Ngày hôm sau, Du Tiểu Mặc đi theo các sư huynh đệ tới đại điện Linh Thảo Đường. Linh Thảo Đường là nơi quan trọng nhất của Đô Phong, cũng là nơi các đệ tử phải tới mỗi ngày.
Lý sư huynh phụ trách đưa bọn họ tới đó nhưng vì bản thân cũng có việc phải làm, cho nên không có thời gian dạy bọn họ, trùng hợp đại sư huynh đang rảnh rỗi, nên bọn họ được giao lại cho Phương Thần Nhạc.
“Bởi vì các ngươi tiếp xúc với những thứ này lần đầu tiên, bây giờ ta sẽ không nói đến vấn đề phức tạp, giờ chỉ nói về một ít kiến thức cơ bản, thứ đang để trước mặt các ngươi chính là những linh thảo cần dùng trong việc luyện đan, hãy tự mình xem một chút đi.
Phương Thần Nhạc vừa nói, vừa đem mấy chậu cây ở sau lưng đặt trước mặt bọn họ.
Du Tiểu Mặc cũng tò mò như những người khác, nhìn chằm chằm vào mấy cây linh thảo trồng bên trong mấy cái chậu.
Linh thảo là tên gọi chung của tất cả các loại linh dược, nhưng không phải tất cả linh dược đều là loại cây thân thảo, ví dụ như chậu thứ hai từ bên trái qua, là một cây linh thảo cấp một tĩnh thần hoa.
Sau đó, Phương Thần Nhạc, lại giới thiệu chi tiết về cấp bậc của linh thảo cho bọn họ.
Giống như đan sư, linh thảo cũng phân chia thành nhiều cấp bậc, từ cấp một tới cấp mười hai, cấp bậc của linh thảo càng cao, cấp của linh đan luyện được cũng càng cao, nhưng cũng cần cấp bậc của đan sư phải tương xứng.
Đan sư cấp thấp có thể luyện được loại linh đan từ cấp một tới cấp ba.
Đan sư trung cấp có thể luyện linh đan từ cấp một tới cấp sáu.
Về phần đan sư cao cấp, là nghề nghiệp khiến người ta đỏ mắt vì ghen tị cũng như kiếm lời nhiều nhất trên đại lục Long Tường, bởi vì bọn họ có thể luyện linh đan từ cấp một tới cấp 10, chẳng qua cấp bậc của linh đan càng cao, xác xuất thành công càng thấp.
Ví dụ như linh đan cấp chín và cấp mười.
Kể cả những đan sư cao cấp đã thành danh nhiều năm, bọn họ cũng chỉ nắm chắc không hơn 10% tỉ lệ thành công, còn chưa nói tới chuyện linh thảo để luyện ra linh đan cũng rất quý hiếm.
Lại nhìn lên trên, sau cấp mười thì còn có linh đan và linh thảo cấp mười một và cấp mười hai, hai loại này có thể gọi là cấp bậc trong truyền thuyết rồi.
Tục truyền rằng, chỉ có đan sư có linh hồn thất thải* trong truyền thuyết mới có thể luyện được, nhưng mà đã qua hơn vạn năm lịch sử của đại lục Long Tường vẫn chưa hề xuất hiện người mang linh hồn thất thải, cho nên dù vạn năm trôi qua đến cùng loại linh hồn này vẫn chỉ là truyền thuyết mà thôi.
Mà dù có, thì chuyện tìm được linh thảo cấp mười một, mười hai cũng rất khó khăn.
Những nội dung này, Du Tiểu Mặc đều đã đọc qua trong sách, tuy nhiên trong lòng đã hiểu rõ, nhưng hắn vẫn chăm chú nghe đại sư huynh giảng, nghe thêm một lần càng có lợi cho hắn.
Có vẻ Phương Thần Nhạc cũng chú ý tới vị tiểu sư đệ rất nghiêm túc này, không nhịn được mà gật đầu tán thưởng.
Thực ra những đều là kiến thức cơ bản, chỉ cần đọc sách là gặp, chính vì vậy, từ trước tới này mỗi khi Phương Thần Nhạc giảng giải cho các sư đệ, đều có rất ít người nghiêm túc mà nghe,, khó được lại gặp một tiểu sư đệ nghiêm túc và kiên nhẫn thế này lắm, Phương Thần Nhạc không kiềm chế nổi mà nhìn hắn mấy lần.
“Tiếp theo, các ngươi hãy làm quen trước với linh thảo cấp một, một lúc nữa ta sẽ quay lại giảng cho các ngươi những nội dung trọng tâm về đan sư.”
Nói xong, Phương Thần Nhạc liền cho bọn họ giải tán.
Du Tiểu Mặc thấy các sư huynh đệ đều muốn chạy tới xem linh thảo, liền mở miệng gọi Phương Thần Nhạc.
Phương Thần Nhạc nghe thấy từ sau lưng vang lên một âm thanh dễ nghe, quay đầu lại liền gặp tiểu sư đệ nghiêm túc kia đang mở một môi mắt to đen láy mong đợi mà nhìn mình, không khỏi có chút buồn cười.
“Tiểu Mặc sư đệ, còn có chuyện gì sao?”
Du Tiểu Mặc không nghĩ tới đại sư huynh còn nhớ tên của mình, ngượng ngùng cúi đầu, nói: “Đại sư huynh, ta muốn đi xem dược viên một chút, không biết có được không?”
Phương Thần Nhạc sững sờ, liếc nhìn hắn rồi đánh giá một lát, mới gật đầu nói: “Có thể, ta còn lo lắng hôm nay kiến thức quá nhiều sẽ kiến các ngươi cảm thấy nặng nề, nhưng mà ngươi đã tự yêu cầu, vậy cũng được, chỉ là bây giờ ngươi chỉ có thể tới dược viên cấp một thôi.”
“Cám ơn đại sư huynh.” Du Tiểu Mặc vui vẻ, vội vàng nói cám ơn.
Phương Thần Nhạc cười nói không cần khách sáo, sau đó liền dẫn hắn đi.
Dược viên là nơi quan trọng nhất trong phái Thiên Tâm, bất kì một môn phái nào muốn phát triển lâu nào cũng không thể rời khỏi nó, có thể nói dược viên cũng là một cấm địa, trừ khi có lệnh bài của chưởng môn, nếu không chỉ có sư thúc chăm sóc dược viên mỗi ngày mới có thể tới.
Nhưng đây cũng chỉ là quy định cho dược viên trồng linh thảo cấp năm trở lên, từ cấp năm trở xuống đều mở cửa tự do.
Ba ngọn núi lớn của Đan Hệ đều có riêng năm mảnh dược viên để gieo trồng linh thảo, theo thứ tự là linh thảo từ cấp một tới cấp năm, đều phân chia rõ ràng.
Du Tiểu Mặc là đệ tử ký danh mới nhập môn, cho nên chỉ có thể vào dược viên cấp một.
*Thất thải: bảy màu