Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2292

Chương 2292

“Thứ này dùng cho chính mình không được sao?”

“Nếu có thể sử dụng đương nhiên là tốt rồi, nhưng phần lớn Tiên Quyết đều dựa vào tiên khí để thi triển, đối với chúng †a chỉ có giá trị tham khảo” Tân Thiên lắc đầu.

“Đương nhiên, nếu chúng ta có tiên khí có thể thi triển Tiên Quyết, thì uy lực của pháp thuật thượng cổ xưa này mạnh hơn gấp mười lần so với Linh quyết của hiện tại”

“Uy lực của Tiên Quyết mạnh như vậy à”

Tân Trạm hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên một tia nóng bỏng.

Các tu sĩ khác không thể hiển thị tiên khí, nhưng bản thân mình lại có thể.

Mặc dù trong tay có không ít công pháp, đều có thể dùng tiên khí để thi triển, hơn nữa uy lực cũng tăng lên, nhưng rốt cuộc đó chỉ là linh quyết.

Và đây là lần đầu tiên Tân Trạm nhìn thấy Tiên Quyết chân chính.

Chỉ có thể dùng tiên khí để thi triển, và nó có uy lực gấp mười lần uy lực của linh quyết, thứ này nhất định phải nắm được trong tay.

Anh không nghĩ đến việc giao nó, nhưng đã tính đến việc tự mình sử dụng Tiên Quyết.

“Haha, không ngờ giờ phút cuối cùng, lại cho chúng ta một kinh hỉ. Thứ này nhất định phải lấy được”

(Kinh hỉ: kinh ngạc vui mừng) Tân Thiên cười cười, không nhịn được vội vàng chạy tới, nhưng Tân Trạm lại kéo anh ta lại.

“Nhị ca, để con rối của anh thử xem.”

Tuy rằng đối với Tiên Quyết ngọc giản bên ngoài trăm trượng cực kỳ động tâm, nhưng Tân Trạm vẫn không quên cảm giác nguy hiểm.

“Được rồi, để con rối trực tiếp đem Tiên Quyết qua đây”

Tân Thiên đánh ra vài đạo linh quyết, hai con rối bay ra, hướng bệ nham thạch mà đi tới.

Nhưng ba người cẩn thận quan sát thấy dọc đường đi, con rối không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Lạch cạch.

Hai con rối dừng ở phía trên nham thạch, đi về phía ngọc giản.

Tân Thiên hô hấp trở nên dồn dập.

Nhưng đúng lúc con rối vươn tay, sắp phá vỡ trận pháp Ở bên kia bệ nham thạch, vách đá phía trên sâu không thấy đáy, hai mắt đỏ rực đột nhiên sáng lên.

“Gầm!”

Một tiếng gầm rung chuyển toàn bộ hang rạn nứt, hơi thở cuồng bạo giống như cơn lốc thổi quét bốn phương.

Tân Trạm chỉ cảm thấy hoa mắt, một hình dáng thật lớn, từ bên trong vách đá chui ra, từ trong miệng nó phun ra một ngọn lửa, nhiệt độ cực nóng khiến cho hai con rối không hề yếu ớt trong chốc lát tan ra.

“Đỉnh phong cảnh hợp thể yêu thú! Chúng ta đi mau”

Máu từ khóe miệng Tân Thiên tràn ra, kinh hãi ra tay, nối liền với sinh mệnh của con rối, trong nháy mắt bị đánh sâu vào, anh ta cảm nhận được sức mạnh cường đại ẩn chứa trong ngọn lửa của con quái vật khổng lồ này.

“Đỉnh phong cảnh hợp thể”

Tân Thiên và Ngô Bỉnh Nhi cũng sửng sốt, bay lên cùng lúc với Tân Trạm.

Mà con thú khổng lồ đó phun ra những ngọn lửa, dưới mặt đất tạo ra ánh sáng.

Cả hai người đều chấn động khi nhìn rõ, con thú khổng lồ này là một con giao long toàn thân mọc đẩy vẩy đỏ đậm, thân thể dài như một con rắn khổng lồ, có bốn móng vuốt sắc nhọn.

Nhìn trên đỉnh đầu hơi hơi nhô lên hai cái sừng, cho dù chưa biến hình thành rồng, thì con Xích Giao Long này cách thời điểm lột xác cũng không còn bao lâu nữa.

“Hơi thở con giao long này so với ông nội ta yếu hơn không ít” Ngô Bỉnh Nhi cũng hét lên.

Tân Trạm cũng biết lão Ngô là tu vi độ kiếp, cho nên con giao long này có lẽ chỉ còn một bước nữa là có thể độ kiếp.

Xích Giao Long tiêu diệt hai con rối, đôi mắt sâu thẳm lúc này nhếch lên, lại thổi bùng một ngọn lửa khác về phía ba người Tân Trạm.

Ngọn lửa bùng lên, biến thành biển lửa trong nháy mắt.

Con ngươi của Tân Trạm co rút lại, ngọn lửa của con giao long này không chỉ cực kỳ cuồng bạo, mà còn có tốc độ kinh người.

Bình Luận (0)
Comment