Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 780


Buổi sáng ngày hôm sau, khi bần đạo đang ở cùng Âu Dương Nhược Lan trong phòng ngủ, thảo luận vấn đề như thế nào lợi dụng cơ hội này tăng lên uy tín của chúng ta thì Lệ Nhược Nhã lại đột nhiên chạy vào nói với ta :" Bên ngoài có một thập dực đọa lạc thiên sứ tới tìm chàng, hắn tự xưng là bằng hữu của chàng, Lộ Tây Pháp."

"Ân, Tên khốn này tới đây làm gì?" Bần đạo kỳ quái nói :"Hắn lần trước ném ta và Vong Ưu tới xóm làng chơi của tiểu quỷ tử, ta còn chưa tìm hắn tính sổ, chẳng lẽ hắn muốn chịu đòn nhận tội sao? Không thể nào, đây chả khác nào bảo chó kiêng *** cả."

"Phu quân nói thật thú vị." Âu Dương Nhược Lan cười nói :"Người tới rốt cuộc là ai?"

" Thủ lĩnh của đọa lạc thiên sứ, Lộ Tây Lạp." Bần đạo cười nói :" Hắn mặc dù ở trong thiên sứ quân đoàn là một tiểu nhân vật, nhưng mà lại bởi vì thiên sứ đầu tiên tự nguyện đọa lạc làm sinh vật địa ngục mà thành danh đại chấn, hắc hắc, đương nhiên là ác danh."

"Nguyên lai là một nhân vật nổi tiếng có địa vị." Âu Dương Nhược Lan cười nói :"Phu quân quen hắn sao? Hắn vì sao lại tìm chàng?"

"Ta và hắn không đi lại nhiều với nhau, tổng cộng chỉ gặp nhau hai lần, thậm chí cả bằng hữu cũng không tính." Bần đạo cười nói :" Bất quá, lần trước đích thật là hắn đã đuổi ta và Vong Ưu về Nhân Gian Giới, cũng coi như giúp ta một lần, cho nên, ta vẫn là phải tự mình ra ngoài đón mới thỏa đáng. Mục đích của hắn tới đây, ta cũng rất muốn biết."

Bần đạo nói xong, nói xong, liền mang theo Âu Dương Nhược Lan cùng Lệ Nhược Nhã trực tiếp thuấn di đến ngoài cửa thiên đường, thật sự là thất bại quá mà, gia hỏa này không ngờ lẻn tới tận đây mới bị chúng ta phát hiện. Thật không biết là hắn bản sự lớn hay là phòng giữ của chúng ta lơi lỏng, dù sao bất kể thế nào, ta sau này nhất định phải tăng cường công tác thủ vệ. Nếu ai cũng có thể không một tiếng động xuất hiện trước cửa nhà ta như vậy, ta thân là chủ nhà thật sự là rất mất mặt.

Chúng ta xuất hiện trước mặt Lộ Tây Pháp, quan sát bộ dáng của hắn. Khuôn mặt anh tuấn, thêm với màu cánh tối đen, thật sự là một bộ dạng đáng ghét. Bần đạo thấy hắn liền nhớ lại chuyện ta và Vong Ưu bị ném tới địa phương dơ bẩn kia, dưới sự giận dữ, ta nghiến răng nghiến lợi nói :"A, hắc điểu, nhìn thấy ngươi ta thật cao hứng đó!"

"Đừng gọi ta như thế được không?" Lộ Tây Pháp bất mãn nói :"Ngoại hiệu này chẳng có tính dí dỏm nào. A, đặc biệt là trước mặt những tiểu thư mỹ lệ như vậy, sao có thể nói năng dung tục chứ. Đó quả thực là, nói như thế nào nhỉ, a là phá hoại phong cảnh, đúng, ngươi đang là phá hoại phong cảnh đấy, có hiểu chưa?"

"Kêu cái gọi là dí dỏm kia gặp quỷ đi, chỉ cần xưng hô làm ngươi khó chịu là đủ rồi." Bần đạo nháy nháy mắt nói :" Mặt khác, hai vị này không phải là tiểu thư, là phu nhân, Trương phu nhân, ánh mắt sắc lang của ngươi không được nhìn lung tung nữa, đó chính là khinh nhờn nữ thần, ngươi đây mới gọi là phá hoại phong cảnh, hiểu chưa? Đừng có giả bộ không hiểu?"

"Nga, Trương, tựa hồ ngươi rất tức giận a? Ta đắc tội ngươi sao?" Lộ Tây Pháp kỳ quái nói :"Dường như, ta trước đây có giúp ngươi một chuyện nhỏ thì phải?"

"Đích xác, ta thừa nhận ngươi đã giúp ta, bằng không ta cũng sẽ không ra đây đón ngươi." Bần đạo nói tiếp :"Nhưng mà, ngươi cũng không thấy mình quá đáng sao? Ngươi biết rõ, Athéna là biểu tượng của sự thánh khiết, còn là xử nữ thần, như thế nào có thể ném chúng ta tới kỹ viện chứ?"

"Ha ha!" Lộ Tây Pháp biết trò đùa của mình đã thành công, tức thì cười ha hả, cười đến gập cả bụng.

"Chết tiệt!" Bần đạo cười khổ nói :"Cái tên hồ đồ nhà ngươi, ngươi có biết trò đùa của ngươi mang đến cho ta bao nhiêu phiền phức không?"

"Phiền phức?" Lộ Tây Pháp buồn cười nói :" Ngươi là nói cái cấm chú cấp mười ba kia sao?"

"Ân? Ngươi biết sao?" Bần đạo tò mò nói.

" Ta đương nhiên biết." Lộ Tây Pháp đột nhiên lớn tiếng nói :" Nàng cũng quá tùy tiện đi, vừa tức lên liền phát ra cấm chú, vậy mà ngươi cũng chịu được nàng. Ngươi biết không, cái cấm chú đó của nàng ta giết chết khoảng hơn năm mươi vạn người, hơn phân nửa tòa thành bị phá thành hố to."

"Ngươi khi nào lại biết thương dân thế?" Bần đạo cười khổ nói :" Thế giới này điên đảo rồi, Athéna tượng trưng cho sự quang minh thì phá hoại, Lộ Tây Pháp tượng trưng hắc ám thì muốn giải oan cho người vô tội chết vì tai nạn sao?"

"Rảnh, bọn chúng chết bao nhiều liên quan quái gì đến ta?" Lộ Tây Pháp vẻ mặt đưa đám nói :"Chỉ là một số lớn đầu tư của ta ở nơi đó, bị một kích của nàng ta, toàn bộ đi tong rồi."

"Cắt, nhìn cái vẻ không có tiền đồ của ngươi kìa." Bần đạo khinh thường nói :"Bao nhiêu hả? Không phải tổn thấy ít tiền sao? Nói, tổn thất bao nhiêu? Ta bồi thường gấp mười cho ngươi, có cần đến mức chạy tới tận cửa đòi thế không?"

"Chạy tới tận cửa cái đầu ngươi!" Lộ Tây Pháp khuôn mặt đỏ lên, nói :" Ta dầu gì cũng là thần minh, làm sao có thể vì chút chuyện vặt vãnh ấy đường xá xa xôi tới tìm ngươi chứ?"

" Thì ra là thế!" Bần đạo cười nói :"Vậy thì mời vào, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

"Được!" Lộ Tây Pháp cười nói. Tiếp theo, ta liền dẫn hắn đi vào trong thiên đường..

Lô Tây Pháp đối với thiên đường hiển nhiên không xa lạ gì, hai mắt tham lam nhìn quanh, hoài niệm tình cảnh ngày xưa. Sau đó hắn liền lập tức lộ ra bản chất sắc lang, hai mắt không ngừng soi các thiên sứ xinh đẹp trên đường. Hiển nhiên, hoa nhà không bằng hoa dại, hắn đối với đọa lạc thiên sứ dưới trướng mình đã sớm chán ngán, lần này nhìn thấy nhiều thiên sứ thuần khiết như vậy, thì lập tức hào hứng, ngay cả lời đề nghị đi nhanh lên của ta cũng phớt lờ.

Cuối cùng, Lộ Tây Pháp trực tiếp cợt nhả nói :"Lão đệ, ngươi mới vừa nói bồi thường gấp mười cho ta, vốn là ta không muốn, nhưng mà sợ làm ngươi mất mặt cho nên sẽ cố nhận lấy. Bất quá, nếu bồi thường tiền thì quá mức dung tục, ta bị Athéna đập phá mười mấy hội sở cao cấp, tổn thất hơn một ngàn mỹ nữ, ta lấy số lẻ được rồi, vậy ngươi bồi thường cho ta một vạn nữ thiên sứ là được. Hắc hắc, thế nào? Ta rất rộng lượng phải không?" Lộ Tây Pháp mỉm cười dâm đãng nhìn tha.

Bần đạo cười nói với hắn :"Đi tìm Athéna mà đòi, nàng là trưởng quan của toàn bộ thiên sứ ở đây."

"Coi như ta chưa nói gì đi!" Lộ Tây Pháp trực tiếp uể oải nói. Muốn thủ hạ của nữ thần đi làm kỹ nữ, đề nghị điên cuồng như vậy nếu để cho Athéna nghe thấy, nàng nhất định sẽ trực tiếp bạo nộ. Cho dù là Lộ Tây Pháp cũng tuyệt đối không muốn đối mặt với Athéna khi tức giận, đó thật sự là rất đáng sợ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Sau khi thành công khóa miệng Lộ Tây Pháp, bần đạo tâm tình khoan khoái hơn rất nhiều, rất nhanh liền đã đi đến phủ đệ của ta. Ở trong phòng khách, bần đạo và hắn ngồi uống trà tán chuyện một hồi.

Thấy hắn không nói ý đồ đến đây, bần đạo ngồi không yên, uy hiếp của Tà Thần ngay trước mắt, ta còn đống chuyện phải đi xử lý, nào có thời gian cùng hắn tán phét chứ? Cho nên, ta chỉ đành mở miệng đầu tiên nói :"Lão huynh, bây giờ có thể nói ra ý đồ của ngươi rồi chứ?"

"Ân, chuyện này!" Lộ Tây Pháp khó xử nhìn xung quanh một chút.

Bần đạo lập tức biết ý tứ của hắn, cười nó :"Vị này là chủ quản thần giới hành chính, vị này là chủ quản đại quân thần giới, đều là lão bà của ta, có thể tham dự cơ mật. Mà nữ nhân của ngươi là bình hoa không giống với nữ nhân của ta."

"Phu quân!" Câu nói của ta làm cho Âu Dương Nhược Lan và Lệ Nhược Nhã cảm động không thôi.

"Ai, thật sự là hâm mộ a!" Lộ Tây Pháp gật gật đầu, nói :"Được rồi, ta sẽ nói rõ ý đồ đến đây của ta."

"Mời!" Bần đạo cười nói.

"Đầu tiên ta muốn tuyên bố qua thân phận của ta." Lộ Tây Pháp nghiêm nghị nói :"Ta là cửu ngục chi chủ, là đại biểu do Xi Vưu đại ma hoàng bệ hạ cắt cử."

"A!" Bần đạo tức thì lên tiếng kinh hô đứng lên, đụng rơi cả chén trà trên bàn, nước trà nóng bỏng dây lên quần áo nhưng ta vẫn không hay biết.

Nhìn thấy ta thất thố như thế, Âu Dương Nhược Lan và Lệ Nhược Nhã cũng hoảng sợ, vội vàng lôi kéo ta ngồi xuống, cũng giúp ta lau chùi nước trà dính trên quần áo. Âu Dương Nhược Lan là người đầu tiên lên tiếng hỏi :" Xi Vưu đại ma hoàng này là ai? Sao lại khiến chàng kinh hãi như thế?"

"Ai!" Bần đạo sau khi ngồi xuống bình tĩnh trở lại, thở dài, cười khổ nói :"Ta cũng không phải sợ hắn, chẳng qua là kỳ quái, tại sao lão nhân gia hắn lại phái người đến gặp ta?"

"Hắn rốt cuộc là ai thế?" Âu Dương Nhược Lan lại hỏi :"Như thế nào nghe khẩu khí của chàng, tựa hồ rất tôn kính hắn thì phải?"

"Ai! Nói thì dài dòng!" Bần đạo cười khổ lắc đầu nói. Ta hiện tại có chút hối hận đã lưu lại các nàng, có một số việc, thật sự không thích hợp cho các nàng nghe a!"

Âu Dương Nhược Lan là người thông minh, vừa nhìn thần sắc của ta liền hỏi ta không muốn nói, nhưng mà nàng lại bị khơi lên lòng hiếu kỳ, vì thế ôm cánh tay của ta làm nũng nói :"Phu quân tốt, nói đi mà, nói cho người ta biết đi."

"Đúng vậy, nói mau đi." Lệ Nhược Nhã cũng nhanh chóng ở một bên phụ họa.

Bần đạo bị các nàng làm cho không có cách nào, suy nghĩ một chút rồi nói :"Được rồi, nếu lão nhân gia đã phái người tới tìm ta, như vậy chuyện xưa của hắn, xem ra cũng sắp bộc lộ cùng thần giới, ta cho dù giấu diếm cũng giấu diếm không được bao lâu."

"Đúng vậy, nói mau a!" Âu Dương Nhược Lan hưng phấn nói.

"Ân!" Bần đạo thoáng suy tư, cười khổ nói :"Sự tình quá nhiều, trong nhất thời không biết nên nói từ chỗ nào đây."

"Vậy trước tiên nói về cửu ngục đi!" Âu Dương Nhược Lan trí nhớ tốt liền nói trúng trọng điểm.

Bần đạo đành phải nói :"Cái gọi là cửu ngục, chính là chín cái vị diện địa ngục tà ác, chín người thống trị của chín cái vị diện này liên hợp lại thành một thế lực cực lớn, bọn họ là đại biểu của hắc ám thần tộc."

"Cái gì gọi là hắc ám thần tộc a?" Âu Dương Nhược Lan tò mò hỏi :"Là một chủng tộc sao? "

" Không phải!" Bần đạo cười nói :"Giống như là trên đời có quang mình thì cũng phải có hắc ám, thần tộc cũng chia thành Quang Minh thần và Hắc Ám thần, tỷ như Thiên sứ tộc gọi là Quang Minh thần tộc, nhưng trên thực tế, Thái Thản thần tộc, cùng Đạo Môn và Phật Môn chúng ta, đều xem như là thế lực của Quang minh thần tộc. Trên thực tế, toàn bộ thần tộc tu luyện thành ở vị diện thần giới, cũng có thể gọi là Quang Minh thần tộc. Tương phản đó là toàn bộ thần tộc tu luyện ở vị diện địa ngục đều là hắc ám thần tộc. Trong trận doanh của Quang Minh thần tộc, thế lực cường đại nhất chính là thiên sứ tộc, mà trong trận doanh của hắc ám thần tộc, thế lực cường đại nhất chính là cửu ngục ma tộc."
Bình Luận (0)
Comment