Chương 906: Giết ngay lập tức
“Đó là bảo vật gia truyền của nhà họ Nghê, không ngờ lại giao cho Nghê Phùng”
Có người bật thốt lên, dường như đã nhận ra vật ấy.
“Dùng thứ này suy đoán thiên cơ, huyễn thú mà Tân Trạm gặp phải nhất định sẽ có cấp bậc không hề thấp”
“Lần này Tần Trạm gặp rắc rối rồi, mở.
miệng khoe khoang chỉ cần mười giây. Nếu không thể làm được thì anh ta phải quỳ xuống xin lỗi. Danh tiếng một đời của anh ta xem ra chỉ băng một câu xin lỗi thôi.”
€ó người chế giễu như là đã xác định Tân Trạm sẽ thua vậy.
“Tân Trạm, cậu đánh cược vậy có lớn quá hay không?” Ngay cả Bồ Tùng Nhân khi nhìn thấy ba đồng tiền vàng này cũng trở nên hơi lo lắng.
Anh ta biết rõ sức mạnh của bảo vật nhà họ Nghê. Nghê Phùng lấy ra bảo vật bậc này, có trời mới biết anh ta sẽ chọn loại huyễn thú mạnh mẽ cỡ nào cho Tân Trạm.
Chỉ có Tân Trạm vẫn lơ lửng trên không trung, vẻ mặt bất động, nhảm mắt hồi phục tu vi, như thể mọi chuyện xảy ra xung quanh đều không liên quan gì đến anh.
“Để xem anh có thể giả vờ tới khi nào”
Nghê Phùng chế nhạo.
Ba luồng ánh sáng vàng bay quanh đỉnh đầu anh ta, từng luồng khí thiên cơ vô hình sục sôi, rót vào chuyển động vô hình của thiên đạo, y vật này quấy nhiễu thiên cơ, tôi không chỉ muốn cậu thua mà còn muốn khiến cậu không thể chịu đựng được, tốt nhất là chết trong tay huyễn thú luôn đi” Ánh mắt lạnh lẽo.
của Nghê Phùng bắt đầu quấy nhiễu quy tắc của trời đất.
Một bên khác, việc bói toán của Bồ Tùng Nhân cũng đã kết thúc. Ngay sau đó, ba chiếc thuyền bay khởi hành lần nữa, bay về phía huyễn thú.
Hứng thú của mọi người cũng được nâng lên. Ánh mắt họ đều nhìn về khoảng không phía trước.
Không biết lần này Tân Trạm sẽ gặp phải huyễn thú có cấp bậc nào.
Không lâu sau đó, khi một huyễn thú khổng lồ thực sự xuất hiện trong tâm mắt của mọi người, hơn nữa còn liên tục phát triển, trong lòng mọi người đều rúng động.
Đó là một con huyễn thú trông giống như một con gấu quỷ, cơ thể cao lớn như một ngọn núi chọc trời, hơi thở mạnh mẽ tản mát ra khiến không khí xung quanh đều biến dạng.
Ba con thuyền bay hoàn toàn không dám tới gần chút nào, chỉ dừng lại ở xa xa.
Mọi người đều để ý răng giữa hai hàng lông mày của huyễn thú giống như gấu quỷ này thỉnh thoảng xuất hiện năm ngôi sao sáng.
“Huyễn thú năm sao, lại còn là cấp bậc cao nhất.”
Mọi người há hốc mồm, không khỏi bàng hoàng một phen Ở cấp bậc này, e rằng chỉ có mấy người như Trương Quốc Tuấn hay Triệu Lam Sơn dựa vào những cổ vật khác nhau thu được trong thí luyện thì mới có thể đối phó được.
Nếu đổi thành bọn họ, đừng nói là giết chết, chỉ cần nhìn thấy huyễn thú này là họ sẽ lập tức nhượng bộ lui binh. Họ cảm thấy huyễn thú này chỉ cần tùy tiện cào họ một cái thôi thì họ sẽ chết ngay.
Còn Tân Trạm không chỉ phải chiến đấu với huyễn thú mạnh mẽ như vậy mà còn phải giết nó trong vòng mười giây, quả thật là năm mơ giữa ban ngày.
“Lần này Tân Trạm tiêu đời rồi”
Nhiều người lắc đầu, giống như đã nhìn thấy kết quả là Tân Trạm thua cuộc vậy.
“Nếu anh ta quá hấp tấp, làm không tốt thì có thể chết dưới tay của huyễn thú này”
Trong mắt Bồ Tùng Nhân hiện lên vẻ lo lắng, nhưng lúc này Diệp Thành và Lạc Việt Ban lại bay đến bên cạnh rồi vỗ nhẹ lên vai anh ta “Hai người không lo lắng sao?”
Bồ Tùng Nhân thấy hai người họ rất bình tĩnh, lại còn có vẻ hưng phấn nữa thì không khỏi ngạc nhiên.
“Anh quen biết Tân Trạm không lâu nên không biết, thăng nhóc này giỏi nhất là tạo ra kỳ tích. Vả lại, lần đánh cược này là do anh ta đặt ra nên sẽ không có vấn gì đâu.’ Diệp Thành cười nói.
“Đúng đó, anh cứ chờ xem kịch hay đi”
Lạc Việt Ban cũng hùa theo.
Nghê Phùng nhìn thấy huyễn thú thì rất thoải mái, cảm thấy không uổng công anh ta sử dụng bảo vật gia truyền. Có huyễn thú năm sao này, Tân Trạm nhất định sẽ thua.
Dưới ánh mắt phức tạp, chăm chú của mọi người, Tân Trạm bay ra, phi thẳng tới huyễn thú gấu khổng lồ.
“Gầm!”
Con gấu khổng lồ gầm lên rồi đánh ra một quyền.
Không khí bị xé rách ra trong nháy mắt, luồng khi nổ ra chấn động cả bầu trời.
Tân Trạm bình tĩnh thi triển Du Long Quyết, thoát ra khỏi móng vuốt sắc bén của con gấu khổng lồ khi nó đã gần kề, khiến nhiều người thốt lên kinh hãi.
Sau đó, bóng dáng của Tân Trạm lóe lên, tiếp tục thi triển Súc Đích Thành Thốn.
Cơ thể anh tiêu tán thành ảo ảnh rồi lại xuất hiện trước mặt con gấu khống lồ.
Con gấu khổng lồ đột nhiên ngẩng đầu, gầm lên rồi vung tay muốn tát con rệp nhỏ này cho đến chết.
Nhưng khi Du Long Quyết của Tân Trạm hạ xuống, cơ thể anh biến hóa khôn lường, trong lúc né trái tránh phải đã bay đến đỉnh đầu của con gấu khổng lồ.
Dưới ánh mắt của mọi người, Tân Trạm đánh ra một quyền, xé rách không trung, đánh vào trên đỉnh đầu Huyễn thú.
Tử Chú Thuật bùng nổ ngay lập tức, cổ hơi thở ma thuật này men theo cơ thể của Huyễn thú, mạnh mẽ truyền vào bên trong thần thức.
của nó.
“Thắng nhóc này, chẳng lẽ định quần nhau với con thú này hả?”
“Quá ngu ngốc! Lần đánh cược này chắc.
Tân Trạm thua rồi”
“Chỉ có một cú này e là con gấu khổng lồ sẽ không hư tổn một sợi lông nào quá.”
Tuy nhiên, trước ánh mắt khinh thường của mọi người, hình ảnh trước mắt dường như bị đóng băng.
Mọi thứ trước mắt bỗng nhiên im bặt, năm đấm của Tân Trạm đập xuống. Đôi mắt của con gấu khổng lồ vốn đang tràn đầy tức giận đột nhiên trở nên mơ màng, vô cùng đờ đẫn, thân thể của nó cũng cứng đờ tại chỗ.
Còn Tân Trạm cũng giữ nguyên tư thế ban đầu, dường như thời gian đã ngừng trôi vào giây phút này.
“Sắp rồi!”
Hai mắt Bồ Tùng Nhân sáng lên, cảnh tượng này gần như giống hệt lúc Tân Trạm giết được Huyễn thú bốn sao trước đó.
“Chuyện gì vậy? Tôi có bị hoa mắt không?”
Mọi người xôn xao một phen, mở to hai mắt, hoàn toàn không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng trong giây tiếp theo, một sự thay đổi bất thường đột ngột xảy ra.
Trên đỉnh đầu con gấu khổng lồ đó, chính giữa nắm đấm của Tân Trạm, một ngọn lửa xanh mờ nhạt đột nhiên bùng cháy. Ngọn lửa này toát ra một hơi thở nguy hiểm, điên cuồng mở rộng ra xung quanh Ngọn lửa lan ra cực nhanh, gần như trong nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn thân hình to lớn của con gấu khổng lồ.
Ngọn lửa bùng cháy dữ dội, chiếu sáng toàn bộ trời đất bằng một ánh sáng màu xanh rực rỡ.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một trận gió núi thổi qua.
Giống như Huyễn thú khổng lồ đã bay lên trời, thân thể nó khẽ run lên, biến mất trong phút chốc, tựa như chưa từng tồn tại ở đây.
Tân Trạm thu tinh mang vào mi tâm, lắng lặng đứng giữa không trung.
Thời gian trôi qua còn chưa đến năm giây.
Tất cả mọi người như bị sét đánh trúng, đứng tại chỗ như tượng sáp bãng đất sét.
Ngay cả Nghê Phùng cũng trợn tròn mắt, thân thể chao đảo, suýt nữa đã ngã xuống.
“Năm giây, Tân Trạm đã giết chết Huyễn thú cấp cao năm sao trong năm giây” Trong lòng mọi người dấy lên một cơn sóng mãnh liệt.
Trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ hưng phấn. Thật là khủng khiếp! Đây là kỳ tích chưa từng xảy ra từ sau khi nơi thí luyện được mở ra. Huyễn thú năm sao mạnh nhất ở bên ngoài nơi thí luyện đã bị một người giết chết trong vòng vài giây. Đúng là chuyện không thể tin được.
Có thể tưởng tượng được, sau khi chuyện này truyền ra sẽ khiến nơi thí luyện chấn động như thế nào.
“Tân Trạm này xứng đáng đứng thứ hai trong danh sách anh hùng, là Thiên Kiêu tuyệt đỉnh đã rung lên mười ba hồi chuông”
“Dù anh ta sử dụng cách gì cũng đã khiến cho người ta phải giật mình”
Tất cả mọi người kinh hãi nhìn Tân Trạm.
Bọn họ cũng không ngốc, cảnh tượng như bị đóng băng thời gian và không gian vừa rồi tuyệt đối không bình thường. Nhưng cho dù Tân Trạm dùng thủ đoạn gì để giết chết huyễn thú một cách thoải mái như vậy thì điều đó cũng đã chứng minh được sức mạnh của anh.
Và kết quả này cũng đã khiến Nghê Phùng hoàn toàn thua cuộc.
Nhiều người đổ dồn ánh mắt vào Nghê.
Phùng với vẻ mặt khá phức tạp.
“Trước đây tôi còn tưởng rằng người có thể dò xét thiên đạo là mạnh nhất. Nhưng bây giờ xem ra không phải như vậy”