Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1134

Chương 1134

“Không có việc gì, nếu anh ta đã thích đọ sức như thế, thích dùng nắm đấm để giải quyết mọi việc, vậy tôi lập tức sẽ cùng anh ta chơi đùa.” Tân Trạm cười nhạt nói một câu.

 

“Được rồi, nếu như cậu có lòng thì đợi một tháng sau tôi và cậu cùng quyết chiến” Tân Tráng nhìn Tân Trạm cũng là cười lạnh một tiếng nói: “Coi như vì nể lòng can đảm của cậu, lúc đó tôi sẽ không đánh cậu bị thương quá nặng, cho cậu giữ lại một chút mặt mi “Không cần chờ lâu như vậy, hiện tại anh có thể thử một chút” Tân Trạm lắc đầu hướng về phía Tân Tráng vẫy vẫy tay.

 

“Cậu muốn chết phải không?” Tân Tráng cau mày hỏi.

 

Đánh một người bị thương vừa mới khỏi hản, bản thân cũng không có gì hay ho.

 

“Tân Trạm, anh đừng có làm loạn, anh vừa mới thức tỉnh thôi. Thần y Trương nói kinh mạch xương cốt của anh đều có vấn đề, dù vết thương cũng coi như khép lại cũng không thể cùng người khác giao đấu được đâu” Diệp Uyển nhíu mày ngăn lại nói.

 

“Không có việc gì, thân thể của tôi, tôi rất rõ ràng, vả lại nếu không giáo huấn tên này một chút, sợ là sau này sẽ phải một mực tìm cô gây phiền phức, chẳng bằng bây giờ ngăn chặn miệng của anh ta luôn cho nhanh” Tân Trạm nhìn về phía Tân Tráng nói: “Anh không dám sao”

“Thằng nhãi phách lối, nếu cậu đã chủ động muốn chết, vậy thì tôi liền chiều theo cậu vậy” Tân Tráng chế nhạo.

 

Tân Tram đi tới trong sân, TânTráng hừ nhe cũng đi theo ra ngoài.

 

“Hai người các người.” Diệp Uyển và em trai hoàn toàn bất đắc dĩ, tính tình hai người kia đều không khuyên nổi.

 

“Em Uyển yên tâm, tốt xấu cậu ta cũng đã từng cứu mạng của em, lại vừa mới khỏi bệnh, anh sẽ không dùng hết sức để.

 

đánh, anh sẽ chỉ ra tay nhẹ trừng trị một chút cho cậu ta biết thực lực của anh mà thôi” Vẻ mặt của Tân Tráng tự tin chỉ vào Tân Trạm, móc ngón tay nói: “Này tên nhóc thối kia, tôi chỉ dùng một ngón tay thôi, tới đi”

“Tốt như vậy sao, vậy tôi cũng không khách khí nữa đâu” Tân Trạm cười cười, anh từng bước đi về phía Tân Tráng, không bày ra bất cứ tư thế phòng bị hay chiến đấu gì, nhìn như không có kỹ năng chiến đấu gì cả.

 

Mặc dù kinh mạch xảy ra vấn đề nhưng thân thể Tân Trạm đã được luyện hóa ngàn vạn lần, còn có pháp môn cổ luyện thể sĩ.

 

Đối phó với Tân Tráng người chỉ có sức mạnh của Đại Vũ Tông là đủ dùng rồi.

 

“Tính Thuận, để cho em xem anh Tráng của em mạnh mẽ như thế nào”

 

Tân Tráng vẫn còn đang khoác lác, nhìn thấy Tân Trạm đi tới trước mặt, anh ta vươn tay muốn chộp lấy cổ Tân Trạm.

 

“Cậu nhóc, lập tức nằm xuống cho tôi” Chiêu này của Tân Tráng có tốc độ rất nhanh, anh ta tự nhận có thể bắt được Tân Trạm ngay lập tức.

 

Nhưng một bàn tay này nắm lại, thế mà lại là chụp hụt.

 

Tân Trạm bước đi kỳ quái khiến Tân Tráng sững sờ, sau đó anh ta cảm thấy trước mặt đều hoa cả mắt.

 

“Nếu anh đã muốn cho tôi một cái tay vậy tôi liền lấy hai cánh tay của anh là được rồi” Tân Tráng không kịp phản ứng, đột nhiên nghe được phanh phanh hai tiếng, hai bên đầu gối đều trở nên tê rần, anh ta kêu lên một tiếng đau đớn, hai chân run lên, vậy mà đề không nổi nửa phần sức lực nữa.

 

Trong ánh mắt kinh ngạc, đầy khiếp sợ của Diệp Uyển và em trai cô.

 

Khuôn mặt Tân Tráng đỏ bừng lên, hai đầu gối mềm nhũn, phịch một tiếng quỳ xuống đất.

 

Thân thể cường tráng của anh ta cứ như vậy quỳ xuống trước mặt Tân Trạm tựa như đang thần phục.

 

Diệp Uyển ngạc nhiên che đôi môi đỏ mọng của mình, cậu em trai Diệp Tĩnh Thuận cũng há hốc mồm.

 

Hai người cũng không thấy Tân Trạm có cái động tác gì đặc biệt, mà chỉ thấy anh đá về phía hai chân Tân Tràng một cách bình thường như động tác đá bóng thôi mà Tân Tráng đã ngã xuống rồi?

 

Hai chị em Diệp Uyển cảm giác đầu có chút choáng váng, không thể tin được hết thảy mọi việc đang xảy ra trước mắt.

 

Vốn tưởng là Tân Trạm xúc động chấp nhận đánh nhau nên lần này nhất định sẽ bị Tân Tráng dạy dỗ.

 

Diệp Uyển dự định bất chấp bị Tân Tráng hiểu lâm mà chạy.

 

ra bảo vệ Tân Trạm.

 

Nói cho cùng, Tân Trạm chính là ân nhân cứu mạng của cô.

 

Nhưng kết quả này cũng thật bất ngờ.

 

Kỹ năng của Tân Tráng, bọn họ đã từng thấy qua, người đã từng đối phó với gấu yêu ở cảnh giới Đại Võ Tông cũng không bị rơi vào thế hạ phong. Nhưng cuối cùng lại ở trước mặt Tân Trạm – người vừa mới bình phục sau một chấn thương nặng – mà ăn phải quả đắng.

 

“Ai da, cậu dùng thủ đoạn quái đản gì vậy” Tân Tráng nắm chặt đầu gối, cảm giác tê dại kia khiến anh ta ngã xuống đất, một lúc lâu sau mới có thể đứng dậy.

 

Mặt anh ta đỏ bừng, nổi giận đùng đùng chỉ vào Tân Trạm.

Bình Luận (0)
Comment