Truyền Nhân Thần Y

Chương 249

Tô Vũ hít một hơi thật sâu: "Hà Hoành Vĩ, anh biết vết thương của mình rất nặng đúng không?"

Hà Hoành Vĩ khế gật đầu, thực ra anh ta còn nghĩ có thể cả đời không đi lại được nữa.

"Tôi biết, tôi rất cảm kích các anh, dù chỉ có thể ngồi xe lăn cả đời, tôi cũng đã biết ơn lắm rồi. Anh Tô cứ nói, tôi có thể giúp gì cho anh."

Tô Vũ mỉm cười nói: "Đúng vậy, tôi cần sự giúp đỡ của anh, nhưng điều kiện tiên quyết là anh phải đứng dậy, và ngay lập tức tôi sẽ khiến anh đứng dậy, tuy nhiên anh cần phối hợp với tôi một chút, anh có thể làm được không?"

Hà Hoành Vĩ sửng sốt, bản thân anh ta đã quyết tâm sống cả đời không thể đứng dậy, giờ Tô Vũ lại bảo có thể khiến anh ta đứng dậy, và còn ngay lập tức nữa, làm sao có thể chứ?

Hà Hoành Vĩ hơi nghi ngờ nhìn Tiêu Tuyết Ny, vì trong mắt anh ta, Tiêu Tuyết Ny là bác sĩ, lúc này nên giải thích hoặc nói cho anh ta biết tính xác thực của việc này.


"Anh Hà cứ yên tâm. Sẽ không sao đâu." Tiêu Tuyết Ny ngồi xổm xuống, kiên định nói với Hà Hoành Vĩ.

Thậm chí bây giờ Tiêu Tuyết Ny còn hơi háo hức, háo hức xem Tô Vũ sẽ dùng cách nào để khiến Hà Hoành Vĩ đứng dậy ngay lập tức.

Hà Hoành Vĩ nuốt nước bọt, qua thái độ của Tiêu Tuyết Ny và Tô Vũ, dường như họ không định thương lượng gì với anh ta cả.

Hà Hoành Vĩ cũng không nghĩ ra lý do gì để hai người này lại hại mình, nên gật đầu đồng ý phối hợp.

Sau đó, Tô Vũ ra hiệu cho Tiêu Tuyết Ny lui ra một bên, rồi dễ dàng nhấc Hà Hoành Vĩ lên giường.

"Cô nhìn kỹ nhé." Tô Vũ nói với Tiêu Tuyết Ny, rồi cầm tay cô ấy, một luồng linh khí chạy dọc cánh tay tụ lại ở đôi mắt cô ấy.

Ngay lập tức, một vệt tím khó nhận biết lóe lên trong đôi mắt xanh băng của cô ấy rồi biến mất.

Vì Tiêu Tuyết Ny vốn không có linh khí trong người, nên lát nữa cô ấy sẽ không thể nhìn thấy những cây châm vô sắc phản quang của Tô Vũ, bây giờ anh cho cô ấy một chút linh khí ẩn vào mắt, như thế này tất nhiên đủ để cô ấy có thể nhìn thấy.

Mặc dù Tiêu Tuyết Ny là phàm nhân, nhưng chỉ cần tu luyện theo phương pháp Tô Vũ chỉ, việc có đạo cơ tối thượng trên trái đất cũng không khó, đến lúc đó châm vô sắc cũng có thể thành thạo sử dụng.

Sau đó Tiêu Tuyết Ny rõ ràng thấy một luồng sáng trắng lướt qua cái chân đang băng bó của Hà Hoành Vĩ, luồng sáng nhọn như dao mổ, xé toạc lớp băng trắng nghe "toạt" một tiếng.


Điều khiến cô ấy kinh ngạc hơn là hoàn toàn không làm tổn thương da thịt bên dưới lớp băng, sự khống chế khoảng cách thật chính xác.

Cảnh tượng này khiến Tiêu Tuyết Ny không kìm được mà nuốt nước bọt, rồi vô thức nhìn Tô Vũ đang tập trung cao độ.

Bởi vì lúc nãy trên tay Tô Vũ hoàn toàn không có dao, Tiêu Tuyết Ny thực sự không thể tưởng tượng anh dùng cách nào để cắt băng quấn vết thương của Hà Hoành Vĩ. truyện teen hay

Đúng lúc cô ấy định hỏi thăm, thì lại chứng kiến cảnh tượng còn kinh ngạc hơn nữa.

Lòng bàn tay Tô Vũ lúc này có một mũi kim nhỏ xíu giống kim thêu nằm im lìm, tất nhiên nếu chỉ thế thì Tiêu Tuyết Ny không kinh ngạc gì.

Điều khiến cô ấy sốc là cái kim nhỏ xinh này đang lơ lửng giữa không trung. Do khoảng cách gần nên Tiêu Tuyết Ny nhìn rõ nó thực sự đang bay. Và cô ấy hoàn toàn không biết Tô Vũ lấy nó từ đâu ra.


Tô Vũ không cần quay lại cũng biết đầu óc Tiêu Tuyết Ny đầy ắp câu hỏi, anh bèn nói: "Tôi biết cô đầy nghi vấn, nhưng bây giờ cô chỉ cần chăm chú quan sát, có cơ hội tôi sẽ giải thích, đây là bí thuật độc môn của Quỷ Y Môn, Châm Vô Sắc Phản Quang."

Tô Vũ nói là bí thuật độc môn không sai, mặc dù Châm Vô Sắc Phản Quang này có ngưỡng cửa tu luyện không cao, nhưng ngay cả đồ đệ Quỷ Y Môn cũng không phải ai cũng biết, chỉ có chưởng môn truyền thụ trực tiếp, nếu không sẽ bị Thần Vực Tông trách phạt.

"Châm Vô Sắc Phản Quang..." Tiêu Tuyết Ny thầm nghĩ, cái này có tác dụng gì nhỉ, nhưng chỉ nhìn bề ngoài đã thấy thật kỳ diệu rồi.

"Căn răng chịu đựng nhé, có thể sẽ hơi đau, tôi sẽ cố làm nhanh." Tô Vũ nói, Hà Hoành Vĩ gật đầu.

Thuận tay vén chăn che đầu mình lại.

Tiếp đó, Châm Vô Sắc Phản Quang trên tay Tô Vũ thoát ra, di chuyển cực nhanh giữa cơ bắp, kinh mạch, mạch máu và dây thần kinh của Hà Hoành Vĩ.

Bình Luận (0)
Comment