-“Quy Nguyên Linh Đan: tam giai trung phẩm đan dược, do một vị luyện đan sư tam phẩm luyện chế ra, phẩm chất đều ở thượng phẩm phẩm chất. Đây là một loại đan dược tu luyện của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, chủ yếu là Trúc Cơ trung kỳ và Trúc Cơ hậu kỳ tu sĩ. Sử dụng một viên Quy Nguyên Linh Đan, tu sĩ sẽ nhận được một lượng lớn nguyên lực hỗ trợ rất nhiều trong việc tăng cường thực lực của tu sĩ Trúc Cơ.” Diệp Nguyệt Ly nói cho mọi tu sĩ biết thông tin của đồ vật này.
Quy Nguyên Linh Đan là một loại đan dược khan hiếm ở trên thị trường, vì số lượng tu sĩ muốn Quy Nguyên Linh Đan rất nhiều dẫn tới tình trạng cung không đủ cầu, cộng thêm việc dược liệu cấu thành nên Quy Nguyên Linh Đan ngày càng ít dần ở trong tự nhiên khiến cho các vị luyện đan sư không có dược liệu để luyện chế đan dược. Vì là loại đan dược khan hiếm, nên giá cả của Quy Nguyên Linh Đan ở trên thị trường tương đối cao, ba mươi viên hạ phẩm linh thạch mới mua được một viên Quy Nguyên Linh Đan, việc tu sĩ phải dùng nhiều linh thạch để mua đan dược chứng mình tình trạng cung không đủ cầu của loại đan dược này ở trên thị trường. Trước đây Quy Nguyên Linh Đan là một trong những loại đan dược phổ biến ở trên thị trường của Linh Giả thế giới nhưng thời thế thay đổi, mặt hàng này ngày càng khan hiếm hơn do việc tìm kiếm nguyên liệu đầu vào gặp nhiều khó khăn, nguyên liệu đầu vào ngày càng khan hiếm nên giá thành càng được đẩy lên cao từ tám viên hạ phẩm linh thạch lên tới ba chục viên hạ phẩm linh thạch trên một viên.
“Quy Nguyên Linh Đan có tổng cộng bốn lọ, mỗi lượt đấu giá thì đấu giá một lọ. Mỗi lọ có tám viên thượng phẩm Quy Nguyên Linh Đan. Giá khởi điểm của lọ thứ nhất Quy Nguyên Linh Đan là 200 viên, mỗi lần ra giá không được thấp hơn mười viên hạ phẩm linh thạch.” Diệp Nguyệt Ly tiếp tục cất tiếng nói.
“215 viên”; “234 viên”; 400 viên”; “450 viên”...Âm thanh ra giá lọ thứ nhất Quy Nguyên Linh Đan ngày càng tăng, làm cho giá của lọ đầu tien Quy Nguyên Linh Đan tăng trưởng theo, một hồi lâu sau giá cả của nó vượt qua con số 600 viên hạ phẩm linh thạch.
-“Ta ra 615 viên hạ phẩm linh thạch.” Một đạo thanh âm vang lên từ lầu 2 bên trong nhà đấu giá Thiên La, chủ nhân của giọng nói này là một vị nam tử có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.
“Có còn ai ra giá nữa không?” Diệp Nguyệt Ly nhìn mọi người một lượt sau khi chủ nhân của giọng nói đó dứt lời, sau đó liền cất tiếng nói.
Không lâu sau, giọng nói của Diệp Nguyệt Ly lại vang lên: “Tại hạ tuyên bố lọ đầu tiên Quy Nguyên Linh Đan thuộc về đạo hữu ở phòng số 324 của lầu 2. Mời đạo hữu thanh toán khi nhân viên của bên tôi mang hàng đến.”
Đấu giá Quy Nguyên Linh Đan tiếp tục diễn ra, cả ba lọ Quy Nguyên Linh Đan còn lại cuối cùng đều có chủ sở hữu sau ba lượt đấu giá, với giá đấu giá chung cuộc lần lượt là 715 viên, 960 viên và 1230 viên.
Diệp Nguyệt Ly một lần nữa phất tay, một vị nữ tử mặc y phục màu trắng đi ra từ hậu trường và đi tới bên cạnh Diệp Nguyệt Ly, rất nhanh vị nữ tử đó xuất hiện ở bên cạnh Diệp Nguyệt Ly. Diệp Nguyệt Ly cầm lấy một cái lá bùa trong những cái lá bùa ở trên khay, giơ cái lá bùa đó lên cao sau đó cất tiếng nói: “Như quý vị đã biết, Thiên La thành là một toà thành gần với thượng cổ bí cảnh Thiên La. Bên trong Thiên La bí cảnh có nhiều cơ duyên đang chờ đợi chúng tu sĩ đi vào khám phá, thậm chí bên trong đó có khả năng xuất hiện truyền thừa của một vị tu sĩ nào đó, chỉ còn một ít ngày nữa là đợi thứ nhất Thiên La bí cảnh mở ra, nhưng tu sĩ muốn vào Thiên La bí cảnh thì cần phải có truyền tống trận phù. Bên trong truyền tống trận phù còn ẩn chứa một loại phù khác, đó là Thiên La lệnh phù (dùng để đi vào Thiên La bí cảnh). Vì vậy, các đại môn phái của Vân Việt Quốc quyết định chế tạo ra truyền tống trận phù, nhờ hiệp hội thương hội Thiên La bán hộ. Truyền tống trận phù có tất cả 230 cái, mỗi cái có giá ba mươi viên hạ phẩm linh thạch, những vị tu sĩ nào đi vào Thiên La bí cảnh thì lên tới chỗ tại hạ mua truyền tống trận phù.”
Diệp Nguyệt Ly vừa dứt lời, Trương Tiêu Phan lập tức đi tới bên cạnh Diệp Nguyệt Ly hỏi mua truyền tống trận phù, rất nhanh hắn có được một cái truyền tống trận phù, nhanh chóng cất nó vào nhẫn trữ vật không gian của mình rồi quay trở lại ghế ngồi. Khoảng nửa canh giờ sau, Diệp Nguyệt Ly đã bán hết sạch truyền tống trận phù, không còn một cái nào truyền tống trận phù mặc dù có nhiều người cần.
...
Diệp Nguyệt Ly một lần nữa phất tay một cái, một vị nữ tử nhân viên dung nhan rất xinh mặc y phục màu cam, đi ra khỏi hậu trường đi tới chỗ Diệp Nguyệt Ly đang đứng, rất nhanh liền xuất hiện ở bên cạnh Diệp Nguyệt Ly. Diệp Nguyệt Ly cầm lấy một cuốn quyển trục cổ, giơ nó lên cao cho tất cả tu sĩ tham dự đấu giá hội xem, sau đó đặt quyển trục cổ đó lên khay đựng mà vị nữ tu sĩ bên cạnh đang cầm rồi cất tiếng nói: “Sau đây là nhóm áp trục đồ vật của buổi đấu giá ngày hôm nay, có tất cả năm món áp trục đồ vật. Đầu tiên là một cuốn linh kỹ không đầy đủ nhưng uy lực rất mạnh, có tên là Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng. Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng: một món linh kỹ vương cấp, tồn tại rất lâu đời ở Linh Giả thế giới, do một vị tinh thông lôi hệ võ giả sáng tạo ra. Chưởng quyền ẩn chứa lôi lực, tấn công rất chớp nhoáng và liên tục, đủ sức diệt được một vị Kết Nguyên kỳ tu sĩ trở xuống, tu luyện đến viên mãn có thể triệu hoán ra pháp tướng có tên là Bạo Lôi Quyền Chưởng Pháp Tướng.”
Tất cả tu sĩ tham dự đấu giá hội lần này đều nhìn chằm chằm vào quyển trục cổ ở trên khay đựng kia, sau khi họ nghe được thông tin cơ bản của linh kỹ “Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng” do Diệp Nguyệt Ly cung cấp, trong lòng họ kinh ngạc vì “Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng” khi tu luyện đến viên mãn lại có thể triệu hoàn ra pháp tướng. Mọi tu sĩ hiện đang ngồi ở đây, đều biết pháp tướng là một loại sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, được phóng đại rất nhiều lần và có hình dạng tương tự như cơ thể gốc của người sử dụng chỉ là kích thước to hơn rất nhiều so với cơ thể gốc, mỗi một loại pháp tướng đều có cho mình một đến hai loại thần thông linh pháp, riêng thần thông pháp tướng của “Bạo Lôi Quyền Chưởng Pháp Tướng” là Bạo Lôi Diệt Quyền Chưởng.
Họ còn sững sờ không dám tin tưởng khi biết người sáng tạo ra lôi hệ linh kỹ “Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng” là một vị võ giả lôi hệ, chắc ngộ tĩnh của một vị võ giả đó rất cao cường cho nên người đó mới có thể tự mình tạo ra được một cuốn lôi hệ linh kỹ rất mạnh, không biết vị võ giả đó là người như thế nào.
-“Linh kỹ có thể triệu hoán pháp tướng sao? Với một cuốn linh kỹ không đầy đủ như Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng làm sao có thể triệu hoán được pháp tướng, trừ khi tu sĩ tu luyện đến tầng cuối cùng thì may ra có thể triệu hoán được pháp tướng. Không biết vì nguyên nhân gì mà các giám định sư của hiệp hội thương hội Thiên La không xác định được đẳng cấp thực sự của linh kỹ .” Trương Tiêu Phan trong lòng thầm nghĩ sau khi có được thông tin của “Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng”.
-“Ký chủ, thực chất Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng chỉ là chiêu thức đầu tiên của một bộ lôi hệ linh kỹ rất mạnh mẽ, uy lực của nó không mạnh lắm, hơn nữa đẳng cấp của nó không cao chỉ được coi là một cuốn huyền cấp linh kỹ. Vì là chiêu thức đầu tiên, nên nó không thể có khả năng linh kỹ hoá thực.” Âm thanh của hệ thống đột nhiên vang lên ở trong đầu của Trương Tiêu Phan.
-“Bộ linh kỹ lôi hệ đó có tên là gì? Do ai sáng tạo ra?” Trương Tiêu Phan sau khi nghe được hệ thống thanh âm, liền cất tiếng hỏi hệ thống.
-“Nó có tên là Bạo Lôi Thần Quyền Chưởng, gồm ba phần trong đó chiêu thức Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng thuộc về phần đầu tiên, được người sáng tạp ra cuốn linh kỹ này sử dụng khi người này vẫn còn ở Linh Giả thế giới tu hành; hai phần tiếp theo được sáng tạo ở Đại Tien Giới và Thánh Nguyên Giới. Còn người sáng tạo ra Bạo Lôi Thần Quyền Chưởng tên là Bách Hiệu Phong, xưng hào Hiệu Phong Tiên Đế khi ở Đại Tiên Giới, vốn là một vị võ giả rất nổi danh ở Linh Giả thế giới vào thời kỳ Nguyên Linh Cổ.” Hệ thống nói.
Trương Tiêu Phan sau khi có được câu trả lời liền thầm nghĩ: “Bách Hiệu Phong, vị cường giả này quả không hổ danh là một vị thiên tài, tự mình sáng tạo ra một bộ lôi hệ linh kỹ rất mạnh, được mọi sinh linh trong chư thiên giới tôn kính gọi là Hiệu Phong Lôi Đế, Hiệu Phong Tiên Đế,...”
“Giá khởi điểm của Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng là ba ngàn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần ra giá không được thấp hơn hai trăm viên hạ phẩm linh thạch. Đấu giá Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng chính thức bắt đầu.” Diệp Nguyệt Ly không lâu sau liền cất tiếng hô.
“Ta ra ba ngàn ba trăm tám mươi viên.” Một đạo thanh âm phát ra từ một cái ghế ngồi của lầu một bên trong nhà đầu giá Thiên La, thanh âm đó của một vị nam tử, không ai khác chính là Trương Tiêu Phan.
“Ngươi tưởng bở dùng số linh thạch ít ỏi đó để có được linh kỹ Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng. Ta ra ba ngàn sáu trăm sáu mươi tư.” Một vị khác tu sĩ cất tiếng hô sau khi Trương Tiêu Phan dứt lời, nhưng giọng nói đó là một giọng nói khinh thường đối với Trương Tiêu Phan vì chủ nhân của giọng nói đó cho rằng Trương Tiêu Phan không có nhiều linh thạch.
“Bốn ngàn viên hạ phẩm linh thạch.”
“Bốn ngàn năm trăm bẩy mươi viên hạ phẩm linh thạch.”
“Sáu ngàn hai trăm viên hạ phẩm linh thạch.”
“Ta ra tám ngàn viên hạ phẩm linh thạch.” Trương Tiêu Phan một lần nữa cất tiếng hô sau khi vui tu sĩ nam đó dứt lời.
“Chín ngàn ba trăm viên hạ phẩm linh thạch. Nếu ngươi ra giá cao hơn thì linh kỹ Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng thuộc về ngươi.”
Một vị tu sĩ khác cất tiếng hô sau khi Trương Tiêu Phan dứt lời, chủ nhân của giọng nói đó là một vị nữ tử có dung nhan rất xinh đẹp, tên là Cao Minh Ngọc-một vị tu sĩ thiên tài của Linh Giả thế giới, mới một trăm sáu mươi tư tuổi nhưng thực lực tu sĩ của Cao Minh Ngọc đã đạt tới Kết Nguyên hậu kỳ, cách Kết Nguyên đại viên mãn không xa, tư chất tu luyện tốt mang song thuộc tính là không gian và mộc, sở hữu thể chất Không Gian Vương Thể.
-“Thôi, ta không ta giá nữa, dù sao thì cấp bậc thực sự của Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng là huyền cấp linh kỹ, không phải là vương cấp linh kỹ. Nếu không còn vị tu sĩ nào ra giá thì cuốn linh kỹ chỉ có một chiêu thức duy nhất đó sẽ thuộc về Minh Ngọc cô nương đây.” Cao Minh Ngọc vừa dứt lời, Trương Tiêu Phan liền cất tiếng nói.
Mọi tu sĩ khác đều nghe thấy lời nói vừa rồi của Trương Tiêu Phan, trong lòng họ đều tò mò Trương Tiêu Phan, không biết người vừa lên tiếng có lai lịch như thế nào mà dám nói linh kỹ Lôi Kích Bạo Quyền Chưởnh chỉ là một cuốn huyền cấp linh kỹ. Chẳng phải các giám định sư của hiệp hội thương hội Thiên La giám định “Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng” là một cuốn vương cấp linh kỹ sao, rốt cuộc đẳng cấp thực sự của “Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng” là gì, bên nào giành chiến thắng Trương Tiêu Phan hay các giám định sư của hiệp hội thương hội Thiên La?
Diệp Nguyệt Ly ánh mắt khoá chặt vào vị trí mà Trương Tiêu Phan đang ngồi hiện giờ, với thực lực Uẩn Hồn trung kỳ của mình chỉ trong một thời gian ngắn Diệp Nguyệt Ly liền biết được tu vi thực sự của Trương Tiêu Phan. Diệp Nguyệt Ly đương nhiên biết tên của Trương Tiêu Phan, cũng như ngoại hình của Trương Tiêu Phan, nguyên nhân là do Diệp Nguyệt Ly vào hai ngày trước đã đến phủ thành chủ của Thiên La thành thăm Huyền Bách Lâm nhưng không có gặp được Huyền Bách Lâm thay vào đó gặp Huyền Linh Hương bạn thân của mình, nói chuyện với Huyền Linh Hương một hồi thì Diệp Nguyệt Ly biết ai đã ra tay giúp Huyền Linh Hương quay trở lại làm một nữ nhân như những vị nữ tu sĩ khác.
“Còn vị nào ra giá nữa không?” Diệp Nguyệt Ly suy nghĩ xong liền cất tiếng hỏi mọi người.
Diệp Nguyệt Ly đợi một hồi không thấy ai lên tiếng, liền cất tiếng nói: “Đấu giá Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng chính thức kết thúc tại đây, Lôi Kích Bạo Quyền Chưởng thuộc về vị khách quý ở phòng số chín. Đạo hữu hãy trả linh thạch cho hiệp hội thương hội Thiên La sau khi thị nữ của hiệp hội mang đồ đến phòng của đạo hữu.”