" Phu quân, bánh có độc.." Nàng âm trầm quan sát chiếc bánh, bánh Nhàn Thu màu xanh lục, nhân vàng um không phải loại này, đen như vậy ắt hẳn là đọc tố...Này đừng ai nói với nàng là than hoạt tính nhé, nàng sẽ đập chết người đó đấy.
" Nàng nói bánh có độc? Đây rõ ràng là đồ trong cung của Hoàng Thượng! "
" Hoàng Thượng người nói tam điện hạ ghé thăm? Hắn có phải đã cho người dĩa bánh này? "
" Phải, Dạ Nhi ngươi xem đi, đây là loại độc tố gì? Khi nãy mẫu hậu con mém chút nữa đã dùng phải dĩa bánh này.."
" Phụ hoàng đâu là ' Thu giác ' là loài hoa ở Lục Hầu, có vẻ Lục Tứ Ngải cao tay, sớm đã hành động ở đây. HOÀNG THƯỢNG, NGƯỜI CHO NGƯỜI CHẶN LẠI CHỢ TỨ TÒNG, KHÔNG CHO AI BƯỚC RA! " Nàng ngẫm một chút, vẫn là nên trừ khử tên đó đi thì hơn, nếu cứ để Thiên Vinh canh chừng đao độc mỗi ngày sẽ thành một mối trở ngại mới.
" Truyền chỉ! "
****
Chợ Tứ Tòng
Khung cảnh lãng mạn, hữu tình ở chợ tứ tòng khác hẳn với chợ Vô Thiên, nếu Chợ Vô Thiên mang câu chuyện u buồn thì Chợ Tứ Tòng lại là vật chính minh cho sự chân tình của Thiên Vinh Lam.
" Hoàng Thượng ban chỉ, cấm vận ở chợ ngay lúc này, nếu ai bước ra khỏi chợ lập tức giết chết. " Dân chúng chia ra thành hai nhánh, đều quỳ rạp xuống đất, đầu đến ngẩng lên đều là không có, bất quá đôi khi là hoàng gia cũng tốt "
Trích tập sau