Truyền Nhân Thần Y

Chương 745

"Sếp Mã, nếu tôi đoán không nhầm, việc sản xuất Thư Tất của công ty cô gặp rắc rối lớn phải không? Có phải nhiều nhà máy đã rơi vào tình trạng đình trệ rồi phải không?" Thấy đối phương không thấy quan tài không đổ lệ, Lê Dương cũng thẳng thắn nói.

"Nói như vậy, người trước đây thu mua ồ ạt nguyên liệu trên thị trường, chính là anh à?" Mã Hiểu Lộ nhìn Lê Dương vô cảm hỏi.

"Sếp Mã, cô đừng giận mà, đây chỉ là cách hợp tác của tôi với cô, tôi chỉ thể hiện cho cô thấy, tập đoàn Lê thị chúng tôi có vốn để vận hành tốt Thư Tất. Đã nói đến mức này rồi, tôi cũng không nói bóng gió nữa.

Hiện tại công ty cô đối mặt với tình huống gì, cô rõ, tôi cũng rõ. Công ty các cô không thu mua được nguyên liệu, nhưng trong tay tôi lại có rất nhiều, chính là chuẩn bị cho Thư Tất. Tôi nghĩ giờ chúng ta có thể bàn bạc chuyện hợp tác được chưa nhỉ?"

Lê Dương cầm cà phê của mình khuấy nhẹ bằng thìa rồi mỉm cười nhìn Mã Hiểu Lộ nói.

"Hợp tác thế nào?" Mã Hiểu Lộ tiếp tục bình tĩnh hỏi.


"Vẫn là mô hình tôi đề cập với cô trước kia, hoặc là cô giao quyền sở hữu Thư Tất cho tôi, hoặc là tôi mua lại toàn bộ công ty cô. Chỉ là phải nói trước đã, thứ nhất giá chắc chắn không thể cao như trước. Thứ hai, bây giờ Thư Tất đối mặt với áp lực thị trường toàn quốc, không thể để người tiêu dùng thất vọng, suy nghĩ cho kỹ đi."

Lê Dương khẳng định lần này Mã Hiểu Lộ sẽ đồng ý, bởi trong dự đoán của anh ta, Mã Hiểu Lộ đã hết lựa chọn rồi.

"Xin lỗi Lê tiên sinh, sợ là lần này vẫn phải để anh thất vọng rồi, tôi đã nói rồi. Nếu anh muốn trở thành đại lý của chúng tôi, tôi hoan nghênh. Nhưng ngoài ra, tôi không chấp nhận cách hợp tác mà anh nói."

Mã Hiểu Lộ cũng một lần nữa bày tỏ lập trường của mình, điều này đúng là khiến Lê Dương hơi bất ngờ, hành động này của đối phương thực sự quá quái dị.

Lê Dương nhẹ nhàng uống ngụm cà phê, ngẩng mắt nhìn Mã Hiểu Lộ trước mặt, giờ anh ta không biết Mã Hiểu Lộ đang phô trương thanh thế, tìm cách nâng giá mua lại tiếp theo, hay là thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành.

Nếu là trường hợp trước, anh ta còn có thể hiểu, dù sao cho dù lúc tuyệt cảnh nhất người ta vẫn phải tranh thủ lợi ích cho mình.

Nhưng nếu là trường hợp sau, Lê Dương đúng là hơi không hiểu nổi, bởi trong dự đoán của anh ta, bây giờ công ty của Mã Hiểu Lộ hẳn đã nợ nần chồng chất.

Giống như một con thuyền bị rỉ nước trong cơn bão táp.

Nếu Mã Hiểu Lộ trong tình cảnh khốn cùng này cũng không muốn bán quyền sở hữu Thư Tất, thậm chí công ty cô sẽ vì thế mà bị nuốt chửng toàn bộ, đây là chuyện được ít mất nhiều, căn bản không đáng làm vậy.


Nên Lê Dương khẳng định, thực tế Mã Hiểu Lộ chỉ đang phô trương thanh thế, chỉ là muốn thương lượng một cái giá tốt hơn thôi, từ bỏ Thư Tất đã trở thành lựa chọn duy nhất của cô bây giờ.

"Sếp Mã, chuyện đã phát triển đến mức này rồi, tôi nghĩ mọi người cũng nên ngả bài, không cần giấu diếm, dù sao tình hình thế nào chúng ta đều rõ. Giờ Thư Tất trên tay cô đã hoàn toàn không có cách nào vận hành. Vẫn câu nói đó, quyền sở hữu giao cho tôi, tôi sẽ phát triển nó tốt hơn."

Lê Dương mỉm cười nhìn Mã Hiểu Lộ nói.

"Lê công tử, tôi nghĩ có lẽ anh vẫn chưa đủ rõ tình hình. Nhưng tôi ghi nhận thiện ý của anh, tôi cũng nói thẳng với anh luôn, nếu anh muốn hợp tác thì tôi hoan nghênh, nhưng nếu anh định mua lại, thì xin lỗi tôi sẽ không đồng ý. Được rồi, tôi còn nhiều việc phải làm, xin phép trước, nếu anh nghĩ kỹ rồi, liên lạc với thư ký của tôi là được."

Nói xong, Mã Hiểu Lộ đứng dậy rời khỏi quán cà phê, thực tế cô đang nhịn không được ý cười trong lòng.

Chiêu này của Tô Vũ thực sự quá độc, nấu ếch trong nước ấm, đến giờ Lê Dương vẫn còn bị che mắt, nhưng cô cũng không tiện vạch trần ngay, nên thực sự khiến cô nhịn khó chịu.


Bước ra khỏi quán cà phê, Mã Hiểu Lộ không nhịn được ôm bụng cười lớn, nhưng ngay sau đó lại thấy có phải hơi quá đáng không, dù sao thế này thì Lê Dương và tập đoàn Lê thị sẽ vì thế mà tổn thất rất nhiều tiền.

Nhưng nghĩ lại, thực ra tất cả đều do Lê Dương tự gieo gió gặt bão thôi.

Thử nghĩ xem, nếu Tô Vũ không làm vậy, bây giờ sẽ là công ty của Mã Hiểu Lộ rơi vào khó khăn, mà lúc đó Lê Dương chắc hẳn sẽ không có gì đồng cảm.

Lê Dương nhìn đồng hồ trên cổ tay, hiện tại anh ta rất mù mịt, vốn dĩ anh ta tưởng hôm nay đến đây, mọi thứ sẽ thuận buồm xuôi gió.

Không ngờ, thái độ của Mã Hiểu Lộ so với lần trước còn có tự tin, còn kiên quyết hơn. Đây là điều trước đó Lê Dương không nghĩ tới, anh ta không hiểu tự tin của Mã Hiểu Lộ rốt cuộc từ đâu ra.

Bình Luận (0)
Comment