Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2304

Chương 2304

Hoá ra lại là Cực Hàn Băng Hoả trong truyền thuyết.

Con ngươi Tân Trạm hơi co lại, bỗng có chút giật mình.

Giữa trời đất này có vô số loại lửa, nhưng loại Cực Hàn Băng Hoả này lại là một trong những loại lửa nổi danh nhất.

Bởi vì trong truyền thuyết loại chí hoả này chỉ có thể sinh trưởng ở nơi lạnh nhất trong trời đất này, nhất là loại có ánh lửa linh động như thế này, càng có nhiệt độ không hề yếu hơn những vật lạnh giá nhất.

Mà những vật như thế nếu đem đi đánh trúng trên thân thể, khi nhìn vào chiêu thức bên ngoài cũng chỉ là đóng băng người lại. Nhưng bản chất vẫn là lửa như cũ, mà hơn nữa còn là đệ nhất chí hoả.

“Tính cả U Lam Minh Hỏa và Vĩnh Dạ Cực Hỏa, mình hiện tại đã có ba loại chí hoả trong tay, Viêm Ma Thể sắp có thể tăng lên một cấp bậc nữa rồi”

Tân Trạm dẫn dắt Cực Hàn Băng Hoả bay ra khỏi Bảo châu tới trên đầu ngón tay của mình. Ngọn Cực Hàn Băng Hoả này hiển nhiên là không nguyện ý bị tu sĩ khống chế, cho nên lập tức phát ra nhiệt độ băng hàn.

Tách tách tách!

Cho dù bên trong cơ thể có đến hai loại chí hoả đang không ngừng lưu chuyển, ngọn Cực Hàn Băng Hoả lấp lánh này cũng có thể khiến cho nửa người ở bên trong Tân Trạm kết đầy băng sương, biến thành người băng.

“Quả nhiên là đủ quỷ dị, nhưng hàng phục mày còn chưa khó đến vậy”

Đôi mắt Tân Trạm khẽ động, trực tiếp hút ngọn chí hoả như Cực Hàn Băng Hoả này vào trong ngón tay. Nếu có người nhìn thấy cảnh tượng đang xảy ra này thì nhất định sẽ tê cả da đầu.

Tu sĩ bình thường muốn hấp thu được chí hoả thì chí ít đều phải tốn mấy ngày để tiêu hao bớt lực lượng chí hoả của nó, loại bỏ toàn bộ tính khí nóng nảy cuồng loạn của nó rồi mới dẫn từng chút một vào trong cơ thể.

Kiểu giống như Tân Trạm thế này là hấp thu trực tiếp toàn bộ ngọn chí hoả chưa được mài giũa suy yếu, một khi xảy ra bất cứ sơ xuất gì cũng sẽ bị ngọn lửa thôn tính. Có điều bấy nhiêu đây đối với Tân Trạm mà nói thì đều không tính là vấn đề.

Trong nháy mắt khi Cực Hàn Băng Hoả này chui vào trong cơ thể, khí thế rét lạnh cũng điên cuồng phun trào từ trên xuống dưới toàn thân Tân Trạm, muốn huỷ diệt hoàn toàn Tân Trạm từ trong ra ngoài.

Mà đồng thời vào lúc đó Vĩnh Dạ Cực Hỏa cùng U Lam Minh Hỏa thì từ hai bên phóng ra, vây Cực Hàn Băng Hoả ở giữa.

Hai ngọn chí hoả đến đối phó với một ngọn chí hoả vô chủ, cứ coi như Cực Hàn Băng Hoả là loại chí hoả không tâm thường thì cũng không thể chống lại nổi, dần dần bị hai ngọn chí hoả không ngừng áp bức khoá chặt lại, khí tức cũng càng ngày càng suy yếu.

Mắt thấy ngọn lửa này trở nên không còn sức để phản kháng, Tân Trạm mới thu lại hai ngọn chí hoả của mình.

Sau đó Viêm Ma Thể xoay chuyển trực tiếp hàng phục Cực Hàn Băng Hoả đã gần như không có sức chống cự.

Cổ tay khẽ lật, Cực Hàn Băng Hoả lại lân nữa xuất hiện, đông kết vách đá bốn phía động phủ. Có điều ở lần này Cực Hàn Băng Hoả cũng đã thuộc về quyền sở hữu của Tân Trạm.

Hài lòng gật đầu nhè nhẹ, Tân Trạm lại lấy ra mắt Thông Linh.

Cái này là mắt thần ở trong tay đại sư huynh Tề Tuấn lúc ấy cũng gây ấn tượng rất sâu cho Tân Trạm, hiện tại cuối cùng cũng có thời gian lấy ra nhìn một chút.

“Lúc ấy mình bày huyễn trận ra, sau khi người thanh niên mang mũ ngọc ấy mở ra mắt thần, trận pháp do Như Ý Tiên Tôn lưu lại của mình lập tức không có chỗ che thân trước mặt anh ta, vậy công hiệu chủ yếu của mắt thần này chắc hẳn là để phá chướng”

“Có điều tiếp theo đó, người này còn dùng mắt thần để bắn ra hàng ngàn ánh thần quang, uy lực cũng không tâm thường, mà nếu như có đưa vào tay tu sĩ bình thường thì cũng rất khó để luyện thành thuật pháp trong mắt, một khi sử dụng mắt thần để phát động công kích, rất có thể khiến cho đối phương không kịp trở tay”

Bình Luận (0)
Comment