Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 666

Nữ tử gánh áp lực từ tất cả mọi người, mặt không đổi sắc, giọng nói vững vàng: “Ta muốn đổi cây tham long thảo này để lấy một đơn thuốc lục phẩm, tốt nhất là đơn thuốc có thể tăng khả năng bảo vệ tính mạng.”

Nữ tử vừa dứt lời, cả đại sảnh đã xôn xao.

Muốn đổi một cây tham long thảo mà chẳng biết cả đời có dùng đến hay không để lấy một đơn thuốc lục phẩm ư? Đúng là mơ hão!

Mọi người đồng loạt cảm thấy giao dịch này quá phi thực tế, cho dù chất lượng của tham long thảo là thượng phẩm hiếm thấy, nhưng giá trị thực sự của nó quá thấp, căn bản không thể nào dùng để đổi lấy một đơn thuốc lục phẩm được, huống chi đơn thuốc lục phẩm vô cũng hiếm, tuyệt đối không có ai chịu lấy ra để trao đổi.

Đại sảnh chìm vào yên lặng, mọi người đều cúi đầu suy nghĩ.

Mười lăm phút sau, vẫn không ai đáp lại giao dịch của nữ tử.

Du Tiểu Mặc nhìn nhìn mọi người, đối với hắn mà nói thì yêu cầu của nữ tử khá dễ, trong tay hắn có rất nhiều đơn thuốc lục phẩm, tùy tiện lấy ra một đơn cũng không vấn đề.

Mặc dù nữ tử đã đoán trước được hiện tượng thờ ơ này, nhưng không ai đáp ứng giao dịch làm nàng có phần thất vọng, thở dài một hơi, nàng cầm lấy hộp ngọc, đang định cất đi thì một giọng nói mềm mại đột nhiên vang lên.

“Khoan đã!”

Mọi người nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy một người mặc áo choàng đen bước tới, nghe giọng thì hẳn là một phụ nữ, sau lưng nàng còn có hai người đi theo.

Du Tiểu Mặc kinh ngạc trợn tròn mắt, không ngờ cuối cùng cũng có người ra tay, hắn cũng định gọi nữ tử lại nhưng đã chậm một bước, chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ nhân kia đi tới trước bàn giao dịch.

“Ta biết ả là ai.”

Tiếng Lăng Tiêu đột nhiên vang lên bên tai hắn.

Du Tiểu Mặc quay đầu, kinh ngạc nhìn y: “Ai thế?”

Lăng Tiêu ung dung đáp: “Nếu như ta đoán không lầm, ả hẳn là nữ nhân kia.”

Du Tiểu Mặc: “…” Nữ nhân kia?

Hắn vắt hết óc để suy nghĩ, trước kia Lăng Tiêu có từng nhắc tới “nữ nhân kia” không nhỉ, một lát sau, cuối cùng hắn cũng nghĩ ra được rồi.

“Hóa ra là con mụ Tổ Mã kia!”

“Không tệ.” Lăng Tiêu cười ha hả.

Du Tiểu Mặc hưng phấn cực kỳ, dùng sức vỗ vỗ vai y nói: “Cứ giao cho em, em cam đoan nhất định sẽ cho ả nếm thử cảm giác ngồi tàu lượn siêu tốc.”

“Ha?” Lăng Tiêu nhướn mày.

Du Tiểu Mặc giải thích: “Mà một kiểu giải trí lúc lên cao lúc xuống thấp đột ngột ấy.”

Nét mặt Lăng Tiêu chợt trở nên tế nhị.

Du Tiểu Mặc không chú ý tới.

Khuôn mặt của Tổ Mã bị áo choàng che kín, chỉ lộ ra cặp mắt màu đen, ánh mắt liếc nhìn hộp ngọc, rồi lại nhìn nử tử, thản nhiên nói: “Ta muốn xem thử tham long thảo.”

Trong mắt nữ tử lóe lên vẻ vui mừng, đúng là tìm được hy vọng trong khốn khó, nàng cầm lấy hộp ngọc, có chút kích động, thấy Tổ Mã đề nghị liền đáp: “Đương nhiên.”

Nói xong liền mở hộp ngọc.

Chỉ thấy một luồng ánh sáng vàng óng tỏa ra, những người ngồi gần cũng hơi nheo mắt, sau đó mọi người nhìn thấy một cây linh thảo nằm trong hộp ngọc, linh thảo tản ra uy áp nhàn nhạt, những người có bản thế là yêu thú đều cảm thấy bị linh thảo áp chế.

Linh thảo đỉnh cấp có tác dụng chấn nhiếp yêu thú, mà cấp bậc của tham long thảo cực kỳ cao, cho dù người ở đây đều có thực lực rất mạnh, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu.

“Quả nhiên là tham long thảo thượng phẩm!”

Giọng nói của Tổ Mã mang theo sự kinh hỉ cố nén.

Mấy giây sau, nử tử đóng hộp ngọc lại, dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Tổ Mã.

Tổ Mã không chút do dự lấy ra một đơn thuốc, trên đó viết ba chữ Ngọc Lộ đan, “Ta không có linh đan bảo vệ tính mạng mà ngươi muốn, nhưng trong tay ta có một đơn thuốc lục phẩm tên là Ngọc Lộ đan, nó có công hiệu tăng tu vi, muốn đổi không?”

Nữ tử lập tức nhíu mày lại.

Trong các loại đơn thuốc thì đơn thuốc bảo vệ tính mạng và đơn thuốc có tác dụng tăng phẩm cấp của linh hồn là đắt giá nhất, loại trước dù ít nhưng vẫn có mặt trên thị trường, loại sau gần như không có, nữ tử biết không có ai chịu lấy ra, cho nên mới không nói.

Tổ Mã nói nàng không có đơn thuốc bảo vệ tính mạng, nhưng chỉ cần là người có chút đầu óc đều thấy không đáng tin, nhiều đan sư là nhân vật thành danh đã lâu, mặc dù không nhìn được thân phận dưới lớp áo choàng của đối phương, nhưng ít nhiều gì đan sư nào cũng phải có chút của để dành, loại người có thân phận như Tổ Mã thì càng phải có nhiều hơn.

Chỉ là Tổ Mã dám nói thế cũng vì có chỗ dựa.

Dưới cái nhìn của nàng, ở đây cũng chỉ có mỗi mình nàng chịu dùng đơn thuốc lục phẩm để đổi lấy tham long thảo, trừ phi nữ tử không muốn trao đổi, nếu không thì chỉ có thể chọn một mình nàng.

Đơn thuốc lục phẩm phi thường quý giá, bất kể là công hiệu gì, qua thôn này không còn *** nọ nữa đâu.

Tổ Mã đoán chắc chắn nữ tử sẽ phải đồng ý thôi.

Nữ tử cắn răng, nàng phải vất vả lắm mới lấy được cây tham long thảo này, nhưng đúng là hiện tại nàng rất cần đơn thuốc lục phẩm, có giữ tham long thảo lại cũng không dùng được, vậy thì chỉ có thể dùng để trao đổi. Nữ tử dùng giọng điệu thỏa hiệp nói: “Việc này…”

“Chờ một chút!”

Một giọng nói gấp gáp kịp thời cắt ngang lời nàng.

Nữ tử sững sờ, nhìn về phía âm thanh phát ra, một người có dáng vóc nho nhỏ đi tới từ trong góc, nhanh chóng chen tới phía trước, nghe giọng thì có vẻ là một người trẻ tuổi, phía sau hắn còn có một nam nhân đi theo.

Người này chính là Du Tiểu Mặc, vừa nãy hắn chỉ lo nói chuyện với Lăng Tiêu, suýt nữa thì đã bỏ lỡ.

Tổ Mã không hề nhận ra bọn hắn, chỉ là giao dịch sắp thành công tới nơi đột nhiên bị người chặn đứng, sắc mặt nàng rất tệ, hai bàn tay dưới áo choàng đã siết chặt, năm ngón tay đâm sâu vào thịt, cứ tưởng chỉ có một mình nàng mới chịu mang đơn thuốc lục phẩm để trao đổi, không ngờ còn có thêm một kẻ khác, nghĩ vậy, ánh mắt mờ mịt dữ tợn nhìn chằm chằm vào Du Tiểu Mặc đang khoác áo choàng đen.

“Giao dịch vẫn chưa thành lập, hẳn là ta vẫn có cơ hội chứ?” Du Tiểu Mặc đi tới trước mặt nữ tử, cười tủm tỉm nói, không cần nhìn thì hắn cũng biết sắc mặt Tổ Mã lúc này còn khó coi hơn cả ăn phân ấy, đây chính là hiệu quả hắn muốn nè, nếu như Tổ Mã biết rõ hắn là ai, chỉ sợ sắc mặt còn tệ hơn nhiều.

Du Tiểu Mặc chưa từng gặp mặt Tổ Mã, cho nên Tổ Mã không nhận ra được giọng hắn.

Nữ tử gật đầu, kích động nói: “Đương nhiên là có thể.”

Cứ tưởng chỉ có mỗi sự lựa chọn này, không ngờ lại có thêm người lên tiếng, tâm trạng của nữ tử đang rất kích động, nói thật thì nàng không tình nguyện đổi lắm, nàng đã nghe nói về Ngọc Lộ đan, cũng biết trong các đơn thuốc lục phẩm thì giá trị của nó hơi thấp.

Nữ tử biết rõ ý định của Tổ Mã, nếu tin những gì Tổ Mã nói, có lẽ ngày hôm nay nàng đã không đứng ở chỗ này.

Du Tiểu Mặc cũng lấy ra một đơn thuốc, đây là đơn thuốc hắn nhờ Lăng Tiêu sao chép hộ, bởi vì cất trữ trong ngọc giản thì dễ đấy, nhưng đơn thuốc của hắn nhiều quá, tìm từng đơn một khá phiền toái, mà chữ Lăng Tiêu vừa đẹp vừa dễ nhìn, Du Tiểu Mặc liền giao nhiệm vụ này cho y.

“Đây là một đơn thuốc lục phẩm có tên là Tạo Hóa đan, công hiệu của nó chắc ta không cần nói, hẳn là các hạ đã từng nghe nói qua, ta cũng không muốn nói nhiều ở đây.” Du Tiểu Mặc dõng dạc giới thiệu.

Tạo Hóa đan, chỉ cần nghe tên đã thấy nó không tầm thường.

Đương nhiên là nữ tử đã nghe nói qua, nàng đã sớm kích động tới nỗi không nói lên lời, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào đơn thuốc trên tay Du Tiểu Mặc, quả thực chỉ hận không thể vồ lấy nó, đơn thuốc này đã nằm xa ngoài dự đoán của nàng.

Không chỉ nàng, những người khác đều đồng loạt bày ra nét mặt khiếp sợ.

Tạo Hóa đan, nghĩa cũng như tên – mang lại vận may lớn, nó có giá trị cao nhất trong các loại đơn thuốc bảo vệ tính mạng, ngoại trừ tác dụng bảo vệ lúc nguy cấp thì người nào vận khí tốt một chút còn có thể nhận được vận may lớn, ví dụ như đột phá tu vi, hoặc ví dụ như linh hồn biến dị, vân vân…

Mà Tạo Hóa đan đã biến mất sau đại chiễn viễn cổ, nhiều năm qua, mọi người cũng chỉ được nghe tới tên của nó, chưa từng tận mắt chứng kiến.

Trong mắt nhiều người, hành động của Du Tiểu Mặc đúng là khó mà tin nổi.

Người bình thường sở hữu Tạo Hóa đan chắc phải giấu kín lắm, nào có chuyện mang ra, vậy mà hắn lại muốn dùng Tạo Hóa đan để đổi lấy một cây tham long thảo, tất cả đều thấy hắn lỗ nặng.

Thời điểm nghe được ba chữ Tạo Hóa đan, sắc mặt Tổ Mã âm u khủng khiếp như ác quỷ bò ra khỏi Địa Ngục, nếu như ánh mắt có thể giết người, chắc Du Tiểu Mặc đã sớm bị nàng cắt thành trăm khối từ lâu rồi, có điều… Tổ Mã nhìn vào đơn thuốc Tạo Hóa đan trên tay Du Tiểu Mặc, đáy mắt lóe lên vẻ tham lam khó phát hiện, chỉ cần hai chữ tạo hóa thôi cũng đủ để khiến nàng động tâm rồi.

Nữ tử kích động hít một hơi thật sâu, đợi tâm trạng bình tĩnh mới lên tiếng: “Các hạ thật sự tình nguyện dùng đơn thuốc Tạo Hóa đan để đổi lấy cây tham long thảo này?”

Du Tiểu Mặc cười nói: “Đương nhiên, nếu không thì sao ta lại lấy ra, nhưng ngươi cũng biết giá trị của Tạo Hóa đan rồi đấy, mặc dù tham long thảo không tệ, nhưng so sánh với Tạo Hóa đan thì kém quá, ta nghĩ ngươi cũng nên đền bù tổn thất cho ta một chút chứ hả?”

Nói xong, môi hắn khẽ động.

Ánh mắt nữ tử lóe lên, “Nếu chỉ có mỗi tham long thảo thì đúng là ta đã chiếm lời của các hạ, ta nguyện ý tặng kèm một cây linh thảo nữa…”

Nữ tử lấy một hộp ngọc ra, đưa thẳng cho Du Tiểu Mặc.

Du Tiểu Mặc không mở nắp hộp mà chỉ yên lặng cảm ứng, bên trong đúng là thứ hắn cần. Sau đó hắn đưa đơn thuốc cho nữ tử, nữ tử giao tham long thảo cho hắn, giao dịch đã đạt thành.

Lại nói tới Tổ Mã, thời điểm hai người giao dịch, nàng đã giận dữ dẫn thuộc hạ bỏ đi.

Du Tiểu Mặc cười đắc ý.
Bình Luận (0)
Comment