Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 428

Chương 428

Tô Trường Minh liếc mắt nhìn thư ký Trịnh một cái, nói: “Thư ký Trịnh, cậu hi vọng tôi nói cho ông cụ Tô biết những lời cậu nói sao?”

Thư ký Trịnh nheo mắt lại, bỗng nhiên anh ta vươn tay ra, nắm lấy cổ Tô Trường Minh, xách ông ta lên giữa không trung,

“Ông là cái thá gì chứ, cũng dám nói linh tinh trước mặt tôi, sao thế, sống đủ rồi à?” Tay thư ký Trịnh dùng lực, trực tiếp bẻ gãy cổ Tô Trường Minh,

“Cậu điên rồi!” Thương Trụ kinh hãi nói: “Đây là người nhà họ Tô, sao cậu thể giết chết ông ta chứ?”

Thư ký Trịnh lạnh lùng đáp,

“Ông ta là tôi giết sao? Ông ta là Tần Trạm giết.”

Sau khi nói xong những lời này, thư ký Trịnh đi nhanh ra bên ngoài hội trường,

Áo choàng màu đen chỉ có thể mang Tần Trạm chạy đi mấy trăm mét, cho nên sau khi rời khỏi hội trường, Tân Trạm lập tức điên cuồng chạy trốn,

Gần như toàn bộ hành trình anh đều thi triển Súc Địa Thành Thốn, chỉ trong nháy mắt đã trốn xa tới hơn mười dặm,

Nhưng điều này khiến tinh lực của Tần Trạm gần như hao sạch, không có một chút sức lực,

May mà trong khoảng thời gian ngắn hiệp hội võ đạo thủ đô không thể đuổi kịp, điều này cũng khiến Tần Trạm có thời gian ngắn thở dốc,

“Muốn bắt tôi, không đơn giản như vậy đâu.” Tần Trạm cười mỉa trong lòng,

Đây đúng là kết quả anh muốn: Tiến vào nhà giam hiệp hội võ đạo, tìm cơ hội xem chỗ sâu nhất trong nhà giam, rốt cuộc là giam giữ ai,

Sớm muộn gì anh cũng sẽ đi vào hiệp hội võ đạo, nhưng không phải bây giờ,

Cùng ngày, Tân Trạm lập tức rời khỏi thủ đô, triển khai con đường chạy trốn của anh,

Hiệp hội võ đạo thủ đô trải qua điều tra lâu như vậy, vẫn không tìm được bóng dáng của Tần Trạm,

“Phế vật, phế vật!” Thương Trụ tức tới mức mặt tím lại: “Vậy mà Tần Trạm này còn có một kiện thần khí không gian…”

Thương Trụ tính toán tường tận, nhưng chưa từng nghĩ tới Tần Trạm sẽ có một kiện thần khí không gian, trực tiếp chạy thoát!

“Quản lý Thương, làm sao bây giờ?” Có thành viên hỏi,

Thương Trụ nhìn ông ta một cái, sau đó lạnh lùng nói: “Đăng mấy video clip kia lên diễn đàn võ đạo, tôi muốn tất cả mọi người thấy được mấy video clip này!”

“Dạ!”

Sau khi video clip được đăng lên, cùng ngày diễn đàn võ đạo nổ tung,

“Mẹ, thật hay giả thế? Vậy mà Tần Trạm này là tà tu?”

“Tôi đã nói rồi mà, đâu có ai tiến bộ nhanh như thế, chỉ mấy năm đã bước vào võ tông? Áo quá rồi.”

“Uổng công tôi còn coi anh ta là thần tượng, không nghĩ tới lại là một tên tiểu nhân!”

Trong lúc này, bình luận trên diễn đàn võ đạo nghiêng về một bên,

Dù sao người đăng video clip này là hiệp hội võ đạo thủ đô quyền uy nhất, không ai có thể nghi ngờ,

Nhà họ Tô, ông cụ Tô nghe được tin này xong, tức tới mức phát run,

“Vậy mà Tần Trạm chạy thoát rồi? Ông cụ Tô giận dữ nói: “Đám võ phu này đều là phế vật sao, phế vật!”

Liên tục thất bại khiến ông cụ Tô cảm thấy nhục nhã,

Ông ta ngẩng đầu nhìn quản gia bên cạnh, lại nói: “Ông đi giết cậu ta.”

Quản gia cười nói: “Ông chủ, hình như ông quên ước định giữa chúng ta rồi, trách nhiệm của tôi là bảo vệ an toàn của ông.”

“Tần Trạm còn sống, là uy hiếp lớn nhất đối với tôi!” Ông cụ Tô giận dữ nói,

Quản gia vẫn lắc đầu nói: “Tôi chỉ phụ trách bảo vệ an toàn sinh mạng của ông, chuyện khác không liên quan tới tôi. Thủ hộ đến khi ông qua đời, đó là chức trách của tôi.”

Ước định giữa hai người vô cùng đơn giản, cho dù nhà họ Tô bị lật đổ, ông ta cũng sẽ bảo vệ ông cụ Tô không chết,

Nhưng ngày ông cụ Tô qua đời, quản gia sẽ rời khỏi nhà họ Tô,

Ông cụ Tô hít sâu một hơi, ông ta nhìn về phía quản gia nói: “Đi, truyền mệnh lệnh của tôi, nếu ai tóm được Tần Trạm, tôi sẽ để người đó làm thượng khách của nhà họ Tô!”

“Dạ, ông chủ.” Quản gia khẽ khom người nói,

Chuyện về Tần Trạm nhanh chóng lan truyền ở Việt Nam,

“Vậy mà Tần Trạm là tà tu? Sao có thể có chuyện này được?” Biết được tin Phương Hiểu Điệp lập tức thất thần, bỗng nhiên cô ta nghĩ tới, vì sao hôm qua Tần Trạm không muốn thừa nhận thân phận của mình,

“Xem ra cuối cùng hiệp hội võ đạo thủ đô cũng ra tay rồi.” Tô Phát nhận được tin này xong, thản nhiên nói,

Trang viên nhà họ Chúc, Chúc Diêu thì nở nụ cười,

“Chuyện này, hình như đang phát triển theo hướng anh ta hi vọng?” Chúc Diêu nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói,

Tân Châu, Đạm Thành,

Từ khi bám vào Tần Trạm xong, địa vị của Kiếm Hổ nước lên thì thuyền lên,

Không chỉ trở thành nhân vật đứng đầu Đạm Thành, ngay cả người ở tỉnh thành đều phải nể hắn ta một chút,

“Anh Hổ, không hay rồi!”

Lúc này, một đàn em của Kiếm Hổ chạy vào,

Anh ta hốt ha hốt hoảng nói: “Anh Trạm, anh Trạm đã xảy ra chuyện!”

Kiếm Hổ nhíu mày nói: “Xảy ra chuyện cái rắm, cậu Trạm có thể xảy ra chuyện gì chứ?”

“Thật mà anh HổiI” Đàn em kia đưa di động cho Kiếm Hổ xem: “Nghe nói Tần Trạm giết rất nhiều đệ tử thế gia lớn ở thủ đô, bây giờ đang bị vây bắt!”

Kiếm Hổ cầm lấy di động nhìn thoáng qua, sắc mặt lập tức trở nên khó coi,

“Tà tu sao? Đây không phải là nói láo à?” Kiếm Hổ giận dữ, ném mạnh di động xuống đất,

“Anh Hổ… Tân Trạm Game Over rồi, chúng ta cũng sẽ gặp xui xẻo theo thôi!”

Vẻ mặt đàn em kia đau khổ nói,

Những năm gần đây, Kiếm Hổ ỷ có Tần Trạm làm chỗ dựa, không biết đắc tội bao nhiêu người,

Cả tỉnh Tân Châu này, người trong giới xã hội đen không ai dám đắc tội Kiếm HổiI Nếu Tần Trạm thật sự Game Over rồi, vậy Kiếm Hổ nhất định sẽ gặp xui xẻo theo,

“Không đâu, không có khả năng!”

Kiếm Hổ mở miệng nói thâm: “Cậu Trạm tuyệt đối không có khả năng gặp chuyện không may! Không tin tin đồn, không truyền tin đồn!”

Tuy nói như vậy, nhưng cùng ngày Kiếm Hổ đã về nhà từ sớm, sợ bị trả thù,

Hắn ta chỉ là một người bình thường, không biết võ đạo gì, cho dù mang theo nhiều đàn em cũng không có tác dụng gì,

Tám giờ tối, trời đã tối rồi,

Kiếm Hổ cẩn thận mở cửa xe, nhanh chóng chạy vào trong nhà,

“Anh Ngô, Kiếm Hổ về nhà rồi.”

Ở dưới lầu, có một chiếc xe đang đợi Kiếm Hổ,

Người đàn ông được gọi là anh Ngô gật đầu, sau đó cười mỉa nói: “Bây giờ Tần Trạm ngay cả mình đều khó bảo đảm, Kiếm Hổ là một con hổ giấy, giết anh ta, đất Tân Châu này là của tôi!”

Anh Ngô này là một tông sư, coi như xưng bá một phương,

Nhưng e ngại Tần Trạm, khiến anh Ngô đành phải ở dưới Kiếm Hổ,

Trong nhà Kiếm Hổ, một cái đèn cũng không dám bật,

Hắn ta cẩn thận đi tới ghế sô pha trong nhà, đặt mông ngồi xuống, sau đó thở ra một hơi,

“Mẹ nó, như vậy cũng quá mất mặt rồi.” Kiếm Hổ xoa ngực mình nói,

Nhưng mà Kiếm Hổ mới ngồi xuống, bên cạnh có mấy người đi ra,

“Kiếm Hổ, chúng tôi đợi anh đã lâu rồi.” Bốn năm người, lập tức bao vây Kiếm Hổ lại,

Kiếm Hổ vốn đã què chân, bây giờ bị hù giật mình như thế, trực tiếp đặt mông ngồi trên đất,

“Anh muốn làm gì? Tạo phản sao?”

Kiếm Hổ cố giả vờ bình tĩnh, lớn tiếng quát,

“Ha ha, Kiếm Hổ, đừng cố làm ra vẻ nữa.” Anh Ngô cười mỉa nói: “Tân Trạm đã toi đời rồi, mày còn hung hãn cái gì chứ?”

Bình Luận (0)
Comment