyện đã không phải là bọn họ rồi.

"Tà Nhãn đáng giận. Quái thú đáng chết." Bần đạo cũng tức giận mắng chửi. Thế nhưng, trong lòng ta có chút kỳ quái, chuyện như vậy hắn nói với ta, một ngoại nhân để làm gì đây? Không biết chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài đường sao? Hơn nữa còn làm trò trước mặt thú hoàng, chúng ta thân quen đến như vậy sao?

"Vì đối kháng bọn họ, chúng ta đã bỏ ra quá nhiều hy sinh, ngươi nhìn các chiến sĩ bên dưới, đa số trên tay đều cầm vũ khí bằng xương cho nên liên lụy bọn họ phát huy không hết thực lực, mới bị đám quái vật giết chết. Nếu chúng ta có vũ khí như nhân loại các ngươi, xe bắn đá hoặc là trọng nỗ mà nói..., chúng ta không cần chết nhiều người như thế này rồi." Đại tiên tri Tinh Quyến • Thần rất có thâm ý nhìn ta một cái, chậm rãi nói.

"Ha hả, ta nghĩ các ngươi tuyệt đối sẽ có." Bần đạo rất dứt khoát cười nói. Tổ cha nó, nói hồi lâu vậy thì ra đang giả bộ đáng thương với ta hả? Các ngươi nếu được võ trang đầy đủ, sợ rằng thương vong thảm trọng tiếp theo sẽ là loài người mất thôi. Cho nên bần đạo mặc dù có tính toán cho bọn hắn vũ khí, tuy nhiên tuyệt đối không thể nhiều, nếu quá nhiều một chút, phiền toái rất có thể là chính mình, ta lại không muốn ở trên chiến trường nhìn thấy bọn người kia rồi, bọn họ quả thực chính là bộ máy chuyên giết chóc nha, nếu được vũ trang đầy đủ thì ai chịu được đây?

"Ha ha, như thế chúng ta đại biểu toàn thể Thú Nhân cám ơn trước lãnh chủ đại nhân." Đại tiên tri Tinh Quyến • Thần và thú hoàng Tinh Quyến • Bỉ Mông vui mừng quá đỗi nói.

"Ha hả, mọi người sau này đều là bằng hữu rồi, không cần phải khách khí." Bần đạo cũng nói nhỏ: "Như vậy chuyện tình phi long thì…?"

"Ha ha, nếu đã là bằng hữu chúng ta tự nhiên không thể che giấu rồi, mặc dù bị giới hạn trong tổ huấn, chúng ta không thể trực tiếp đưa cho ngươi, nhưng sai ra một trăm đầu cho lãnh chủ đại nhân sử dụng thì không thành vấn đề sao?" Đại tiên tri gian hoạt nói.

"Ha hả, vậy là đủ rồi, đa tạ đa tạ." Bần đạo trên mặt cười ha hả. Nhưng trong lòng ta sớm mắng chết cái lão cáo già này, quân đội của ngươi để ta sử dụng? Tiên sư mày, ta đây có thể dễ dàng chỉ huy phát động không? Hơn nữa còn không thể để bọn họ tham dự cơ mật của ta, nếu không lại phải bại lộ toàn bộ. Cũng may so với không có còn tốt hơn, lực chiến đấu của một trăm đầu phi long đưa vào trong nhân tộc, kết quả chắc chắn phi thường khả quan. Hắc hắc!

Chúng ta ở đây nói đùa vài câu, chiến sự phía dưới vẫn đang tiến hành kịch liệt, Kỳ Mỹ Lạp bay ra đầu tiên đã bị tiêu diệt, lại có mấy con bay ra thêm, xem ra đã hấp thụ chút giáo huấn, cũng không dám nữa đến trên không trung Thú Vương thành để giương oai. Chỉ quanh quẩn trong khu vực hai phe giao chiến, bọn chúng tích cực phun ra độc dịch hủ thực thành tường.

Kỳ Mỹ Lạp phun độc dịch vô cùng lợi hại, một ngụm phun lên trên tường thành là có thể hủ thực rớt một khối đá to, nếu phun lên thân người, lập tức da tróc thịt bong sạch sẽ. Mấy con Kỳ Mỹ Lạp cùng ngắm một chỗ tường thành không ngừng phun "nước miếng", trên tường thành rất nhanh thủng một lỗ to. Sau đó, bọn quái vật liền mạo hiểm vượt qua độc dịch hủ thực đi vào bên trong, thế nhưng, bình thường như thế sẽ có một đầu Bỉ Mông ngăn cản nơi lỗ thủng, muốn đột phá một cửa Bỉ Mông cơ hồ không thể nào xảy ra rồi. Nhưng Kỳ Mỹ Lạp mở ra lổ hổng càng ngày càng nhiều, Bỉ Mông từ từ không đủ dùng, Thú Nhân đành phải bỏ qua đạo phòng tuyến này.

Mặc dù Thú Nhân tổn thất thêm một phòng tuyến, nhưng bản thân Kỳ Mỹ Lạp cũng thương vong thảm trọng. Không chỉ bị Lôi Thú đánh rớt không ít, Phi Long kỵ sĩ cũng thường xuyên xuất kích, xoá sổ một hai đầu rồi chạy trở về. Nhưng cánh cửa không gian ở phía sau luôn luôn bay ra thêm vài con, vẫn duy trì công kích thành tường không hề gián đoạn. Phối hợp với bọn nó là quái thú công kích sâu vào tiến triển không nhỏ. Thú Nhân phải gấp rút bỏ qua năm hàng phòng tuyến.

Lúc này, bầu trời đã hoàn toàn tối đen, song phương huyết chiến lại không chút mỏi mệt. Thú Nhân vội vã chuẩn bị tác chiến, đám quái thú bên này bởi vì số lượng nhiều lắm, chết bao nhiêu ra lại bấy nhiêu. Căn bản không biết mệt mỏi, bần đạo giản lược thô sơ đánh giá tính toán một hồi, chỉ một ngày Thú Nhân thương vong vượt qua ba vạn. Quái thú căn bản là đếm không hết.

Đến buổi tối, tình huống càng chuyển biến xấu đi, binh chủng mới ùn ùn xuất hiện, binh chủng cũ còn lại càng đánh càng mạnh. Giống như Tà Ma, vốn kích thước chúng nó chỉ chừng ba thước, thế nhưng hiện tại thì đã hơn bốn thước rồi, Tà Nhãn cũng lớn hơn rất nhiều, con mắt to lớn đường kính có mấy thước bay loạn khắp nơi, nắm được cơ hội liền khống chế Thú Nhân giết chết đồng bạn. Thật sự rất đáng giận.

Còn tân binh thì nhiều thêm một loại côn trùng giáp xác, kích thước từ vài mét đến hơn mười thước, vỏ ngoài của bọn chúng đen nhánh, toàn thân cực kỳ cứng rắn, không chỉ có phòng ngự vật lý cao khủng khiếp, hơn nữa tia chớp của Lôi Thú rất khó đạt hiệu quả.

Bọn chúng bò sát nên tốc độ cng không nhanh, nhưng thủ đoạn công kích lại hết sức đáng sợ. Bọn chúng dĩ nhiên biết phóng hỏa, tương tự Thiết Giáp Thú của phụ thân, chỉ là ngọn lửa bắn ra hơi gần, ước chừng hai mươi thước, hơn nữa uy lực cũng khá thấp.

Số lượng giáp xác trùng không nhiều, chỉ có mấy ngàn con mà thôi, nhưng bởi vì một thân đen nhánh, cho nên thừa dịp bóng đêm che chở, lẳng lặng bò tới rất gần tường thành bọn họ mới bị Lôi Thú phát hiện phóng tia chớp ngăn cản. Lúc này muốn đối phó bọn chúng đã khá trễ. Thú Nhân coi như ăn đủ loại thiệt thòi, cho nên không chút do dự, trực tiếp buông tha hàng phòng tuyến này, chạy mất dép. Thú Nhân mới vừa đi, nơi đó đã biến thành biển lửa che mất tầm mắt, may nhờ bọn họ rút lui sớm, nếu không toàn bộ xong xuôi rồi.

Vì đối phó bọn kia, Thú Nhân phải vận dụng sớm lá bài chủ chốt, mấy vị Bỉ Mông hoàng tộc dẫn dắt mấy trăm vị Thú Nhân cao thủ đi ra, đợi cho ngọn lửa tắt ngấm thì đột nhiên hiện ra tại chỗ đó, hơn nữa nhảy xuống tường thành, ở trong bầy quái vật như thủy triều ra sức đánh chết mấy con giáp xác trùng này. Những cao thủ này thật sự quá kinh khủng, vừa lao xuống chiêu chiêu liên tiếp thi triển, cái gì là Chiến Tranh Tiễn Đạp, Đao Vũ Phong Bạo, Bỉ Mông Thú Vương Kích, toàn bộ sử dụng hết ra ngoài. Chỉ trong đoạn thời gian ngắn ngủi bầy quái vật ở dưới thành đã bị dọn dẹp không còn mấy. Giáp xác trùng phòng ngự có lợi hại cũng chống đỡ không được nhiều cao thủ như thế thay nhau vây công, nhanh chóng nằm xếp lớp trên mặt đất.

Lúc bấy giờ, giáp xác trùng bị hạ gần hết, bên trong chảy ra dòng máu sềnh sệch, tiếp xúc không khí lập tức bốc cháy hừng hực, tựa như từng đống lửa lớn, bị mấy ngàn đống lửa chặn đường làm cho quái thú phía sau tiến công lên gặp trở ngại nghiêm trọng, Thú Nhân vừa thi triển đại chiêu biến thành suy yếu, nhân cơ hội chạy về nghỉ ngơi, bọn họ ít nhất cần mấy giờ nghỉ ngơi mới khôi phục được lực chiến đấu.

Mặc dù những cao thủ hành động nhất trí, phối hợp tuyệt đối đủ ăn ý, nhưng ở trong bầy quái vật đông như biển kia, bị lật thuyền trong mương, thương vong căn bản không thể tránh khỏi. Có ít nhất mười mấy người bị Tà Nhãn to lớn khống chế tư tưởng, biến thành phe người ta quay sang chém giết đồng bạn. Mặt khác, còn có vài người bị quái vật công kích từ xa gây thương tích, không thể chạy về, tổn thất không thể là ít.

Tiếp theo, Tà Ma bên trong bắt đầu xuất hiện một pháp sư đáng sợ, thuần một loại hỏa hệ, hàng trăm hàng ngàn Tà Ma pháp sư ở phía sau điên cuồng oanh tạc, quân đội Thú Nhân thương vong bay lên thẳng tắp, để áp chế đám pháp sư này, chỉ có Lôi Thú đã mệt mỏi một ngày, lại phải thả ra tia chớp, thậm chí có một vị tiên tri ở bên trên cũng phải vận dụng pháp thuật cường công, mới giết chết được Tà Ma pháp sư này.

Vị Thú Thần tiên tri này thuộc Sư tộc, hắn tự mình chạy ra tiền tuyến, sau đó được cao thủ Thú Nhân hộ vệ, chuẩn bị mấy phút đồng hồ rồi mới gầm lên giận dữ, thi triển pháp thuật tên là Khiếu Nộ Khiếu Thiên Lý (hét giận vang ngàn dặm). Pháp thuật của hắn thật ra là một loại công kích sóng siêu âm. Có thể trực tiếp phá hủy cơ quan yếu ớt bên trong cơ thể. Pháp thuật hình thành, bên trong khu vực nửa vòng cung ước chừng bảy tám chục độ, bao trùm ra hơn một ngàn thước, quái vật ở bên trong khu vực này cơ hồ toàn bộ thất khiếu chảy máu mà chết. Tà Nhãn thảm nhất, trực tiếp nổ tung như khí cầu, bên trong thân thể bọn chúng chỉ toàn óc ác trắng xóa, y như chất lỏng vãi ra đầy đất, đúng là ác tâm muốn chết mà.

Vị sư tộc tiên tri thi triển pháp thuật ra uy lực vô cùng kinh người, ngay cả ma thú cấp tám cũng có thể một kích giết chết, mặc dù không phải là ma pháp, nhưng là uy lực so với ma pháp cấp mười một còn mạnh hơn. Một hơi liền giải quyết tất cả Tà Ma Pháp Sư, cho quân đội Thú Nhân một cơ hội thở dốc, thế nhưng bản thân hắn thì không tốt, căn bản được khiêng trở về. Không có biện pháp, pháp thuật càng lợi hại, trả giá lại càng lớn.

Mặc dù vị sư tộc tiên tri này tạm thời tiêu diệt được lượng lớn bọn kia. Nhưng không có nghĩa người ta không còn Tà Ma Pháp Sư, trong cánh cửa không gian, pháp sư còn đang không ngừng xuất hiện, thế nhưng, thứ này hiển nhiên không thể nào còn quá nhiều, nhất thời không thể tụ tập đông đủ như trước. Chỉ đi ra linh tinh vài tên, cho nên Thú Nhân tạm thời còn có thể gánh vác.

Sau đó, ngoại trừ loại quái vật này đi ra, trong không gian môn tuôn ra thêm số lượng lớn đại thử (chuột to). Thể hình bọn kia đa số to bằng con chó, thỉnh thoảng cũng có vài tồn tại to bằng trâu nước. Da lông đều một màu vàng, hiển nhiên là thuộc tính thổ. Lực chiến đấu rất thấp, nhưng đặc biệt am hiểu đào động. Bọn chúng được quái thú che chở, chạy đến phía dưới tường thành mãnh liệt đào một trận. Nhiều nhất chỉ tốn 30 giây, vốn là một tường thành hoàn hảo tuyệt đối bị bọn chúng đào sụp.

Thú Nhân quân đội dành tinh lực chủ yếu đặt trên người đám Kỳ Mỹ Lạp, Tà Ma Pháp Sư, Tà Nhãn cùng với đại lượng quái thú, đối với những tiểu tử này căn bản không rảnh mà bận tâm, cho nên liên tiếp bị bọn chúng đào phá hai dãy tường thành. Một khi thành tường sụp đổ, quân đội Thú Nhân lập tức thương vong thảm trọng. Bất đắc dĩ, tiên tri lại phải xuất thủ.

Lần này là tiên tri Báo tộc. Tuyệt chiêu của hắn là đem lực lượng của mình hoàn toàn chuyển sang cho Lôi Thú, làm cho nó vốn đã tiêu hao khổng lồ ma lực, mỏi mệt không chịu nổi, bắt đầu phấn chấn tinh thần. Vừa đúng lúc này, chiến tuyến đã tiến đến rất gần bọn họ, phân chia theo khu vực rõ ràng, ít nhất pháp thuật Lôi Thú cấp mười một có thể bao trùm trên đầu bầy quái thú, mà không cần lo lắng ngộ thương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Cho dù chỉ có một con Lôi Thú, thế nhưng khi nó toàn lực thi triển pháp thuật cấp mười một cũng kinh khủng đến trình độ làm cho người ta giận sôi, một pháp thuật Lôi Vân Phong Bạo diện tích lớn hàng loạt tia chớp tàn sát điên cuồng một vòng, quái thú ở bên trong coi như không còn, ngoại trừ một ít có lực phòng ngự siêu cao, lũ tiểu tử còn lại như đại thử, Tà Ma Pháp Sư, Tà Nhãn gì gì đó toàn bộ biến thành than cháy.

Mà pháp thuật cấp mười một, thế nhưng hắn có thể thi triển bảy tám cái liên tiếp rồi mới trở lui. Bởi vì mỗi lần hắn thi triển pháp thuật đều lựa chọn địa điểm quái vật tụ tập đông nhất, cho nên sát thương số lượng quái vật tuyệt đối có mấy vạn. Nhất là thứ đại thử kia, cơ hồ bị hắn tiêu diệt hầu như không còn.

Tiếp theo là một cuộc tiêu hao chiến kéo dài, quái vật từ trong cánh cửa không gian giống như thủy triều lao ra, chủn loại mới cũng nhiều lên, hơn nữa không có loại nào yếu kém, càng ra càng mạnh, giống như Tà Ma, Tà Ma hiện tại xuất hiện đã cao xấp xỉ với Bỉ Mông hoàng tộc rồi, bọn chúng cao đến gần năm thước lực chiến đấu tự nhiên hết sức kinh người. Tà Nhãn hiện tại xuất hiện đã to gần bằng căn phòng, bay tới bay lui hết sức quỷ dị. Kỳ Mỹ Lạp lại càng tăng trưởng thể hình kinh khủng, phát triển lên đến gấp rưỡi so với lúc ban đầu.

Bọn kia vừa nhìn liền biết là đội tinh nhuệ, lực chiến đấu so với bình thường mạnh hơn rất nhiều, thế nhưng số lượng thì không có kinh người như vậy, chỉ xuất hiện lẻ tẻ, cho nên không tính vào quân chính hiệu. Bọn tinh nhuệ này có một tật bệnh, đó là mù quáng hành động theo tập quán, bọn chúng thường đợi chờ đồng bạn tập hợp, đợi đến khi số lượng tương đối đầy đủ mới cùng nhau xông lên, dường như được người khác chỉ huy, mỗi lần bọn họ xung phong đều tạo cho Thú Nhân áp lực rất lớn, thậm chí phải lập tức vứt bỏ trận địa, khiến Thú Tộc hết sức chán nản.

Không biết nguyên nhân gì, ba vị Thú Thần tiên tri còn dư lại vẫn không vận dụng pháp thuật riêng của mình, chẳng qua chỉ dùng pháp thuật bình thường, cứu viện khắp nơi. Nhưng đối mặt quân đội quái thú liên tục tấn công, sự chống cự của bọn hắn từ từ vô lực rồi, dù sao đã đánh một ngày một đêm rồi, Thú Nhân cũng là người, bọn họ cũng biết mệt mỏi mà?

Khi trời sáng rõ dần lên, một nửa tòa Thú Vương thành đã bị bọn quái vật công hãm, Lôi Thú cũng chỉ biết rút lui ra phía sau. May là cửa vào thế giới dưới lòng đất đã được dời lên trên đỉnh núi, cửa thông nơi sườn núi đã sớm bị phá hỏng rồi, nếu không, để những quái thú đại quân này trực tiếp chui xuống tiềm nhập vào thành thì tai họa không nhỏ nha?

Mặc dù tình huống nhìn tương đối ác liệt, nhưng bần đạo cảm thấy hình như không phải như thế, bởi vì trong cánh cửa không gian quái vật chui ra đã bắt đầu thưa thớt dần, hiển nhiên quân đội của bọn nó cũng đã tiêu hao nhiều lắm, hiện tại đã không có quái vật bình thường xuất hiện nữa rồi, ra tới toàn bộ là tồn tại phi thường cường hãn. Hơn nữa thỉnh thoảng còn có tiểu đầu mục xuất hiện.

Tà Ma lãnh chủ cao bảy thước, ma thú cấp chín. Tà Nhãn khổng lồ thể tích chừng sáu bảy thước, ma thú cấp chín. Ba đầu Tích Dịch khổng lồ không nhỏ hơn Lôi Thú bao nhiêu, nhất định cũng là ma thú cấp chín. Mặt khác, còn có hai con giáp xác trùng cực lớn và hai đầu Kỳ Mỹ Lạp khủng, hẳn là ma thú cấp chín, thậm chí còn cao hơn cấp chín thượng vị.

Nhiều ma thú cấp chín như vậy tụ tập ở chung một chỗ, thật sự quá hiếm thấy, cũng thật sự quá rung động. Bọn chúng hiện tại không có tham gia công kích, mà chỉ canh giữ chung quanh cửa không gian, thỉnh thoảng còn có thêm đồng bạn như bọn họ đi ra. Hiển nhiên là đang chờ cơ hội hoặc đợi mệnh lệnh. Xem ra, một cuộc ác chiến chân chính sắp sửa bộc phát. Cũng không biết Thú Tộc Bỉ Mông có thể ngăn cản thế công của nhiều ma thú cấp chín như vậy hay không đây?
Bình Luận (0)
Comment