“Thần Lôi Diệt Sát Thuật! Tại sao nó xuất hiện ở đây, ai là người mang nó đến hiệp hội thương hội Thiên La và nhờ hiệp hội đấu giá hộ?”
Trương Tiêu Phan thầm nghĩ sau khi Diệp Nguyệt Ly dứt lời. Hắn sau đó cất tiếng nói: “Ta ra chín nghìn hạ phẩm linh thạch, một lọ Uẩn Thiên Đan cực phẩm, hai viên Linh Hư Đan.”
Chúng tu sĩ tham dự đấu giá im lặng, không nói lời nào sau khi Trương Tiêu Phan dứt lời. Họ trầm ngâm một hồi lâu khoảng nửa canh giờ, Diệp Nguyệt Ly cất tiếng nói: “Nếu không còn ai ra giá thì tại hạ tuyên bố thần thông lôi hệ linh kỹ thuộc về đạo hữu. Đạo hữu có thể cho mọi người ở đây biết công dụng của hai loại đan dược mà đạo hữu vừa nói không?”
“Uẩn Thiên Đan là lục giai đan dược, công dụng chính là dưỡng dục thiên địa năng lượng ở trong đan điền của tu sĩ, thích hợp cho tu sĩ Thiên Linh kỳ sử dụng. Là loại đan dược nâng cao phẩm chất linh lực của tu sĩ; Linh Hư Đan đây là loại đan dược mà tu sĩ Luyện Hư thưởng sử dụng, nó giúp tu sĩ Luyện Hư nhanh chóng đem linh lực thuộc tính trong đan điền dung hợp thành pháp linh lực, mỗi lần chỉ được sử dụng một viên do dược tính của nó tương đối mạnh, phẩm chất cực phẩm hơn nữa còn xuất hiện đan văn ở trên bề mặt của đan dược.” Trương Tiêu Phan cất tiếng nói.
“Sau này muốn có thêm hai loại đan dược này thì chúng ta liên hệ với đạo hữu như thế nào?” Một vị hộ pháp của hiệp hội thương hội Thiên La cất tiếng hỏi Trương Tiêu Phan.
-“Hiệp hội thương hội Thiên La có hứng thú với hai loại đan dược này sao? Hiện giờ trong tay của tại hạ chỉ còn bấy nhiêu đó hai loại đan dược này, hiệp hội muốn có thêm có thể hợp tác với Thanh Nguyên Tông, bởi cả hai loại đan dược này tông chủ làm tài nguyên tu luyện cho các vị Thiên Linh kỳ và Luyện Hư kỳ của môn phái.”
-“Nhân tiện tại hạ thay mặt cho Thanh Nguyên Tông, tuyển nhận đệ tử, khách khanh trưởng lão, bất kỳ chủng tộc nào và khác hệ thống tu luyện ở Linh Giả thế giới đều có thể gia nhập vào Thanh Nguyên Tông. Thực lực yêu cầu từ Ngọc Thanh tam trọng trở lên đối với tu sĩ, có linh căn đối với phàm nhân.”
Trương Tiêu Phan nói liên tục, lời thứ nhất nói cho vị hộ pháp của hiệp hội thương hội Thiên La, còn lời thứ hai nói cho các vị tu sĩ tham dự đấu giá hội lần này do hiệp hội thương hội Thiên La tổ chức.
Sau đó, Trương Tiêu Phan trả chín nghìn hạ phẩm linh thạch, một lọ Uẩn Thiên Đan cực phẩm và hai viên Linh Hư Đan cho hiệp hội thương hội Thiên La, nhận lại “Thần Lôi Diệt Sát Thuật”.
Trương Tiêu Phan sau khi quay trở về chỗ liền cất tiếng nói:
-“Tại hạ là Thanh Nguyên Tông chưởng môn, lãnh địa của Thanh Nguyên Tông ở Thanh Nguyên dãy núi. Các vị nếu quyết định gia nhập vào Thanh Nguyên Tông, hãy tới Thanh Nguyên Tông, đến sơn môn nhờ trông coi sơn môn đệ tử thông báo cho Diễm Hồng Duyên trưởng lão, cứ nói là tông chủ tuyển nhận ở Thiên La thành. Khi các bạn vào Thanh Nguyên Tông, đồng nghĩa các bạn phải tuân thủ nội quy môn phái, môn phái không bạc đãi những ai trung thành với môn phái cùng môn phái vượt qua những khó khăn, thậm chí có cơ hội đi vào trong Truyền Thừa Điện của Thanh Nguyên Tông tiếp xúc với các cuốn truyền thừa thần thông, thần thuật, bí pháp hay được các vị tiền bối của môn phái thu nhận làm đệ tử từ đó làm cho thân phận trong tông tăng cường, tài nguyên tu luyện được nhiều hơn, được môn phái tạo điều kiện. Vật phẩm áp trục cuối cùng xuất hiện trong phiên đấu giá hội ngày hôm nay chính là một cuốn truyền thừa thần thông linh kỹ lôi hệ ở trong Truyền Thừa Điện của Thanh Nguyên Tông, thất lạc từ hơn hai nghìn năm về trước, giờ tại hạ đã thay mặt tông môn lấy lại được.”
Những ai đang có mặt trong phiên đấu giá hội ngày hôm nay ở nhà đấu giá Thiên La, bất ngờ và kinh ngạc vì người có được “Thần Lôi Diệt Sát Thuật” là chưởng môn của Thanh Nguyên Tông. Theo lời của vị chưởng môn này thì cuốn “Thần Lôi Diệt Sát Thuật” đó xuất phát từ Truyền Thừa Điện của Thanh Nguyên Tông, tức là ngay từ đó nó đã ở trong môn phái; hơn nữa, Thanh Nguyên Tông tuyển nhận đệ tử không phân biệt chủng tộc, tu luyện giả theo trường phái tu luyện nào chỉ cần có tư chất và thực lực liền trở thành người của Thanh Nguyên Tông.
Cơ duyên ở ngay trước mắt, tại sao họ có thể bỏ lỡ được. Trong toàn bộ người tham dự đấu giá hội lần này có không ít tán tu có tư chất thấp, thực lực yếu, không có nhiều tài nguyên tu luyện cho nên họ không thể tăng cường nâng cao thực lực được. Những người có mặt ở trong phiên đấu giá hội này thầm nghĩ rằng: “Sau này nhất định tới Thanh Nguyên Tông thử vận may, nếu vận may tốt thì mình sẽ được Thanh Nguyên Tông thu nhận.”
-“Cảm tạ đạo hữu, chúng ta sau này nếu có cơ hội nhất định gia nhập vào Thanh Nguyên Tông.” Một vị nữ tu sĩ đứng dậy chắp tay về phía Trương Tiêu Phan, sau đó nói với Trương Tiêu Phan.
Vị nữ tu sĩ đó sau khi nói xong liền lập tức ngồi xuống, nhưng thỉnh thoảng vị nữ tu sĩ này đều nhìn về phía Trương Tiêu Phan.
“Thay mặt cho hiệp hội thương hội Thiên La, tại hạ tuyên bố đấu giá hội chính thức kết thúc. Cảm tạ các vị đạo hữu tham dự đấu giá hội lần này.” Diệp Nguyệt Ly cất tiếng thông báo đấu giá hội kết thúc. Nói xong cô nhìn về phía Trương Tiêu Phan, vị thiếu niên làm bản thân cô rất kinh ngạc về thân phận cũng như việc Trương Tiêu Phan có được hai loại đan dược Uẩn Thiên Đan và Linh Hư Đan, trong lòng cô thì đang suy nghĩ về việc có nên hợp tác với Thanh Nguyên Tông để khai thác cả hai loại đan dược này ở trên thị trường không.
Chúng tu sĩ tham dự đấu giá hội lần lượt rời khỏi nhà đấu giá Thiên La sau khi phiên đấu giá lần này kết thúc, trong số đó có Trương Tiêu Phan.
Trương Tiêu Phan sau khi rời khỏi nhà đấu giá Thiên La liền di chuyển về Thảo Anh khách sạn, nơi hắn đã từng cư ngụ trong lúc chờ đợi đấu giá hội diễn ra. Một lúc sau, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở bên ngoài Thảo Anh khách sạn, hắn sau đó đi vào bên trong khách sạn và không lâu sau liền xuất hiện ở bên trong căn phòng mà hắn thuê, sau đó hắn đi vào Hỗn Nguyên Bảo Tháp tầng thứ nhất.
Hắn vừa vào bên trong tầng một của Hỗn Nguyên Bảo Tháp, liền nhìn thấy một vị nữ tử xinh đẹp đang nằm ngủ ở dưới cây Hoàng Nguyên, vị nữ tử đó chính là hình dáng nhân loại của Hoàng Nguyên Sóc Thú. Hắn từ từ di chuyển đến bên cạnh vị nữ tử xinh đẹp đó, một hồi lâu sau hắn xuất hiện ở trước mặt vị nữ tử xinh đẹp này.
“Ta muốn ra ngoài chơi, ta chán ở trong này rồi. Ngươi cho ta ra ngoài chơi đi.” Vị nữ tử đó ngẩng đầu lên và thấy được thân ảnh nam nhân quen thuộc xuất hiện ở trước mặt mình, liền cất tiếng nói.
Trương Tiêu Phan nghe vị nữ tử này nói xong, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân hình cuốn hút của vị nữ tử này, phải gọi là Hoàng Nguyên Sóc Thú trong hình dạng nhân tộc nữ tử. Một cô gái trẻ có một khuôn mặt xinh đẹp, thân hình cuốn hút, trên người thì mặc một bộ y phục màu trắng, khí tức của vị nữ tử này thì đạt tới khí tức của một vị Uẩn Hồn trung kỳ, chứng minh thực lực của chỉ yêu thú hoá hình trước mặt đạt tới ngũ giai trung kỳ tương đương với nhân tộc tu sĩ Uẩn Hồn trung kỳ.
“Ngươi chính là Hoàng Nguyên Sóc Thú, công nhận tu vi của ngươi tiến nhanh thật. Ngay lần đầu tiên chúng ta gặp nhau thì thực lực của ngươi ở nhị giai, không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn thì thực lực của ngươi đã đạt tới ngũ giai trung kỳ rồi.” Trương Tiêu Phan cất tiếng nói với vị nữ tử bạch y ở trước mặt mình này.
“Đương nhiên phải thay đổi rồi, dù sao thì thực lực của ta khi đó hơi thấp với lại ta ở trong này không có chuyện gì để làm cho nên tu luyện ở trong này luôn. May mà bên trong này nồng độ linh khí nồng đậm hơn cả bên ngoài, lại không có nguy hiểm, ta có thể an tâm tu luyện mà không bị kẻ khác quấy.” Bạch y nữ tử nghe Trương Tiêu Phan nói xong, liền cất tiếng nói.
“Ngươi có tên chưa? Có cần ta đặt tên cho ngươi không?” Nghe xong vị bạch y nữ tử ở trước mặt mình nói, Trương Tiêu Phan liền cất tiếng nói.
“Không cần đâu Trương Tiêu Phan, ta có tên rồi. Tên của ta là Sóc Kim Ngọc, tên này xuất hiện ngay từ lúc ta vừa đời.” Vị nữ tử bạch y nghe Trương Tiêu Phan nói xong, liền cất tiếng nói.
“Có muốn ra ngoài không Kim Ngọc?” Trương Tiêu Phan hỏi Sóc Kim Ngọc.
“Đương nhiên là muốn ra rồi. Ta muốn làm một người bạn đồng hành cùng ngươi.” Sóc Kim Ngọc nói sau khi Trương Tiêu Phan dứt lời.
“Thả lỏng tinh thần, đừng có chống cự nhé.” Nghe Sóc Kim Ngọc nói vậy, Trương Tiêu Phan ngay sau đó nói.
Dù sao thì thực lực của Trương Tiêu Phan hiện giờ còn thấp, còn một nguyên nhân nữa là trong tay của Trương Tiêu Phan hiện giờ đang nắm giữ thần thông lôi hệ khá mạnh “Thần Lôi Diệt Sát Thuật”, mà thần thông đó chính là truyền thừa lôi hệ thần thông của Thanh Nguyên Tông bị mất từ rất nhiều năm trước giờ Trương Tiêu Phan đã thay môn phái lấy lại bộ thần thông lôi hệ này. Hắn biết hiện giờ có khá nhiều vị tu sĩ đang theo dõi hắn, chỉ đợi hắn đi tới chỗ vắng là nhảy ra cướp lấy cuốn thần thông lôi hệ này, hơn nữa thực lực của họ còn mạnh hơn Trương Tiêu Phan rất nhiều lần, ngoài ra hắn còn đắc tội với Diệp Hà Tuyên ngay trong buổi đấu giá hội diễn ra ở nhà đấu giá Thiên La. Sóc Kim Ngọc mặc dù là yêu thú, nhưng đã hoá hình thành nữ tử nhân tộc thì là một phần tử của nhân tộc dù chủng tộc thực sự của Sóc Kim Ngọc không phải là nhân tộc, ngoài ra Sóc Kim Ngọc còn là một vị cường giả Uẩn Hồn kỳ, thực lực đó của Sóc Kim Ngọc có thể kèm chế được cơn thèm muốn “Thần Lôi Diệt Sát Thuật” của nhiều tu sĩ có ý định diệt sát hắn để cướp lấy “Thần Lôi Diệt Sát Thuật”.
…
Rất nhanh Trương Tiêu Phan và Sóc Kim Ngọc xuất hiện ở bên trong một căn phòng, Sóc Kim Ngọc nhìn căn phòng này một hồi sau đó quay sang nói với Trương Tiêu Phan: “Đây là nơi ở của nhân loại sao?”
“Đúng thế, nhân loại thường xuyên ngủ ở trong một căn phòng vào buổi tối. Căn phòng này chỉ một căn phòng nhỏ của một khách sạn mà ta đang tạm trú.” Trương Tiêu Phan nói với Sóc Kim Ngọc.
Trương Tiêu Phan nói xong liền ngồi lên chiếc giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Còn Sóc Kim Ngọc nhìn thấy Trương Tiêu Phan nằm ngủ, nhanh chóng lên giường ngồi, một lúc sau liền chìm vào giấc ngủ. Như vậy, một nam và một nữ ngủ cùng nhau ở trên một chiếc giường, hơn nữa họ còn ôm nhau ngủ.
…
Thanh Nguyên Tông có duy nhất một toà đại điện chính, mà toà đại điện chính đó nằm ở chủ phong Thanh Nguyên Phong của Thanh Nguyên Tông, tên là Thanh Nguyên điện. Đây là nơi nghị sự của cao tầng Thanh Nguyên Tông, do khai sơn tổ sư của Thanh Nguyên cho xây dựng vào thời điểm Thanh Nguyên Tông mới được thành lập, một kiện pháp bảo kiến trúc loại môn phái kiến trúc.
Hiện giờ trong Thanh Nguyên điện xuất hiện khá nhiều người, những người này chính là cao tầng của Thanh Nguyên Tông bao gồm cả chi mạch của tiền nhiệm chưởng môn và các chi mạch khác trong Thanh Nguyên Tông, số lượng lên tới hơn năm mươi người thậm chí hơn sáu chục người.
Diễm Hồng Duyên nhìn mọi người đang có mặt ở bên trong đại điện chính của môn phái Thanh Nguyên Tông một lượt, sau đó cung kính với nhị vị nữ tử ngồi ở hàng ghế ngang hàng với ghế chưởng môn rồi cất tiếng nói: “Thưa nhị vị thái thượng trưởng lão, thưa các vị thủ toạ, trưởng lão. Đương nhiệm chưởng môn Thanh Nguyên Tông của môn phái đã lấy lại được truyền thừa lôi hệ linh kỹ Thần Lôi Diệt Sát Thuật, Tiêu Phan chưởng môn đã phát hiện ra nó khi tham dự một buổi đấu giá hội do hiệp hội thương hội Thiên La tổ chức, tiêu tốn khá nhiều hạ phẩm linh thạch thì mới có được truyền thừa thần thông lôi hệ của môn phái.”
-“Không biết chưởng môn lấy số hạ phẩm linh thạch khổng lồ đó ở đâu vậy?” Một vị trưởng lão của Thanh Nguyên Tông cất tiếng sau khi Diễm Hồng Duyên dứt lời.
Vị trưởng lão đó là Hoàng Linh Nguyệt, đại trưởng lão thời tiền nhiệm chưởng môn, thực lực Thiên Linh hậu kỳ. Hoàng Linh Nguyệt là bạn thân của Trương Tiêu Phan, rất yêu quý Trương Tiêu Phan, đồng thời yêu Trương Tiêu Phan nhưng chưa cho Trương Tiêu Phan biết được tình cảm của mình.
Hoàng Linh Nguyệt không thể quên hai chuyện có liên quan đến Trương Tiêu Phan. Chuyện thứ nhất là Trương Tiêu Phan nhìn thấy Hoàng Linh Nguyệt khoả thân, Hoàng Linh Nguyệt chỉ muốn né tránh khi bị người mình thầm yêu nhìn thấy toàn bộ cơ thể; chuyện thứ hai phải nói đến việc nàng và Trương Tiêu Phan đi rèn luyện ở Thiên Vạn sơn mạch. Trong một lần rèn luyện Hoàng Linh Nguyệt và Trương Tiêu Phan bị một vị Pháp Nguyên kỳ tu sĩ chặn giết, Hoàng Linh Nguyệt bị vị tu sĩ đó đánh trọng thương suýt thì bị vị tu sĩ đó giết chết, may mà được Trương Tiêu Phan cứu không thì Hoàng Linh Nguyệt vào thời điểm đó đã vẫn lạc rồi; Trương Tiêu Phan vì cứu Hoàng Nguyệt Ly đã phải dùng bí pháp, dùng hai mươi thọ nguyên làm vật dẫn để thi triển một loại thần thuật có tên là “Lôi Diệt Quy Nguyên Thuật”, đánh vị Pháp Nguyên kỳ tu sĩ đó trọng thương, nhân lúc vị tu sĩ đó bị trọng thương Trương Tiêu Phan mang Hoàng Linh Nguyệt chạy trốn, chữa thương cho Hoàng Linh Nguyệt mất một tuần-trong thời gian đó, Trương Tiêu Phan liều mạng luyện chế một loại đan dược có tên là “Hồi Sinh Thiên Nguyên Đan”, do phẩm chất đan dược cao cho nên Trương Tiêu Phan triệu hoán được tam đạo đan kiếp, gồng mình chống cự đan kiếp của thiên địa thậm chí cả cơ thể của Trương Tiêu Phan bị đánh nát chỉ còn lại thần hồn chống cự, ý chí mạnh mẽ của Trương Tiêu Phan đã giúp Trương Tiêu Phan có được thần thông “Niết Bàn Trọng Sinh Thuật” của Phượng Hoàng tộc từ đó cơ thể của Trương Tiêu Phan được khôi phục. Thời điểm đó Trương Tiêu Phan mới mười tuổi, thực lực khi đó của Trương Tiêu Phan là Ngọc Thanh cảnh thất trọng.
Sau khi Trương Tiêu Phan trở về môn phái, Trương Tiêu Phan lâm trọng bệnh, thực lực giảm sút chỉ còn Ngọc Thanh cảnh tam trọng vào năm mười hai tuổi. Năm đó, môn phái Thanh Nguyên Tông xảy ra biến cố, toàn bộ người của Thanh Nguyên Tông khi đó đã rời đi chỉ còn lại một mình Trương Tiêu Phan và sư phụ của Trương Tiêu Phan, vì vậy mới có chuyện Thanh Nguyên Tông chỉ còn hai người lúc Trương Tiêu Phan được mười ba tuổi. Khoảng một tuần sau khi sư phụ đầu tiên của Trương Tiêu Phan vẫn lạc, họ quay trở về Thanh Nguyên Tông, không nhìn thấy Trương Tiêu Phan nhưng tìm được mộ của đương nhiệm chưởng môn lúc họ vẫn còn ở môn phái, họ biết sư phụ đầu tiên của Trương Tiêu Phan vẫn lạc, từ đó trở đi cho đến hiện giờ họ vẫn ở lại lãnh địa của Thanh Nguyên Tông cùng nhau bảo vệ môn phái, đợi tân chưởng môn Trương Tiêu Phan trở về dẫn dắt môn phái phát triển.
-“Không cần phải biết đâu. Việc Trương Tiêu Phan lấy lại truyền thừa thần thông lôi hệ Thần Lôi Diệt Sát Thuật, chứng minh cho việc Trương Tiêu Phan là người thích hợp trở thành chưởng môn đời tiếp theo của Thanh Nguyên Tông, ngay cả chúng ta cùng nhau rời khỏi môn phái đi tìm truyền thừa thần thông bị mất của môn phái chưa chắc đã tìm được. Còn việc Trương Tiêu Phan trở thảnh chưởng môn mới của Thanh Nguyên Tông không cần phải bàn nữa, dù thực lực của Trương Tiêu Phan hiện giờ còn yếu, chưa làm cho mọi người tâm phục nhưng ta tin sau này Trương Tiêu Phan nhất định trở thành cường giả nổi tiếng ở Linh Giả thế giới, thậm chí có thể trở thành một vị tiên sĩ.” Một vị nữ tu sĩ cất tiếng nói sau khi Hoàng Linh Nguyệt dứt lời.
Vị nữ tu sĩ này chính là Khổng Linh, đảm nhiệm chức vụ thái thượng trưởng lão ở trong Thanh Nguyên Tông, được các thế hệ chưởng môn Thanh Nguyên Tông lẫn hậu bối Thanh Nguyên Tông tôn kính gọi là “Khổng Linh tổ sư”. Bản thể của Khổng Linh là Càn Khôn Bảo Tháp, một kiện thần khí trấn giữ đại điện cổ trên Thanh Nguyên Phong của Thanh Nguyên Tông từ thời Thanh Nguyên Tông chưa được thành lập, một kiện thần khí cổ có uy lực rất mạnh thừa sức nhốt các vị tiên sĩ của Linh Giả thế giới vào, không gian của Càn Khôn Bảo Tháp không thể phá hư được trừ đi xuất hiện một kiện thần khí có đẳng cấp cao hơn Càn Khôn Bảo Tháp.
Khổng Linh nhìn Diễm Hồng Duyên một lúc sau khi Khổng Linh nói xong, sau đó Khổng Linh hỏi Diễm Hồng Duyên: “Khi ngươi gặp Tiêu Phan, thực lực của cậu ta khi đó là gì vậy? Có thể nói cho mọi người không?”
-“Lúc Hồng Duyên gặp Tiêu Phan sau một thời gian dài thì thực lực của Tiêu Phan đã ở Ngọc Thanh cảnh đại viên mãn rồi, giờ có lẽ ở Linh Tuyền cảnh nhất trọng.”
“Công nhận thể chất của Trương Tiêu Phan mạnh thật, trước khi Trương Tiêu Phan rời môn phái đi lịch lãm rèn luyện thì thực lực khi đó của Trương Tiêu Phan mới là Ngọc Thanh cảnh tứ trọng. Hơn nửa tháng đã trôi qua rồi, thực lực của Trương Tiêu Phan đương nhiên thay đổi, chỉ trong vòng nửa tháng đột phá liên tục bẩy tiểu cảnh giới, so với chúng ta thì tốc độ tu luyện của Trương Tiêu Phan nhanh rồi.” Khổng Linh cất tiếng nói với mọi người trong môn phái sau khi Diễm Hồng Duyên dứt lời.
Cao tầng của Thanh Nguyên Tông sau đó tiếp tục bàn một số chuyện, kéo dài trong nửa canh giờ, rời khỏi Thanh Nguyên điện quay về làm công việc của mình sau khi việc cuối cùng được bàn xong.
…
Quay trở lại chỗ Trương Tiêu Phan, Trương Tiêu Phan tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, hắn nhìn sang bên cạnh thì thấy Sóc Kim Ngọc đang nằm ngủ ngon lành. Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Sóc Kim Ngọc, Trương Tiêu Phan không nhịn được hôn vào đôi môi mềm mại của Sóc Kim Ngọc.
Sóc Kim Ngọc giật mình tỉnh giấc, đôi mắt từ từ mở ra, nhìn thấy khuôn mặt của Trương Tiêu Phan ở ngay gần bản thân nàng; Sóc Kim Ngọc lập tức mở miệng, chưa kịp nói thì miệng của nàng đã bị miệng của Trương Tiêu Phan chiếm giữ, lưỡi của nam thiếu niên trước mặt hoạt động ở trong miệng của nàng suốt một thời gian rồi mới bỏ ra.
-“Ngươi vừa rồi đối với ta làm chuyện gì vậy?” Sóc Kim Ngọc cất tiếng hỏi Trương Tiêu Phan.
-“Cho nàng một nụ hôn. Nàng có cảm thấy sướng không? Có cần ta làm tiếp không?”
-“Nụ hôn à! Thấy hơi sướng, ngươi có thể tiếp tục làm cho ta sướng.” Sóc Kim Ngọc cất tiếng nói với Trương Tiêu Phan.