Chương 2092
“Các vị tiên bối, tôi là trưởng lão của Tụ Bảo Các phụ trách lần thuyền bay vận chuyển này, xin hỏi có chuyện gì?”
Ông già này cũng có tu vi Hợp Thể cảnh cao phẩm, nhưng lại không dám để lộ ra một hơi thở nào trước mặt mấy người này.
Hơi thở của bất cứ ai trong họ đều giống như núi cao, khiến ông ta có cảm giác một cái tát thì mình bị tát chết, trán ông ta đầy mồ hôi.
Tất nhiên mấy ông già này là mấy trưởng lão Thái Thượng của Tân gia, gồm đám người Tân Bách Vinh, Tân Bách Châu đến đông đủ.
Nhưng bọn họ che giấu hơi thở của bản thân, nên những người khác cũng không biết thân phận của họ.
Nếu không, để người khác biết trưởng lão Thái Thượng của Tân gia đều xuất hiện, chắc chắn sẽ kinh ngạc đến rớt cằm.
“Tân Trạm, xuất hiện đi” Tân Bách Chiến thở dài, căn bản không để ý đến ông già này, trực tiếp bỏ qua không khí mà nói với thuyền bay.
“Chuyện lúc trước là do bọn ta phán đoán sai lầm, làm con thiệt thòi. Con muốn bỏ đi cũng bình thường, tuy nhiên bọn ta đã từ bỏ chuyện của ba con. Chuyện này bọn ta cũng sẽ bồi thường, con nên về cùng bọn ta đi” Tân Bách Vinh cũng đỏ mặt, cắn răng nói.
Không có cách nào, ông ta căn bản không muốn nói mấy thứ đó, nhưng việc xử phạt Tân Phong Triết là do một tay ông †a chuẩn bị, các trưởng lão khác yêu cầu ông ta phải mở miệng.
Nhưng ông ta là thân phận cỡ nào, chẳng qua Tân Trạm chỉ là con em hậu bối, dù ông ta sai, ông ta chỉ đồng ý thừa nhận sai lâm, chứ tuyệt đối không thể xin lỗi.
“Ha ha, mấy vị trưởng lão Thái Thượng, lời nói của các người khiến tôi rất cảm động, không ngờ các người sẽ đến thật, tôi còn tưởng thằng nhóc kia gạt tôi kìa. Nhưng đáng tiếc, Tân Trạm không ở đây, các người tìm lộn chỗ rồi”
Lúc này, trong thuyền bay đột nhiên vang lên một giọng nói hơi có vẻ nghiên ngẫm.
Tân Bách Chiến nhíu mày, giơ tay tóm lấy, một góc thuyền bay ầm ầm rách ra.
Lão Trương của Tụ Bảo Các trông thấy, khuôn mặt cũng bị dọa trắng.
Mà ở chỗ thuyền bay rách nát, một thanh niên chậm rãi bay lên.
Nhưng khiến người ta phải kinh ngạc, là người khác ở giữa trời, tướng mạo dao động như dòng nước gợn, hơi thở dần từ gương mặt của Tân Trạm thành một người khác.
“Tiêu Vũ Nhượng, là cậu. Cậu dùng bí thuật của Tiêu gia, ngụy trang thành Tân Trạm đùa giỡn chúng tôi” Tân Bách Chiến quát khẽ.
“Mấy trưởng lão đừng xả giận lên đầu tôi, cái thân thể nhỏ bé của tôi không chịu cơn giận của các người, nếu đánh tôi bị thương, phá hỏng quan hệ Tiêu gia và Tân gia là không tốt đâu”
Tiêu Vũ Nhượng vội xua tay nói: “Tôi cũng không biết cụ thể là chuyện gì, nhưng mà Tân Trạm bảo tôi làm giúp cậu ta một việc, hôm nay ngồi trên thuyền bay này, cậu ta nói có người tìm đến mình, bảo tôi giúp ngụy trang một chút mà thôi”
“Làm sao, thằng nhóc này gây tội lớn gì à? Có thể khiến các vị cùng đến đây, cậu ta trộm tổ khí Tân gia hay công pháp bất truyền gì sao?” Tiêu Vũ Nhượng nháy đôi mắt, hiếu kỳ nói.
Anh ta cũng không ngại cái gì, dù sao việc không liên quan đến ông, ông chả biết cái gì hết, ông chỉ dựa theo ước định mà ngụy trang thành Tân Trạm thôi, Tân gia lại có thể làm gì ông chứ.
Các trưởng lão Thái Thượng của Tân gia đã mặc kệ Tiêu Vũ Nhượng.
Mất công bọn họ sử dụng cả tổ khí, cho răng đã tìm được Tân Trạm, còn chạy đến muốn đưa anh về, kết quả Tân Trạm đã nghĩ đến điểm này từ lâu rồi còn giăng bãy.
“Chúng ta đi thôi” Tân Bách Chiến nói.
Lục soát cả thuyền bay, xác nhận Tân Trạm không ở đây, các trưởng lão cũng định bỏ đi.
“Các vị trưởng lão, có thể cho tôi nói một câu không?”
Lúc này, Tiêu Vũ Nhượng ho nhẹ rồi lên tiếng.